Chương 1084: Muốn Đến Phật Môn (1)

Thí Thiên Đao

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Nơi tiếp dẫn cũng trống rỗng… kết giới cũng không còn có phải là Sở Mặc đã chạy rồi hay không?

Một đám người trong nháy mắt đã vay quanh Độc Cô Vũ.

Lúc này, trên bầu trời lại có thêm một bóng dáng không ngừng bayvề phía này.

Độc Cô Vũ vẻ mặt buồi rười rượi nói:

– Chạy rồi!

– Chạy rồi sao?

– Chạy rồi sao?

– Ta… ta quả thật muốn đánh chết ngươi!

Một tu sĩ Đại Thừa Kỳ căm tức nhìn Độc Cô Vũ nói:

– Ngươi là heo có phải không? Một tu sĩ mới vừa phi thăng từ Linhgiới lên mà ngươi lại không thể trông chừng được hắn? Đám thủ hạ của ngươi đều là ngu ngốc cả sao?

Những tu sĩ phía sau Độc Cô Vũ tất cả đều trợn mắt mà nhìn người đang nói. Tuy rằng cảnh giới của bọn họ không bằng những người này, nhưng tất cả đều là tu sĩ Luyện Thần Kỳ lại bị người khác trách cứ ngay trước mặt như vậy, trong lòng tự nhiên sẽ thấy không thoải mái. Tuy nhiên bọn họ cũng chỉ dám trợn mắt nhìn mà thôi. Bởi vì những người này đến từ một thế lực cực lớn ở Tiên giới, bối cảnh phía sau nhất định vô cùng mạnh mẽ. Mạnh mẽ đến cả những tu sĩ phi thăng bình thường cũng không muốn trêu chọc y. Vẻ mặt Độc Cô Vũ đau khổ nói:

– Ai có thể nghĩ đến trên người của hắn có được Phá Giới Đan, còn có Trốn đan…

– Ta nhớ rồi, người này có mối quan hệ với Linh Đan Đường…

Một gã tu sĩ Đại Thừa Kỳ đấm ngực dậm chân mà nói:

– Nếu ta ở đây nhất định ta sẽ trực tiếp ra tay với hắn! Dùng kết giới cái rắm!

Độc Cô Vũ cả giận nói:

– Ngươi nghĩ rằng ta không muốn ra tay trực tiếp với hắn sao? Vấn đề là… ai có thể biết được phản ứng của hắn lại nhanh như vậy? Cuối cùng tên tu sĩ Phi Thăng Kỳ kia từ đầu đến giờ không nói gì cũng chậm rãi mở miệng:

– Được rồi, tất cả đừng ầm ĩ nữa. Ta tin tưởng Độc Cô đạo hữu cũng không phải cố ý để cho hắn chạy thoát đâu. Dù sau thì mối thù giữa hắn và Độc Cô đạo hữu sâu như biển, loại chuyện này xảy ra ai cũng không muốn nhìn thấy cả. Xem ra nếu muốn bắt được hắn thì… cần phải tốn một khoảng thời gian dài. Trước tiên cứ như thế đi, về sau ai có tin tức gì thì lập tức thông báo lại một tiếng.

Nói xong tên tu sĩ Phi Thăng Kỳ này lập tức xoay người rời đi, một khắc cũng không muốn ở lại. Y tới nơi này một mặt là từng có giao tình với Độc Cô Vũ, về mặt khác thì cũng là vì lợi ích. Hiện giờ Sở Mặc đã chạy, nếu ở lại nơi này cũng không còn ý nghĩa nữa. Cho nên rời khỏi một cách dứt khoát.

Những tu sĩ còn lại kia tất cả đều rất không hài lòng, nhưng cũng không có bất kỳ biện pháp nào cả. Một đám chỉ có thể cáo từ mà đi.

Cuối cùng cũng chỉ còn lại đám người Độc Cô Vũ ngây ngốc đứng ở chỗ này.

Một tên thủ hạ của Độc Cô Vũ nổi giận đùng đùng nói:

– Cái quái gì vậy? Nếu như không phải chúng ta báo cho bọn họ biết, thì chúng ta chưa chắc đã không có chút cơ hội nào cả!

– Nhưng nếu như chúng ta không báo cho bọn họ biết, cho dù chúng ta có thể bắt được Sở Mặc thì cũng sẽ bị người khác diệt khẩu.

Một tên tu sĩ Luyện Thần Kỳ có chút ảm đạm nói.

Cuối cùng tất cả mọi người đều nhìn về phía Độc Cô Vũ.

