Chương 14: Sinh Tử Uyên

Bất Diệt Kiếm Thể

Đăng vào: 2 năm trước

.

Một canh giờ bị suy yếu cũng không tính là gì, bởi vì một khi đã phục dụng Giả Tông Đan thì chính là đang trong tình cảnh sinh tử ngay trước mắt. Nếu như vì thế mà vượt qua thì về sau có bị suy yếu một thời gian cũng không tính là việc gì đại sự, còn sau đó mà gặp chuyện gì bất trắc vậy chỉ có thể trách ông trời không cho ngươi sống.

– Viên Giả Tông Đan này hết sức trân quý, nếu như không phải sắp tới sẽ mở ra Kim Thiên Bách Chiến Bảng thì nó cũng không được lấy ra. Lần này người chủ thuê yêu cầu, muốn có Giả Tông Đan thì phải cần sử dụng bảo vật có giá trị để trao đổi, tử ngọc tệ sẽ không được xem xét trong nhóm này.

Lần này, không gian nhất thời rơi vào cảnh im lặng, phải xuất ra vật phẩm có giá trị ngang bằng với Giả Tông Đan quả thật là khó bọn họ. Nếu đem viên đan dược này ra đấu giá trong thời gian khác thì giá trị của nó cũng chỉ ngang với Kim Thiên cấp thần kiếm, nhưng do Kim Thiên Bách Chiến Bảng sắp mở ra cho nên giá trị của nó đã được tăng lên rất nhiều.

– Hai khỏa thú đan ngũ giai Địa Viêm Mãng.

Ngũ giai Linh Thú Địa Viêm Mãng có huyết mạch của thất giai linh thú Giao Long, coi như là một phân nhánh của Chân long nhất tộc. Cho nên có thể coi như nó có thực lực đứng đầu trong hàng ngũ giai, giá trị viên thú đan của nó không hề dưới hạ phẩm Kim Thiên cấp thần kiếm. Vậy mà ở đây có hai khỏa, như vậy thì không kém nhiều lắm với giá trị của Giả Tông Đan.

Bên trong gian phòng của Lục Thanh, Tổ Nguyên đưa ánh mắt nhìn hắn nói:

– Huynh đệ có muốn viên Giả Tông Đan này không? Đại ca sẽ tặng cho ngươi.

– Tổ huynh không cần lo lắng, Giả Tông Đan này tiểu đệ không cần. – Lục Thanh không cần nghĩ ngợi đã mở miệng từ chối.

Hắn có thể mượn lực của Diệp lão, khi đó thực lực của hắn cũng đạt tới tu vi Kiếm Tông đỉnh, hơn nữa Lục Thanh cũng tự tin vào toàn bộ thực lực của mình sẽ không hề kém hơn năm người kia.

Hơi sửng sốt một chút, Tổ Nguyên nói:

– Được rồi. Nếu huynh đệ đã tự tin như vậy thì đại ca cũng không miễn cưỡng ngươi. Bất quá địa phương nơi diễn ra Kim Thiên Bách Chiến Bảng không phải là một nơi gì tốt, huynh đệ đi tới đó ngàn vạn lần không được có kiểu lòng dạ đàn bà. Nếu không khi ấy có mất mạng thì cũng không ai vì ngươi mà xuất đầu đâu, trái lại bọn chúng sẽ cười nhạo ngươi mà kẻ ngu muội.

Khẽ gật đầu, Lục Thanh nói:

– Đa tạ Tổ huynh, tiểu đệ xin tâm lĩnh.

Lại nhìn về phía sân khấu, giá cả của Giả Tông Đan đã tăng lên tới đỉnh điểm, thậm chí vì đổi lấy viên đan dược này mà ngay cả một quyển kiếm đạo thần thông tên là Hỏa Nguyên Nhãn cũng bị đem ra. Một khi luyện thành bộ thần thông này ít có chân khí thuộc tính Hỏa nào có thể ngăn cản được sự dò xét của nó.

Có thể nói Hỏa Nguyên Nhãn có tác dụng hết sức cường đại, ở rất nhiều chỗ có thể sử dụng tới nó, ngay cả trên Kiếm Hồn Chiến Trường thì nó cũng có tác dụng rất mạnh.

Bất quá, Lục Thanh lại phát hiện ra không có một loại thần thông nào mà hắn muốn cả. Còn có cái gì có thể so sánh được với Chân Long chứ? Hắn có được bán Chân Long huyết mạch thì ngoại trừ không thể hóa hình còn đâu những thần thông của Chân Long hắn đều có thể làm được.

Như Hỏa Nguyên Nhãn này, Lục Thanh cũng có Chân Long Nhãn, theo tu vi tăng tiến thậm chí có thể khám phá không gian, không cần phải tiến hành câu thông với thiên địa xung quanh. Trên cơ bản sẽ không có gì dấu diếm được ánh mắt của Lục Thanh, đương nhiên đây là tính những thứ đó có tu vi kém hơn hắn.

