Chương 47: Huyết Sát Hồn Thạch

Bất Diệt Kiếm Thể

Đăng vào: 2 năm trước

.

Đối mặt với một kiếm mang theo khí thế mênh mông cuồn cuộn của Lý Hạo Nhiên, Huyết Minh không phải không cảnh giác. Lúc này sóng máu ngưng kết quanh thân y vọt lên cao mười trượng, một tiếng rống không giống tiếng người giận dữ vang lên. Phía sau chiếc áo đen của y, một con Huyết Xà ngưng kết thành thực thể lập tức xuất hiện.

Trên thân Huyết Xà này có nhiều chiếc vảy sừng hình lục giác, mỗi một chiếc vảy giống như một miếng gương, toát ra huyết quang chói mắt. Đồng thời trên chiếc đầu rắn hình tam giác, còn có một chiếc sừng dài chừng mười trượng màu đỏ máu. Chiếc sừng này trong suốt, có thể nhìn thấy huyết tương bên trong đang sôi sùng sục, toát ra từng đợt huyết khí tanh hôi, nháy mắt đã lan tràn ra vài dặm trên không. Huyết Xà rít lên một tiếng, không hề tỏ ra sợ hãi trước Hạo Nhiên Chính Khí của Lý Hạo Nhiên.

Không nhanh không chậm, thần kiếm trong tay Huyết Minh lập tức điểm ra. Ngay tức khắc, chiếc sừng trên đầu Huyết Xà nổ tung, bắn ra hàng trăm hàng ngàn đạo kiếm cương màu xám. Đám kiếm cương này trong màu máu đổ còn có lẫn sắc đen, dẫn xuất tử khí trong không trung, tạo thành những đợt gợn sóng không gian liên miên bất tuyệt, mà những đợt gợn sóng không gian này tựa như được Huyết Minh điều khiển.

Phía trước những đạo kiếm cương màu đen đỏ ngưng tụ từng đợt sóng không gian, trong ánh sáng đỏ đen ấy, huyết khí và tử khí cuồn cuộn vào nhau, vẽ ra một bức tranh khiến cho người ta sợ hãi.

– Huyết Sát Tử Khí!

Không ít đại sư cảnh giới Kiếm Hồn không nhịn được thất thanh kinh hô.

– Huyết Kiếm Hoàng…

Lý Trường Cẩm trầm giọng nói.

Huyết Vô Cương nghe vậy cũng lắc đầu:

– Tuy rằng Kiếm Giả không thích ngoại vật, nhưng tranh chấp trong Kiếm Đạo, mỗi một yếu tố là mấu chốt quyết định thất bại. Chúng ta chỉ coi trọng chuyện được làm vua thua làm giặc, không có lý do gì khác.

Sắc mặt bọn Lý Trường Cầm tái xanh, bị Huyết Vô Cương nói như vậy, bọn họ không có gì đáp lại, những Kiếm Giả của các tông môn khác cũng âm thầm lắc đầu. Nếu là tông môn Thiên Đạo, bọn Lý Trường Cầm có thể nói được, nhưng lúc này cả ba đều là ba tông môn nhân đạo, cho nên những lời lẽ của Thiên Đạo không được chấp nhận.

Về phần Huyết Sát Tử Khí chính là hai hệ bởi Nhân Đạo, khí Huyết Sát và khí Tử Sát. Bản chất hai hệ này rất gần nhau, tự nhiên có thể tạo thành song hệ. Mặc dù theo sự hiểu biết của Kiếm Giả các tông, tên Huyết Minh kia chỉ tu luyện kiếm khí Huyết Sát, nhưng giờ phút này lại thi triển ra được kiếm khí Tử Sát, hiển nhiên trên người y có giấu một món Kiếm Bảo tiếp dẫn khí Tử Sát. Kiếm Bảo là chí bảo của Kiếm Đạo, chỉ có tông sư Kiếm Phách mới có thể chế luyện ra, có được rất nhiều công dụng, uy năng rất lớn.

