Chương 358: Minh Đế

Thể Tôn

Đăng vào: 2 năm trước

.

Lôi Cương cân nhắc trước sau, nhận ra mình đã thành cá nằm trên thớt. Tình hình lúc này không phải là thứ mình có thể không chế được, đối mặt với cường giả Cương thánh Thiên giai, trong lòng Lôi Cương hiện lên một cảm giác bất lực.

Giơ tay chịu trói sao? Đó không phải là phong cách của Lôi Cương. Thế nhưng lúc này, Lôi Cương biết đành phải như vậy, đối mặt với thực lực hùng mạnh, mình phải chọn con đường sống.

“Thế nào? Lão phu chỉ cần thần hồn của ngươi, hơn nữa, Minh chủ Cửu Minh chiếm dụng thần hồn của ngươi là vinh hạnh lớn lao cho ngươi. Sau này khi thành công, ngươi sẽ nhận được sự cảm tạ của Minh chủ Cửu Minh, khi đó thân phận của ngươi có thể nói một bước lên trời, thống lĩnh của Phụng Thiên thì có là cái gì? Chờ Minh chủ Cửu Minh khôi phục, thì đám U Phủ, Địa Linh Tông kia đều không thể nào làm gì được.” Cửu Xá nói tiếp, lời nói ngầm mang theo một vẻ mê hoặc. Trong mắt Cửu Xá, U Phủ, Địa Linh Tông chỉ là những môn phái trước kia, đương nhiên, tất cả đều không hùng mạnh bằng Minh chủ Cửu Minh khi khôi phục lại.

Lôi Cương dần dần ổn định tinh thần, lạnh lùng nhìn Cửu Xá nói: “Tiền bối, chẳng biết tiểu tử theo như lời ngươi nói đã tìm được trước đây là ai? Có thể đưa ta đi xem được không?”

Cửu Xá biến sắc, trong nháy mắt từ vẻ mặt ôn hòa thành ánh mắt kích động lóe lên: “Không ngại, nếu như ngươi đồng ý, thì kẻ đó sớm muộn sẽ là của ngươi.” Lập tức, Cửu Xá ôm vai Lôi Cương, không để cho Lôi Cương nhúc nhích, hướng bay vào chỗ sâu bên trong.

Ở cuối cùng của khoảng không này là một ngọn núi cao chạm mây, từ dưới nhìn lên chỉ thấy sương khói nhàn nhạt, căn bản là không thấy được đến đỉnh. Lôi Cương chỉ cảm thấy bên tai truyền đến tiếng lốc vù vù, gió mạnh quất vào lỗ tai, cho thấy tốc độ nhanh đến thế nào.

Chỉ sau một thời gian bằng mấy hơi thở, Lôi Cương phát hiện mình đang ở trong một nơi mờ ảo, bốn phía đều có sương nhàn nhạt, giống như là tiên cảnh. Lôi Cương bỗng phát hiện phía trước có một đại điện màu vàng đất đứng sừng sững trong đám sương, liếc mắt nhìn lại thì giống giống như một tòa thành trong mây. Cửu Xá nhìn đại điện màu vàng đất, trong mắt đầy vẻ kính nể lẫn nồng cháy, lẩm bẩm nói: “Đây chính là nơi Minh chủ Cửu Minh ở trước đây. Hoàng đế của Cửu U giới.

Lôi Cương đánh giá kỹ lưỡng đại điện trong mây, hắn cảm nhận được một phong cách cổ xưa, tang thương cùng với khí tức uy nghiêm từ đại điện tỏa ra, khiến nội tâm kẻ khác cũng phải quỳ lễ. Lôi Cương thầm hỏi không biết phải người hùng mạnh cỡ nào mà được cường giả cấp cao nhất của Cương thánh như Cửu Xá sùng kính như vậy. Đúng lúc này, Cửu Xá đi lên phía trước, Lôi Cương ngẩn người theo sau. Xuyên qua đám sương, Lôi Cương phát hiện, đại điện có một thềm đá dẫn lên, chỉ là do đám sương che kín khiến kẻ khác sinh ảo giác. Bước lên trên thềm đá, Lôi Cương cảm nhận được một luồng linh khí đậm đặc vô cùng từ trong thềm đá truyền vào gan bàn chân một cách mạnh mẽ khiến cho cương khí, nội kình đều trở nên sôi sục khắp cơ thể, hơn nữa, tu vi hình như tăng lên.

Trong lòng Lôi Cương kinh hãi, thềm đá này sao kinh khủng như vậy?

“Thềm đá này là do Minh chủ Cửu Minh tìm được ở vùng sát biên giới với đại địa chi nguyên, tên là đại địa chi thạch, đối với người tu luyện có thể nói là chỗ rất tốt. Rất ít người có thể bước lên trên đại địa chi thạch này, ngươi có thể bước lên, coi như là cơ duyên của ngươi.” Cửu Xá vừa cười vừa nói.

