Chương 240: Kiếm Lạc Tinh Thần — Đội Trời Đạp Đất

Bất Diệt Kiếm Thể

Đăng vào: 2 năm trước

.

Chân thân Cổ Long vạn trượng vừa xuất hiện, khí tức tang thương uy nghiêm ngập trời lan tràn khắp hoang nguyên. Chỉ trong thoáng chốc, toàn bộ Vong Sinh hoang nguyên dường như trở lại những năm tháng thời thượng cổ. Sau lưng Lục Thanh, một hư ảnh cự thần mười vạn trượng hiện ra, thần quang màu vàng lan tràn ra khắp chốn, uy thế đội trời đạp đất kinh người tạo ra thế giới không gian uốn khúc. Cánh tay cự thần màu cổ đồng thô to, cơ bắp nổi vồng lên như nhưng con rắn khắp toàn thân cự thần. Nắm tay khổng lồ hàng trăm trượng đấm thẳng lên chín tầng trời. Chân lực Cổ Long màu vàng tinh thuần xông lên chín tầng trời- xẻ rách chín tầng Cương Phong. Trên chín tầng trời xa xôi, một ngôi sao to hàng vạn dặm vỡ nát, rơi xuống phàm trần. Cư thần giận dữ, đấm vỡ sao trời! Tuy rằng đây chỉ là hư ảnh, nhưng uy thế khôn cùng đã làm chấn động tâm thần Kiếm Tôn cái thế các tông. Xé rách chín tầng Cương Phong, rất nhiều người trong số bọn họ có thể làm được, nhưng muốn đánh rụng ngôi sao trên trời như vậy, cũng giống như người si nói mộng, không có khả năng. Ngoài ngàn dặm, nhìn thấy bóng dáng cự thần cao mười vạn trượng, chiến ý trên người Lục Phong Lôi bùng lên, nhưng bị y đè ép xuống. Bóng dáng cự thần cao mười vạn trượng, rõ ràng chính là Chân thân Cổ Long! Tổ Long thoát ra ngoài Thiên Đạo, lại sinh ra cùng lúc với Thiên Đạo. Thế giới Thiên Đạo này tuyệt đối không thể thao túng nó, cho dù là một hư ảnh cũng không phải Quân Mạc Lâm chỉ dung hợp chưa đến một nửa Kiếm Tâm Ma Đạo có thể ngăn cản được. Uy nghiêm giữa hai bên chênh lệch với nhau quá lớn. Chân thân Cổ Long vạn trượng ẩn chứa Chân lực Cổ Long, khí Phong Mang màu đỏ tím giống như thủy tinh màu tím bao trùm khắp toàn thân. Trong mắt Lục Thanh bắn ra khí Phong Mang, theo một quyền của hắn xuất ra, một khoảng không gian bị diệt trong lòng bàn tay, để lộ ra một đạo Hỗn Độn màu xám chừng trăm trượng. Quyền này như kiếm, cánh tay dài hàng ngàn trượng nện xuống Quân Mạc Lâm ở ngoài vạn dặm. Khí Phong Mang màu đỏ tím ngưng kết trên cánh tay, hóa thành một thanh kiếm khí Phong Mang màu đỏ tím. Không gian hủy diệt, Hỗn Độn màu xám bao phủ thanh kiếm khí Phong Mang hàng ngàn trượng này, bắn nhanh về phía Quân Mạc Lâm.