Nhìn sang Lý Hạo Nhiên, lúc này đang đạp bước, mỗi bước chân y vô cùng hữu lực, khiến cho mặt đất bên dưới phải rung động. Thần kiếm trên tay y chém ra liên tiếp, khí Phong Mang hai màu xanh đỏ trên thần kiếm bắn ra tứ phía. Chỉ trong thoáng chốc Lý Hạo Nhiên đã chém ra mười đạo kiếm cương màu trắng đục tinh thuần. Kiếm cương cuồn cuộn dường như vượt không gian, biến hóa tự do mau chậm bất đồng, khiến cho người ta khó lòng đoán được đường đi của nó. Mỗi một đạo kiếm cương như vậy đều tập trung vào Huyết Minh.

Mỗi một đợt gồm ba đạo kiếm cương như vậy đều nghiền nát hàng chục hàng trăm đạo kiếm cương huyết sát tử khí. Mười mấy đạo kiếm cương chém ra, lập tức phá tan hàng ngàn đạo kiếm cương Huyết Sát Tử Khí kia.

Dư thế còn chưa giảm, một cỗ Kiếm Ý mạnh mẽ hơn nữa cuồn cuộn bốc lên trên người Lý Hạo Nhiên. Đồng thời, tiếng đàn Liên Nguyệt cũng chợt vút cao, trong tiếng đàn tràn ngập khí tức giết chóc, khiến cho huyết khí người ta cảm thấy sôi trào.

– Lượng Thiên Kiếm Xích!

Lý Hạo Nhiên chợt hét lớn, từ trên người y tràn ra Hạo Nhiên Chính Khí cuồn cuộn, hùng mạnh vô biên, vô cùng vô tận, vô vùng vô tận. Kiếm Ý cũng xuất ra cuồn cuộn từ đỉnh đầu của Lý Hạo Nhiên, hư ảnh kiếm khí cao trăm trượng dựng đứng ngạo nghễ giữa không trung, uy thế bất khả xâm phạm.

– Vù….

Vô số đạo kiếm ương cuồn cuộn bắn ra, thần kiếm trên tay Lý Hạo Nhiên lúc này bao phủ kiếm cương dày đặc. Mỗi một đạo kiếm cương như vậy đều có chiều dài dưới trăm trượng. Chỉ trong thoáng chốc, tất cả những đạo kiếm vương này dung hợp với nhau theo nhiều quỹ tích khác nhau, ngưng kết thành một thanh kiếm xích dài chừng ba trăm trượng, rộng hai mươi trượng.. Thân kiếm hình thước, khí Hạo Nhiên màu trắng đục bao phủ lấy Huyết Minh.

– Ẩm…

Lập tức trong không gian dậy lên gạn sóng vô biên. run rẩy, những gợn sóng không gian này có dấu hiệu muốn biến thành cuộn sóng không gian.

– Hạo Nhiên Chính Khí của Hạo Nhiên đã xâm nhập sâu vào xương cốt.

Lý Trường Cầm mân mê cằm nói.

– Huyết khí chư thiên, tạo nên Huyết Hải!

Bất chợt Huyết Minh thét lớn một tiếng, toàn thân y lập tức toát ra khí tức kỳ quái, cỗ khí tức này sặc mùi máu tanh, vờn quanh Huyết Minh trong phạm vi mấy trảm trượng, bất ngờ sinh ra vô số ảo cảnh.

Trong vô số ảo cảnh này, có thanh niên, có trẻ nhỏ, có lão nhân, cũng có linh thú, dã thú, tuy rằng người và thú là hai loài khác biệt, nhưng trên người chúng cùng toát ra khí tức hung ác, khiến nhiều Đại sư còn có thể cảm nhận được vô số ý niệm đau khổ.

– Huyết Sát Hồn Thạch!

Tửu Kiếm Hoàng đột ngột trầm giọng quát to:

– Thì ra là Huyết Sát Hồn Thạch.

