Chương 244: Trăm bức trận đồ chống lại trời cao(Thượng)

Bất Diệt Kiếm Thể

Đăng vào: 2 năm trước

.

Thiên phạt giáng thế! Kiếm Tôn cái thế các tông không khỏi trầm mặc, đối mặt với uy nghiêm Thiên Đạo như vậy, không ai không khỏi sinh ra sợ hãi trong lòng. Cho dù là cái thế cường giả, đối mặt với uy nghiêm hủy thiên diệt địa cũng phải thần phục. Ý chí uy nghiêm như vậy, Kiếm Tôn cái thế các tông không chút nghi ngờ, cho dù tiếp cận chỉ một tấc, cho dù bọn họ đạt tới Kiếm Tôn đỉnh phong cũng trong nháy mắt hóa thành tro bụi. Chân thân Cổ Long vạn trượng bị trấn áp, cho dù vừa mới luyện hóa tia Tiên thiên Ma khí cuối cùng. Lục Thanh cũng cảm thấy nguy cơ đủ để hủy diệt hắn. Không chỉ là thân thể, dù là hồn phách chân linh cũng sẽ mai một trong hư vô. Uy nghiêm của Thiên Đạo không cho pháp bất cứ thứ gì thoát khỏi sự cai quản của nó. Chỉ cần xuất hiện một thứ như vậy, sẽ gặp hết thảy mọi lực lượng hủy diệt cho tới cùng, mang một thân lực lượng trả lại cho thiên địa. Đương nhiên nếu như có thể chống đỡ được, vậy Thiên Đạo sẽ thừa nhận sự tồn tại này. Nhưng đừng nói là mười vạn năm trước sau chưa từng có thiên phạt giáng thế. ý chí uy nghiêm như vậy, rốt cục cần có cảnh giới tu vi thế nào mới có thể vượt qua, không ai biết được. Tối thiểu từ trong ánh mắt hoảng sợ của Quân Mạc Lâm. Kiếm Tôn cái thế các tông có thể biết rằng, chỉ sợ dù là Kiếm Tổ Tuyệt Thế cũng khó có thể vượt qua. Thiên phạt bao phủ, lôi vân thiên phạt vạn dặm hiện ra màu trắng sáng. Dù là thân lôi thiên phạt bình thường nhất, cũng là thần lôi thiên phạt màu trắng sáng, còn nhưng chỗ sâu hơn, một số lôi vân gần như trong suốt, còn có thêm những đạo Hỗn Độn màu xám nhỏ bao quanh, quấn lấy với nhau thành một đoàn lơ lửng trên không, ý chí vô biên chăm chăm dòm ngó Lục Thanh phía dưới. Giờ phút này, Chân thân Cổ Long vạn trượng của Lục Thanh đang có xu hướng sụp đổ. Thiên phạt đã xác định mục tiêu, ngăn cách Lục Thanh cùng thế giới bên ngoài. Lúc này cho dù bọn Nhược Thủy muốn giúp, khoan nói có đủ thực lực hay không, e rằng không thể nào vượt qua được ranh giới của thiên phạt. – Lục Đại ca! Trong mắt Nhược Thủy lúc này đã rưng rưng lệ, nhưng mặc cho nàng giãy dụa tới mức nào. Kiếm Ý Thiên Đạo vẫn giam cầm thân thể nàng vô cùng chặt chẽ, khiến nàng không thể động đậy. -Cha! Lục Phong Lôi quát lớn. Tổ Long Long Châu lơ lửng bay ra, toát ra khí tức vô cùng kinh khủng. Nhưng khí tức này so với thiên phạt, cũng kém hơn không ít. Xung quanh Tổ Long Long Châu, mười con Chân Long màu vàng đáp xuống, rơi vào miệng y. – Rống… Tiếng long ngâm vang lên rung trời, thân thể Lục Phong Lôi lập tức bành trướng. Chân thân Cổ Long hiện ra, đến ngàn trượng mới ngừng lại. Nắm tay to hàng chục trượng màu vàng tinh thuần toát ra Chân lực Cổ Long tràn đầy, đập vỡ một mảng không gian, đánh về phía ranh giới thiên phạt một quyền. Lực lượng do mười Chân Long ngưng tụ trên một quyền này cũng là Chân lực Cổ Long thoát ngoài Thiên Đạo. Giờ phút này trên người Lục Phong Lôi toát ra hào quang màu vàng tinh thuần dày đặc, toát ra khí tức tang thương cổ kính, giống như một pho tượng cổ thần đã say ngủ nhiều năm, một khi thức tỉnh, lập tức bộc lộ ra sức mạnh hủy thiên diệt địa.