Cuối cùng, viên Giả Tông Đan này đã bị người ta sử dụng một viên thú đan lục giai có thuộc tính Thủy đổi mất. Lục giai linh thú chính là tương đương với Kiếm Tông, nếu như không phải Kiếm Hoàng thì căn bản không thể đánh chết được nó. Linh thú một khi rơi vào đường cùng sẽ tự bạo thú đan, tự hủy ý thức hải, khi đó ngay cả Kiếm Tông cường giả cũng khó có thể bảo trụ được tính mạng của mình.

Vì Kim Thiên Bách Chiến Bảng sắp diễn ra, cho nên người này đã không tiếc trả giá đại giới để có được viên Giả Tông Đan này.

Chuyến này đi tới Kim Thiên Các, Lục Thanh không hề có thu hoạch gì, mặc dù có chút tiếc nuối nhưng hắn cũng không quá mức để ý. Vô luận là thần kiếm hay đan dược đều chỉ là vật ngoại thân mà thôi, chỉ có tu vi cảnh giới mới là thứ căn bản nhất của người tu luyện.

Trở lại phân điện Kiếm Thần Điện, Lục Thanh lại một lần nữa tiến nhập vào trong trạng thái tĩnh tu.

Nửa tháng sau, trước cửa phân điện của Kiếm Thần Điện.

– Tổ tiểu tử, lần này bọn chúng do ngươi dẫn đi, lão nhân gia ta sẽ không đi cùng đâu.

– Lão bất tử! Ngươi không đi là tốt nhất, miễn cho Thập Lý Hương của ta lại gặp nạn. – Sắc mặt Tổ Nguyên tỏ vẻ không cam lòng, oán hận nhìn lão giả trước mặt. Trong hai tháng qua, Thập Lý Hương của hắn đã bị đối phương lừa lấy đi không ít.

– Này….này…. Ngươi có biết… – Lão giả xoa xoa tay nói.

– Ta biết, ta không muốn biết. – Tổ Nguyên hừ lạnh một tiếng nói:

– Chúng ta đi.

Giống như lúc đầu gặp phải tình huống này, đám người Lô Luận chỉ đành dở khóc dở cười bám theo sau. Về phần Lục Thanh cũng chỉ đành bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, rồi cũng nhanh chóng đuổi theo Tổ Nguyên.

Ngày hôm nay, người thủ trận của Động Hư Kiếm Trận đã được đổi thành hai gã Kiếm Chủ chuẩn đại sư, nhìn thấy đám người Tổ Nguyên đi tới. Hai người lập tức đi lên, không kiêu ngạo, cũng không siểm nịnh hành lễ nói:

– Tổ đại nhân, Động Hư Kiếm Trận đã được chuẩn bị sẵn sàng, lúc nào cũng có thể khởi động.

Khẽ cười, Tổ Nguyên nói:

– Thay ta nói với Lăng các chủ của các ngươi một tiếng, nói rằng ta cám ơn sự an bài của hắn, ngày khác có thời gian nhất định sẽ tới Thiên Hà Cốc làm khách.

Hai người nghe thấy vậy thì nhất thời mừng rỡ, khom người nói:

– Mời đại nhân cùng với chư vị đại sư.

Động Hư Kiếm Trận.

Động Hư Không Gian bị lực lượng của kiếm trận trấn áp hình thành một cái thông đạo hẹp dài, nơi đây là biên giới của Hư Không Kiếm Vực, khoảng cách từ đây tới Sinh Tử Uyên của Kim Thiên Giới khoảng chừng mười vạn dặm. Cho nên người ta phải sử dụng Động Hư Kiếm Trận để áp súc quãng đường này lại. Bên trong không gian đen tối này có thể nói mỗi một bước đi tới một ngàn dặm, thời gian trôi qua chừng nửa nén nhang thì trước mắt đã xuất hiện ánh sáng. Mặc dù khoảng cách tới đó không phải gần, nhưng Lục Thanh có thể cảm giác được một cỗ khí tức tinh thuần truyền tới, hắn hoàn toàn tin tưởng, chỉ cần ở đây tu luyện một thời gian dài thì chẳng những tu vi cảnh giới sẽ được tăng lên, mà ngay cả dương thọ cũng sẽ được kéo dài ra.

Bất quá, Lục Thanh ngay lập tức cảm nhận được một cỗ tử khí âm u truyền tới, cỗ tử khí này cũng rất tinh thuần. Nhưng nó cũng không phải là điều khiến cho Lục Thanh kinh ngạc, hắn kinh ngạc bởi vì tử khí cùng với sinh khí lại ở cùng một chỗ, bọn chúng cân bằng với nhau khiến cho khu vực không gian này mặc dù tồn tại sinh khí và tử khí, nhưng không cách nào gây ra được ảnh hưởng tới con người.

Đồng thời, sự thăng bằng của hai loại khí này cũng không phải là cứng cỏi, chỉ cần một loại lực lượng đủ mạnh là có thể phá vỡ, khi đó sẽ xảy ra chuyện gì thì Lục Thanh không thể phán đoán được.