Giờ phút này, rốt cục Kiếm Giả các tông cũng hiểu rõ ràng vi sao Huyết Minh có thể xuất ra thực lực như vậy, Huyết Sát Hồn Thạch chính là do huyết tế hàng vạn sinh linh, hội tụ hồn phách lại mà thành, muốn tạo ra một viên Huyết Sát Hồn Thạch như vậy, tối thiểu phải cần có mười mấy vạn sinh linh mới có thể tạo thành. Sát nghiệt tạo ra thật sự khó có thể diễn tả bằng lời.

Huyết Hải môn này không ngờ lại giam cầm nhiều hồn phách người và linh thú như vậy, dùng để luyện ra Huyết Sát Hồn Thạch, từ đó về sau, những hồn phách người và linh thú này sê không được nhập luân hồi ngay cả muốn hồn phi phách tán cũng vô cùng khó khăn, các Kiếm Giả các tông đang đoán xem, rốt cục Huyết Hải môn này có được bao nhiêu Huyết Sát Hồn Thạch.

Lúc này Huyết khí bừng lên trong mắt Huyết Minh. Y quay đầu lại nhìn về phía Huyết Xà đã ngửa mặt rít dài một cỗ khí tức hung ác trời dậy, chỉ trong thoáng chốc, trong phạm vi không gian hàng chục dặm, Huyết khí và tử khí vô tận lập tức tụ lại, bị Huyết Xà kia cắn nuốt tất cả.

Kiếm cương Huyết Sát Tử Khí cuồn cuộn không ngừng tập trung chui vào thân Huyết Xà. Chỉ trong thoáng chốc, Huyết Xà đã bành trướng lên gấp mấy lần, thân cao lên cả trăm trượng, chiếc đuôi to ba mươi hai trượng quét quang trên không, từng đợt cuộn sóng không gian cuồn cuộn xông mạnh mẽ về phía Lý Hạo Nhiên.

– Ầm…

Trong không trung, cuộn sóng không gian vô tận trong nháy mắt bao trùm gợn sóng không gian, chống lại Lượng Thiên Kiếm Xích trên không.

Chiếc sừng hai màu đen đỏ của Huyết Xà vừa điểm trúng kiếm xích, Lý Hạo Nhiên lập tức như bị sét đánh, kiếm cốt toàn thân chấn động, từng đạo huyết kiếm từ trong huyết mạch toàn thân trào dâng, chỉ trong thoáng chốc đã bị sừng rắn bắt đầu cắn nuốt.

– Lý Đại ca…

Tiếng đàn đột ngột dừng lại, Liên Nguyệt thất thanh kinh hô.

– Lý Đại sư, nhận thua đi thôi, nếu còn tiếp tục như vậy, một thân tinh huyết của ngươi mất hết, nhất định sẽ chết.

Lúc này chỉ thấy Huyết Minh nở một nụ cười vẻ ôn nhu nho nhã, trái ngược với huyết khí quanh thân, các vị Kiếm Giả các tông thấy cảnh tường này có vẻ vô cùng quái dị.

– Không thể được!

Lý Hạo Nhiên nghiến răng quát lớn, máu tươi trên thân từ huyết mạch tuôn trào, tựa như những dòng suối nhỏ, xông mạnh về phía Huyết Xà. Đồng thời Hạo Nhiên Chính khí của Lượng Thiên Xích Kiếm cũng dần dần trở nên ảm đạm. Người sáng mắt có thể nhìn ra, lúc này Lý Hạo Nhiên đã như nỏ mạnh hết đà, nếu còn miễn cưỡng đánh tiếp, vậy chỉ có một cơn đường chết…

– Hạo Nhiên.

Tửu Kiếm Hoàng trầm giọng quát.

– Ngươi cứ nhận thua, vi sư không trách ngươi.

– Sự phụ.

– Đồ đệ thành thân, nếu như ngay cả kiếm lữ của đồ đệ mình mà vi sư cũng không bảo vệ được, sao thể làm sư phụ?

Ánh mắt Tửu Kiếm Hoàng tỏ ra bình tĩnh. nhưng Bích Huyết thần Kiếm sau lưng đã vang lên nhưng tiếng ong ong không ngớt.

– Sao hả, Tửu Kiếm Hoàng muốn đổi ý ư?

