Chương 2210: Minh Trùng

Phàm Nhân Tu Tiên

Đăng vào: 2 năm trước

.

Phía trên một đầm lầy nhơ nhớp rộng lớn bên trong Ma giới. Một cái động đen ngòm chợt hiện ra rồi dao động ông ông, lập tức từ sâu bên trong cái hang bắn vọt ra vệt sáng vàng rực. Sau khi hào quang mờ dần, ở ngay cửa động đã xuất hiện thêm ba bóng người.

Chính là ba người Hàn Lập mới lại xâm nhập vào Ma giới.

Ánh mắt Hàn Lập nhìn khắp bốn phía sau đó khẽ cau mày.

Chung quanh nơi này vắng lặng, ngay cả một bóng người cũng không có.

Sau một lúc suy tính, Hàn Lập không nói lời nào liền thả ra thần niệm dò xét khắp nơi xung quanh.

Hắn lập tức phát hiện ở phía bên cạnh gần đầm lầy có rất nhiều những tòa nhà bằng đá to lớn.

Những tòa nhà này cao thấp không đều, số lượng khoảng vài trăm. Hơn nữa bên ngoài còn được bố trí một số pháp trận phòng hộ.

Nhưng giờ phút này, những pháp trận đó hoàn toàn ngưng hoạt động, bên trong không còn cấm chế nào. Thần niệm của Hàn Lập dễ dàng len lỏi vào sâu bên trong, nhưng những căn nhà đó cũng toàn là một đám lộn xộn, đồng thời cũng không thấy có bất kỳ bóng dáng Ma tộc nào.

“Đi thôi, có lẽ trước tiên chúng ta nên tìm một thành trì của Ma tộc gần đây nhất, tìm hiểu rõ ràng nơi này là địa phương nào trong Ma giới rồi tính sau.” Hàn Lập tỏ vẻ hơi kinh ngạc, nhưng tâm niêm nhanh chóng khôi phục bình thường rồi ra quyết định.

Lần vào Ma giới này so với trước hoàn toàn không giống nhau. Với tu vi Đại Thừa Kỳ, còn có thêm Giải Đạo Nhân tương trợ, cho dù có gặp phải ba gã Thủy Tổ của Ma tộc thì hắn cũng không phải lo lắng.

Ba đạo ánh sáng lóe lên, nhắm thẳng về phía ngoài khu đầm bay vụt đi.

Sau khoảng nửa ngày bay theo hướng tây, sắc mặt Hàn Lập khẽ động. Hắn mau chóng dừng lại ngay trước mặt mọi người.

Ánh mắt của Giải Đạo Nhân chợt lóe rồi cũng dừng lại.

Còn Ngân Nguyệt chỉ thấy bầu trời phía trước là một vùng trống không. Nàng không nén nổi tò mò, liền hỏi:

“Hàn huynh, sao lại dừng lại. Hay ngươi và Giải huynh phát hiện điều gì?”

“Uhm, phía trước dường như có ai đó đang bay về phía này.” Hàn Lập nhẹ nhàng trả lời, sắc mặt hắn vẫn tĩnh lặng y như lúc đầu.

Ngân Nguyệt nghe hắn nói vậy liền ngẩn ra, ánh mắt cũng nhanh chóng chuyển về phía xa xa mà nhìn.

Chỉ trong phút chốc, nơi chân trời đằng hướng đó truyền đến những âm thanh vo ve quái dị. Hơn nữa âm thanh ngày càng lớn, có vẻ như ngày càng tiến gần đến bọn họ.

Ngân Nguyệt không khỏi lộ ra vẻ bất ngờ.

Nhưng Hàn Lập và Giải Đạo Nhân vẫn đứng yên tại chỗ không nhúc nhích, trên mặt cũng chẳng lộ ra chút khác thường nào.

Lại qua một lúc sau, phía xa chân trời bỗng nhiên chớp lên từng đốm sáng, hơn trăm đạo hào quang lần lượt hiện ra, điên cuồng phóng về bên phía của Hàn Lập.

Không ngờ lại là mấy trăm tên Ma tộc và ma thú có tu vi không đồng đều đang liều mạng chạy trốn, giống như ở phía sau bọn chúng có cái gì cực kỳ khủng bố đang đuổi theo.

