Chương 219: Đại lục luận kiếm (Thượng)

Bất Diệt Kiếm Thể

Đăng vào: 2 năm trước

.

Bốn giới hợp nhất, năm thứ tám mươi mốt. Trong năm này, tiếng kiếm ngâm trong Kim Thiên tông vang lên không ngớt. Luận Kiếm cốc luận kiếm cả một năm trời, rốt cuộc đã dễ dàng chọn ra mười đại cao thủ trẻ tuổi năm nay. Ngoại trừ sáu đại thần phong chiếm bảy người, chủ phong cũng có được hai người. Ngoài ra trong tán tu tông môn, cũng có được một tên Kiếm Hoàng trẻ tuổi. Y tu luyện kiếm khí Phong Lôi, ngoại trừ Tử Hà Kiếm phong cùng Tử Lôi Kiếm phong, trong số tán tu cũng có một tên Kiếm Hoàng có thể tiếp dẫn Phong Lôi nhị khí, càng kích phát hào khí của vô số cường giả Kiếm Giả. Chỉ sau một năm ngắn ngủi, số lượng Kiếm Giả trúc cơ trong toàn Kim Thiên tông gần như tăng hơn hai thành. Trong điện Tử Hà trên Tử Hà Kiếm phong. Một tầng khí Phong Mang màu vàng tinh thuần lưu chuyển trên thân điện, lúc này trước đại điện có mười bốn bóng người đứng lặng giống như mười bốn thanh thần kiếm tuyệt thế. Lạc Tâm Vũ quét mắt nhìn mười thanh niên trẻ trước mặt, ánh mắt y lộ vẻ khen ngợi, nhìn mười ba người bên cạnh mình, lên tiếng nói: – Lần này là lần luận kiếm đầu tiên trên đại lục. Dứt lời, Lạc Tâm Vù ngẩng đầu nhìn về phía xa xa, lúc trước, bọn họ cũng từng đi ra từ Luận Kiếm cốc như vậy. Tựa hồ đã nhận ra tâm ý Lạc Tâm Vũ, sắc mặt năm người Đoạn Thanh Vân khẽ biến, nhưng không lâu sau đã khôi phục lại. Lạc Tâm Vũ lại trầm giọng nói: – Bốn giới hợp nhất đã tám mươi mốt năm. Kim Thiên tông ta có thể tồn tại cho tới bây giờ, là nhờ rất nhiều Kiếm Giả tiền bối cùng nhau nỗ lực. Ta hy vọng các ngươi nhớ kỹ, muốn dương danh đại lục, phải nhớ kỹ một điều. Chính là các ngươi là đệ tử Kim Thiên tông ta, lấy bảo vệ tông môn làm nhiệm vụ của mình, dù phải dùng tính mạng mình để chu toàn, cũng phải bảo vệ uy nghiêm của tông môn! – Xin Tông chủ yên tâm! Gần như cùng lúc, mười thanh niên lên tiếng nói. Thấy mười thanh niên trước mặt đều đạt tới cấp Kiếm Hoàng, Lôi Thiên cất lời cảm thán: – Đại lục ngày nay là của đám thanh niên bọn chúng. Nhớ năm xưa, khi còn bằng tuổi chúng, tu vi của bản tôn chỉ là Kiếm Vương mà thôi làm sao dám nghĩ tới bọn chúng có thể thành tựu Kiếm Hoàng như vậy… Lôi Thiên vừa cảm thán, mọi người ai nấy