Chương 449: Gà Chó Không Tha

Thể Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Không chỉ là chúng tu luyện giả trong Vạn Tượng các mà muôn vạn tu luyện giả trong thành Tụ Hỏa đều cảm nhận được cỗ khí tức khủng bố hùng hậu như bàn thạch từ trên trời giáng xuống, khiến thành Tụ Hỏa hiếm hoi trở nên lặng ngắt, nhưng điều đó chỉ kéo dài trong vài giây rồi chúng tu luyện giả bắt đầu xôn xao phán đoán, chớp mắt thành Tụ Hỏa liền như biến thành một góc chợ vậy, tiếng bàn tán sôi động vang lên.

Trong một căn phòng kín bị canh giữ nghiêm mật, đây là nơi cực kì cơ mật trong Vạn Tượng các, công cụ để liên lạc với các phân bộ khác của Vạn Tượng các đều được đặt tại đây. Lúc này, hai mắt Lôi Cương đầy những tia máu ghim lên miếng tinh thạch được đánh dấu là “Tiên Đạo giới:.

– Lôi Ma, tung tích không rõ, hơn trăm năm trước sau khi rời Tiên Đạo tông thì không có tin tức gì, Tiên Đạo tông đã mất liên lạc với Lôi Ma, đang tìm kiếm Lôi Ma!

Lôi Cương nhìn chằm chặp vào một hàng chữ nhỏ trê tinh thạch, cười độc ác nói:

– Tung tích không rõ!! Hơn trăm năm trước!! Hơn trăm năm trước!!

Kết quả mà Lôi Cương không muốn thấy nhất giờ đây đang bày ra trước mắt hắn.

– Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!

Lôi Cương ngẩng mặt lên trời hét lớn, đôi mắt đỏ hoe chảy ra hai hàng huyết lệ, khuôn mặt trầm ổn của Lôi Cương giờ đây trở nên đau đớn co quắp, khủng bố độc ác dị thường, hình dạng đó của Lôi Cương khiến Trận U Tuyết vừa hốt hoảng vừa kinh hãi cùng cực, tay phải giữ chặt đôi môi anh đào, ánh mắt hoen lệ nhìn Lôi Cương, Chỉ San buồn bã thở dài, trong mắt hiện lên vẻ đau đớn.

Lôi Cương sau khi gầm lên thì thân hình đột nhiên biến mất tại chỗ.

Trận U Tuyết thấy Lôi Cương biến mất thì thần tình ngơ ngác rồi cũng vội vã muốn đi, nhưng Chỉ San đã ngăn lại, Chỉ San chăm chú nhìn Trận U Tuyết nói:

– U Tuyết, chuyện này chúng ta không thể can dự, tốt hơn hết là chúng ta hãy ở đây đợi tin tức của hắn thì hơn.

Nước mắt của Trận U Tuyết lã chã tuôn rơi, thút thít nói:

– Tỉ tỉ, hắn làm sao vậy? Ta cảm nhận được hắn rất đau lòng, ta cũng đau lòng lắm, U Tuyết sợ lắm.

Chỉ San gượng cười, đôi mày cao vút trở nên run rẩy.

Lôi Cương điên cuồng bay về phía tây bắc thành Tụ Hỏa, mặc dù không biết Hỏa Huyền tông ở đâu nhưng hắn biết Hỏa Huyền tông ở đại lục Long Luyện, phía tây bắc thành Tụ Hỏa vượt qua mương hỏa táng là tiến nhập đại lục Long Luyện. Lôi Cương lúc này chỉ có một ý nghĩ, giết chết Hỏa Huyền, báo thù cho ca ca!

Hơn trăm năm trước, cũng là khi Lôi Cương đang bị truy sát, Lôi Cương từ chỗ Hỏa Chiến mà biết về thần bí nhân có liên quan đến hắn, sau đó Lôi Cương lại biết thêm cường giả của ngũ giới đều đích thân đến Dung Luyện giới để truy sát hắn, tin tức này nhất định ca ca Lôi Ma cũng sẽ biết được, rồi sau đó cũng sẽ tìm đến Dung Luyện giới, sau đó Dung Luyện giới truyền ra tin hắn đã bị Hỏa Huyền tông đồ sát, ca ca chắc chắn sẽ tìm đến Hỏa Huyền tông.

