Q7 - Chương 76: Hồng Loan nghiên cứu tình yêu (một)

Thư Kiếm Trường An

Đăng vào: 2 năm trước

.

Trường Cầm cùng Mục Địch trôi qua những ngày này cũng không quá tốt đẹp.

Bọn họ lúc ở bên ngoài quận Gia Hán gặp được thứ gọi là Thiên Nhân, cũng mắt thấy Bạch Hà Viễn đã từng là Các chủ Tinh Thần Các như con chó bị Thanh Loan nắm trong tay, không thể động đậy.

Rồi sau đó Thanh Loan mang theo Tinh Thần Lệnh trở về Tinh Thần Các, hiển nhiên không ai có thể rung chuyển địa vị của nàng.

Bạch Hà Viễn băng lãnh vô tình, Thanh Loan thì cực kỳ cổ quái, khó có thể hiểu được, hầu hạ hai vị Các chủ như vậy, ai tốt ai xấu thật ra là khó có thể phán định đấy.

Nhưng như đã nói lúc trước, với tư cách là Tống Táng giả Tinh Thần Các, địa vị của bọn họ ở thế gian này cực cao, chỉ cần ra Tinh Thần Các, bao nhiêu cái Đế Vương Tinh Vẫn ở trên đời này thấy bọn họ không thể không khúm núm, buông lời gièm pha nịnh nọt ton hót.

Thế nhưng hết lần này tới lần khác, trong mấy ngày trước, vị các chủ mới nhậm chức kia lại triệu tập đám Tống Táng giả lại với nhau, hỏi bọn họ một cái vấn đề cực kỳ cổ quái – ít nhất đối với Tống Táng giả mà nói cái này cũng có thể coi là một cái vấn đề cực kỳ cổ quái.

Lúc ấy, vị nữ tử áo xanh có một đôi con mắt ửng đỏ kia liếc nhìn rất nhiều Tống Táng giả quỳ dưới đài, cực kỳ chăm chú, cũng cực kỳ nghiêm túc hỏi: “làm cách nào để chiếm được trái tim một người nam nhân?”

Ở thời đại Thần tộc ở ẩn, Thiên Nhân không thể đến thế gian, Tống Táng giả không thể nghi ngờ là một nhóm người mạnh nhất trên đời này, nguyên nhân chính là công pháp bọn họ tu luyện chính là 《Thái Thượng vong tình lục》, công pháp này chính là Thiên Nhân truyền xuống, người tu luyện hi sinh ham muốn bản thân để kết thúc nhân quả, dùng cái này thu hoạch lực lượng mạnh hơn Tinh Vẫn thông thường.

Mặc dù cũng không phải từng tên Tống Táng giả đều có được thiên phú trác tuyệt như Thanh Loan, nhưng tu luyện tới cảnh giới Thái Thượng Vong Tình. Có thể trở thành Tống Táng giả, thực sự đều tu luyện đến cảnh giới Tinh Vẫn, bị công pháp 《 Thái Thượng vong tình lục 》 ảnh hưởng, bọn chúng đối với chuyện yêu đương nói chung đều là dốt đặc cán mai, bị Thanh Loan hỏi chuyện này sao có thể thật sự cho ra nửa phần đáp án?

Thế nhưng trình độ tàn nhẫn của Thanh Loan so với Bạch Hà Viễn chỉ có hơn chứ không kém, những Tống Táng giả này dưới sự cưỡng bức của Thanh Loan khó tránh khỏi phải ra tay, tìm kiếm cái gọi là phương pháp chiếm được trái tim của người nam nhân.

Thanh Loan cho bọn họ thời gian ba ngày.

Vì vậy lần thứ nhất từ trước tới nay, đám Tống Táng giả trong Tinh Thần Các dốc toàn bộ lực lượng.