đều đắm chìm trong hồi ức. Lúc đầu, năm tông mới vừa hợp nhất, làm sao dám tưởng tượng sẽ có thành tựu như ngày nay. Mà hôm nay Kim Thiên tông bọn họ đã là tông môn cấp Bạch Linh có được tông vực rộng mười vạn dặm, hơn ba ngàn ngọn núi lớn. Đệ tử tông môn đạt hàng chục vạn, chưa nói đến trong tông cường giả như mây. Chỉ riêng Tông sư Kiếm Phách cùa Kiếm Đạo nhất mạch đã có mười bốn người, trong đó có bốn Kiếm Tôn cái thế. Mà Linh Đạo nhất mạch càng thêm hưng thịnh, hung thú bát giai có tới hơn trăm con, trong đó có ba mươi bốn hung thú bát giai đỉnh phong. Uy năng cơ hồ không kém Kiếm Tôn cái thế. Thực lực như vậy, ngoại trừ năm đại tông môn cấp Tử Hoàng, chỉ có một số ít tông môn cấp Bạch Linh tìm được linh thú hộ tông mới có thể tranh đua cao thấp. Mà lúc trước Kiếm Tổ Tuyệt Thế Tử Viêm của Tử Viêm tông cấp Bạch Linh xâm phạm. Kim Thiên tông cũng có Kiếm Tổ Tuyệt Thế xuất hiện, một kiếm lấy đi một tay của Tử Viêm Kiếm Tạ uy chấn đại lục. Đến lúc này, Kim Thiên tông bọn họ mới chính thức gia nhập hàng ngũ tông môn đỉnh phong trên đại lục. Hai mươi mốt vị Kiếm Tổ Tuyệt Thế thuộc về hai mươi đại tông môn, kể cả Kim Thiên tông bọn họ cũng đã nằm ở hàng đầu trong năm mươi đại tông môn. Trong mắt Lạc Tâm Vũ chớp động thần quang, khẽ nói: – Các ngươi đi chuẩn bị cho tử tế, một ngày sau xuất phát! – Dạ… Mười người đồng thời lên tiếng, ngoại trừ hai người vốn thuộc Tử Hà Kiếm phong, tám người còn lại nháy mắt biến mất ngay tại chỗ. Trong điện Từ Hà. Mười bốn người chia nhau ngồi xuống, lấy Lạc Tâm Vũ cầm đầu ngồi ngay giữa, mười ba người còn lại ngồi xung quanh – Lần này, Đại Hội luận kiếm không đơn giản chút nào. Lôi Thiên trầm ngâm một lúc, sau đó mới nói. – Không sai Trong mắt Minh Thiên Hà lấp lóe tinh quang: – Đây sợ là các tông môn thăm dò lẫn nhau, cũng có thể là ý của Kiếm Thần sơn. – Ý Minh trưởng lão là… – Sắp tới thiên địa quay ngược lại, tuy không biết là kiếp nạn thế nào, nhưng chỉ còn lại mười chín năm. Nếu sau mười chín năm nữa, đại lục vẫn không có phản ứng gì, vậy thật là kỳ quái. Cho nên chuyện chúng ta cần xác định là, rốt cuộc đây là ý của năm đại thánh địa, hay ý của Kiếm Thần sơn. – Hai chuyện này có khác nhau sao? Đoạn Thanh Vân lấy làm kỳ bèn hỏi. – Tất nhiên có khác nhau.

