Chương 1744: Dàn xếp ổn thoả

Phàm Nhân Tu Tiên

Đăng vào: 2 năm trước

.

Hàn Lập nghe vậy cũng không lộ ra vẻ ngoài ý muốn. Tuy rằng toàn bộ linh dược bên trong dược viên đã được hắn thu thập nhưng chỉ bằng quy mô dược viên hẳn có thể suy đoán ra số lượng đại khái. Cho nên Thiên Cơ Tử hỏi như vậy thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên.

“Trong tay tại hạ đích xác còn có một ít linh dược chưa lấy ra nhưng ba vị tiền bối có phải hay không cũng nên xuất ra một ít thành ý? “

Hàn Lập mở lớn hai mắt, mỉm cười nói.

“Như thế nào, Hàn đạo hữu không tin đám người lão phu sao? “

“Vãn bối nào dám nghĩ như thế. Chỉ là những loại linh dược vãn bối thu thập được từ Nghiễm Hàn Giới đã đem ra hết, trong tay chỉ còn một ít linh dược cùng loại mà thôi. Hiện tại, vãn bối chỉ muốn xem linh đan trong tay ba vị tiền bối, như thế hẳn là không quá phận. “

Hàn Lập từ từ nói, không có chút ý tứ nhường nhịn nào.

“Thiên đạo hữu, cứ như Hàn đạo hữu nói đi, đem linh đan trong tay ba chúng ta lấy ra một nửa cho hắn xem là được. Như thế cũng tốt, ba người chúng ta cũng nên tỏ rõ chút thành ý. “

Đoạn Thiên Nhận đang cầm một tiểu quả màu hồng đậm hướng Thải Lưu Anh truyền âm vài câu, trong mắt dị quang chợt loé, nói.

“Số linh dược Hàn đạo hữu xuất ra có không ít thứ ta và ngươi đều cần đến, đích xác là có tư cách cùng chúng ta thực hiện giao dịch này. Như vậy, thiếp thân sẽ để cho Hàn đạo hữu nhìn xem linh đan mà thiếp thân dùng để trao đổi, thế nào? “

Thải Lưu Anh tinh quang trong mắt thiểm động, cười dài nói.

Nghe được lời của Thải Lưu Anh cùng Đoạn Thiên Nhận, Thiên Cơ Tử ngơ ngác một chút nhưng ánh mắt chớp động vài cái, bỗng nhiên cười ha hả lên, nói:

“Nhị vị đạo hữu đều không có ý kiến thì tại hạ cũng không làm khó dễ nữa. Được rồi! Cứ làm theo lời Hàn đạo hữu vậy. “

“Đa tạ ba vị tiền bối đại lượng! “

Hàn Lập thức thời hướng ba người ôm quyền nói.

Lúc này, trong tay Thải Lưu Anh linh quang chợt loé, bỗng nhiên xuất hiện ba cái tiểu bình, sau đó hướng Hàn Lập ném qua, nói:

“Linh đan trong ba tiểu bình này đều có tác dụng hỗ trợ khi tiến hành đột phá bình cảnh, danh khí của chúng đều không nhỏ, có lẽ Hàn đạo hữu hẳn là chưa từng nghe qua. Trong ba bình này phân biệt là Ngân miên đan, Vạn diệu đan, Khổ thanh tán. Lúc trước ta đã tiêu phí vô số tâm huyết mới luyện chế được số đan dược này. Bất quá, số lượng còn lại chỉ còn một nửa nhưng chắc hẳn cũng đủ cho đạo hữu dùng tới. Đặc biệt trong đó còn có ba khoả Vạn diệu đan lại có tác dụng rất lớn đối với đột phá bình cảnh, hiệu quả thật sự rất cao. “

Ngay khi Thải Lưu Anh bắt đầu giải thích đan dược, Hàn Lập cũng đã mở ba tiểu bình ra nhìn kỹ số đan dược bên trong. Lấy lịch duyệt của hắn, hắn dễ dàng phân biệt được thật giả trong đó, sau khi xem xong tất cả liền nhẹ nhàng gật đầu.

