Chương 66: Pháp tắc hệ Chư Thiên

Bất Diệt Kiếm Thể

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Chỉ bằng vào ngươi ư?

Huyết Hải Lão Tổ trầm giọng quát, kiếm chỉ lăng không điểm ra, một đạo kiếm quang Huyết Ma màu đỏ bắn ra. Từ trong kiếm quang Huyết Ma này. Lục Thanh cảm nhận được một cỗ lực Lĩnh Vực chấn nhiếp lòng người.

Đạo kiếm quang Huyết Ma kia lấy thế sét đánh không kịp bưng tai trong nháy mắt bắn vào thân thể Tam Túc Kim Ô.

Một tiếng kêu thê lương vang lên giống như có được linh hồn. Tam Túc Kim ô cao ngàn trượng kia chỉ trong thoáng chốc hóa thành nhiều điểm sáng màu vàng đỏ, tiêu tan giữa không trung.

– Kiếm quang Lĩnh Vực! Liệt Sí Thiên kinh hãi thét to:

– Lão đã đạt tới Kiếm Đế đỉnh phong!

Huyết Hải lão tổ liếc nhìn Liệt Sí Thiên một cái, không hề tỏ ra phật ý trước tiếng thét của lão.

– Liệt Sí Thiên ngươi còn có thế tiến vào cảnh giới Kiếm Phách, ta đạt tới Kiếm Đế đỉnh phong có gì là khó?

Liệt Sí Thiên cười lạnh; nhìn Huyết Hải Lão Tổ chằm chằm, thần kiếm trong tay run lên ong ong như muốn rời tay bay ra.

– Nhưng lão đọa nhập Ma Đạo, chính là kẻ địch của Kiếm thân đại lục ta, cho dù lão đạt tới Kiếm Đế đỉnh phong, cũng khó lòng tránh khói kết cục phải chết.

– Vậy phải xem ngươi có bản lãnh này không.

Huyết Hải lão Tổ khẽ cười, vẻ lạnh lùng trên mặt chợt thu lại:

– Nếu các vị đã tới đây, vì sao không hiện thân ra gặp mặt?

– Huyết Cốt Tâm. lão vần kích động chẳng khác xưa.

trên chín tầng mây, bốn bóng người trước sau hạ xuống. -Tử Lôi Lão Tồ!

– Bảng Phách Lão Tổ!

– Huyền Dương Lão Tổ!

Bọn Tửu Kiếm Hoàng thất thanh kinh hô. gương mặt lộ vẻ nhẹ nhỏm, đồng thời ánh mắt chuyền sang nhìn Lục Thanh cạnh đó.

Huyết Hải Lão Tổ cũng đã thấy Lục Thanh:

– Quả nhiên không hổ là kẻ đắc đạo, ngàn năm qua, ngươi là người đầu tiên có thể chạy thoát khỏi tay bản Đế.

Đối mặt với ánh mắt sắc lạnh của Huyết Hải lão tổ, sắc mặt Lục Thanh không hề thay đổi tuy nhiên trong lòng hắn có chút ngờ vực, đến lúc này rồi mà Huyết Hải lão Tổ còn tỏ ra điềm tĩnh như vậy, không lẽ lão còn chỗ dựa nào khác hay sao?

– Huyết Cốt Tâm, lão cấu kết Ma Đạo, vậy công Cầm Kiếm tông, đẩy Kiếm Giả các tông vào chỗ chết. Hiện giờ âm mưu thắt bại lão còn gì để nói?

Minh Thiên Hà trầm giọng nói.

– Cấu kết Ma Đạo?

Dường như Huyết Hải Lão Tổ không sợ hãi chút nào:

– Dù cho câu kết thì đã sao, bằng vào các ngươi cũng mơ tưởng giữ ta lại đây sao?

– Ủa?

Ánh mắt Lôi Thiên bình tĩnh nhìn Huyết Cốt tâm:

– Chẳng lẽ lão còn chỗ dựa nào khác, chi bằng gọi ra đây một thể đi thôi.