Ngân Nguyệt chớp chớp đôi mắt đẹp, trong lòng đang thắc mắc rốt cuộc là cái gì đang đuổi theo đám Ma tộc và ma thú này thì phía chân trời cũng đồng thời rộ lên những âm thanh vù vù. Một đám mây đen to lớn bất chợt hiện ra, cuồn cuồn kéo về phía bên này.

Ngân Nguyệt vội vàng đem linh lực tụ lại ở hai mắt, cẩn thận nhìn về phía đám mây kia. Kết quả sau đó liền khiến cho thiếu nữ có tu vi Hợp Thể Kỳ này tái mặt.

Đám mây đên kia rõ ràng là do vô số quái trùng hình dạng kỳ quái tạo thành.

Trong đó con trùng nhỏ nhất cũng lớn bằng nắm tay, còn lớn nhất thì lớn bằng một người bình thường. Toàn thân quái trùng mọc đầy gai nhọn, miệng đầy răng nanh. Cả đám đều dữ tợn dị thường, có vẻ hoàn toàn khác so với những ma trùng bình thường ở Ma giới.

Mà trong đám mây ma khí quay cuồng, số lượng quái trùng nhiều vô số kể, cũng không biết trong đó có khoảng bao nhiêu con nữa.

Với số lượng khủng bố như thế, lại toàn là những côn trùng có hình dạng hung tợn, bảo sao Ngân Nguyệt lại tỏ vẻ kinh hoảng đến vậy.

Trong đám mây quái trùng này, mỗi con có tốc độ bay khác nhau. Quái trùng có hình dáng lớn hơn một chút lại có tốc độ nhanh hơn so vói những con còn lại.

Trong khoảnh khắc, một số Ma tộc phía sau đã bị đám quái trùng cỡ lớn này đuổi kịp dây dưa không dứt. Những Ma tộc này rơi vào đường cùng chỉ biết vừa chiến vừa chạy, nhất thời tiếng thú rống tiếng gào thét trên không trung đột nhiên bùng lên đinh tai nhức óc.

Những Ma tộc và ma thú do bị đám trùng lớn dây dưa khiến tốc độ chậm lại liền bị đám mây trùng phía sau đuổi kịp. Cả đám Ma tộc, ma thú này bị một đám mây quái trùng đen kịt bao phủ vào trong.

Sau hàng loạt âm thanh kêu gào thảm thiết, bất kể là ma thú hung hãn hay Ma tộc đang liều mạng điều khiển ma khí phòng ngự, tất cả đều biến thành bọt sóng tan biến vào biển quái trùng trong nháy mắt.

Hàn Lập chứng kiến tất cả chuyện này, sắc mặt cuối cùng cũng có chút biến hóa, bỗng nhiên quay đầu về phía Giải Đạo Nhân hỏi một câu:

“Giải huynh, ngươi thấy đàn quái trùng này so với mấy loại ma trùng khác ở Ma giới có chỗ nào đó khác biệt không?”

“Khí tức của đàn quái trùng này có chút không giống, ma khí trên thân bọn chúng không tinh thuần lắm, giống như không phải là ma trùng đươc sinh ra tại Ma giới này.” Giải Đạo Nhân liếc nhìn đám quái trùng kia một lát, rồi thẫn thờ trả lời.

“Quả là như thế thật! Xem ra đám quái trùng này có quan hệ với con Minh Trùng Mẫu kia.” Hàn Lập thở dài nói.

‘Minh Trùng Mẫu! Đây không phải là nguyên nhân gây ra đại kiếp nạn cho Ma giới, khiến cho tổ phụ của ta và Mạc tiền bối buộc phải đến Ma giới đó sao?” Ngân Nguyệt nghe vậy liền như hít phải một ngụm khí lạnh buốt.

“Không sai, thứ mà ta vừa nói chính là Trùng Mẫu này.” Hàn Lập miễn cưỡng cười gượng rồi nói.

“Những quái trùng kia có thể có quan hệ với Minh Trùng Mẫu, lại còn ngang nhiên xuất hiện ở đây. Như vậy chăng lẽ Minh Trùng Mẫu đã thoát ra?” Vẻ mặt của Ngân Nguyệt trông cực kỳ khó coi.