Một quyền thật lớn màu vàng tinh thuẫn chạm vào ranh giới thiên phạt màu trắng đục, một vòng gợn sóng không gian màu trắng đục lập tức khuếch tán ra xung quanh. -Rắc… Vô số thần lôi bắt đầu khởi động, hội tụ tới trước đầu quyền của Lục Phong Lôi, chỉ trong thoáng chốc, một cỗ lôi quang màu trắng đục sáng chói lan theo cánh tay bao phủ toàn thân Lục Phong Lôi. Giống như bị Thiên Lôi sát phạt, Chân thân Cổ Long ngàn trượng của Lục Phong Lôi lập tức sụp đổ, chân lực Cổ Long màu vàng tinh thuần đồng thời bị thần lôi Thiên Đạo chấn vỡ. Lôi lực chấn động mạnh mẽ vô cùng, trên người Lục Phong Lôi lập tức xuất hiện vô số vết thương máu chảy ròng ròng, chỉ trong thoáng chốc đã hội tụ thành một dòng suối. -Phịch… Lục Phong Lôi quỳ một gối xuống đất, trở lại nguyên hình. Tổ Long Long Châu cũng hạ xuống, chui vào trong Mi Tâm tổ khiếu, phun ra một ngụm nghịch huyết, sắc mặt tái nhợt. – Ngũ Hành Nghịch Chuyển! Kế đó, Ngũ Hành Thần Kiếm trong tay Lạc Tâm Vũ phát ra tiếng kiếm ngâm kinh thiên. Thần kiếm toát ra hào quang ngũ sắc, thế thiên địa giáng xuống dung nhập vào trong đó. Trong nháy mắt, một bức đồ phổ Ngũ Hành to vạn trượng hiện ra trong không trung. Trong khoảnh khắc này, trên Thông Thiên Kiếm Nhai Đạo Linh ủa lên một tiếng, sắc mặt lộ vẻ nghi hoặc, nhưng rất nhanh đã biến mất. Bên ngoài ranh giới thiên phạt, chỉ thấy trong phạm vi vạn dặm không gian dậy lên cuồng phong Ngũ Hành, linh khí năm thanh cự kiếm hội tụ. Bức đồ phổ Ngũ Hành kia chia ra năm bức nhỏ Kim. Mộc. Thủy. Hỏa. Thổ, mà giữa năm bức đồ phổ này là một luồng Kiếm Ý màu trắng sáng to ngàn trượng cuồn cuộn như sóng. Linh lực mênh mông dao động khuếch tán ra, không gian xung quanh không chịu nổi Kiếm Ý bao la như vậy, lập tức sụp đổ từng màng lớn. Ngay tức khắc trong hư không, một đạo linh kiếm màu trắng sáng từ giữa bức đồ phổ Ngũ Hành bắn nhanh ra. Lập tức trên mặt Lạc Tâm Vũ sinh ra chiến ý cuồn cuộn khôn cùng. Ngũ Hành linh quang xoay tròn trên thanh linh kiếm ngàn trượng màu trắng sáng. Linh khí hệ Hỏa ngưng tụ ra nhưng cuộn sóng lửa đầy trời, phá vỡ linh khí hệ Mộc chui vào trong đó. Lập tức linh khí hệ Mộc vốn đang yên tĩnh, sau khi được linh khí hệ Thủy rót vào tựa như tằm nhả tơ, sinh ra cổ mộc như rừng. Rừng cổ mộc lại được linh khí hệ Thủy bao phủ lấy, trong lúc nhất thời, bức đồ phổ Ngũ Hành tràn ngập kiếm quang ngũ sặc, trở nên biến ảo vặn vẹo. Không hề dừng lại, linh khí hệ Thủy tiếp tục biến hóa thành một dòng sông từ trên chín tầng trời trút xuống, nhốt linh khí hệ Kim vào trong. Lúc này, linh quang Ngũ Hành đã thoát khỏi sự khống chế của Lạc Tâm Vũ, đến khi linh khí hệ Kim hóa thành vạn kiếm, phá vỡ linh khí hệ Thổ chui vào trong, bức đồ phổ Ngũ Hành lập tức vỡ nát. Kiếm quang ngũ sắc chớp động, toàn bộ hội tụ tới linh kiếm màu trắng sáng. -Ong… Tiếng kiếm ngâm vang lên kinh thiên, trên thân kiếm hiện tại đã hóa thành kiếm quang ngàn trượng ngũ sắc, xuất hiện hai đạo Hỗn Độn màu xám hai bên lưỡi kiếm. Tuy rằng rất nhỏ, nhưng Kiếm Ý Ngũ Hanh hùng mạnh đã làm cho Kiếm Tôn cái thế các tông hoảng sợ trong lòng. Đến lúc này, bọn họ mới nhận ra. Kim Thiên tông cũng không phải chỉ có một mình Lục Thanh. Mà cùng lúc với Lạc Tâm Vũ dẫn động kiếm thức, Triệu Thiên Diệp và Nhiếp Thanh Thiên cũng động. Lúc này Triệu Thiên Diệp quát lớn một tiếng, trên chín tầng trời nháy mắt ngưng tụ ra một mảng lôi vân rộng chừng vạn dặm. Lôi vân này có màu tím trắng, xoay tròn với tốc độ kinh người, một điểm lôi quang màu tím đen hình thành ngay giữa trung tâm. – Bùng… Giờ phút này, bên ranh giới thiên phạt có một đạo thần lôi Thiên Đạo màu trắng đục bị dẫn động, chui vào trong lôi vân của Triệu Thiên Diệp. – Ầm… Một tiếng nổ long trời lở đất vang lên, đạo thần lôi Thiên Đạo màu trắng nhạt bị Triệu Thiên Diệp dẫn động đã giáng xuống, bao phủ thân hình y trong nháy mắt. Một tiếng thét dài như sấm nổ vang lên, xé rách chín Tầng Cương Phong. Bất chợt từ trong đạo thần lôi Thiên Đạo màu trắng nhạt xoay tròn, dâng lên một hư ảnh Chân Long màu xanh dài ngàn trượng. Thần lôi Thiên Đạo được hư ảnh Chân Long xoay quanh, chỉ trong thoáng chốc biến thành một thanh cự kiếm vạn trượng. Thanh cự kiếm Thiên Lôi uy nghiêm như trời giáng, phía dưới hiện ra thân hình của Triệu Thiên Diệp. Giờ phút này toàn thân Triệu Thiên Diệp bị thần lôi Thiên Đạo ngưng tụ thành thực chất màu trắng nhạt bao phủ, Kiếm Ý Phong Lôi vô cùng bá đạo chợt bùng lên. Trên chín tầng trời đồng thời ngưng tụ ra một đôi mắt phượng màu xanh ngọc, một đạo Cương Phong thổi qua, lập tức dung nhập vào trong cự kiếm Thiên Lôi kia. Thân hình Triệu Thiên Diệp lảo đảo một chút, sắc mặt trở nên tái nhợt. Lần biến hóa này y cũng chưa tính tới, hai luồng kiếm quang chưa từng cảm nhận qua không ngớt va chạm, sau đó dung hợp lại. Ngay sau đó, một cổ khí thế uy nghiêm chưa từng thấy toát ra từ thân thể Triệu Thiên Diệp, thế thiên địa dung nhập, cự kiếm vạn trượng kia lập tức