Lúc này, Đoạn Thiên Nhận cũng lấy ra hai cái dược bình, trong khi đó Thiên Cơ Tử thì chỉ lấy ra một cái hồng sắc hồ lô lớn cỡ bàn tay.

Sau một chén trà nhỏ công phu, Hàn Lập đã xem xét xong số đan dược đám người Thải Lưu Anh đưa ra. Đan dược của Đoạn Thiên Nhận xuất ra cố nhiên không kém hơn so với Thải Lưu Anh, về phần thứ bên trong hồ lô của Thiên Cơ Tử là một loại linh dịch cực kỳ đặc hữu chỉ có ở Lôi Minh đại lục. Tuy rằng loại linh dịch này khi sử dụng trực tiếp không mang lại hiệu quả bao nhiêu nhưng nếu dùng làm chủ tài liệu luyện chế một loại đan dược đồng dạng cũng là thứ khó có thể tìm thấy ở Linh giới.

Hàn Lập lộ ra vẻ vừa lòng, cổ tay khẽ nhoáng lên một cái, trữ vật trạc lại phát ra tiếng vù vù mà thả ra một lượng lớn ngọc hạp các loại huyền phù trên không tại chỗ.

“Linh đan, linh dịch của ba vị tiền bối đích xác là vật báu vô giá, nếu những thứ này mà xuất hiện ở bên ngoài hẳn là sẽ gây ra một trường phong ba không nhỏ. Bất quá chỉ bằng số đan dược này mà muốn đổi lấy số linh dược mà ta lần này thì e là vẫn không đủ. “

Hàn Lập quét qua số ngọc hạp trên không trung một cái, chậm rãi nói.

“Ha ha, chẳng lẽ đạo hữu sợ rằng ba người chúng ta không thể làm cho đạo hữu vừa lòng sao? Đạo hữu cứ việc nói thẳng thứ mình cần ra đi. “

Đoạn Thiên Nhận vừa thấy Hàn Lập xuất ra số linh dược lớn hơn lúc trước mấy lần, trong bụng như mở cờ, lập tức không cần suy nghĩ, nói.

“Không sai! Tất cả số linh dược này ba người chúng ta đều phải có. Điều kiện gì đạo hữu cứ việc nói thẳng ra. “

Thiên Cơ Tử tuy biết rằng Hàn Lập vẫn còn linh dược trong tay nhưng không nghĩ tới là số lượng lại nhiều đến như vậy, đồng dạng mừng rỡ nói.

“Pháp khí hay bảo vật linh tinh này nọ đối với vãn bối cũng không đáng nhắc đến. Vãn bối chỉ thiếu một ít tài liệu, nơi này có một phần danh sách, mời ba vị tiền bối xem xem có thể cấp cho vãn bối được nhiều ít bao nhiêu. Ngoài ra, vãn bối còn muốn hướng Thải tiền bối cấp cho một lọ Tinh nguyệt dịch của Tinh Tộc, mặt khác tiểu bối cũng có chút hứng thú với phương pháp đả tạo Thông linh khôi lỗi cùng phối phương Vạn diệu đan, hy vọng ba vị tiền bối có thể thành toàn. “

Hàn Lập cũng không khách khí mở miệng tuôn ra một loạt yêu cầu.

Ba người Thiên Cơ Tử vừa nghe được lời này, không khỏi đưa mắt nhìn nhau một cái.

“Hàn đạo hữu, ngươi không phải là đang sử dụng công phu sư tử ngoạm đó chứ? Tài liệu thì chưa cần nói tới, Vạn diệu đan phối phương do luyện đan tông sư của Tinh Tộc ta nắm giữ, còn Tinh nguyệt dịch lại thứ vô cùng quý hiếm mà rất nhiều thánh giai tồn tại cầu mãi mà không được. “

Thải Lưu Anh nhướng mày, có chút giận nói.

