Chương 507: Quá Khứ Của Đồng Gia.

Thể Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lôi Long rống một tiếng khiến cho trời đất rung động, tiếng sấm cuồn cuộn trong mây đen càng nổ ầm ầm. Ánh mắt của tám vị trưởng lão ở phía xa lập lòe, ánh mắt Thiên Uy cũng lộ ra vẻ âm độc, hai tay Kỳ Minh nắm chặt, gã vẫn nhìn chằm chằm vào Lôi Cương, trong mắt đã có phần phức tạp. Lúc này, gã vừa muốn Lôi Cương chết dưới tay lôi long, lại vừa muốn Lôi Cương còn sống để gã sẽ đánh bại hắn.

Uy thế của Lôi Long trăm trượng thật lớn. Sấm sét kia tập trung thành một cái thân thể khổng lồ bắt đầu khởi động, khí thế của nó dồn về phía Lôi Cương, miệng hé rộng ra, đúng là muốn nuốt lấy Lôi Cương.

Sắc mặt Lôi Cương khẽ biến, Lôi Long này khiến cho Lôi Cương cảm giác về một mối nguy thật lớn. Bản năng hắn muốn kêu ra cốt giáp, mặc dù lôi long này không thể đánh chết Lôi Cương, nhưng cũng đủ để khiến hắn bị thương nặng.

– Tiểu tử, tin ta đi, ta là do Hủy Diệt Chi Lôi sinh ra thật. Hủy Diệt Lôi Linh lại có thể bị thương sao? Hơn nữa, sấm sét này đối với ngươi cũng là tẩy lễ. Mặc dù tên tiểu tử này đối với việc lĩnh ngộ lôi đã đạt tới một trình độ nhất định, nhưng lôi này đủ để làm thân thể của ngươi mạnh thêm.

Tiếng nói của Hủy Diệt Lôi Linh lại vang lên.

Lôi Cương hít một hơi thật sâu ánh mắt lóe lên một tia sáng rồi nhắm mắt lại, chờ Lôi Long lao tới. Mặc dù Lôi Cương cũng không tin Hủy Diệt Lôi Linh nói, nhưng đúng như Hủy Diệt Lôi Linh nói thông qua tẩy lễ cũng đủ khiến cho Lôi Cương đón nhận một đòn cực mạnh này. Đối với Ngũ Hành thể tu sau này, thân thể rất khó nâng lên. Tuy nhiên đối với Lôi Long, Hủy Diệt Lôi Linh cũng phải than thở bởi tất nhiên nó có thể đạt được hiệu quả của việc tẩy lễ thân thể.

– Ầm!

Lôi Cương cảm thấy một âm thanh cường bạo vang lên như thể muốn xé rách vạn vật trong thế gian, Hủy Diệt Chi Lôi bao phủ toàn thân. Không đợi cho Lôi Cương phản ứng lại, những bạo lôi này điên cuồng lao vào hắn, điên cuồng xuyên qua cơ thế, kinh mạch thậm chí cả tủy xương của hắn. Trong giờ khắc này, thần trí Lôi Cương gần như tan vỡ, toàn thân hắn đau nhức như kim châm muối sát. Hắn cắn chặt răng, bảo vệ thần trí của mình. Bạo lôi như vậy, nếu mà lơi lỏng một chút thì thần hồn của hắn sẽ bị xé rách trong nháy mắt.

Nhưng cảm giác này chỉ là trong nháy mắt, những bạo lôi này đột ngột tập trung trong cung nê hoàn của Lôi Cương, giống như nước nhập vào biển rộng. Chỉ trong một vài hơi thở ngắn, Lôi Long trăm trượng giống như trăm sông đổ về một biển, điên cuồng nhập vào trong cơ thể Lôi Cương.

Trong chốc lát tất cả đã nhập vào Lôi Cương. Sắc mặt vô cùng tái nhợt, ngồi ở trên không trung, Minh Ngộ Tử thở phào nhẹ nhõm, vẻ trang nghiêm trong mắt lão từ từ mất đi. Tám vị trưởng lão ở phía xa cũng thở ra một hơi nhẹ nhõm. Vẻ cuồng ngạo trên khuôn mặt Thiên Uy càng thêm đậm, khóe miệng y nhếch lên vui vẻ, ánh mắt lộ ra vẻ giễu cợt, thản nhiên nhìn Lôi Cương. Trong mắt y, Lôi Cương là một người chết.

Đồng Chiến nhìn Lôi Long nhập vào Lôi Cương, trên khuôn mặt hắn hiện lên vẻ thương xót. Còn gương mặt Kỳ Minh cứng nhắc nhìn Lôi Cương, ánh sáng trong hai mắt lóe lên nhìn Lôi Cương chằm chằm. Gã lẩm bẩm nói:

– Muốn chết sao? Cương Ma, cuối cùng, ta và ngươi không có cơ hội chiến đấu sao?