hóa thành màu ngọc bạch trong suốt, lôi quang toàn thân ngược lại ẩn vào trong. Không gian xung quanh chấn động, mở ra vầng sáng khe nứt Hỗn Độn màu xám, dường như có một cỗ Kiếm Ý kinh khủng vừa nổi lên, chỉ cần hơi động đậy, lập tức sẽ phá nát cả thế giới này. Trong mắt Triệu Thiên Diệp đồng thời chớp động kiếm quang màu ngọc bạch. Không hề do dự, thân hình Triệu Thiên Diệp lay động, nhưng cự kiếm vạn trượng trong tay vẫn kiên quyết nhắm ranh giới thiên phạt chém xuống. Một thanh ám chói tai vang lên trên không, dưới ánh mắt sợ hãi của Kiếm Tôn cái thế các tông, phía trước thanh cự kiếm vạn trượng trong tay Triệu Thiên Diệp, một khe nứt Hỗn Độn màu xám rộng một thước, dài vạn trượng mở ra, đuổi theo kiếm quang ngàn trượng, đồng thời chém xuống nơi trước đó Lục Phong Lôi tấn công ranh giới thiên phạt. – Ầm… Một vòng gợn sóng không gian màu trắng sáng mạnh mẽ khuếch tán ra bốn phía, trên chín tầng trời, lôi vân thiên phạt bao phủ xung quanh vạn dặm hư không của Lục Thanh lập tức nổi cơn giận dữ. Đặc biệt trong một kiếm vừa rồi của Triệu Thiên Diệp còn ẩn chứa một tia Lôi lực Thiên Đạo, khiến cho Thiên Đạo cảm thấy như bi sỉ nhục Chỉ trong thoáng chốc, trên chín tầng trời đồng thời giáng xuống hai đạo lôi quang màu trắng sáng, cho dù là thần niệm cũng không thể nắm bắt được quỹ tích của hai đạo lôi quang này. Hai người Triệu Thiên Diệp chỉ kịp giơ thần kiếm ngăn cản trước ngực, toàn thân đã bay ngược ra sau. Lôi quang màu trắng sáng quấn quanh thân thể hai người, máu thịt vỡ tan, thậm chí còn có thể nhìn thấy Kiếm cốt ngũ sắc. – Phong Cương Liệt Không!

Hai người Triệu Thiên Diệp vừa bay ra sau, thần kiếm trong tay Nhiếp Thanh Thiên nháy mắt chui vào trong huyệt Bách Hội. Chỉ trong thoáng chốc, toàn thân Nhiếp Thanh Thiên biến thành một thanh cự kiếm vạn trượng màu trắng tinh thuần. Chín tầng Cương Phong giáng xuống bao phủ cả mặt đất, Cương Phong hoành hành ngang ngược. Kiếm Ý Cương Phong bá đạo xé nát một khoảng không gian, làm cho sụp đổ. Thế nhưng một kiếm của Nhiếp Thanh Thiên còn chưa kịp hạ xuống, ở ranh giới của thiên phạt đã có một đạo thần lôi Thiên Đạo màu trắng sáng bắn nhanh ra, đánh nát cự kiếm vạn trượng kia. – Phụt… Nhiếp Thanh Thiên hiện lại nguyên hình, y phục rách nát, trường bào gần như bị đánh tan, da thịt rách toát để lộ Kiếm cốt trông hết sức ghê người. – Thiên Đạo! Bất chợt từ ranh giới thiên phạt, một tiếng thết vút cao, che lấp cả lôi âm trên chín tầng trời