– Ca Ca!!

– Ca ca!!

Lôi Cương đau đớn thét lên, trong đầu hiện lên hình ảnh lúc nhỏ, khuôn mặt tươi cười kích động của Lôi Ma sau khi đi săn trở về, Lôi Cương nhìn thấy hắn gặm xong một con gà rừng thì dáng vẻ như vừa gặm xong cái gì đó khó nuốt lắm vậy. Trong trái tim Lôi Cương đang chảy máu, giờ đây đôi mắt cũng lăn ra hai dòng huyết lệ.

– Ca ca!! Báo thù!!

Trong đầu Lôi Cương lúc này không ngừng lặp đi lặp lại hai hình từ đó. Oán hận cùng cự và sát khi che lấp cả thần trí của Lôi Cương. Lúc này Lôi Cương có thể nói là đã chìm vào trong thống khổ và phục thù hai thứ tình cảm cực đoan của con người, cũng có thể nói là đã chìm vào sự phẫn nộ đến điên cuồng.

– Tận diệt Hỏa Huyền tông, đem tất cả sinh linh của Hỏa Huyền tông ra bồi táng!

Khuôn mặt tàn nhẫn của Lôi Cương cười lên một tiếng độc ác, tốc độ nhanh như điện xẹt bay về phía tây bắc. Lôi Cương không biết rằng, cùng với sự bạo nộ của hắn, tiểu sơn sáu màu ẩn náu trên trán hắn cũng phát ra màu đen yêu dị nhưng lại là quang mang thánh khiết của sáu màu.

Mương hỏa táng.

Lúc này, tông chủ của Dung Luyện tông cùng với năm cường giả trên bậc cương thánh, đạo thánh địa giai đang cẩn thậ tiến nhập vào trong mương hỏa táng.

Mương hỏa vực được xem là cấm địa ngăn cản vô số tu luyện giả của hai đại lục qua lại, ở đây tràn ngập linh khí thuộc tính hỏa nồng đậm không gì sánh bằng, sóng lửa cường đại có thể xuất hiện bất cứ lúc nào, chỉ cần thoáng sơ suất là lập tức hồn phi phách tán liền, mấy năm gần đây, mương hỏa vực đột nhiên trở nên cuồng bạo, khiến cao thủ dưới đạo tiên địa giai đều không dám sơ ý tiến nhập.

Sau khi sáu cao thủ Dung Luyện tông tiến nhập mương hỏa táng không lâu, bốn thân ảnh dần dần hiện ra ở vị trí mà khi nãy mấy cao thủ của Dung Luyện tông đứng.

– Khiến chúng ta nghĩ đủ kiểu, cuối cùng bọn họ hóa ra là lại đến đây? Lẽ nào nơi này còn có huyền cơ gì khác sao?

Một lão giả tóc muối tiêu kinh ngạc nói. Ba lão giả tóc bạc phía sau cũng chìm vào suy tư, sau đó một lão giả nói:

– Bất luận thế nào, chúng ta cũng mau theo sau bọn họ, nói không chừng bọn họ sớm đã có cảnh giác, chúng ta vẫn cẩn thận một chút thì hơn.

Bốn người này chính là tông chủ của Hỏa Huyền tông Hỏa Huyền và ba thái thượng trưởng lão.

– Chờ đã.

Hỏa Huyền đột nhiên ngăn lại, ngi hoặc nói:

– Sao đột nhiên ta có một cảm giác không lành? Dường như sắp có chuyện gì đó xảy ra vậy.

– Lần này tiến nhập mương tử vong chẳng có chuyện gì xảy ra mới gọi là quái, đi thôi, không theo sẽ mất dấu vết mất.

Thái thượng trưởng lão Vẫn Phác điềm đạm nói.