Minh Thiên Hà giải thích: – Nếu là năm đại thánh địa, chỉ có thể nói năm đại thánh địa yên lặng đã nhiều năm, rốt cuộc phải có hành động gì đó. Có thể là vì củng cố địa vị, cũng có thể vì muốn lập uy. Hết thảy những chuyện này đều không gây thương tổn tới nền tảng tông môn chúng ta. Minh Thiên Hà ngừng một chút, sau đó nói tiếp: – Nếu là Kiếm Thần sơn, vậy phải thương lượng lại… Nhắc tới Kiếm Thần sơn, tuy mọi người ở đây đều là Tông sư Kiếm Phách, cũng không khỏi lộ ra sắc mặt ngưng trọng. Không phải là sợ hãi mà là không đưa ra bất kỳ đánh giá nào. Uy nghiêm của Kiếm Thần, ai nấy đã thấy qua trong lần hợp nhất bốn giới, uy nghiêm mênh mông trấn áp bốn giới, quả thật khó mà tưởng tượng, rốt cuộc cần đến tu vi thế nào mới có thể làm được như vậy. Cho dù là Kiếm Thánh, bọn họ có thể biết được phải đi con đường thế nào. Nhưng đối mặt với Kiếm Thần trong cung Kiếm Thần trên Kiếm Thần sơn, bọn họ cũng không có phần nào nắm chắc. Không biết, chính là điều đáng sợ nhất đối với Tông sư Kiếm Phách. – Kiếm Thần sơn… Lạc Tâm Vũ cau mày: – Rốt cuộc Kiếm Thần sơn muốn làm gì trong lần thiên địa quay ngược lại này, chúng ta không biết. Nhưng ta biết rõ một điều, chỉ có không ngừng tăng cường sức mạnh bản thân, Kim Thiên tông ta mới có thể đứng vững trong thời loạn này. – Tông chủ nói không sai. Liệt Sí Thiên quát khẽ: – Bất kể là năm đại thánh địa hay Kiếm Thần sơn, chỉ cần Kim Thiên tông ta hùng mạnh, cho dù bọn chúng muốn diệt tông ta cũng không dám trả một cái giá quá đắt. Đến lúc đó, tuy rằng Kim Thiên tông ta không dám nói độc bá đại lục, nhưng vẫn có thể bảo vệ thân mình. – Không sai. Mộc Thanh Nguyẽn gật đầu: – Uy năng của Kiếm Thần sơn, hiện tại chúng ta còn chưa chống nồi, dù là Kiếm Tổ Tuyệt Thế cũng tuyệt đối không chịu nổi cái giá phải trả nếu đắc tội với Kiếm Thần. Tuy rằng lúc trước ta chỉ là Điện chủ điện Thanh Phàm, nhưng hôm nav nhớ lại một vài chuyện thực sự vẫn còn cảm thấy lạnh toát trong lòng. Tích lũy của giới Tử Hoàng năm vạn năm, thực lực của Kiếm Thần sơn, tuyệt đối vượt xa bất cứ đại thánh địa nào. Đối với lời của Mộc Thanh Nguyên mọi người thầm chấp nhận. Lúc trước. Mộc Thanh Nguyên thân là Điện chủ điện Thanh Phàm, cho dù tu vi yếu ớt, nhưng những gì lão biết được về Kiếm Thần sơn cũng tuyệt đối nhiều hơn so với những người khác. – Hiện tại chỉ có cách lấy bất biến ứng vạn biến, đứng vững gót chân, đến lúc đó tùy cơ ứng biến. Với thực lực của Kim Thiên tông chúng ta hiện tại cùng không ai dám dễ dàng động tới. – Tông chủ nói rất phải. Mộc Thanh Nguyên gật đầu tán thành. Hiện tại Lạc Tâm Vũ đã thật sự trở thành nhân vật đứng đầu tông môn. Dù lúc bốn giới hợp nhất y vẫn còn hơi non nớt, nhưng đã qua bao nhiêu năm, mọi người ở đây có thể nhìn thấy y phát triển không ngừng. Y có thể đạt tới trình độ hôm nay không phải chỉ có tu vi, mà cũng đã hiểu rõ đạo lý khổng chế đại cục. – Lần này phiền Lôi trưởng lão ở lại trấn thủ tông môn. – Tự nhiên phải vậy, tông môn đã có ta coi sóc, các vị cứ yên lòng ra đi. Lôi Thiên gật đầu đáp. Một ngày sau, ở