– Tứ điện chủ! Ở phía trước có sinh tử nhị khí? – Lục Thanh mở miệng hỏi.

– Ồ! Ngươi có thể cảm nhận được sinh tử nhị khí? – Tổ Nguyên hơi sửng sốt, giống như lần đầu tiên quen biết Lục Thanh vậy, hắn nói:

– Sinh Tử Uyên của Kim Thiên Giới bởi vì đồng thời tồn tại của sinh khí và tử khí, hơn nữa chúng đều ở trạng thái cân bằng, cho nên mới có tên gọi là như vậy.

Nghe thấy Tổ Nguyên nói về Sinh Tử Uyên, chín người Lô Luân đều cẩn thận lắng nghe.

Hơi dừng lại một chút, Tổ Nguyên nói tiếp:

– Sinh tử nhị khí ở Sinh Tử Uyên mặc dù ở trạng thái cân bằng, nhưng trạng thái này có thể bị ngoại lực phá vỡ. Chỉ cần người ở bên trong có thực lực Kiếm Chủ thì có thể phá vỡ lực lượng chân không, đem sự cân bằng của hai loại khí này phá vỡ hình thành nên Sinh Tử Luân Hồi.

– Sinh Tử Luân Hồi? – Sắc mặt mười người Lục Thanh đều trở nên ngưng trọng hơn.

– Không sai. Chính là Sinh Tử Luân Hồi. Một khi hình thành Sinh Tử Luân Hồi, rồi đem một người đánh vào trong đó sẽ khiến cho đối phương chuyển sinh tới bất cứ nơi nào trên Kiếm Thần đại lục. Trừ khi là Kiếm Phách tông sư, hồn phách dung hợp một chỗ, nếu không thì chẳng có kẻ nào có thể chống cự được.

– Nói cách khác phải cho chính mình phá vỡ sao? – Lục Thanh mở miệng hỏi.

– Không. Nếu có người động thủ đem bọn ngươi mạnh mẽ đánh vào trong Sinh Tử Luân Hồi, các ngươi cũng có thể lợi dụng nó để khiến cho bọn họ tiến vào bên trong. Mà Kiếm Hồn Chiến Trường có tác dụng chính thức đó là lợi dụng không gian rộng lớn nơi đó khiến cho sinh tử nhị khí giảm bớt đi. Vì thế ngay cả lực lượng của Sinh tử Luân Hồi cũng bị yếu đi, chỉ cần đạt tới thực lực của Kiếm Tông thì có thể ngăn cản được lực lượng luân hồi, đồng thời cũng có thể đánh những kẻ có tu vi dưới Kiếm Tông đánh vào trong đó.

Kiếm Tông!

Trong lòng Lục Thanh hơi động, xem ra Kim Thiên Bách Chiến Bảng là nơi quyết đấu giữa những Kiếm Tông với nhau. Năm đại tông môn, đệ nhất nhân dưới Kiếm Hoàng đều làm cho Lục Thanh có chút mong đợi với bọn họ.

Ra khỏi động hư thông đạo.

Trong nháy mắt, Lục Thanh lập tức cảm nhận được vô số ánh mắt đang nhìn về phía đám người bọn hắn, hơn nữa những ánh mắt này đều mang theo áp lực cường đại. Hơn một trăm cặp mắt hội tụ vào một chỗ khiến cho Lục Thanh nhất thời cũng cảm nhận được cỗ áp lực này.

Chân Long huyết mạch trong cơ thể hắn sôi trào, bên trong ý thức hải, tử bạch Chân Long huyết mạch ngưng tụ thành một đầu Chân Long kéo dài cả ngàn trượng, long trảo mở ra, đánh thẳng lên cao.

Theo sau đó, một cỗ khí tức sắc bén nhanh chóng phóng ra đem vô số ánh mắt hung ác đang tập trung về phía này phá nát đi.

“A” – Liên tiếp có vài tiếng hô kinh dị vang lên.

Đây là một sơn cốc bình thường, nó có diện tích chừng mười dặm, độ ước chừng chỉ đạt tới ba trăm trượng, nhưng ngoài màu sắc bình thường thì còn xuất hiện hai màu đen bà trắng, tượng trưng cho sự sống và cái chết. Chúng hỗn hợp giao hòa với nhau.

Mà địa phương đám người Lục Thanh xuất hiện chính là ở trên một cách thạch thai, ở những chỗ khác trong sơn cốc có hơn hai trăm Kiếm Hồn đại sư. Ngoại trừ có một số ít người đã có độ tuổi vượt qua bốn mươi, còn lại những người dưới bốn mươi tuổi thì có tới một trăm năm mươi người. Nói cách khác tất cả một trăm năm mươi người này tới đây đều vì Kim Thiên Bách Chiến Bảng.

Lúc này, ánh mắt Lục Thanh tập trung vào năm đạo thân ảnh, năm người này cũng đồng dạng nhìn về phía hắn. Thanh âm lúc trước phát ra cũng xuất hiện ở trong năm người này, mà ánh mắt Lục Thanh lại nhìn chằm chằm vào một người trong số đó.