Chương 1981: Không phải không bị đánh gục

Thí Thiên Đao

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Đến hôm nay, trí nhớ của nàng vẫn chỉ dừng lại ở khoảng thời gian trước, bị trống cả một đoạn dài, khó mà bù đắp được. Sau khi nghe chuyện của hắn trong những năm gần đây, nàng càng biết mình và hắn không có cơ hội nào nữa.

Dù Sở Mặc mở miệng nàng cũng không đồng ý, cứ giữ lại đoạn tình khi còn niên thiếu trong lòng là tốt lắm rồi, không cần nói nhiều.

– Ta sẽ tu luyện đến cảnh giới cao mau thôi!

Na Y nói. Sở Mặc gật đầu:

– Ta tin ngươi.

Sở Mặc tin một nữ vương trên thảo nguyên từng lãnh đạo quốc gia đứng vững trước gió táp mưa sa, trở nên lớn mạnh thì cũng có thể tiến tới điểm cao hơn.

Na Y bưng ly rượu, đỏ mặt nhìn Kỳ Tiêu Vũ và Thủy Y Y nói:

– Ta kính hai vị một ly.

Thủy Y Y và Kỳ Tiêu Vũ mỉm cười, gật đầu uống cạn. Na Y nói:

– Các ngươi rất may mắn, cũng sẽ rất hạnh phúc.

Kỳ Tiêu Vũ cười cười:

– Ngươi cũng sẽ tìm được hạnh phúc của chính mình.

Kỳ Tiêu Vũ cũng không thân với Na Y lắm nhưng nàng đã sớm biết sự tồn tại của Na Y. Nàng không ghét, cũng chẳng thích. Nhưng nếu Sở Mặc muốn, thì cưới về cũng không sao. Nàng không có tâm độc chiếm mạnh như Thủy Y Y.

Thủy Y Y có tính độc chiếm rất mạnh nhưng vì nàng là người đếnsau, nên vẫn quan hệ khá hòa hợp với Kỳ Tiêu Vũ. Nhiều năm qua, hai nàng đã sớm thân như chị em, quan hệ như vậy khiến người ngoài phải ghen tị.

Sau đó, Sở Mặc lại đến mời rượu Lưu Vân và Lưu Phong. Khi uống rượu, Lưu Phong cũng hơi tiếc nuối nhưng mọi người đều là người có thân phận, anh ta không thể thể hiện quá nhiều, chỉ nặng nề kéo Sở Mặc uống thêm vài ly.

Lưu Vân thì thản nhiên hơn nhiều. Hôm nay, nàng một lòng hướng đạo, tâm tư khác đã phai nhạt, có thể bình thản đối diện với Sở Mặc. Sở Mặc mời rượu hết các cố nhân mới mang hai vị phu nhân tới chỗ các bằng hữu.

Nhiều thanh niên tuấn kiệt ở La Thiên tiên vực cũng muốn làm quen với Sở Mặc, thậm chí có một số là Đại thánh trẻ tuổi. Những người này từng đứng trên đỉnh cao ở Thí luyện tràng, giờ đã là nhân vật trụ cột quản lý việc trong gia tộc hoặc môn phái.

Đây mới chính là tầng lớp tinh nhuệ của La Thiên tiên vực. Nếu tên yêu nghiệt như Sở Mặc không xuất hiện, chắc chắn hào quang của bọn họ sẽ càng rực sáng. Bọn họ cũng từng không phục Sở Mặc nhưng đó là khi hắn mới quật khởi Thí luyện tràng. Nhưng thời gian qua đi, ánh sángtrên người Sở Mặc càng ngày càng chói lóa, những người đó bắt đầu trầm mặc. Rất ít người còn khinh thường hắn, trong đại điện này không có một ai giữ thái độ như thế rồi.

Bọn họ đối xử với Sở Mặc khá thân thiết. Tiệc rượu cứ thế kéo dài.

Đêm xuống, con khỉ cùng các Đại thánh trở về. Dù bảy Đại thánh không bị thương nhưng vẫn mệt mỏi.

Khi các Đại thánh này về, toàn trường vang lên tiếng khen vang dội.

Mọi người cùng nâng ly hét lớn:

– Cung nghênh bảy Đại thánh chém cự đầu trở về!

Hầu tử và đám Đại thánh nhìn nhau bối rối.

Khi trước họ đến cũng nhận được sự cung kính nhưng không giống như bây giờ, những người kia thật lòng tiếp nhận bọn họ. Bọn họ cảm thấy, những người này đã coi bọn họ là người mình rồi.

Từ khi bảy Đại thánh quật khởi đều độc lai độc vãng. Nhiều năm như thế chỉ có Sở Mặc là công nhận hết thảy bọn họ mà thôi.