kiếm trận Động Hư sau Tử Hà phong. Đây là một kiếm trận Động Hư khổng lô rộng mấy trăm trượng, là trận pháp Động Hư tinh vi do Kiếm Thần sơn cung cấp, sau đó Kim Thiên tông lại tụ tập Đại sư kiếm trận liên thủ bố trí. Mỗi một lần có thể cho phép mấy ngàn người thông hành. Mười ba người Lạc Tâm Vũ đứng yên trước kiếm trận, kế đó là mười tên đệ tử thân hình đứng trầm ổn bình tĩnh. Đến khi những tia nắng đầu tiên chiếu rọi Lạc Tâm Vũ mới gật nhẹ đầu, một đạo kiếm quang ngũ sắc từ trên kiếm chỉ bắn ra, rơi vào kiếm trận. Lập tức một điểm đen hiện ra trong kiếm trận, một thanh thần kiếm cấp Bạch Linh ở giữa kiếm trận không ngừng khuếch đại rất nhanh kiếm trận đã to trăm trượng. Không gian Động Hư khổng lồ đen ngòm, nhưng không có lực cắn nuốt. Mười ba người Lạc Tâm Vũ bước ra một bước vào trong, sau lưng bọn họ, mười tên đệ tử hiển nhiên cũng không phải mới sử dụng kiếm trận Động Hư lần đầu, ai nấy nhìn nhau, trên thân thể toát ra chiến ý kinh người, sau đó cũng bước vào. Ở hư không vô tận xa xa, Kiếm Thần sơn. Kiếm Thần sơn vạn dặm, trên chín tầng trời tràn ngập rất nhiều thần quang linh vân. Trong thời gian nửa tháng gần đây, Kiếm Thần sơn vốn trước này bình tĩnh, nhanh chóng trở nên huyên náo. Vô số linh thú quý hiếm bay lượn trên chín tầng trời, linh khí cuồn cuộn. Vô số Kiếm Giả cởi trên những linh thú này, sau khi tiến vào Kiếm Thần sơn, những linh thú này được nuôi thả trên không, tranh chấp với nhau, nhưng không con nào chết. Ngoài Kiếm Thần sơn, trên một khu đất rộng trăm dặm, bày ra vô số kiếm vân. Trong mười dặm ở giữa, cỏ xanh diệt hết, chỉ có khí Phong Mang màu xanh lan tràn khắp mặt đắt. Một thanh thần kiếm màu tím nhạt cao chừng một trượng cắm ngược ở giữa, xung quanh là mấy trăm thanh thần kiếm cấp Bạch Linh. Thỉnh thoảng lại có một đạo không gian Động Hư từ hàng chục tới hàng trăm trượng mở ra, vô số Kiếm Giả chen chúc ùa ra, lăng không mà đứng. Khi những Kiếm Giả này nhìn thấy thanh thần kiếm màu tím nhạt nằm ở giữa, ai nấy đều lộ vẻ kinh ngạc. Đây là thần kiếm cấp Tử Hoàng, một thanh thần kiếm có thể hóa thân thành người lại bị giam cầm ở nơi đây, làm tâm của kiếm trận Động Hư. Tuy rằng nó có hệ Động Hư, những thủ đoạn này cũng đã khiến cho vô số Kiếm Giả sinh lòng kính sợ. Đây chính là nền tảng của Kiếm Thần sơn sao… – Bùng… Rốt cuộc một đạo không gian Động Hư mở ra, hai mươi ba người Lạc Tâm Vũ từ trong bước ra. – Thì ra là Lạc Tông chủ, từ khi cách biệt tới nay. Tông chủ vẫn mạnh khỏe chứ? Cách đó không xa, một tràng cười sang sảng hóa thành sóng âm cuồn cuộn, khuấy động một khoảng không gian trăm trượng, đè ép xuống bọn hai mươi ba người Lạc Tâm Vũ. Không gian Động Hư đen ngòm giống như kiếm sắc, dữ tợn như răng nanh hung thú, kéo dài lan dần tới. Triệu Thiên Diệp bên cạnh không đợi Lạc Tâm Vũ ra tay, hừ lạnh một tiếng, bước ra một bước, không gian trước mặt lập tức nổi lên lôi âm ngập trời, tiếng gió gào thét. Từng đạo không gian loạn lưu nháy mắt bị dẫn động ra, chấn vỡ những đạo không gian Động Hư đang lan tràn tới, dội ngược trở về.