Ầm… Chân thân Cổ Long đánh ra một quyền. Phong Mang Kiếm Đạo dưới sự thôi thúc của Chân lực Cổ Long, giống như thần sơn vạn trượng nện xuống, vừa nặng nề vừa linh hoạt, thế không ngăn nổi. Đối diện với một quyền mang theo khí Phong Mang màu đỏ tím này, dù là tâm cảnh của Quân Mạc Lâm cũng phải dao động. Lão có thể cảm thấy rõ ràng, trong luồng khí Phong Mang này ẩn chứa một luồng sức mạnh đơn thuần, chỉ riêng sức mạnh này e rằng có thể chấn vỡ một ngọn thần sơn vạn trượng, đừng nói tới khí Phong Mang màu đỏ tím kia, dù là trong thần kiếm cấp Tử Hoàng cũng là đứng đầu. Trên người Quân Mạc Lâm chợt bùng lên Huyết Ma Khí, một cỗ khí thế uy nghiêm thuộc về Thánh Giả bùng lên, tuy rằng dao động không ngừng, nhưng mạnh hơn xa so với lực Tiểu Thế Giới do Kiếm Tổ Tuyệt Thế ngưng tụ lại, cũng đánh nát chín tầng Cương Phong không chút khó khản gì. – Bản tổ sẽ cho ngươi thấy một chút sức mạnh của Thánh Giả! Huyết quang bùng lên trong mắt. Quân Mạc Lãm quát lớn một tiếng: Một cỗ Kiếm Ý màu máu xông thẳng lên trời tuy rằng rất nhỏ, nhưng ngay cả ánh dương quang cũng bị che mờ. Kiếm Ý màu máu kia đánh xuyên qua chín tầng trời, vào tận thế giới ngôi sao. Chỉ trong thoảng chốc, một ngôi sao có chu vi hàng ngàn dặm bị Kiếm Ý màu máu này bao phủ, hái từ trên trời xuống Lúc đầu trông ngôi sao chỉ như một điểm sáng nhỏ, nhưng Kiếm Ý màu máu bao phủ, rất nhanh đã bành trướng khổng lồ phía trên không trung Vong Sinh hoang nguyên nơi Lục Thanh đang đứng. Ngôi sao to hàng ngàn dặm phá nát không gian xung quanh, bốc cháy lên ngọn lửa màu trắng sáng, làm xuất hiện vô số đạo không gian loạn lưu như hình nhưng con rắn. Một cỗ trọng lực không gì sánh kịp đè ép trên người Lục Thanh, hắn ngẩng đầu nhìn lên. Chân thân Cổ Long cảm ứng được nguy cơ, khiến cho hắn phải coi trọng ngôi sao lạc kia. Ngôi sao to hàng ngàn dặm nhưng khi rơi xuống chín tầng Cương Phong chỉ còn lại vài chục dặm. Nhưng trọng lực khó hiểu của nó chẳng những không giảm bớt, ngược lại vì không gian ngưng luyện đã trở nên hết sức nặng nề. Chỉ trong thoáng chốc, phạm vi vạn dặm mặt đất không gian chậm rãi sụp đỗ. Vạn dặm mặt đất nháy mắt xuất hiện một hố sâu mười mấy trượng. Kiếm Lạc Tinh Thần, chấn nhiếp trời đất, đây chính là uy nghiêm của Thánh Giả Kiếm Đạo. Kiếm Tôn cái thế các tông đều tỏ ra khiếp sợ khó hiểu, uy năng như vậy đã ra ngoài sức tưởng tượng của bọn họ. Bọn họ không chút nghi ngờ, nếu tiến vào trong phạm vi chiến trường vạn dặm của hai người Lục Thanh, cho dù có thế thiên địa hộ thân cũng sẽ bị nghiền thành tro bụi. Không phải ai cũng có lực lượng thân thể hùng mạnh như Lục Thanh. Dù là như vậy, áp lực đè lên Chân thân Cổ Long vạn trượng cũng khiến cho Lục Thanh tỏ ra trịnh trọng hẳn lên. – Lên… Lục Thanh quát to một tiếng cự thần vạn trượng giơ hai tay lên, quả thật muốn đỡ lấy ngôi sao lạc to hàng chục dặm kia. Quả thật là người điên! Trong lúc nhất thời. Kiếm Tôn cái thế các tông cùng có một ý nghĩ như vậy trong lòng, nhưng ngoài xa vạn dặm, chiến ý ngời lên trong hai mắt Lục Phong Lôi. Chân thân Cổ Long vạn trượng này chính là mức độ tu luyện sau này y sẽ đạt tới, giờ phút này nhìn thấy Chân thân Cổ Long vạn trượng của Lục Thanh, khiến cho huyết mạch Long Vương trong thân thể y phải sôi trào. – Ầm… Rốt cục ngôi sao lạc to hàng chục dặm kia đã rơi vào hai tay Lục Thanh. Ngôi sao màu máu không biết lớn hơn chân thân vạn trượng của Lục Thanh bao nhiêu lần, đè Lục Thanh lún xuống mặt đất, toàn thân hắn bị ép xuống sâu hàng ngàn trượng. Dung nham Địa Hỏa nóng rực chôn vùi hơn nửa thân hình Lục Thanh. Trong phạm vi vạn dặm, mặt đất dường như bị một luồng sức mạnh vô hình đè ép, làm dậy lên nhưng đợt sóng như nước thủy triều. – Rống… Tiếng long ngâm kinh thiên vang lên, cơ bắp toàn thân Lục Thanh vặn mạnh. Chân thân Cổ Long màu đỏ tím hất tung đất đá vùi lấp, lập tức từ dưới đất xông lên. Trên hai tay hắn, ngôi sao kia bị khí Phong Mang màu đỏ tím bao phủ. Kiếm Ý Ma Đạo màu máu bị nghiền nát, sau đó toát ra khí Phong Mang màu đỏ tím bừng bừng. – Trả lại cho lão! Khí Phong Mang màu đỏ tím hàng trăm trượng từ trong mắt Lục Thanh bắn ra, ngôi sao khổng lồ mấy chục dặm bị hắn dùng hai tay ném mạnh, lập tức bắn về phía Quân Mạc Lâm. Không gian nứt nẻ từng tấc một, không gian sụp đồ màu trắng xung quanh không thể làm thương tổn ngôi sao một mảy may. Ngoài vạn dặm, Kiếm Tôn cái thế các tông nhìn ngôi sao bay tới Quân Mạc Lâm mà cảm thấy chấn động tâm thần. Ngôi sao nặng chừng hàng trăm vạn cân, bị hai tên Kiếm Tổ Tuyệt Thế ném đi như bỡn. Mà so với Kiếm Lạc Tinh Thần của Quân Mạc Lâm, Chân thân Cổ Long của Lục Thanh càng làm rung động lòng người nhiều hơn. Dù là sao trên trời cũng nện không chết hắn, một thân sức lực đỡ lấy ngôi sao, ném xa vạn dặm. Khí Phong Mang màu đỏ Tím kia không gì không phá nổi khó lòng ngăn cản. Nhân vật như vậy chẳng trách lúc trước mười lăm đại Kiếm Tổ liên thủ trấn áp. E rằng Luân Hồi Kiếm Tôn hiện giờ cũng đã kém hắn không ít. Không ít Kiếm Tôn cái thế thầm nghĩ trong lòng, nếu trận chiến này Lục Thanh trấn áp Quân Mạc Lâm thành công, vậy từ nay về sau vẫn còn mười ba trận chiến, mười ba trường đại chiến của Kiếm Tổ Tuyệt Thế long trời lở đất. Nhìn sang Quân Mạc Lâm, thấy ngôi sao khổng lồ kia bay về phía mình, thần sắc lão tỏ ra ngưng trọng. Lão chỉ có thể vận dụng lực thế giới Thánh Giả không nhiều, nếu hoàn toàn dung hợp Kiếm Tâm, ngôi sao này lão chỉ cần phất tay là có thể đánh nát thành tro bụi. Nhưng lúc này, Quân Mạc Lâm đã không thể tránh lui. Quân Mạc Lâm lão cả đời giết chóc, chưa từng lui lại một phân nào! Kiếm Ý màu máu rực rờ bùng lên trên người Quân Mạc Lâm. Kiếm Ý màu máu hàng vạn trượng ngưng tụ thành thần kiếm. Huyết Ma Khí đầy trời như muốn xâm nhập tâm thần, chỉ trong nháy mắt Kiếm Ý màu máu mấy vạn trượng kia lại hóa thành một con hổ máu khổng lồ cao mấy vạn trượng. Tam Mục Bạch Hổ màu máu này mở lớn con mắt dọc ngay giữa Mi Tâm, kiếm quang màu máu chói mắt làm chấn động lòng người. Phá! Quân Mạc Lâm quát lớn, kiếm chỉ vạch ra, từ trong mắt hổ lập tức bắn ra một đạo kiếm quang màu máu như một dải lụa, đánh ra xa vạn dặm. – Ầm… Ngay tức khắc chỉ thấy ngôi sao màu đỏ tím kia chấn động kịch liệt, vỡ ra làm hai mảnh, lộ ra phần ruột bên trong có màu trắng bạc.

