Chương 2523: Phàn Vô Địch trở về (2)

Thí Thiên Đao

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Nếu như trong lúc này, có thể có được càng nhiều tài nguyên tu luyện đỉnh cấp, như vậy tốc độ Sở Mặc khôi phục cũng sẽ tăng lên rất nhiều. Nhưng nhanh nhất, chí ít cũng cần bảy tám nghìn năm, mới có thể chân chính hoàn toàn khôi phục lại.

Đây là do tự bản thân Sở Mặc tính ra.

Bốn đại thiên bên kia lại không có người nào biết. Bọn họ chỉ biết là, liên tiếp hai lần, phái ra quân viễn chinh, đều bị tiêu diệt hoàn toàn. Đến cùng đã chết bao nhiêu!

Thế giới Bàn Cổ ở đây, giống như một cạm bẫy khủng khiếp, như là một cái hố to, như là một hố đen… Cũng giống như một cái miệng to như chậu máu mở ra, chờ đợi thú lớn tự mình đưa con mồi tới cửa.

Chỉ cần có sợ hãi, là có thể.

Sở Mặc lại tăng cường một chút tường giới phòng ngự, sau đó trực tiếp trở lại tầng trời ba mươi ba đi bế quan.

Lần này, trừ khi có chuyện đặc biệt gấp gáp, nếu không hắn cũng sẽ không xuất quan nữa.

Trong hư không, hơn năm ngàn tấm Giới Chủ Lệnh vẫn trôi lơ lửng ở nơi đó. Chỗ đó, đã hình thành một năng lượng trận đặc biệt. Cho dù là sinh linh cảnh giới Đại Tổ, căn bản cũng không có cách nào tới gần.

Trừ phi là Đại Thiên Chủ đích thân đến, mới có thể tiến vào bên trong năng lượng trận đó.

Cho nên, Sở Mặc không lấy đi hơn năm ngàn tấm Giới Chủ Lệnh này, chính là một loại chấn áp không tiếng động!

Những người muốn đánh đến thế giới Bàn Cổ, thật sự muốn đánh tới, tốt nhất vẫn nên so sánh với lúc trước một chút, xem mình có đầy đủ năng lực đó hay không. Sau đó mới quyết định, suy nghĩ một chút xem mình có phải cường đại hơn những Giới Chủ đó hay không?

Bàn Cổ trải qua năm thứ ba nghìn sáu trăm.

Giống như một luân hồi cực lớn, ba nghìn sáu trăm năm quang âm bay qua.

Lão tướng quân Phàn Vô Địch dẫn theo rất nhiều tu sĩ, từ phía xa trong hư không trở về!

Lần này hắn dẫn ra ngoài trăm vạn đại quân, ở trng mấy năm qua đã hao tổn hơn mười vạn người. Đám người còn lại kia, cũng có thể nói là nhiều lần trải qua cửu tử nhất sinh. Tất cả đều nhận được sự trưởng thành khó có thể tưởng tượng.

Bọn họ ở nơi trong hư không vũ trụ hỗn độn vắng vẻ lạnh như băng, cũng không gặp phải tu sĩ Thiên Nhân tộc, nhưng lại gặp phải rất nhiều sinh linh chủng tộc khác. Lúc đầu bọn họ ở dưới tình huống không có kinh nghiệm, chịu không ít thiệt hại. Thậm chí ngay cả lão tướng quân Phàn Vô Địch cũng có hai lần thiếu chút nữa ngã xuống.

Nhưng sau khi từ từ quen thuộc với loại tiết tấu này, bất kể là lão tướng quân, vẫn những tu sĩ Nhân Tộc khác, tất cả đều trở nên càng ngày càng lớn mạnh. Đối mặt với những chủng tộc không rõ trong vũ trụ này, bọn họ cũng có nhiều loại biện pháp xử lý hơn so với trước.

Người không trải qua mưa gió, sẽ vĩnh viễn không thể thật sự thành thục.

Mấy năm nay, bọn họ không chỉ trải qua mưa gió, hơn nữa xem như là trải qua mưa gió tới no nê!

Ở trong quá trình này, thậm chí có mấy trăm người từ cảnh giới Thái Thượng, trực tiếp đột phá đến cảnh giới Đại Tổ!

Trong này, lại bao gồm tướng lĩnh của một đội quân, lão tướng quân Phàn Vô Địch!

Loại kết quả này, có lẽ rất nhiều người lúc trước nằm mơ cũng không nghĩ tới được. Nhưng đây cũng là sự thực.