Bề ngoài bọn họ có vẻ cao ngạo lạnh lùng, vì từ khi quật khởi, bọnhọ nhận được sự nghi ngờ, khen chê, rồi cả ánh mắt sợ hãi của người khác. Lâu ngày, bọn họ cũng thấy chén ghét, dứt khoát không lui tới với ai nữa.

Tuy vậy, sâu trong nội tâm, bọn họ vẫn có khát vọng được người công nhận.

Sau khi tu luyện đến một cảnh giới nhất định, tất cả các sinh linh đều lựa chọn hóa thành hình người vì đây là hình thể cấp cao nhất. Trong thân thể con người hàm chứa bí ẩn của vũ trụ, nếu có thể giải khai tất cả bí mật của bản thân chẳng khác nào đã có thể bước lên đỉnh cao của việc tu luyện. Bất quá trước mắt, ngoại trừ người ở Thái thượng cảnh giới, không ai dám nói có thể biết hết bí mật trên cơ thể mình. Nên mặc dù con khỉ vẫn cao ngạo duy trì hình dáng khỉ của nó nhưng trong lòng nó vẫn muốn trở thành loài người chân chính.

Đối mặt với tiếng hoan hô rung trời, con khỉ chỉ bối rối trong chốc lát, vì mặt đầy lông nên chẳng ai thấy biểu cảm của nó, còn bảy Đại thánh thì hơi đỏ mặt. Bọn họ cũng hơi sững sờ, nhận lấy ly rượu từ tay thị nữ, cùng nâng ly uống cạn.

Tiếng hoan hô lại vang lên.

– Hầu Đại thánh uy vũ!

– Bảy Đại thánh thật uy vũ!

– La Thiên có bảy Đại thánh che chở thì sợ gì cường địch nào nữa chứ?

– Bảy Đại thánh chính là người nhà chúng ta!

– Chúng ta rất vinh dự khi có bảy Đại thánh!

Con khỉ nhìn Sở Mặc đang đi tới, chóng mặt truyền âm:

– Có chuyện gì thế, sao ta cảm giác bọn họ lại tự nhiên đón nhận bọn ta thế này?

– Thật ra thì mọi người đón nhận các ngài lâu rồi, chỉ không dám đến gần thôi. Trận chiến hôm nay khiến mọi người nhiệt huyết sôi trào, uống thỏa thích, không khống chế men say nên mới thả lỏng như thế.

Sở Mặc cười truyền âm giải thích.

Con khỉ hiểu ra. Đôi hỏa nhãn kim tinh không giấu được ý cười vui vẻ. Nó truyền âm nói:

– Ngươi đoán pháp thân của Hồng Hoang lão tổ kia giờ thế nào?

– Bị các ngài đánh chết chứ thế nào nữa.

Sở Mặc nhàn nhạt nói.

Con khỉ liếc mắt:

– Ngươi chẳng thú vị tí nào. Nếu không đánh chết chúng ta sao có thể trở về chứ. Quan trọng là quá trình đó, ngươi hiểu không?

Khóe miệng Sở Mặc giật một cái, thầm nghĩ: thân phận như ngài cũng không cần phải khoe chuyện như vậy với ta có được không?

– Vậy Đại thánh nói một chút đi.

Lần này Sở Mặc không truyền âm nữa, mà trực tiếp hỏi nhỏ. Con khỉ nhất thời phấn chấn, uống cạn một ly rượu, bắt đầu hào hứng kể lại làm thế nào mà nó với bảy huynh đệ vây giết được pháp thân của Hồng Hoang lão tổ.

Khi nó nói, rất nhiều người cũng hứng thú đến nghe, cuối cùng cả nửa điện chỉ còn lại thanh âm của con khỉ vang lên.

– Cự đầu không bị thương đúng là kinh khủng. Chỉ là một pháp thân mà ép bảy huynh đệ ta nghẹt thở luôn, hơn nữa công kích cực kỳ mạnh mẽ. Người ta nói không ngoa, cự đầu chỉ cần một ý niệm cũng có thể giết chết một Đại thánh.

– Bất quá bảy huynh đệ ta đâu phải người ăn chay chứ. Chúng ta dùng sự ăn ý để phối hợp chém giết khiến lão loạn cả lên. Cuối cùng, lão lại còn muốn chạy. Đúng là ngây thơ. Sao ta có thể để cho lão chạy chứ, ta dùng một gậy đập nát lão luôn. Ha ha ha…

Con khỉ vừa nói vừa huơ tay múa chân, miệng to uống rượu, liên tục nâng ly với mọi người.