Hỏa Huyền suy nghĩ một lát rồi gật gật đầu, sau đó bốn người liền tiến nhập mương tử vong.

Mấy người Hỏa Huyền không hề biết rằng, nửa thời thần sau khi bọn họ tiến nhập mương tử vong thì một đạo hắc ảnh từ Hỏa Vực quét sượt qua chỗ bọn họ đứng lúc trước, không hề dừng lại lao thẳng vào trong mương tử vong, trong đó gặp phải không ít gió lửa, nhưng đối với hắc ảnh này thì không hề tạo thành một chút ngăn trở nào, tốc độ nhanh đến cực điểm, bay về phía đại lục Long Luyện.

Sau khi đạo hắc ảnh này xuyên qua mương hỏa táng thì ánh mắt quét nhìn bốn phía, khuôn mặt tàn nhẫn vô song, cuối cùng nhìn thấy phía trước có một tu luyện giả đang nhàn nhã phi hành thì hừ lạnh một tiếng, thân hình đột nhiên hiện lên trước mặt tu luyện giả nọ, rít lên:

– Hỏa Huyền tông ở đâu?

Lôi Cương đột nhiên xuất hiện khiếp tu luyện giả bị dọa cho một phen giật cả mình, đang định hét lên thì đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lôi Cương cao hơn hắn cỡ một cái đầu với khuôn mặt đang vặn vẹo đau đớn, tu luyện giả nọ giật thột, miệng lắp ba lắp bắp:

– Hỏa…… Hỏa Huyền tông ở….. ở cực……….. cực bắc của đại lục Long Luyện, ngươi……… ngươi bay theo hướng này thì…….. thì có thể nhìn thấy rồi.

Tu luyện giả nọ không tự chủ được cúi gằm đầu xuống lắp ba lắp bắp cảnh giới nói. Sau khi ngây người ra một lúc thì tu luyện giả nọ phát hiện ra hắn không hề nghe thấy động tĩnh gì nữa, bèn ngẩng đầu lên thì phát hiện phía trước không một bóng người. Tu luyện giả nọ dụi dụi mắt rồi nhìn quanh quất, lẩm bẩm nói:

– Lẽ nào lại gặp ma giữa ban ngày sao?

Sau khi biết được địa chỉ của Hỏa Huyền tông thì Lôi Cương liền điên cuồng lao về phía đại lục Long Luyện.

Một thời thần sau.

Dung Luyện giới, cực bắc đại lục Long Luyện, Hỏa Huyền tông.

Một nhân ảnh đen thui toàn thân đầy tà khí từ trên trời lao đến, trong vòng vài lượt hô hấp thì đã đến trước Hỏa Huyền tông. Song mục nhân ảnh này đỏ lòm nhìn Hỏa Huyền tông tọa lạc trên ngọn đại sơn ở chính giữa quần thể sơn mạch liên miên không dứt.

Hai mắt Lôi Cương nhìn một Hỏa Huyền tông kiến tạo có thể nói là hùng vĩ, tàn ác cười lên mấy tiến, Trùng Diên tế ra trong tay, Lôi Cương nhanh chóng biến lớn nó ra, đến khi Trùng Diên cao đến ngàn trượng thì mục quang Lôi Cương lóe lên hung quang, lẩm bẩm nói:

– Ca, Tiểu Cương vì người mà báo thù.

Âm thanh vừa rơi xuống, Lôi Cương khống chế Trùng Diên cấp tốc phi đến cửa của Hỏa Huyền tông, thần niệm vừa động Trùng Diên cao ngàn trượng liền đâm thẳng xuống Hỏa Huyền tông.

– Bình………..

Một cự âm kinh động tầng mây đột nhiên vang lên trên bầu trời Hỏa Huyền tông, một đạo kết giới bao phủ lấy Hỏa Huyền tông đột nhiên xuất hiện chống đỡ lại công kích của Trùng Diên, toàn bộ kết giới hộ tông chấn động uỳnh uỳnh, một loạt tiếng động va chạm kịch liệt đã đánh tức gần mười vạn đệ tử đang chìm trong tu luyện của Hỏa Huyền tông.

