Chương 2472: Quân đội thiên nhân lọt bẫy (1)

Thí Thiên Đao

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Nhưng Sở Thanh cuối cùng là tỷ tỷ của Sở Mặc, tính cách của nàng ngay thẳng, không thèm để ý tiểu tiết, biết Sở Mặc cũng không để ý, nhiều năm như vậy vẫn gọi thẳng tên.

Sở Mặc quay người lại, nhìn Sở Thanh cười:

– Tỷ, bọn chúng mười phần có tám chín phần sẽ bị mắc lừa.

– Vì sao?

Sở Thanh tuy đã tu luyện đến cảnh giới đại tổ, nhưng lúc có thể không động não nhất định sẽ không suy nghĩ. Nhất là trước mặt Sở Mặc, tuy trên danh nghĩa là tỷ tỷ, nhưng trên thực tế lại càng giống một muội muội hơn.

Lúc này, muội muội Sở Sở cười nói:

– Đám người kia liên tiếp bị đánh hai lần, trong lòng không tức giận mới lạ. Hơn nữa lần này chúng ta còn hung hăng dạy dỗ bọn thiên nhân kia một lần. Chủ tướng của bọn chúng tất nhiên không nén được giận, nhất định sẽ muốn trả thù. Nhưng đối với thiên nhân mà nói, từ trước đến nay làm việc đều giữ bình tĩnh. Bọn chúng tuyệt đối không giống với chúng ta, sẽ không liều mạng xông vào. Cho nên, bọn họ nhất định sẽ tính trước sau. Như vậy, dựa vào suy đoán của bọn họ đối với chúng ta, nhất định cảm giác chúng ta ở đây sẽ ăn mừng. Nói như thế, tứ đại quân đoàn bọn họ sẽ liên hợp cùng nhau, trực tiếp đánh vào nơi ở của chúng ta, có thể đánh khiến chúng ta trở tay không kịp?

Khóe miệng Sở Thanh khóe miệng giật giật:

– Mấy trăm người chúng ta đánh thắng một trận nhỏ sao phải ăn mừng chứ? Đầu óc có vấn đề sao?

– Nhưng bọn thiên nhân kia, nhất định là nghĩ như vậy.

Sở Mặc cười nói, sau đó hỏi:

– Sở Tuệ, ngươi nói xem?

– Ừ, dựa vào phân tích, đám thiên nhân kia có khả năng nghĩ như vậy, gần như một trăm phần trăm.

Sở Tuệ đứng cạnh Sở Mặc, nàng không thể chiến đấu, vì vậy cũng không có tham dự trận chiến này. Nhưng, nàng tham dự… là việc khác!

Sở Mặc, tính cả Sở Tuệ, lão hòa thượng, lão đạo sĩ, còn có đại sư pháp trận ở thế giới Bàn Cổ, trực tiếp bày một pháp trận kinh khủng ở vách giới này!

Pháp trận này rất tốn thời gian.

Gần như, từ trước khi hắn triệu tập xong tất cả tu sĩ đại tổ ở thế giới Bàn Cổ đã bắt đầu bố trí.

Cho tới bây giờ, đã qua rất lâu rồi!

Cho nên, cuối cùng ai mưu tính ai, chuyện này rất khó nói.

Tần Hỏa bên kia dễ dàng thuận theo vách giới âm thầm vào thế giới Bàn Cổ, kỳ thực trong lòng Sở Mặc đều biết rõ, nhưng giả vờ như chưa nhìn thấy gã, chưa từng để ý qua.

Nếu không, tứ đại thiên kiêu trẻ tuổi kia sợ là sớm đã bị tan thành mây khói.

Sở Mặc quả thật là không chấp nhặt với bọn Tần Hỏa, hoàn toàn không để ý đến bọn chúng. Lúc y bắt đầu, một mình trong hư không bày binh bố trận. Bày binh bố trận ở đây, không thể lưu lại bất kì dấu vết gì. Cho dù là có chút khả nghi cũng có thể khiến đối phương cảnh giác.

Y mặc dù không có niềm tin là vô địch nhưng trước giờ thật sự chưa bao giờ xem thường đám thần tiên đó.

Trong tu sĩ thần tiên đó không phải là không có đại sư pháp trận, đám người kia cũng rất nhạy cảm, mức nhạy cảm tuyệt không thua gì các cao thủ cấp cao bên này. Thậm chí ít người có trình độ cảnh giác cũng không thua gì bản thân Sở Mặc.

Cho nên, ngay từ đầu Sở Mặc đã bố trí tương đối cẩn thận.