Hai mắt Huyết Vô Cương nheo lại, giống như độc xà đang chờ cơ hội nhìn Tửu Kiếm Hoàng chằm chằm.

Tửu Kiếm Hoàng hừ lạnh, trầm giọng đáp:

– Cái gọi là kết thành kiếm lữ, đó là chuyện đôi bên tình nguyện. Nếu trên đời này chuyện gì cũng dựa vào thực lực, vậy trong trời đất này đâu cần chính khí, vạn thế cần gì trông cậy vào Thiên Đạo?

– Sao?

Sắc mặt Huyết Vô Cương không đổi:

– Nói như vậy, Tửu Kiếm Hoàng muốn đổi ý hay sao?

– Đổi ý…

Tửu Kiếm Hoàng lắc lắc đầu:

– Chúng ta chỉ đáp ứng chuyện tỷ thí, chứ không đáp ứng rằng nếu sư diệt lão thắng, sẽ gả Liên Nguyệt cho y, chuyện kết thành kiếm lữ là chuyện cả đời, cũng chỉ cho sư diệt ngươi một cơ hội để cho Liên Nguyệt lựa chọn, còn chuyện nàng chọn thế nào, chúng ta là bậc trưởng bối, sẽ không nhúng tay vào.

Huyết Vô Cương nghe vậy sững sờ, nhưng lập tức ngửa cổ cười cuồng dại khí Huyết Sát cuồn cuộn chấn động không gian, một cổ khí tức Huyết Sát ẩn tàng trong không trung, không hề báo trước đồng thời vang lên từng tràng âm thanh huyền ảo trên khắp bầu trời Bái Nguyệt phong.

– Múa rìu qua mắt thợ!

Liên Vô Danh bước tới một bước, trên thân đột ngột vang lên một tiếng đàn cao vút tiếng đàn này vừa xuất hiện, lập tức xông thắng lên trời mang theo sóng âm vô hình tung

hoành, chỉ trong thoáng chóc, những âm ba huyền ảo của Huyết Vô Cương đã bị tiêu diệt sạch.

– Giỏi cho Cầm Kiếm tông, giỏi cho Hạo Nhiên tông! Hôm nay Huyết Vô Cương ta xem như đã được mở rộng tầm mắt, quả thật là một phường lật lọng tráo trở, uổng cho các ngươi thường ngày tự xưng Hạo Nhiên chính đạo, hạo Nhiên Chính Khí Bất quá chỉ có vậy mà thôi!

Huyết Vô Cương nói ra nhưng lời kinh người, chỉ trong thoáng chốc, cả Nhiếp Bích Tâm và Lý Trường Cầm đồng thời biến sắc, ánh mắt nhìn Huyết Vô Cương cũng trở nên hết sức âm trầm.

– Người tới đây là khách, nếu Huyết Kiếm Hoàng có ý định quấy rầy, xin thứ cho hai tông ta không hoan nghênh.

Lý Trường Cầm tỏ vẻ không vui.

– Không hoan nghênh ư?

Huyết Vô Cương cười lạnh lẽo. sau đó đưa mắt nhìn về phía Huyết Minh:

– Sư diệt, dừng tay đi thôi, hai tông này toàn là hạng người giả danh lừa đời, ngươi bất tất phải chấp nhất như vậy làm gì, thử nghĩ mà xem nữ nhân Cầm Kiếm tông này cũng không hơn gì đệ tử các tông môn tầm thường khác. Sư thúc sẽ làm chủ cho ngươi, sau khi trở về tông môn, nhất định sẽ tìm cho ngươi một vài nữ nhân không hề thua kém nàng ta.

– Dạ. sư thúc.

Tên Huyết Minh kia cũng hết sức ngoan ngoãn vâng lời, Huyết Vô Cương vừa lên tiếng, y lập tức thu hồi kiếm thức, chỉ trong thoáng chốc, lượng Thiên Kiếm Xích do Lý Hạo Nhiên đang cố gắng chống đờ vỡ nát ra, cả người bay ngược ra sau.