Chúng đệ tử tỉnh lại ngẩng đầu nhìn kết giới bao phủ trên trời, chẳng có ai mảy may lo lắn điều gì, trong lòng bọn họ, bất luận là xảy ra chuyện gì thì cũng đều đã có lão tông chủ chống đỡ rồi, nhiệm vụ duy nhất của bọn họ là tu luyện để nâng cao tu vi mà thôi. Nhưng lúc này thì Hỏa Ngạo lại đang đại kinh thất sắc. Hỏa Ngạo là người duy nhất trong Hỏa Huyền tông biết chuyện mấy người Hỏa Huyền rời đi, nếu bây giờ mà có người đến tấn công Hỏa Huyền tông thì nhất định là đại sự bất diệu rồi. Hỏa Ngạo hít sâu vào một hơi, bay đến phía trước Hỏa Huyền tông, khi đến cửa tông môn thì đồng tử Hỏa Ngạo co lại, nhìn cự sơn cao đến ngàn trượng phía trước đang điên cuồng công kích kết giới hộ tông, nhưng khiến cho Hỏa Ngạo phải chấn kinh cực độ lại chính là nam tử toàn thân phát ra tà khí kia, hai mắt nghi hoặc, trái tim Hỏa Ngạo chợt nhảy lên, đầy vẻ không thể tin được nhìn nam tử nọ, lẩm bẩm nói:

– Cương Ma?

Sau khi nhận ra Lôi Cương thì Hỏa Ngạo trở nên trầm trọng, mặc dù đây là lần đầu tiên gặp Lôi Cương nhưng Hỏa Ngạo đối với Lôi Cương lại cực kì cố kị, đầu tiên thì bảo là đã bị Hỏa Chiến giết chết nhưng không lâu trước trog đại chiến ở thành Tụ Hỏa, người khác thì không biết chứ Hỏa Ngạo thì cực kì rõ ràng, Hỏa Chiến chính là chết dưới tay của nam tử trước mắt, hơn nữa Hỏa Ngạo còn nhìn ra được, sư tôn và ba thái thượng trưởng lão cũng rất cố kị đối với Cương Ma, bây giờ, Cương Ma tìm đến Hỏa Huyền rông khiến Hỏa Ngạo kinh hoảng vô cùng, ánh mắt run rẩy nhìn kết giới hộ tông, lẩm bẩm nói:

– Kết giới hộ tông có thể ngăn được hắn không? Nếu không ngăn được, thế thì……

Nghĩ đến đây Hỏa Ngạo không khỏi rét run, vội vã lấy từ trong giới chỉ ra một miếng tinh thạch, dụng lực bóp nát. Đợi khoảng một khắc, sắc mặt Hỏa Ngạo trở nên nghiêm lại, nếu là lúc trước chỉ cần hăn bóp vỡ viên tinh thạch này thì nhất định sẽ truyền đến một âm thanh lạnh lẽo “Chuyện gì” nhưng hôm nay, đợi đến cả nửa ngày rồi mà vẫn chẳng có phản ứng gì cả? Điều này khiến Hỏa Ngạo kinh hoảng không thôi, chẳng kịp nghĩ vội vàng bay vào mật khu Hỏa Huyền tông cẩn thận gọi ra hai mươi đệ tử đạo thánh, cương thánh huyền giai.

Lôi Cương thấy Trùng Diên nhất thời không thể đâm vỡ kết giới thì cười lạnh mấy tiếng, tế ra Hư kiếm, thấp giọng quát một tiếng, Khai Thiên thức thứ ba mươi lăm hiện lên trong não hải Lôi Cương. Chính lúc đó, cương khí và nội kình cuồn cuộn trong kinh mạch điên cuồng tập kết vào trong Hư Kiếm, động tác của Lôi Cương rất nhanh, đem mấy trăm thế của Khai Thiên thức thứ ba mươi lăm hóa thành một động tác, diễn luyện ra, Lôi Cương cười đanh ác, trầm giọng thét:

– Khai Thiên thức thứ ba mươi lăm!