“Cũng chưa hẳn là vậy, có lẽ đây chẳng qua là một ít con cháu đời sau của Trùng Mẫu vừa thoát ra khỏi phong ấn mà thôi.” Hàn Lập trầm ngâm một lát, lại lắc đầu nói.

Ngân Nguyệt nghe thấy như vậy, đang còn muốn tiếp tục tìm hiểu về những thứ kia. Nhưng ngay lúc này trên trăm đạo ánh sáng đang chạy trốn phía xa đã bị đám mây quái trùng cắn nuốt hơn phân nửa, chỉ còn lại ít ỏi mấy tên đang chạy như điên đến gần chỗ của ba người.

Bên trong những đạo ánh sáng có không ít Ma tộc cao cấp, pháp lực không tệ, nhưng cả đám lại cực kỳ hỗn loạn, bộ dạng sợ hãi cùng cực.

Mà thậm chí Hàn Lập chỉ nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy rõ những tên Ma tộc đang bay đầu tiên trong đám.

Những tên Ma tộc này vừa thấy ba người Hàn Lập đang đứng im trên không trung, nhìn có vẻ thờ ơ đối với đám mây quái trùng kia thì lập tức vẻ mặt trở nên ngẩn ngơ.

Trong đám này một thiếu nữ Ma tộc tuổi chừng đôi mươi, không lưỡng lự hướng đám người Hàn Lập quát to:

“Các người còn đứng đó làm gì, đàn minh trùng kia sắp đuổi tới rồi, còn không nhanh chóng chạy đi để giữ mạng!”

Vừa dứt lời, những đạo ánh sáng này liền trước sau bay vụt qua ba người Hàn Lập, đám Ma tộc này không kịp suy nghĩ nhiều liền hướng về phía xa lao nhanh đi.

Hàn Lập thấy vậy, không nói gì chỉ mỉm cười rồi tiếp tục liếc qua đám mây quái trùng xa xa, đột nhiên tay áo của hắn run lên.

Một tiếng nổ đinh tai!

Lập tức ba ngọn núi nhỏ xíu xuất hiện ngay trước mặt. Chúng khẽ nhoáng lên, rồi trong màn hào quang rực rỡ liền biến thành ngọn núi cao hàng vạn trượng. Tiếp đó cả ba ngọn núi liền phóng đi, ập thẳng vào phía đối diện với đám mây côn trùng.

Mà cùng lúc này, đám mây quái trùng cũng bay vọt lên, bao phủ quanh ba ngọn núi lớn chật như niêm cối.

Hai đầu lông mày Hàn Lập nhíu lại, một ngón tay của hắn điểm về phía xa.

Ba ngọn núi phát ra tiếng nổ vang, rồi đồng loạt quay tròn vù vù.

Ngọn núi màu đen liền phun ra từng mảng hào quang màu xám.

Bất kỳ nơi nào hào quang quét đến, lập tức đám quái trùng nơi đó biến mất không còn thấy tăm hơi.

Ngọn núi màu xanh thì phát ra âm thanh ầm ầm, vô số đạo kiếm khí vô hình lập tức bắn ra.

Quái trùng ở xung quanh chợt thấy thân hình run lên, rồi bị chém thành muôn mảnh. Lập tức từ trời cao rơi xuống một trận mưa máu xanh xối xả.

Mà lúc này ngọn núi còn lại cuồn cuộn phun ra hào quang năm màu rực rỡ, từng vòng từng vòng ánh sáng năm màu điên cuồng tỏa ra. Đám quái trùng vừa tiếp xúc với vòng sáng này, nháy mắt kêu thảm rồi trực tiếp bị ép thành thịt vụn rơi lả tả xuống bên dưới.

Chỉ trong nháy mắt, giữa biển quái trùng to lớn, lấy ba ngọn núi khổng lồ làm trung tâm liền xuất hiện ba cái lỗ thủng cực lớn.

Bất kể là nhiều hay ít, quái trùng càng điên cuồng lao vào ba ngọn núi kia lại càng bị ba ngọn núi cắn nuốt không còn một mảnh.