Từ trên không trung, cơ thể Lôi Cương từ từ rơi xuống phía dưới.

– Quả nhiên là ngu dốt, lại còn muốn chống lại Hủy Diệt Chi Lôi của Minh Ngộ Tử sao? Hạng người mới chỉ có tu luyện đến trình độ này mà thật là kiêu ngạo.

Thiên Uy thấy Lôi Cương ngã xuống thì không ngừng cười nhạt nói.

– Bịch!!

Lúc cơ thể Lôi Cương rơi xuống mặt đất, từng lớp cát bụi nổi lên. Toàn bộ bạo lôi dũng mãnh vào trong cơ thể hắn, trong nháy mắt cũng đi vào cung nê hoàn của hắn, mà trong nháy mắt cơn đau kim châm muối xát kia cũng biến mất. Lôi Cương nằm thẳng trên mặt đất, sắc mặt hắn tái nhợt kèm theo một tia màu tím. Trong lòng hắn thở phào nhẽ nhõm, hắn không thể nghĩ được bạo lôi ở trong, hắn có thể kiên trì được bao lâu. Trong khoảng thời gian ngắn ngủi nhưng lại khiến cho Lôi Cương đứng giữa ranh giới sống chết. Sau khi bạo lôi dũng mãnh đi vào trong cung nê hoàn giống như nước vào biển không có bất cứ xáo trộn nào. Sinh mệnh thụ nhanh chóng tỏa ra lực sống tràn trề, khiến cho Lôi Cương nhanh chóng khôi phục. Khi có một tia khôi phục lại thần thức, Lôi Cương vội vã kiểm tra mình.

“Thân thể mạnh lên rồi.” thần thức Lôi Cương đảo qua thân thể thì đó ý niệm đầu tiên xuất hiện trong đầu. Lúc này thân thể hắn giống như một thế giới màu tím nhạt, mỗi một cơ bắp, kinh mạch, ngay cả tủy xương, máu, cương khí, nội kình đều có màu tím. Mặc dù bị bạo lôi hủy diệt, thôn phệ lôi linh, nhưng lúc này, sau khi trải qua thử thách của bạo lôi, thân thể Lôi hệ của hắn như thể càng thêm tinh thuần. Lúc này, đây là lần đầu tiên sau khi đột phá Ngũ Hành thể tu, thân thể có được sự tiến bộ.

Mặc dù như vậy, nhưng trong lòng Lôi Cương vẫn có vẻ lo âu. Mặc dù Hủy Diệt Lôi Linh nói đúng, bạo lôi này thử thách mình, nhưng gần như khiến thần hồn của mình bị tiêu diệt. Nếu Hủy Diệt Lôi Linh cố ý, thì…sau này phải thận trọng hơn. Song được bạo lôi tẩy lễ, cũng khiến trong đầu Lôi Cương hiện lên một ánh sáng. Nội tâm hắn thầm nghĩ, nếu sau này không có cách nào đề thăng, mà có bị cao thủ Lôi hệ cố ý trêu chọc, thì lại chấp nhận tẩy lễ để đề thăng cũng là biện pháp tốt. Không biết sức mạnh ngũ hàng tột cùng có thể khiến thân thể tăng lên hay không?

Ngay lập tức, Lôi Cương mở hai mắt ra, nhanh chóng lấy Hỗn Mộc kim nhũ từ giới chỉ ra, sau đó nuốt một giọt. Tất cả những đau đớn lúc trước biến mất, hắn chỉ cảm thấy sức mạnh trong cơ thể lại lớn hơn, ngay cả tay đưa ra cũng có tiếng gió vù vù.

Đám người Thiên Uy đi về phía Minh Ngộ Tử. Minh Ngộ Tử đang ngồi xếp bằng, đột nhiên mở hai mắt ra, nhìn chằm chằm vào Lôi Cương ở phía dưới. Đám người Thiên Uy cũng đột ngột dừng lại, hai mắt trợn tròn không thể tin được nhìn Lôi Cương lại đứng lên.

– Làm sao có thể chứ? Hắn không chết sao?