Nguyên nhân cũng không phải là bắt Thần tộc, cũng không phải là đưa đám ma một vị Tinh Vẫn cường hãn, mà là vì tìm một cách chiếm được trái tim Tô Trường An.

Cái này đối với những Tống Táng giả mạnh mẽ hoàn toàn có thể nói là một nan đề khó nhất từ trước tới nay.

Trong lúc nhất thời toàn bộ thế giới đều bị những Tống Táng giả khiến cho gà bay chó chạy.

Thẳng đến ba ngày sau những Tống Táng giả này phong trần mệt mỏi chạy về núi Thiên Môn, tụ họp bên ngoài Tinh Thần Các, tràn đầy tin tưởng mang theo thu hoạch của mình, chuẩn bị dâng cho Thanh Loan, lấy được niềm vui của nàng.

Chỉ nghe một tiếng ầm khẽ vang lên, cửa lớn Tinh Thần Các được mở ra từ từ.

Đưa Tống Táng giả nối đuôi nhau mà vào.

Thanh Loan ngồi cao tại vị trí Các chủ, tròng mắt nhìn về phía những Tống Táng giả kia, lạnh lùng hỏi: “tìm được biện pháp sao?”

“Hiển nhiên, hiển nhiên.” Đầu tiên đáp lại Thanh Loan chính là một vị lão giả, bên hông treo một cây đàn được chế tạo từ ngọc, cực kỳ nhỏ bé, nhưng lại rất tinh xảo. Đó cũng là một trong những nhạc khí mà Tống Táng giả sử dụng để tiễn đưa Tinh Vẫn, có hình dáng giống như đồ trang sức, một khi lão giả này thúc giục, vật ấy sẽ hóa thành một vật lớn nhỏ tùy ý, rất chi thần kỳ.

“Lão phu vì Các chủ đi đến mảnh đất cực đông là đảo Doanh Châu, ở đó vì Các chủ tìm được một cái bí pháp.” Lão giả nịnh nọt ton hót nói, ngoái đầu đắc ý nhìn những Tống Táng giả vẫn đang quỳ sau lưng mình, dường như cực kỳ tự tin đối với phương pháp mà mình tìm ra.

“A?” Trong con ngươi ửng đỏ của Thanh Loan lập tức hiện lên một đường tinh quang.

“Vật gì lại thần kỳ như thế, Vân lão nhanh chóng nói đến.” Thanh Loan đứng lên, có chút vội vàng nói.

Những ngày này nàng đã dần dần thích ứng hai nhân cách của Thanh Loan và Tất Phương, giống như một người mất trí nhớ, bỗng nhiên nhớ lại ký ức lúc trước, sau một thời gian mê mang, Thanh Loan cũng rất nhanh đã tiếp nhận sự thật này.

Nàng là Chân Thần Tất Phương quân lâm thiên hạ, đồng thời cũng là Thanh Loan mà Tô Trường An yêu, hai người này không hề mâu thuẫn giống như lúc trước.

Mà nàng cũng lấy cho mình một cái tên mới – Hồng Loan.

Lão giả tên là Vân lão dường như rất hưởng thụ thái độ tốt như vậy của Hồng Loan, lão chậm rãi đứng lên, thò tay lục lọi một hồi trong ngực mình, lập tức móc ra một vật, dâng lên trong tay Hồng Loan.

Đó là một quyển sách cổ.

Nhìn bộ dáng đã có chút lâu năm.

“Cái này là vật gì?” Hồng Loan nhìn sách cổ trong tay, khó hiểu hỏi.

“Bẩm báo Các chủ, trên sách này ghi chép một cái bí pháp, gọi là 《 Mị Phách Phệ Hồn đại pháp 》. Người có được phương pháp này, tu luyện đến đại thành, có thể khiến nam tử chỉ cần thấy nữ tử một cái liền cuồng dại, vứt bỏ đi tính mạng của mình.”