Ánh mắt Huyết Hải Lão Tổ đột nhiên trở nên lạnh lùng vô kể, nhìn Lôi Thiên chằm chằm, huyết quang chóp động:

– Lôi Thiên, hai trăm năm trước, ngươi phá hủy Huyết Hải Lan Can Đồ của ta, lần này ta muốn xem ngươi làm sao phá được một lần nữa?

Thần sắc tỏ ra trấn định vô cùng. Huyết Hải Lão Tổ vung kiếm chi điểm ra.

Một đạo kiếm quang rực rỡ màu xanh tím bắn nhanh ra, trong nháy mắt đã chìm vào biến máu trên chín tầng mây.

Một tiếng kiếm ngâm kinh khủng lập tức vang lên. lập tức hóa thành một tiếng cười âm trầm lạnh lẽo:

– Huyền Dương lão nhân. Tử Lôi lão nhân, các ngươi còn nhớ Ma mổ chăng?

– Là ngươi!?

Gần như cùng lúc, sắc mặt ba người Liệt Sí Thiên đại biến. nhìn sang Lôi Thiên, thần sắc của lão cũng vô cùng ngưng trọng.

Ma Vô Thường!

Lục Thanh thầm kinh hãi không ngờ Ma Vô Thường đã tới đây, nói như vậy…

Trong lòng thầm phỏng đoán, Lục Thanh cũng mơ hồ hiểu ra. Huyết Hải Lão Tổ không phải cấu kết cùng Ma Đạo, mà là cấu kết cùng Ma Vô Thường.

Ma Vô Thường chính là Kiếm Linh của Vấn Tâm Thần Kiếm của Kiếm Hoàng Lục Thiên Thư trước kia, sau lại kế thừa ma khí mấy đời của Lục Thiên Thư, được tiên thiên Ma Đạo chiếu cố, tiếp dẫn tiên thiên ma khí, trở thành Ma Kiếm Linh. Hiện giờ đã biến hóa ra thần kiếm cấp Tử Hoàng, một thân tu vi có thể nói là vô cùng kinh khủng.

Lúc này ánh mắt của Ma Vô Thường dừng lại trên người Lục Thanh, cau mày hỏi:

– Vì sao ngươi lại ở đây?

Ma Vô Thường ngừng một chút, sau đó nói tiếp:

– Ngươi đi đi, chuyện ở đây ngươi không thể nhúng tay vào.

Bọn bốn người Lôi Thiên trước tiên là sững sờ, sau đó dường như nhớ tới chuyện gì, thần sắc trở nên buông lỏng.

Lục Thanh lắc lắc đầu, thần sắc không đổi nhìn Ma Vô Thường:

– Ngươi đi đi thôi cho dù hòm nay ngươi còn có chuẩn bị ở phía sau. Kiếm Thần Điện cũng tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi.

Nghe Lục Thanh nói như vậy, đầu tiên thần sắc của Ma Vô Thường chấn động, sau đó liếc nhìn Lục Thanh một cái thật sâu:

– Không ngờ chỉ một thời gian ngắn ngủi không gặp, chẳng những ngươi thành tam kiếp Kiếm Hoàng, lại còn đắc đạo, chỉ chờ pháp tắc viên mãn, vậy ngươi có thể thuận lợi ngưng kết Kiếm Phách, tiến vào cảnh giới Tông sư. Tuy nhiên ngươi cho rằng, bằng vào vài câu nói của ngươi có thể khiến ta thu tay lại hay sao? Kiếm Thần Điện… Kiếm Thẩn Điện thì sao? Cho dù Kiếm Thẩn Điện tới đây, cũng khó lòng dẹp yên ma khí trong lòng ta.

– Ngoan cố!