Ở sát biên giới đại địa chi nguyên? Trong lòng Lôi Cương chấn động, lập tức sau một lát chần chừ bèn hỏi: “Tiền bối, lẽ nào tu vi của Cửu Minh tiền bối mà không thể có được đại địa chi nguyên sao?”

“Đại địa chi nguyên ở Cửu U giới chính là tinh túy bậc nhất của giới phải trải qua bao gian nan mới ngưng tụ mà thành phải không? Lúc trước, Minh chủ Cửu Minh một mình đi trước, cuối cùng đến sát biên giới vẫn không làm được, một vật nghịch thiên như đại địa chi nguyên chỉ có người có cơ duyên mới làm được.” Cửu Xá thở dài nói, hiển nhiên, khi nói chuyện đại địa chi nguyên, ai cũng đoán được, từ trước tới nay chưa có người nào làm được.

Lôi Cương nhướng mày, đến thực lực như của Minh chủ Cửu Minh cũng không có cách nào có được, xem ra trước đây mình tìm cách làm cũng thật là ấu trĩ. Không chỉ có mình, cả U Phủ, Địa Linh Tông, Phụng Thiên đều là như vậy. Lôi Cương hít sâu mấy hơi, nghĩ đến chuyện mình trở thành một người khác, Lôi Cương không cam lòng chút nào, cốt giáp của mình cùng với trải qua bao nhiêu đau khổ mới trở nên hùng mạnh như vậy, vậy mà phải chắp tay tặng người, chẳng ai muốn cả. Thế nhưng, lúc này tất cả hầu như kết cục đã định, Lôi Cương căn bản là không thể thay đổi được.

Trước một thực lực tuyệt đối trước mặt, ai cũng phải cúi đầu, Lôi Cương cũng không ngoại lệ.

“Lẽ nào, sẽ xảy ra như thế này sao?” trong lòng Lôi Cương thầm nghĩ, suy nghĩ của hắn giãy dụa, nhưng chỉ có thể thản nhiên chấp nhận.

“Tiểu tử, không nên lo lắng, Minh chủ Cửu Minh sẽ hậu đãi ngươi, đến lúc đó, ngươi sẽ không lo lắng như bây giờ.” Dường như Cửu Xá nhìn thấu suy nghĩ trong đầu Lôi Cương, quay đầu nói.

Lôi Cương cười bất đắc dĩ, lắc đầu không nói gì.

Nửa phút sau, Lôi Cương và Cửu Xá đã đứng ở cửa chính vào đại điện màu vàng đất, nhìn cửa đại điện đóng chặt, trong lòng Lôi Cương biết, trong đại điện dường như có một con mãnh thú ẩn nấp đang nhìn mình chằm chằm. Cảm giác này khiến Lôi Cương không được tự nhiên.

Cửu Xá đứng ở cửa nhìn một lúc, rồi quay đầu đi đến một phòng nhỏ ở phía bên cạnh.

Lôi Cương nhìn phòng nhỏ, trong lòng thở dài, quả nhiên là Quân Thắng, Lôi Cương đã nhận thấy khí tức của Quân Thắng.

Cửu Xá đi tới phòng nhỏ, phòng nhỏ tự động mở ra, một gã nam tử khôi ngô cao to chạy ra.

“Lão già kia, rốt cuộc ngươi muốn quản chế ta đến bao giờ?” giọng nói của nam tử khôi ngô đầy phẫn nộ gào rít lên, bỗng nhiên nam tử khôi ngô sửng sốt, nhìn thấy Lôi Cương ở bên cạnh Cửu Xá, ánh mắt biến đổi, lập tức có chút kích động kêu lên: “Sư…sư tôn.”

Lôi Cương thản nhiên gật đầu cười, Cửu Xá cũng quay đầu sang nhìn với vẻ mặt ngạc nhiên nói: “Cương Ma, không nghĩ tiểu tử này là đồ đệ của ngươi. Ha ha, không hổ là thầy trò, người thường không thể so sánh được, chỉ có điều vậy thì…”

Khuôn mặt Lôi Cương co giật, thản nhiên nói: “Thả y đi, chỉ cần một người, được không?”

Cửu Xá trầm ngâm trong chốc lát, gật đầu nói: “Như vậy ta theo lời ngươi, tiểu tử, ngươi có thể đi.” Cửu Xá nhìn Quân Thắng nói, tay phải nắm vào vai Quân Thắng, văng lên trời, thân thể Quân Thắng biến mất.

Lôi Cương lo lắng nhìn hướng Quân Thắng biến mất.

“Không cần lo lắng, lão phu sẽ không để y bị thương tích nào đâu. Ha ha, như vậy giờ chúng ta có thể bắt đầu được rồi chứ?” Cửu Xá nói, nói đến cuối câu thì khuôn mặt càng trở nên kích động.

Lôi Cương gật đầu, thở dài nói: “Vì sao Cửu Minh tiền bối phải đợi lâu như vậy mới tiến hành đoạt xá? Lẽ nào những năm gần đây, Cửu U giới không có cường giả nào đủ mạnh?”