Hư Kiếm bỗng bạo phát ra quang mang bốn màu. Một đạo kiếm quang bốn màu cực đại bạo phát ra, thân hình Lôi Cương bật lên, từ trên không chém một kiếm xuống kết giới.

– Uỳnh uỳnh…………

Chấn âm kịch liệt cùng với tiếng công kích kinh thiên động địa vang lên, địa tầng trong sơn mạch xung quanh chuyển động kịch liệt, hồi lâu không dứt.

Đám đệ tử bị kinh tỉnh đang chuẩn bị tu luyện trở lại nghe thấy tiếng cự âm thì kinh ngạc nhìn lên trời, hôm nay làm sao thế nhỉ? nhưng vẫn chẳng có tên đệ tử nào đi ra ngoài xem thử. Có điều đám đệ tử cao tầng thì đã phát ra vài tia dị dạng, lũ lượt bay ra, nhìn thấy cự sơn cao ngàn trượng đang điên cuồng công kích kết giới thì ai nấy ngây ngốc đứng đờ người ra.

Nhìn thấy kết giới ba động kịch liệt, Lôi Cương một lần nữa trầm giọng thét

– Khai Thiên thức thức ba mươi sáu!

Mặc dù chưa lĩnh ngộ được các bước của Khai Thiên thức thứ ba mươi sáu nhưng uy lực của một kích này cũng cường đại vô bì.

– Đùng……..

Dưới một kiếm này, kết giới ba động kịch liệt rồi vỡ nát, Lôi Cương nhìn đám tu luyện giả đang ngơ ngốc tròn mắt há miệng phía trước thì cười đanh ác một tiếng rồi khống chế Trùng Diên công kích vào kiến trúc Hỏa Huyền tông phía dưới. Còn thần thức của Lôi Cương thì chớp động lấy ra tiên thạch trong giới chỉ, chớp mắt đã có ba trận pháp xuất hiện xung quanh Lôi Cương, theo màu sắc phát ra của tiên thạch, ba thân ảnh cao lớn cũng hiện lên, hỏa hoàng, mộc hoàng, thổ hoàng, tam hoàng tái hiện.

– Gà chó không tha!

Lôi Cương rít giọng, mục quang lóe lên hung quang quét nhìn bốn phía.

Tam hoàng đồng thời biến mất tại chỗ.

Chớp mắt cự đầu Hỏa Huyền tông kiến lập ở cực bắc đại lục Long Luyện đã trở nên thảm hại cùng cực, vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên, tiếng phòng ốc đổ vỡ, tiếng công kích kịch liệt vang lên tận trời. Trùng Diên ngàn trượng thì nặng đến cỡ nào cơ chứ? Lôi Cương cũng chẳng biết nhưng Lôi Cương biết rõ một điều, nếu không phải là hắn khống chế thì hắn căn bản là không có cách nào mà cử động được cả. Lúc này thì trọng lượng của Trùng Diên đã phát huy tác dụng, mỗi lần kích xuống Hỏa Huyền tông đều lấy về cả trăm tiếng kêu thảm cùng với cương anh, đạo anh bay ra từ đống hoang phế. Còn ba thân ảnh cực đoan thì đang di động trong Hỏa Huyền tông. Mỗi một lần di động đều lấy về tiếng kêu thảm.

Nhìn đám cương anh, đạo anh kinh hãi bay ra từ đông hoang tàn đổ vỡ, trái tim đang co quắp của Lôi Cương đột nhiên cười một tiếng đanh ác, hàn quang trong mắt quét quanh, một người tí hon bốn màu nhỏ bằng đứa bé ba tuổi hiện lên trên trán Lôi Cương, người tí hon này cười đanh ác một tiếng rồi hóa thành một đám mây đen bao phủ bầu trời Hỏa Huyền tông, bao phủ toàn bộ khoảng không của một Hỏa Huyền tông to lớn. Vô số đầu lâu đanh ác cùng cực như vạn quỷ bay ra điên cuồng cắn nuốt những cương anh, đạo anh đang kinh hãi, thất thần.