Lỏi Thiên lạnh lùng quát lớn:

– Ma Kiếm, lúc trước chúng ta có thể phong ấn ngươi, bây giờ vẫn có thể làm được. Ma Vô Thường lạnh lùng nhìn Lôi Thiên:

– Bản Ma bây giờ không gọi là Ma Kiếm nữa, gọi là Ma Vô Thường. Muốn trấn áp ta, phải xem các ngươi có bản lãnh hay không.

Dứt lời. Ma Vô Thường lại nhìn sang Lục Thanh, trầm giọng nói:

– Tiểu tử kia, ta cho ngươi một cơ hội nữa, nếu ngươi không đi, cho dù ngươi kế thừa huyết mạch Long Hoàng, là hậu bối đệ tử của lão, hôm nay cũng phải chết tại nơi đây.

Lục Thanh không hề do dự, hơi dừng mắt trên người bọn Tửu Kiếm Hoàng, sau đó nhạt giọng nói:

– Người ta có chuyện nên làm, có chuyện không nên làm, có nhưng lúc biết rõ không thế làm cũng phải làm. Kẻ đắc đạo bước vào Kiếm Phách, đạo cương nhu, cương không thể bẻ cong!

– Nói rất hay!

Lúc này. Tửu Kiếm Hoàng hét lớn một tiếng, không thèm để ý đến nhưng nhân vật cấp Tông sư ở đây như bọn Lôi Thiên, lấy trong người ra một hồ lô rượu ra vứt cho Lục Thanh:

– Bảy năm trước, quả nhiên lão phu đã không nhìn lầm người! Hôm nay bất chấp sinh tử, cũng phải uống cho khoái chí một trận!

– Lão tửu quỷ!

Ánh mắt Cầm Kiếm Hoàng lộ vẻ kích động, sau đó trở nên hết sức kiên cường:

– Uống!

Tửu Kiếm Hoàng vung tay một vòng, lập tức trên đầu lão xuất hiện gần hai trăm hồ lô rượu màu xanh.

– Đại sư các tông, chúng ta cùng uống, cùng tru diệt Ma tặc!

– Khốn kiếp!

Huyết Cốt tâm nhướng mày, định ra tay.

– Chi là loài sâu kiến, hà tất phải nồi giận với chúng.

Ma Vô Thường giơ tay ngăn căn.

Dường như nhớ ra chuyện gì. Huyết Cốt Tâm lập tức trở nên trầm ngâm.

Trong các hô lô rượu đơn thuần là rượu mạnh được pha với tinh túy của trúc xanh. Sau khi uống vào, tự nhiên sinh ra khí thế bừng bừng.

Uống hết một hồ lô vào bụng. Lục Thanh cảm thấy bỗng dưng nổi lên một cỗ chiến ý hùng mạnh.

Nhìn sang Đại sư các tông, lúc này dường như mọi người cũng bị ba người Lục Thanh cuốn hút, ai nấy toát ra chiến ý bừng bừng, ngay cả toàn đại thế của Cầm Kiếm tông cũng hội tụ lại với uy thế kinh người.

Tửu Kiếm Hoàng quát to một tiếng, chiến ý của mọi người lập tức hội tụ lại thành một dòng nước lũ vô hình, ập về phía hai người Ma Vô Thường.

Sắc mặt Huyết Cốt Tâm hơi ngưng trọng, cười một tiếng lạnh lùng, khẽ khoát tay. Một tấm màng Kiếm nguyên Lĩnh Vực màu đỏ máu bay ra trước mặt, khi chiến ý mạnh mẽ tần công tới, chỉ tạo ra một chút gợn sóng mờ nhạt rồi tiêu tan không thấy.

Lục Thanh chợt ngửa mặt lên trời xuất ra một tiếng long ngâm. Một con Chân Long màu vàng đỏ dài chừng ba trăm trượng xuất hiện sau lưng hắn, Chân Long Nhãn to lớn ẩn chứa long uy vô tận, trấn áp Huyết Cốt Tâm.

Gần như trong nháy mắt, kiếm nguyên Lĩnh Vực màu đỏ máu kia bị phá nát, long uy mênh mông cuồn cuộn ép thẳng về phía Huyết Cốt Tâm.