Cửu Xá sửng sốt, khóe miệng nhếch lên cười một cách bất đắc dĩ nói: “Có, hơn nữa từng có rất nhiều, nhưng lần nào cũng thất bại, thần hồn của Minh chủ Cửu Minh hùng mạnh như vậy, làm sao người bình thường có thể dung nạp được? Chỉ có người càng mạnh thì tỷ lệ thành công càng lớn, mà trong đó, tu vi của ngươi rất mạnh. Những người lão phu bồi dưỡng tu luyện thể tu không có ai được như ngươi, vì vậy lần này lão phu mong rằng sẽ không phải thất vọng.”

Lôi Cương cười lãnh đạm, gật đầu, sau một lát sắc mặt Lôi Cương trở nên nghiêm túc nói: “Tiền bối, chẳng biết rốt cuộc Minh chủ Cửu Minh là ai?”

“Ha ha, ngươi muốn nghe truyện về lão sao?” Cửu Xá ngẩng đầu nhìn Lôi Cương cười nói. Cửu Xá thực tình rất tán thưởng Lôi Cương, vì gần đến đích đoạt xá thành công của Cửu Minh nên Cửu Xá rất kích động, Cửu Xá nói hiền hòa vô cùng.

Lôi Cương gật đầu.

Cửu Xá hít một hơi thật sâu, nhìn về phía bầu trời, chậm rãi nói: “Tiểu tử, ngươi có từng nghe nói về Ngũ Đế thời xưa chưa?”

Lôi Cương chấn động, trong lòng dấy lên một ngọn sóng. Lúc trước khi ở trong không gian thuộc tính hệ mộc của Chí Bảo cầm thanh tiên khí cấp cao thuộc hệ mộc Lôi Cương đã có nghe về Ngũ Đế thời xưa, tuy rằng cũng không hiểu rõ lắm, nhưng thanh tiên khí của Mộc đế thời xưa cũng cực kỳ mạnh, không kém gì với thanh kiếm dài màu vàng trong Lôi phủ của Hạo Huyền.

“Tiên đế của Tiên Đạo giới, Cửu Minh của Cửu U giới, Hỏa đế của Dung Luyện giới, Thủy đế của Thủy Linh giới cùng với Mộc đế của Mộc Thần giới, năm vị cao thủ của năm giới xưa gọi là Ngũ đế thời xưa. Minh chủ Cửu Minh chính là vua của Cửu U giới, Minh đế. Nhưng vì tu vi của Minh chủ Cửu Minh đã đột phá qua Cương thánh Thiên giai, khiến kẻ khác phải kinh ngạc, khi đó có thể nói thiên hạ Cửu U giới là của một mình Minh chủ Cửu Minh. Minh chủ trong tay nắm cả giới. Cuối cùng Ngũ đế thời xưa liên hợp lại, tiến quân vào Vô Thượng giới, khi đó lão phu đang bế quan, nên không tham gia, thế nhưng khi lão phu tỉnh lại, thì đã không còn gì. Liên minh Cửu Minh cũng đã trở thành lịch sử, Ngũ đế hùng mạnh đã hồn tiêu phách tán, thần hồn bị thương nặng. Ngay cả Minh đế, chỉ còn lại một tia thần hồn về tới Cửu U giới, còn toàn bộ đại quân của của Cửu Minh đều chết trận. Khi Minh đế trở về, liền bị vây trong đại điện cho đến nay.” Giọng nói của Cửu Xá cực kỳ bình thản, thế nhưng cả người tỏa ra khí tức áp lực cho thấy sát khí cùng với phẫn nộ trong lòng.

Lôi Cương nhướng mày, lâm vào trầm tư, quả thật là như vậy, lần này đoạt xá, không phải nhất định sẽ thành công, chính mình có thể cắn trả lại thần hồn của Minh đế sao? Cách này vừa nảy ra, trong lòng Lôi Cương giật nảy lên, nếu như mình có thể chiếm đoạt thần hồn của của Minh đế thời xưa, như vậy tu vi sẽ tăng cao nhiều. Cho dù thế nào, chỉ cần liên quan đến an toàn của chính mình, coi như là tùy ông trời, cũng muốn liều mạng một một phen. Tuy giọng điệu của Cửu Xá hiền hòa vô cùng, khiến hắn không muốn từ chối, cũng không thể oán hận lão nhưng Lôi Cương biết một ngày nào đó khi đoạt xá thành công, lão có đúng là cho mình một tiền đồ sáng lạn hay không thì còn chưa biết.

Nghĩ vậy, áp lực trong lòng Lôi Cương càng căng, sắc mặt không biến đổi nhìn Cửu Xá.

Cửu Xá chậm rãi cười nói: “Tiểu tử, ngươi có biết thần hồn của ngươi sẽ được cho gì không? Là vua của một giới, đây chính là vinh hạnh của ngươi, phối hợp tốt với Minh đế đi, khi việc thành công, lão phu tất nhiên sẽ hoàn thành hứa hẹn lúc trước.”

Lôi Cương gật đầu mù mờ, Cửu Xá mỉm cười nói: “Đến đây đi.” lập tức đi đến đại điện màu vàng đất.