Trong tất cả đám người bọn họ có một phần là người ở Độc Cô sơn của Linh giới, trong lòng tất cả bọn họ đều có hận ý với Sở Mặc. Còn có một số người còn lại là tu sĩ lớn lên ở Tiên giới, bọn họ chủ yếu là vì lợi ích mà thôi. Độc Cô Vũ có thể trở thành đầu lĩnh của lực lượng này thì tâm trí, tu vi và thủ đoạn cũng không ít. Chỉ tiếc hôm nay y đã gặp phải đối thủ chân chính, cũng có chút kém vận may.

Rất nhiều người đều cho rằng Sở Mặc không có khả năng mà phi thăng ở gần Cẩm Tú thành. Bởi vì ở mỗi một khu vực phi thăng đều có một nơi tiếp dẫn tương ứng có thể đoán được. Vì điểm này nên không ai không cho rằng Sở Mặc sẽ không biết được điều đó. Cho nên rất nhiều người cứ chạy đến nơi rất xa cách vị trí tiếp dẫn, cho rằng lúc Sở Mặc phi thăng nhất định sẽ lựa chọn rời xa khu vực Cẩm Tú thành.

Không ai ngờ rằng Sở Mặc căn bản cũng không đi quá xa, chỉ cóđiều lựa chọn một nơi có thể hấp thụ được tinh khí nhiều nhất mà thôi!

Độc Cô Vũ tính toán chính xác nơi Sở Mặc phi thăng và nơi tiếp dẫn, nhưng cũng không có bất kỳ cơ hội ra tay với Sở Mặc.

Trong mắt của y lộ ra vẻ không cam lòng:

– Sở Mặc… ta tuyệt đối không bỏ qua cho ngươi đâu!

………………..

Sở Mặc đang ở trên một con đường cách nơi của Độc Cô Vũ trăm dặm. Cố tình biến thành một vị công tử, cách ăn mặc toàn thân điển hìnhcho tu sĩ ở Tiên giới. Cả người nhìn qua giống như một tu sĩ thông hiểu hết đường lối tu hành ở thế gian đang du ngoạn sơn thủy.

Bất cứ ai nhìn thấy cũng không thể nào đoán được đó chính là một người quê mùa mới vừa phi thăng từ Linh giới. Bởi vì những tu sĩ mới vừa phi thăng từ Linh giới kia đối với thế giới xa lạ này không những có sự đề phòng vô cùng mạnh mẽ, còn có cách ăn mặc cùng với phương thức hành sự cũng không phù hợp với thế giới này. Phải cần rất nhiều thời gian mới có thể thích ứng với nơi này.

Nhưng nếu là có tu sĩ có kinh nghiệm và lớn lên ở Tiên giới thì nhìn qua một cái là có thể biết được sự khác biệt. Nhưng đối với Sở Mặc thì những kinh nghiệm này… Dường như hoàn toàn không có một chút tác dụng nào.

Bởi vì từ lúc Sở Mặc tu luyện ở Huyễn Thần Giới thì đối với những tu sĩ Tiên giới, Sở Mặc đã quá quen thuộc rồi.

Bởi vậy, lúc này đóng giả thành dáng vẻ của một tu sĩ ở Tiên giới đối với Sở Mặc mà nói, căn bản là không có một chút khó khăn nào.

Sở Mặc sau khi tiến vào Tiên giới chuyện đầu tiên cũng không phải muốn đi tìm Kỳ Tiêu Vũ, mà hắn chuẩn bị đi tới Phật môn ở Tiên giới.

Chuyện này đã đèn nén ở trong lòng Sở Mặc rất nhiều năm.

Sau lưng hắn hầu như chưa có người nào nhắc đến chuyện này, nhưng điều này cũng không có nghĩa là hắn đã quên.

Loại thù hận khắc cốt ghi tâm và tình yêu tha thiết sâu sắc này, làm sao có thể quên được? Làm thế nào dám quên đây?

Chuyện thứ nhất chính là đi Phật môn để cho người ở Phật môn nghe kinh. Chuyện này chỉ cho phép thành công không cho phép thất bại! Cho dù nếu một ngày kia hắn rời khỏi Tiên giới, phi thăng lên Thiên giới thì cũng không thể mang theo hạt châu này được. Đợi một ngày khi hắn thật sự bước vào con đường chí tôn… thì mới có thể chân chính quay trở về mà lấy hạt châu này.

Cho nên chuyện này hắn nhất định là phải nợ Phật môn một đại ân tình rồi!