– Ầm… Ngôi sao rơi xuống, mặt đất phạm vi hàng ngàn dặm lún xuống, dung nham Địa Hỏa trào lên như biển cả, nhanh chóng lan tràn khắp mặt đất. Chỉ trong thoáng chốc, vạn dặm mặt đất hoàn toàn biến thành một biển dung nham. Dung nham nóng bỏng hoành hành ngang ngược trên mặt đất, làm dậy lên nhưng cơn sóng lửa cao trăm trượng. Nhưng Chân thân Cổ Long của Lục Thanh vẫn đứng sừng sững trong đó, không hề tỏ ra sợ hãi. Khí Phong Mang màu đỏ tím bao phủ toàn thân, giống như một chiếc bảo giáp, mặc cho dung nham màu vàng đỏ tàn phá, vẫn không bị thương tổn mảy may. – Bản tổ đã quá xem thường ngươi! Nhìn Chân thân Cổ Long vạn trượng của Lục Thanh, Quân Mạc Lâm trăm giọng nói: – Chiến lực của ngươi trong hàng nhị kiếp Kiếm Tổ là cao nhất, dù là tam kiếp Kiếm Tổ cũng có thể miễn cưỡng đánh một trận. Nếu bản tổ không dung hợp một chút Kiếm Tâm Huyết Ma, quả thật đánh không lại ngươi. Nhưng không lẽ ngươi cho rằng, bản tổ chỉ có chút thủ đoạn như vậy thôi sao? Lục Thanh không đáp, bước ra một bước, bàn chân khổng lồ của Chân thân Cổ Long giẫm xuống mặt đất, lập tức làm dậy lên sóng lửa đầy trời mắt đất chấn động, truyền ra xa hàng chục vạn dặm. Hắn lại đánh ra một quyền, lần này khác với lần trước trên quyền của Lục Thanh toát ra một tầng kiếm quang màu xám bạc. Trong nháy mắt, phạm vi vạn dặm không gian lập tức trở nên vặn vẹo uốn khúc. Một quyền này giống như đã xuyên qua Thời Không, gần như nháy mắt đã tới trước mặt Quân Mạc Lâm. Không gian vô tận vặn vẹo đập vào mắt Quân Mạc Lâm, theo đó là kiếm quang màu xám bạc. Nguy cơ lớn lao ập tới trước mặt, Quân Mạc Lâm không hề do dự, trong tay hiện ra một thanh tiểu kiếm ngũ sắc. – Bùng… Chỉ trong thoáng chốc, một luồng hào quang ngũ sắc toát ra, bao phủ thân thể lão vào trong. – Ầm… Một quyền màu xám bạc này đánh vào người Quân Mạc Lâm, không ngờ bị hào quang ngũ sắc cản lại, không thể tiến thêm. Biến hóa xảy ra quá bất ngờ, khiến cho Kiếm Tôn cái thế các tông đang quan sát cuộc chiến phải trợn mắt há mồm. Đó là cái gì?! Nhìn tiểu kiếm ngũ sắc hộ vệ trước mặt Quân Mạc Lâm. Kiếm Tôn cái thế các tông thầm phỏng đoán trong lòng.