Q8 - Chương 41: Anh linh thứ tám

Thư Kiếm Trường An

Đăng vào: 2 năm trước

.

“Thông Huyền…”

“Bắc sư thúc…”

Sau khi nhìn ra rõ người mới tới, mắt mọi người đều đỏ lên.

Không ai nghĩ còn có thể nhìn thấy người đàn ông này.

Họ sững người nhìn y, như đang gặp ảo giác.

Bắc Thông Huyền khẽ cười nhìn mọi người.

“Chuyện gì đang xảy ra?” Tô Trường An là người tỉnh táo lại trước.

Bắc Thông Huyền chính là do Kiếm Linh biến thành, theo quy củ của Tinh Thần Các, sau khi chết là không được đi Tinh Hải, hồn phách của y sẽ phiêu bạt lang thang một thời gian sau đó tiêu tán.

Nên tại sao y lại có thể xuất hiện ở đây?

“So với hồi đó ở Tây Lương, tâm tính của ngươi đã rất tiến bộ.” Bắc Thông Huyền nhìn Tô Trường An gật gù khen ngợi, sau đó kể lại chuyện năm xưa cho mọi người nghe.

“Năm đó ở Tây Lương, ta đã ôm lòng quyết tử chiến với Thác Bạt Nguyên Vũ. Sau khi tử chiến, Bạch Hà Viễn vốn đã định chôn vùi anh linh của ta, không ngờ sư tôn đang ở Tinh Hải lại ra tay cứu ta, mang ta đi Tinh Hải nên hôm nay chúng ta mới có duyên gặp lại nhau.”

“Ừ.” Tô Trường An gật đầu.

Tư Mã Hủ lên tiếng cắt ngang.

“Bây giờ không phải là lúc ôn chuyện với nhau, ba tên kia không chèo chống được lâu nữa đâu.” Lão ta nhìn Chúc Âm, Oa Hoàng và Cư Bỉ đang không ngừng bị Hạ Hầu Hạo Ngọc đẩy lùi.

Tô Trường An bực bội nhìn Tư Mã Hủ, hắn biết tình hình hiện giờ không phù hợp lắm. Tư Mã Hủ mang tới sinh cơ cho họ, nhưng sinh cơ này lại là lấy tính mạng của mọi người ra đổi về, Tô Trường An không thể nào thấy vui cho nổi.

“Trường An, đừng lo. Dù chúng ta tới Tinh Hải, nhưng chỉ cần ngươi mở ra nó là chúng ta lại có thể trở về nhân gian, dù lúc ấy thân thể không còn, cũng còn hơn là ngồi chờ chết.” Hoa Phi Tạc lên tiếng khuyên.

“Nhưng nếu ta lại thất bại…” Tô Trường An ngần ngừ, hi vọng của mọi người đều đặt lên người hắn, làm hắn không khỏi sợ hãi.

“Ngươi yên tâm, nếu ngươi không làm, chúng ta cũng sẽ chết, nay đã có đường sống, sao lại không buông tay đánh cược một lần?” Quách Tước cũng góp lời.

“Ta tin tưởng chàng.” Hồng Loan nói rất đơn giản mà dứt khoát.

Tô Trường An nghiến răng, gật đầu.

“Trường An sẽ toàn lực ứng phó!” Hắn chắp tay với mọi người.

Bắc Thông Huyền xuất hiện khiến một chút băn khoăn sau cùng với Tư Mã Hủ không còn, Tô Trường An đã hiểu, hôm nay hắn phải đánh cược, cầu đường sống trong chỗ chết.

“Hiện tại anh linh đã gom đủ, việc này không nên chậm trễ, bắt đầu đi.” Hồng Loan rốt cuộc là Hồng Loan, dù là phụ nữ nhưng quả quyết không thua đấng mày râu, quay qua nói với Tư Mã Hủ.

Không ngờ Tư Mã Hủ lắc đầu.

“Vẫn chưa được.”

“Vì sao?” Hồng Loan nhíu mày.

“Còn thiếu một anh linh.”

“Có ý gì, chúng ta đây chẳng phải đã đủ tám người sao?”

“Mới có bảy thôi.” Tư Mã Hủ nhìn Hồng Loan, lắc đầu: “Ngươi không được.”

“Vì sao?” Mọi người đều không hiểu. Dù Hồng Loan không thắp được Khai Dương mệnh tinh, nhưng trong cơ thể của cô quả thực có Khai Dương truyền thừa Tinh Linh, phóng mắt thiên hạ cũng chỉ có cô có tư cách được gọi là truyền nhân Khai Dương, nếu cả cô cũng còn không được, vậy còn ai là được?

“Ngươi không phải yêu cũng chả phải thần, mà là ở giữa. Trong trời đất này từ khi sinh ra đã chưa bao giờ có loại tồn tại nào như vậy, ngươi là một dị số, sau khi chết Tinh Hải sẽ không nhận nạp hồn phách của ngươi.”

“Tại sao không thể? Bắc Thông Huyền là một Kiếm Linh, mà còn đi Tinh Hải được, vì sao ta không thể?”

Không phải Hồng Loan cô vội vã muốn chết, mà là cô nghĩ trên đời này trừ mấy người bọn họ, nếu còn ai được gọi là truyền nhân Thiên Lam thì chỉ còn có một mình Tô Trường An mà thôi. Cô sợ với tính của hắn, hắn sẽ không từ chối.

Giữa cô với Trường An, đương nhiên cô sẽ không hề do dự lựa chọn mình.

“Kiếm Linh không đi được Tinh Hải, đó là quy định của Bạch Hà Viễn. Quy củ của hắn, trước mặt người mạnh hơn hắn thì không còn là quy củ nữa. Ngươi không đi được Tinh Hải là quy củ của cái thế giới này, trừ phi ngươi có thể áp đảo lên trên Thiên đạo, nếu không nó sẽ vẫn là quy củ.” Tư Mã Hủ nói rất khó nghe, nhưng mà hoàn toàn hợp lí.

“Vậy ngươi nói cho ta biết, nếu ta không đi được Tinh Hải, thì anh linh cuối cùng ngươi sẽ mò ra ở đâu?” Hồng Loan nói xong, vội vàng bổ sung: “Trước ngươi cũng đã nói phu quân nhà ta là người chủ chốt để mở ra Tinh Hải, còn phải mang theo truyền thừa Tinh Linh của chúng ta, ngươi không thể bảo huynh ấy đi đấy chứ? Nếu huynh ấy đi, Tinh Hải này sẽ không thể nào mở ra được.”

Tư Mã Hủ lắc đầu.

“Đương nhiên không phải là hắn.”

“Vậy là ai?”

Tư Mã Hủ sầm mặt nhìn Hồng Loan, nhả ra một chữ không ai ngờ.

Ông ta nói.

“Ta.”

—o0o—