Chỉ qua một lát, đám mây quái trùng liền trở nên thưa thớt.

Đám trùng còn lại liền cảm thấy không ổn, một con quái trùng hai đầu to lớn bỗng nhiên thét lên một tiếng kêu thê lương vang vọng.

Toàn bộ quái trùng lập tức quay đầu, cuồn cuộn chạy trốn về hướng lúc trước.

Hàn Lập thấy vậy, hai mắt hắn sáng ngời, ngón tay bỗng nhiên tiếp tục hướng về phía ngọn núi màu đen điểm nhẹ.

Ngay lập tức, ngọn núi màu đen chớp lên một cái, bất chợt biến mất giữa làn hào quang màu xám.

Ngay sau đó, trên đầu của quái trùng hai đầu xuất hiện gợn dao động nhẹ. Một ngọn núi màu đen khổng lồ không chút dấu hiệu xuất hiện. Từ đáy của ngọn núi tỏa ra hào quang màu xám cuốn xuống bên dưới.

Con quái trùng này chỉ kịp kêu lên một tiếng thảm thiết rồi cũng như những quái trùng khác biến mất trong hào quang màu xám này.

Lúc này, những quái trùng nhanh chân chạy trước đã đến chỗ cách đó rất xa. Chúng lập tức phân tán, tách nhau ra rồi biến mất hút trong tầm mắt.

Hàn Lập dường như cũng không có ý định đuổi giết mấy con trùng này, chỉ khẽ nhìn phía xa xa điểm nhẹ.

Ba ngọn núi lớn nổ vang một tiếng, lại biến thành nhỏ như lúc ban đầu rồi nhoáng lên một cái biến mất không thấy bóng dáng.

Ngay sau đó, trong tay áo Hàn Lập liền xuất hiện ba ngọn núi cao khoảng một tấc, tiếp tục chớp lên rồi hoàn toàn biến mất.

Từ lúc Hàn Lập thả ra ba tòa cực sơn đến khi diệt sát hơn phân nửa quái trùng, rồi đem bảo vật thu hồi, tất cả những hành động này chỉ diễn ra trong vài cái chớp mắt ngắn ngủi mà thôi.

Thiếu nữ Ma tộc vốn đang liều mạng chạy trốn về phía xa, trong lúc vô ý quay đầu lại nhìn, lập tức giật mình kinh hãi, thân hình liền loạng choạng xuýt tí nữa là té nhào trên cao xuống.

“Điều này sao có thể!” Thiếu nữ Ma tộc này cũng khá dễ nhìn. Nàng thét một tiếng thét chói tai.

Những tên Ma tộc khác đang chạy vừa thấy biểu hiện kinh ngạc của thiếu nữ liền ngẩn ra rồi nhìn lại phía sau, cả bọn liền kinh ngạc.

Thì ra đám mây quái trùng khiến bọn họ sợ hãi kia lúc này đã biến mất không còn thấy bóng dáng.

Cả bọn liền bay chậm lại, sau đó dừng hẳn, rồi dùng ánh mắt mờ mịt nhìn ba người Hàn Lập.

Bất kỳ ai cũng đều hiểu rõ ràng rằng đám quái trùng kia biến mất nhất định là có liên quan đến ba người trước mặt này.

Thiếu nữ Ma tộc kia khôi phục bình tĩnh đầu tiên, ổn định thân hình trên không, một lần nữa liếc ba người Hàn Lập. Sắc mặt của nàng không khỏi trở nên do dự, không biết có nên bay qua chỗ ba người kia hay không.

Nhưng vào lúc này, trong tai đám Ma tộc đồng thời vang lên giọng nói của Hàn Lập:

“Các vị đạo hữu tới đây một chút đi, ta có chuyện cần hỏi rõ các ngươi.”

Trong lòng Thiếu nữ Ma tộc run lên, sau một thoáng rụt dè, cuối cùng đành phải ngoan ngoãn bay qua.

Những tên Ma tộc khác thì sau khi xì xào bàn tán, cũng không dám chống đối liền bay về phía ba người.

Đối với ba người có thần thông dễ dàng đánh tan đám ma trùng như vậy thì dù cho có bị họ sai khiến một chút cũng không tính là oan ức.