Trước kia, bản thân lão tướng quân có lẽ cũng chưa từng nghĩ tới, hắn lại có thể có một ngày thành đạo, trở Đại Tổ. Có lẽ trở thành tướng lĩnh của trăm vạn đại quân, loại khí thế này khiến cho hắn có giác ngộ. Cũng có lẽ là trong vô số năm qua, giống như Sở Mặc, từ thế tục thế gian bước từng bước một đi tới, hắn đã trải qua quá nhiều chuyện. Thậm chí ngay cả sinh tử thật sự cũng trải qua! Loại thử thách trên phương diện linh hồn này, khiến cho lão tướng quân từ nay về sau hoàn toàn hiểu ra.

Cũng có lẽ lúc trước ở trong luân hồi của Sở Mặc, đã gia tăng cho bọn họ vài thứ, cuối cùng có hiệu quả chém ra giống như thần.

Nói chung, lần này trở về, đội quân này của bọn họ đã không còn là đội quân Đồng Tử Quân chỉ có thể rèn luyện trong quá khứ, nhưng lại không thể chiến đấu nữa. Mà hiện tại đã thật sự một đội quân thép có thể đánh những trận đánh ác liệt!

Đối với điều này, lão tướng quân cũng rất kiêu ngạo.

Bọn họ trở lại tường giới, từ phía xa đã nhìn thấy mảnh năng lượng trận này, cùng với hơn năm ngàn cái Giới Chủ Lệnh trôi lơ lửng ở giữa năng lượng trận.

– Đó là?

Trong ánh mắt của lão tướng quân lộ ra vài phần vẻ nghi hoặc. Hắn nhìn hai bên một chút:

– Đó là Giới Chủ Lệnh?

– Hình như vậy… Từ trước đến nay chúng ta chưa thấy qua thứ này. Chỉ có điều từ khí tức tản ra bên trên đó để phán đoán, hẳn là Giới Chủ Lệnh trong truyền thuyết.

Bên cạnh có người trả lời.

Phàn Vô Địch nhíu mày sao, nói:

– Nhiều Giới Chủ Lệnh như vậy, bị chôn ở trong hư không này. Nơi này quả thực giống như một bãi tha ma. Đây là… Thị uy sao?

Đám người bọn họ đều bị khiếp sợ tới mức ngây người. Mỗi người đều cảm thấy chấn động không hiểu nổi!

Lần này, bọn họ ở bên ngoài trải qua mưa gió, cũng đã trưởng thành và tiến bước cực lớn. Bọn họ có lòng tin cũng nhiều hơn so với quá khứ. Bọn họ cảm thấy mình rốt cục đã trở thành một cường giả.

Chỉ có điều, bãi tha ma trước mắt này chôn hơn năm ngàn cái Giới Chủ Lệnh, lại làm cho những tu sĩ Nhân Tộc này, trong nháy mắt đều tỉnh táo lại.

Nói tới khoảng cách chênh lệch, bọn họ vẫn còn chênh lệch rất lớn!

Người thực sự ngoan độc, ở trong tầng trời thứ ba mươi ba!

Sau đó Phàn Vô Địch không có tò mò tới gần nơi này. Bởi vì khoảng cách xa như vậy, cũng có một sóng chấn động khủng khiếp không ngừng truyền đến. Hắn không có hiếu kỳ như vậy. Hắn trực tiếp dẫn theo mọi người, bay về phía tường giới.

Chỉ cần sử dụng một loại mật ngữ, ở trên tường giới mở ra một cánh cửa. Đại quân nối đuôi nhau tiến vào.

Lần này, Phàn Vô Địch trở về, mang về rất nhiều tài nguyên khó có thể tưởng tượng nổi.

Có rất nhiều tài nguyên, thậm chí cho dù là bốn đại thiên bên kia, cũng chưa chắc nắm giữ!

Những tư nguyên này cộng lại, gần như cũng có cỏ thể nhiều bằng phân nửa số thế giới Bàn Cổ năm xưa tổn thất. Hiện nay tất cả đều tập trung ở trong tay của bản thân Phàn Vô Địch. Sau khi hắn trở về, liền giao số tài nguyên này tới chỗ của Sở Tuệ.

Làm não mạnh nhất của toàn bộ thế giới Bàn Cổ trí, hệ thống Sở Tuệ thiết lập bố trí ra, có các loại kinh nghiệm tân tiến nhất. Nàng có thể phân phối những tài nguyên này một cách hợp lý hóa nhất, để cho chúng đi tới nơi cần tới. Nhưng lần này, Sở Tuệ lại trực tiếp gọi Phàn Vô Địch ở lại.