Sắc mặt Huyết Cốt Tâm tái nhợt, vội vã lăng không lui lại vài trăm trượng, lúc ấy mới miễn cưỡng đứng vững thân hình.

Long uy thật mạnh!

Chẳng nhưng là Huyết Cốt tâm. ngay cả Ma Vô Thường từng thấy qua huyết mạch Chân Long của Lục Thanh cũng lộ ra vẻ nghi hoặc không thôi.

– Huyết mạch Long Vương! Làm sao có thể như vây được?

Ma Vô Thường thầm nghĩ trong lòng.

Theo sự hiểu biết của y, nhân tộc tuy có thể kế thừa huyết mạch Chân Long nhưng vẫn có hạn chế về tiên thiên, cho dù kế thừa huyết mạch Long Hoàng cũng chỉ có thể sinh ra huyết mạch Chân Long bát giai. Nhưng lúc này huyết mạch Chân Long của Lục Thanh lại là của Long Vương bát trảo chân chính. Chuyện xảy ra sờ sờ trước mắt, khiến cho Ma Vô Thường bỗng nhiên cảm thấy không thể hiểu thấu Lục Thanh. Mà lúc này, bốn người Lôi Thiên cũng chấn động trong lòng, nhìn huyết mạch Long Vương sau lưng Lục Thanh, trong lúc nhất thời tâm tư xoay chuyển thật nhanh.

Về phần Lục Thanh lúc này dường như cũng đang rơi vào trạng thái chiến ý hùng mạnh, trong khoảnh khắc huyết mạch Long Vương vừa hiện, gần như hắn bị chiến ý mênh mông chôn vùi. Từ lúc ở Hư Không Kiếm cốc, sau khi huyết mạch Chân Long tiến hóa thành huyết mạch Long Vương. Lục Thanh cảm thấy rất rõ ràng sự trưởng thành từng giờ từng phút của huyết mạch Long Vương. Lúc này vận dụng, hắn có thể cảm ứng được trong đó chứa sức mạnh lớn lao vô kể, dường như pháp tắc hệ Chư Thiên cũng có cảm ứng mỏng manh với hắn. Không sai chính là pháp tắc hệ Chư Thiên! Nếu nói lúc trước huyết mạch Chân Long thừa mệnh thiên địa, có thể vặn dụng linh khí hệ Chư Thiên, như vậy hiện giờ huyết mạch Long Vương đã khiến cho Lục Thanh có thể tiếp xúc với thần thông pháp tắc hệ Chư Thiên.

Gần như ngay sau đó, một cỗ dao động pháp tắc kỳ dị từ trên người Lục Thanh phát tán ra, theo dao động của pháp tắc này, một đạo pháp tắc kiếm cương màu tím bạc phóng xuất rất nhanh ra.

– Đây là cái gì?

Bốn người Lôi Thiên nhìn nhau, sau đó cùng nhìn Lục Thanh chăm chú.

– Vì sao lại tụ tập nhiều pháp tắc như vậy? Không thể có chuyện như vậy được, hắn tu luyện kiếm khí hệ nào?

Liệt Sí Thiên kinh ngạc nói.

Lúc này trên người Lục Thanh có một luồng sáng như ẩn như hiện, không gian xung quanh vặn vẹo nhưng không phá nát.

Trên chín tầng mây, một đóa kiếm vân màu tím đang hội tụ.

Lôi Thiên chấn động tâm thần. Lục Thanh đã sớm vượt qua tam trùng lôi kiếp. như vậy lúc này, lôi kiếp nhắm vào ai?

Không chỉ là Đại sư các tông, sáu người Lôi Thiên cũng trở nên mê hoặc, nhưng ánh mắt mọi người vẫn không rời khỏi Lục Thanh.

Ánh mắt lão quét xung quanh một vòng, nhưng không phát hiện ra ý chí thiên địa giáng xuống người nào.