– Lý Đại ca…

Liên Nguyệt thất thanh hồ lên, thân hình chớp động, đón lấy Lý Hạo Nhiên, ôm chặt vào lòng.

– Huyết Vô Cương…

Cả hai người Tửu Kiếm Hoàng và Cầm Kiếm Hoàng đồng thời tiến lên một bước.

– Sao hả, các ngươi muốn động thủ với ta ư?

Mục quang Huyết Vô Cương thoáng động, dường như không hề tỏ ra e ngại hai người:

– Bắt quá chỉ mới vừa độ xong nhị trùng lôi kiếp, không ngờ các ngươi cũng dám ngạo mạn quần hùng.

Hai người nhìn nhau, đoạn Tửu Kiếm Hoàng trầm giọng nói:

– Chúng ta không biết tự lượng sức mình, muốn lãnh giáo Huyết Kiếm Hoàng vài chiêu.

– Lãnh giáo ư?

Trên mặt Huyết Vô Cương lộ vẻ ngạo mạn:

– Lãnh giáo.., các ngươi bất quá mới bước vào nhị kiếp, bản nhân chấp cả hai cùng lên một lượt!

Tửu Kiếm Hoàng quát lạnh. Nhưng ánh mắt cũng ngưng trọng vô cùng. Lão chậm rãi rút sau lưng ra một thanh thần kiếm màu xanh nhạt, trên thân ngoại trừ phong mang sắc vàng mờ mờ đại biểu cho thần kiếm cấp Kim Thiên ra, còn pha chút huyết quang nồng đậm.

Nhưng từ huyết quang này. Lục Thanh lại không cảm thấy toát ra khí tức Sát Lục tanh hôi ngược lại còn khiến cho máu nóng trong cơ thể hắn chảy cuồn cuộn, như muốn trào sôi, xuyên qua lục phủ ngũ tạng, thấm vào xương tủy. Huyết mạch màu vàng tím của Chân Long nhìn trời gào thét, ý chí kiên cường.

– Kiếm này cấp Kim Thiên, tên là Bích Huyết, dùng tâm huyết thiết đảm trung kiên mà luyện nên, dùng để chém giết hạng người bất trung bất nghĩa trong thiên hạ.

Tửu Kiếm Hoàng đột ngột thét lớn, một luồng khí Hạo Nhiên toát ra thật mạnh, khí thế hùng mạnh, tâm ý bình lặng không thể nghi ngờ.

Lúc này, trong mắt Tửu Kiếm Hoàng chợt toát ra vẻ uy phong mênh mông rộng rãi trong đó còn pha lẫn ý chí ngạo thị thiên hạ, xông thẳng tận chín tầng mây, chợt có tiếng sấm vang lên. Những tiếng ùng oàng dường như phối hợp cùng tâm ý lão, phát ra nhưng tiếng gào thét vang trời.

Từ miệng Tửu Kiếm Hoàng, một đạo huyết kiếm phun ra, bắn thẳng vào Bích Huyết thần kiếm trong tay, hồ lô rượu màu ngọc bích trong tay cũng vỡ toang.

Lập tức, thần mang màu vàng đỏ mạnh mẽ toát ra từ mũi Bích Huyết thần kiếm, đồng thời trên người lão đầu nhi một cỗ Kiếm Ý Hạo Nhiên ngợp cả đất trời bốc lên cuồn cuộn.

Bích Huyết thần kiếm chém ra liên tục, chỉ trong thoáng chốc đã chém ra mấy chục đạo kiếm cương màu trắng đục tinh thuần. Dường như kiếm cương vượt qua không gian. biến hóa lúc nhanh lúc chậm, khiến cho người ta không đoán được đường đi, trong nháy mắt đã tới trước mặt Huyết Vô Cương, pháp tắc Hạo Nhiên Chính Khí mênh mông cuồn cuộn vô biên. Hàng chục đạo kiếm cương này ẩn chứa lực lượng pháp tắc nồng đậm, khiến cho không gian bị xé rách, lộ ra không gian Động Hư tối đen.

– Tìm chết!