Thiên Uy kinh ngạc kêu lên, sắc mặt của tám vị trưởng lão sau lưng y cũng đại biến, trong mắt đầy vẻ khiếp sợ. Đối với Hủy Diệt Chi Lôi này, bọn họ đương nhiên hiểu được uy lực của nó. Lúc trước Minh Ngộ Tử dùng một chiêu này không biết đã tiêu diệt biết bao nhiêu cao thủ cương thần, đạo thánh, có thể nói, những người ở dưới cương thần, đạo thánh, không ai dám đỡ đạo pháp này. Mà lúc trước rõ ràng đã thấy Lôi Cương bị Hủy Diệt Chi Lôi nhập thể rồi, làm sao hắn lại không việc gì thế này?

Ánh mắt Kỳ Minh lóe lên, vể phức tạp trong mắt gã càng đậm. Đối với Lôi Cương, chiến ý trong lòng Kỳ Mình gần như ngút trời. Nếu Thiên Uy không nói, thậm nếu nếu mà Thiên Uy không có đại ân với Kỳ Minh khiến cho gã phải kiềm chế nội tâm nghe lời của Thiên Uy, thì lúc này Kỳ Minh đã sớm xông lên rồi.

Ánh mắt hai người Đồng Sư và Đồng Chiến đầy vẻ khiếp sợ nhìn Lôi Cương. Trong lòng Đồng Chiến có cảm giác lạ lẫm. Lôi Cương mạnh lên khiến cho nội tâm Đồng Chiến không cam lòng nhưng lại có một sự quyết tâm vô cùng lớn.

– Chiến nhi, gia gia tin ngươi, có một ngày nào đó, ngươi cũng sẽ đạt tới cấp bậc này, bởi vì ngươi là tôn nhi của Đồng Sư, cũng là huyết thống cuối cùng của Đồng gia.

Hai mắt Đồng Sư đột nhiên trở nên cực kỳ nghiêm túc, nhìn Đồng Chiến nói. Đồng Chiến run lên, nhìn về phía Đồng Sư, ánh mắt đầy vẻ nghi ngờ.

– Sau việc này, gia gia sẽ nói cho ngươi biết quá khứ của Đồng gia ta.

Giọng nói của Đồng Sư lại vang lên, sau đó lão dửng dưng nhìn về phía trước, sâu trong đôi mắt lão có chút kỳ vọng. Lão lẩm bẩm nói:

– Chiến nhi, hi vọng ngươi có thể tiếp nhận truyền thừa của Đồng gia thành công. Gia gia và phụ thân ngươi đều…

Cùng lúc đó, trong cung nê hoàn của Lôi Cương cũng vang lên lời tán thưởng:

– Không nghĩ tới, hắn thực sự có thể chịu được sự thử thách của bạo lôi, chẳng lẽ đó là y Trời thật sao?

Khuôn mặt Lôi Cương bình thản, hắn bước về phía trước một bước, thì chợt thấy Minh Ngộ Tử xuất hiện ở phía trước trăm mét. Lôi Cương nhìn Minh Ngộ Tử chằm chằm, sát khí đầy trong ánh mắt hắn.

– Tám vị sư đệ, hãy bố trí cửu linh lôi trận!!

Thấy Lôi Cương hiện ra trước mắt mình, sắc mặt Minh Ngộ Tử đại biến, trong mắt lão càng lộ ra vẻ kiên định, lão cao giọng quát. Minh Ngộ Tử cảm thụ được sự uy hiếp. Lôi Cương nhìn lão một lát thì hiểu ra đạo anh của Minh Ngộ Tử đã gần như tan vỡ. Lôi Cương mạnh mẽ khiến cho Minh Ngộ Tử hoảng hốt, đồng thời cũng hạ quyết tâm, hôm nay dù có phải liều mạng cũng phải xóa bỏ Lôi Cương. Một tên hậu bối khiến cho Minh Ngộ Tử sau khi tới Cửu U giới lại có dự cảm chết chóc như vậy.

Tám vị trưởng lão phía sau giật mình, không do dự chút nào, cùng biến mất, rồi xuất hiện ngay bên cạnh Minh Ngộ Tử. Tám người bọn họ vây quanh Minh Ngộ Tử, Minh Ngộ Tử đứng ở giữa tám người, tính cả lão là chín. Chín người cùng ngồi xuống, hai tay bắt quyết, khóe miệng khẽ động như thể đang đọc cái gì đó.

Mây đen trong không trung lại từ từ tụ tập, so với điệu bộ lúc trước còn điên cuồng gấp trăm lần. Khí tức mạnh mẽ điên cuồng khiến cho trời đất đông cứng.

– Không ngờ lại có thể bức chín người Minh Ngộ Tử phát ra Cửu Tinh Lôi trận? Hắn cũng mạnh mẽ đến thế sao?

Thiên Uy nhìn Lôi Cương, lẩm bẩm nói, vẻ cuồng ngạo trong mắt y từ từ biến mất mà thay vào đó là sự khiếp sợ.