Vân lão cung kính đáp lại, nụ cười trên mặt lại càng lớn. Mà những Tống Táng giả phía sau lão lại không nhịn được trong lòng thầm mắng, Vân lão thật không ngờ cũng không biết xấu hổ, tiến cử công pháp mị hoặc cho Các chủ. Nhưng vẻ mặt lại càng khó coi, bọn chúng cũng không thể không thừa nhận phương pháp này, đối với phương pháp mà bọn chúng tìm được lại cao minh hơn rất nhiều.

Ừ, ít nhất ở trong lòng chút ít Tống Táng giả ở đây là nghĩ như vậy đấy.

“Thật sự thần kỳ như thế?” Hồng Loan nghe vậy trong lòng vui vẻ, lập tức liền cúi đầu bắt đầu rất nghiêm túc đọc qua công pháp ghi chép trên sách cổ này.

Văn tự trên sách cổ này hiển nhiên có chỗ khác biệt với Trung Nguyên, nói chung hẳn là văn tự của thổ dân ở đảo Đông Doanh kia, nhưng lại không thể làm khó được Hồng Loan đã có được Thần tính Tất Phương, chỉ cần hơi hơi vận dụng Thần lực, nội dung ghi chép trên này liền từng cái rõ ràng trong lòng Hồng Loan.

“Lão hủ không dám lừa gạt Các chủ, thực không dám giấu giếm, ở trên đảo Đông Doanh có một vị nữ tử tu luyện loại bí pháp này, sau khi luyện xong, phàm là nam tử nàng muốn mị hoặc thì không cách nào thoát được phải bái dưới váy nàng, nếu như nàng muốn cho những nam tử kia giết cha ăn con thì đối phương cũng sẽ không nhăn nửa điểm lông mày.”

“Hơn nữa…”

Vẫn lão dường như cũng cực kỳ lại tin tưởng đối với bí pháp mà mình tìm thấy, tập trung tinh thần nói tới từng cái, kể hết những thứ lão đã gặp ở đảo Đông Doanh, nói đến mức nước miếng tung bay, thao thao bất tuyệt.

Nhưng lại chưa từng chú ý tới, theo thời gian trôi đi lật xem sách xưa kia, vẻ mặt vốn nguyên bản đang hưng phấn của Hồng Loan dần dần âm trầm xuống.

“Lão hủ còn nghe nói, thời xưa từng có một vị Đế Vương cưới một vị hồ yêu tu luyện phương pháp này . . .” Vân lão còn muốn nói thêm gì nữa, nhưng vào lúc đó, một vật bỗng nhiên bay tới, Vân lão không kịp đề phòng, hiển nhiên cũng bị vật đập trúng đầu, thân thể sau khi cố hết sức đứng vững cũng ngã xuống đất.

Sau đó nửa ngày, lão phục hồi tinh thần lại, thấy rõ vật đánh tới lão chính là bản sách cổ bí pháp mà lão tự cho rằng có thể thỏa mãn tâm ý Hồng Loan.

“Các chủ. . . Đây là ý gì. . . ?” Lão sững sờ nhặt lên bí pháp kia, khó hiểu hỏi.

“Bí pháp này của ngươi không phải là chiếm giữ trái tim nam nhân, rõ ràng là bảo ta hút tâm hồn của hắn! Thu lấy linh hồn của hắn! Thứ ta muốn không phải là một cỗ khôi lỗi! Ta muốn chính là hắn thật lòng thật dạ!” Hồng Loan lạnh lùng nói ra, rồi sau đó vung tay lên, một đường linh lực tuôn ra, Vân lão vừa rồi mặt mày còn hớn hở liền dưới một kích này thân thể như diều đứt dây, bay ra ngoài.

“Các ngươi thì sao? Các ngươi tìm được phương pháp xử lý sao?” Mà Hồng Loan cũng không liếc nhìn lão giả kia nhiều, quay đầu nhìn về phía những Tống Táng giả còn lại, hỏi như vậy. . .

—o0o—