Huyết Vô Cương quát một tiếng lạnh lùng, trên người lão chợt toát ra huyết khí hùng mạnh. Trong huyết khí này còn ẩn chứa khí Huyết Sát mạnh mẽ, trong phạm vi ngàn trượng xung quanh Huyết Vô Cương, nhưng cuộn sóng màu máu đỏ hội tụ lại thành biển máu, kiếm cương Huyết Sát như nhưng con giao long vùng vẫy giữa không trung. Trong không gian, từng cuộn sóng không gian chấn động cuồn cuộn, có chiều hướng ngày càng mạnh mẽ.

– Huyết hải, phệ!

Huyết Vô Cương hét to một tiếng, xung quanh huyết hải lập tức toát ra huyết quang chói mắt, pháp tắc kiếm cương Hạo Nhiên đang ào tới đột nhiên khựng lại, không thể vào trong, chỉ làm cuộn lên một cơn sóng máu, sau đó biến mất không tâm tích.

– Mau mau lui lại!

Không biết là ai quát to một tiếng, trên không. Kiếm Giả các tông bao gồm cả vài vị Kiếm Hoàng cũng lập tức mau chóng lui về phía sau, cỗ khí Huyết Sát nồng đậm kia thật sự khiến cho người ta phải dao động tâm thần. Nếu như xâm nhập vào trong, ngay cả Kiếm Chủ cũng sẽ bị cắn nuốt trong nháy mắt, mất đi ý chí, phách lạc hồn xiêu.

Theo dòng người. Lục Thanh cũng rời xa vài dặm. Lúc trước gặp gỡ hai người Tửu Kiếm Hoàng và cầm Kiếm Hoàng, là hai người bàn luận với nhau. Nhưng hôm nay hai người liên thủ đối địch lại tỏ ra phong thái khác trước, cả hai đều là nhân vật hơn đời, lúc trước đã khiến cho Lục Thanh mở rộng tẩm mắt rất nhiều, hiểu về Kiếm Đạo không ít. Nếu như không, lần này đi ngang qua Cầm Kiếm tông. Lục Thanh đã không ở lại, càng không nói tới bái kiến.

Lúc này trên Bái Nguyệt phong thay đổi bất ngờ, không gian chấn động, khiến cho đệ tử ở các ngọn núi khác của Cầm Kiếm tông cũng bị uy thế làm cho kinh sợ.

Nhìn lên không trung, huyết khí và tử khí đang tụ tập điên cuồng về phía Huyết Vô Cương, khí Huyết Sát tụ tập trên chín tầng mây hóa ra một cụm mây màu đỏ máu, cụm mây hỗn hợp huyết khí và tử khí này toát ra một lực đè ép hùng mạnh. Lực đè ép này dưới uy Thiên Đạo gần như nháy mắt đè nặng lên hai người Tửu Kiếm Hoàng. Gương mặt Cầm Kiếm Hoàng lộ vẻ ngưng trọng, nhưng không tỏ ra kém thế chút nào:

– Tiếp kiếm, Vi Hỏa thức!

Cầm Kiếm Hoàng khẽ quát một tiếng, trên thân thể chợt tuôn ra thanh âm ầm ầm dường như vô hình, lại có thể xâm nhập linh hồn, cả đất trời trong giờ phút này dường như cũng chấn động theo, trên cao mấy ngàn trượng, trong phạm vi mười dặm không gian, bất kể là mây trời hay chim chóc, trong nháy mắt đều bị tiếng ầm ầm này cắn nuốt. Không gian chấn động, vô số đạo không gian Động Hư hẹp dài xé toang không trung.

Chỉ trong thoảng chốc, mười mấy thanh Hỏa kiếm dài trăm trượng, rộng mười mấy trượng nóng bỏng ngưng kết giữa không trung, lửa cháy bừng bừng nóng bỏng trên thân kiếm, Cầm Kiếm Hoàng tháo bao màu ngà của chiếc cổ cầm ra, tay khẽ vuốt ve trên sáu dây đàn có màu sắc khác nhau, lập tức mười ngón tay múa thoăn thoắt trên dây có màu lửa đỏ.