Cũng chính bởi nguyên nhân này, Tần Hỏa vô số lần đi xuyên qua pháp trận đều không phát hiện. Gã căn bản không biết, Sở Mặc kỳ thực cũng đang lợi dụng gã làm một thí nghiệm.

Nếu Tần Hỏa gì cũng không cảm giác được, vậy thì rõ ràng pháp trận vẫn tính là thành công, đa số tu sĩ thần tiên có lẽ sẽ không cảm nhận được sự tồn tại của pháp trận.

Đến lúc đó, người của đối phương trực tiếp liều chết xông tới, trong nháy mắt sẽ đụng vào pháp trận.

Bởi vì Sở Mặc thiết kế pháp trận này quá gần vách giới!

Chính là ở biên giới vách giới!

Chỉ cần đánh xuyên vách giới thì nhất định phải đi qua pháp trận này.

Đến lúc đó, cho dù có đại sư pháp trận phát hiện ra điều bất thường cũng không còn kịp nữa.

Sau đó Sở Mặc mới bắt đầu triệu tập đại sư pháp trận của đại lục Bàn Cổ, cùng với lão hòa thượng và lão đạo sĩ, vì bốn đại quân đoàn của bốn đại thiên giới mà thiết kế một yến tiệc hoanh nghênh.

Điểm phát động cuối cùng của yến tiệc hoan nghênh này, chính là trận chiến đấu của đám người Ma Quân bọn họ.

Đây hoàn toàn là một trận chiến khiêu khích được tính toán công phu!

Đám người Ma Quân cũng muốn đánh trận chiến này lắm rồi. Cho nên, xem như là nhất cử lưỡng tiện. Vừa có thể cho đám người kia phát tiết một chút lửa giận bực bội mấy năm qua, thuận tiện kiểm nghiệm một chút bản lĩnh của mình và thực lực của đối phương, sau đó lại có thể đạt được mục đích khiêu khích đối phương, dẫn dụ đám tu sĩ thiên nhân kia.

Loài người quá biết tính toán rồi!

Đây là nhận thức của tất cả thiên nhân.

Trí tuệ của loài người trước giờ đều tương đối tuyệt vời.

Mặc dù nhóm thiên nhân đều không chịu thừa nhận, nhưng cũng không khỏi không thừa nhận chuyện đó.

Vào giờ phút này Sở Mặc sớm đã bố trí xong trận pháp, dẫn theo mọi người đợi ở ven bờ pháp trận. Bọn họ đều dùng pháp trận khác ẩn giấu thân hình.

Đám thiên nhân kia trong thời gian ngắn căn bản không phát hiện được sự tồn tại của bọn họ. Đến khi có thể phát hiện bọn họ thì cũng đã trễ rồi.

Ma Quân cười hỏi:

– Mặc nhi, pháp trận này của chúng ta có thể lập tức bẫy chết bao nhiêu người?

Sở Mặc nhíu mày suy nghĩ một chút, sau đó thở dài một tiếng:

– Đối phương kỳ thực đều rất mạnh, nói thật, trong lòng ta cũng không có chắc chắn lắm. Trên thực tế, bọn họ bốn chục ngàn tu sĩ thiên nhân thật sự là có bản lĩnh càn quét ngang dọc thế giới Bàn Cổ. Nếu như bọn họ thực sự ổn định, thận trọng chiến đấu, ta thật sự cũng không có lòng tin bao nhiêu là sẽ có thể chiến thắng được bọn họ. Nhiều nhất … cũng là cục diện lưỡng bại câu thương. Có thể những người chúng ta đều sẽ thất bại, bao gồm cả ta.

Những lời này của Sở Mặc khiến cho mọi người im lặng, sau đó tất cả đều gật đầu. Trong lòng của họ hiểu rõ từng câu này, những tu sĩ thiên nhân này thật sự rất mạnh. Bọn họ chỉ là không biết rõ đánh trận thôi.

Đây cũng không phải là nói những quân đoàn thiên nhân không thể học đánh trận, chỉ là do bọn họ quá tự phụ thôi. Mỗi một tu sĩ thiên nhân đều quá mạnh! Như vậy một quân đoàn vô số người mạnh tập hợp lại, tất nhiên đều sẽ xuất hiện sự kiêu căng. Nếu như tất cả mọi người đều tự phụ, vậy thì, một quân đội như vậy, trong lúc chiến đấu, nếu như thuận gió thuận nước tất nhiên sẽ bộc phát ra lực sát thương kinh khủng. Nếu như một khi gặp phải thất bại, sẽ tiếp tục thất bại.