Tiếng kiếm cương kịch liệt xé không vang lên thành một mảng, dùng mắt thường có thể thấy được, hàng chục đạo kiếm cương bay vút ra xé rách không gian, tạo thành những mũi kiếm Động Hư hẹp dài mang theo ánh lửa nóng cháy bắn nhanh về phía Huyết Vô Cương. Tinh quang trong mắt chợt lóe, hai tay Cầm Kiếm Hoàng múa thoăn thoắt không ngừng, kiếm cương Âm Sát bắn ra tứ phía, đồng thời khảy hai dây màu vàng và màu xanh trên đàn.

– Thương Kim thức, Giốc Mộc thức!

Một đạo Cầm âm vô hình khuếch tán ra về bốn phương tám hướng.

Dưới ánh mắt hoảng sợ của Kiếm Giả các tông, trên mặt mấy chục cái hồ lớn. nhưng làn sóng bốc lên cao hàng trăm trượng. Ngay tức khắc, khí hệ Mộc và khí hệ Kim trong trời đất hội tụ lại rất nhanh, hình thành bốn, năm mươi đạo kiếm cương Âm Sát bao gồm khí hệ Mộc dẻo dai và khí hệ Kim sắc bén, bao phủ khoảng không trên đỉnh đầu Huyết Vô Cương.

– Vô ích mà thôi Chư Thiên Huyết Luân!

Sắc mặt Huyết Vô Cương không đổi khí Huyết Sát trên người đột ngột tăng cao ngàn trượng, pháp tắc kiếm cương dày đặc tử khí toát ra. Kiếm chỉ của lão múa may, theo một pháp quyết khó hiểu ngưng kết thành một vòng kiếm luân (bánh xe kiếm) màu đỏ máu quay cuồng. Phía trên kiếm luân này cuồn cuộn huyết vân, khí Phong Mang màu vàng vòn quanh bên ngoài một mũi kiếm Động Hư đen ngòm đồng thời hiện quanh Kiếm luân, chém về phía Cầm Kiếm Hoàng.

– Phập… phập… phập…

Không gì cản được, vô số kiếm cương, thậm chí là mũi kiếm Động Hư hẹp dài cũng bị kiếm luân khổng lồ có chu vi trăm trượng phá nát. Đồng thời đủ các loại ảo ảnh tràn ngập không trung trong phạm vi mười dặm, cho dù là Kiếm Giả bên ngoài quan chiến cũng đồng loạt cảm thấy run rẩy tâm thần. Nếu không phải các ảo ảnh này chỉ làm cải biến ý chí mà không có ma khí, tất cả mọi người sẽ nghĩ rằng Huyết Vô Cương đã xâm nhập vào Ma Đạo. Qua thủ pháp như vậy có thể khẳng định rằng, trên người Huyết Vô Cương nhất định cũng có hung vật như Huyết Sát Hồn Thạch.

– Kiếm cương Hạo Nhiên, tụ!

Sắc mặt Tửu Kiếm Hoàng tỏ ra ngưng trọng, khẽ quát một tiếng. Bích Huyết thần kiếm trong tay phóng xuất ra ánh sáng trắng chói mắt. Ngay tức khắc, xung quanh thân kiếm của Tửu Kiếm Hoàng đã hội tụ nhiều đạo kiếm cương màu trắng đục cao năm trăm trượng. Đồng thời lúc kiếm cương trên đầu lão đầu nhi hội tụ lại, dần dần toát ra ánh sáng trắng mênh mông, ngăn cách Huyết Sát Tử Khí của Huyết Vô Cương ở một không gian khác.

Ánh mắt Tửu Kiếm Hoàng tỏ ra ngưng trọng, toát ra thần quang nồng đậm Hạo Nhiên Chính Khí màu trắng đục, kiếm cương sắc bén của lão bắt đầu khởi động theo ánh mắt, trong phút chốc lão cất tiếng quát vang:

– Chư thiên hữu đạo. Hạo Nhiên Chính Khí!

Hạo Nhiên Chính Khí bàng bạc mênh mông hóa thành sóng âm cuồn cuộn, trong lúc nhất thời đã áp chế Huyết Sát Tử Khí cuồn cuộn kia.

– Vút…

Hàng chục đạo kiếm cương Hạo Nhiên bắn nhanh ra. bắn thẳng về phía trước không hề hoa mỹ, chi đơn thuần là va chạm loạn xạ.

– Ầm…

Trong một mảng tiếng ầm ầm kịch liệt, có thể thấy trên không, nhưng cuộn sóng khí Động Hư khuếch tán ra. Nơi những cuộn sóng khí này đi qua, mây mù bị cuốn vào trong. Nguyên khí chấn đông, linh khí rách nát.

)

Kiếm luân màu đỏ máu có chu vi trăm trượng dưới sự tấn công không ngừng của kiếm cương Hạo Nhiên, lập tức có dấu hiệu tán loạn.

-Tán!

Dường như đã nắm chắc phần thắng. Huyết Vô Cương khẽ quát một tiếng. Ngay tức khắc, kiếm luân màu đỏ máu do vô số pháp tắc kiếm cương ngưng kết đột ngột vỡ tan tành. Pháp tắc kiếm cương linh hoạt dẫn động huyết khí, tử khí đầy trời. Được hồn thức của Huyết Vô Cương dẫn động, chỉ trong thoáng chốc đã xé rách kiếm cương Hạo Nhiên mênh mông bát ngát, bao phủ cả hai người Tửu Kiếm Hoàng.

Sắc mặt hai người Tửu Kiếm Hoàng khẽ biến, cước đạp liên tục, lập tức vẽ ra trong không trung vô số bóng người. Mỗi bóng người như vậy vừa xuất hiện, liền có một đạo kiếm cương Huyết Sát xuyên qua thân thể, cùng với không gian Động Hư bị xé mở ra, đồng thời cắn nuốt vô số bóng người kia vào trong.

Sau vài lần hô hấp, kiếm cương tan đi hết, thân hình hai người Tửu Kiếm Hoàng hiện ra trở lại trên không, chỉ có điều so với vẽ bình thản ung dung khi trước, lúc này trên ỵ phục hai người đã bị tổn hại một chút. Thậm chí Kiếm Giả các tông có thể nhìn thấy rõ ràng trên y phục hai người có nhưng vết máu loang lổ.

Huỵết Vô Cương thành danh đã mấy chục năm, giờ phút này lộ ra chiên lực làm Kiếm Giả các tông phải giật mình kinh hãi. Thân lão là nhị kiếp Kiếm Hoàng, một mình đấu với hai nhị kiếp Kiếm Hoàng mà không rơi xuống hạ phong, thậm chí còn có thể vừng vãng áp chế, thật sự đã khiến cho vài vị Kiếm Hoàng có mặt ở Thứ Âm Kiếm Tháp lần trước cảm thấy vô cùng may mắn. Huyết Vô Cương có thù tất báo, nếu như lúc ấy đắc tội với lão, e rằng ngày sau khó tránh khỏi đánh nhau một trận, còn kết quả ra sao, có thể đoán trước được.

Làn này Huyết Vô Cương cũng không thừa thắng truy kích, mà dùng ánh mắt từ trên cao nhìn xuống, nhìn hai người Tửu Kiếm Hoàng, cũng phải nói lão coi như là tiền bối của hai người, tuy rằng đồng bối phận, nhưng lúc lão xuất đạo trở thành Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn, hai người chi là Kiếm Sư mà thôi. Tuy rằng hiện giờ hai người trở thành nhị kiếp Kiếm Hoàng giống như lão, nhưng trong lòng Huyết Vô Cương cũng cảm thấy kiêu ngạo vô cùng. Muốn luận kiếm cùng lão, chỉ có hai vị Tông chủ hai tông mà thôi.

Bên này, Lý Trường Cầm và Nhiếp Bích Tâm nhìn nhau, miệng nở nụ cười khổ. Huyết Vô Cương lấy một địch hai còn chiếm được thượng phong, thật sự là chuyện khiêu khích với hai tông của họ, chỉ có điều bọn họ lại không thể ra tay.