“Vãn bối thật không biết là quá phận. Nhưng số linh dược trước mắt là vãn bối thu được từ Nghiễm Hàn Giới, toàn bộ là Tiên giới linh dược, nếu lấy mỗi một gốc trong số này mà đem ra ngoài trao đổi, chỉ sợ là hấp dẫn không ít thánh giai tham gia tranh đoạt. Nơi này ước chừng mấy trăm gốc, hơn nữa tất cả đều đã sớm tuyệt diệt ở Linh giới, cho nên tuổi chúng cũng không thể mấy vạn năm là có thể so sánh được. Cứ thế mà trao đổi chỉ e là vãn bối sẽ chịu thiệt thòi không nhỏ. “

Hàn Lập tỉnh bơ trả lời.

“Vạn diệu đan đan phương tuyệt không có khả năng giao cho đạo hữu. Đan phương này Thiên Vân tộc chúng ta căn bản không thể giao cho ngoại tộc nắm giữ được. Về phần phương pháp đả tạo Thông linh khôi lỗi lại càng không thể. “

Thiên Cơ Tử dùng khẩu khí thành thực cự tuyệt nói.

“Nhưng thật ra Tinh nguyệt dịch tuy rằng hiếm có khó cầu nhưng thiếp thân còn có thể miễn cưỡng xuất ra được một lọ. Hay là đạo hữu thay đổi yêu cầu khác đi. “

Thải Lưu Anh có chút đau lòng nói.

Ấn theo lẽ thường mà nói, một lọ Tinh nguyệt dịch đối với thánh giai tồn tại thì so ra giá trị của nó còn hơn hẳn Vạn diệu đan cùng Thông linh khôi lỗi nhưng linh dịch này dù sao cũng là tiêu hao phẩm.

Đoạn Thiên Nhận không nói gì thêm nhưng sắc mặt đồng dạng có chút âm trầm.

Hàn Lập thấy vậy nhưng trong lòng vẫn chưa yên tâm lắm. Tất cả những thứ hắn vừa nói ra chẳng qua chỉ là để thử thành ý của đối phương mà thôi, nếu có thể đổi lấy được một lọ Tinh nguyệt dịch thì hắn cũng đã là đại thu hoạch. Tâm niệm hắn nhanh chóng chuyển động, bình tĩnh trả lời:

“Ba vị tiền bối cảm thấy đan phương cùng phương pháp đả tạo khôi lỗi không thể truyền ra ngoài được thì vãn bối cũng không miễn cưỡng nữa. Như vậy vãn bối sẽ đổi sang tinh thạch đi, về số lượng tinh thạch thì chỉ cần đủ sử dụng để sắp tới kích hoạt truyền tống trận là được. Điều kiện này chắc là đơn giản hơn nhiều chứ! “

“Linh thạch! Không vấn đề, cứ như vậy đi. “

Thải Lưu Anh vốn ngẩn ra, vừa cười vừa đồng ý nói.

Thiên Cơ Tử cùng Đoạn Thiên Nhận thần sắc hơi trầm xuống một chút nhưng trên cơ bản thì cả hai đều đồng ý với điều kiện của Hàn Lập.

Thấy điều kiện giao dịch đã được hai bên chấp thuận, Hàn Lập khẽ hợp hai tay lại, bạch quang chớp động một cái liền xuất hiện một khối ngọc giản màu xanh biếc. Sau đó, một ngón tay hắn vừa động hướng ngọc giản nhẹ điểm ra một cái liền hướng về phía Thải Lưu Anh bay qua.

Nữ tử này khẽ nhíu mày lại, cánh tay thon dài khẽ động liền đem ngọc giản nhiếp vào trong tay. Sau đó liền triển khai thần niệm quét qua một loạt tên các loại tài liệu được ghi bên trong đó một lần, rất nhiều tài liệu trong đó ngay cả nàng cũng không hề nhận ra được mảy may.

Nữ tử này tựa cười như không nhìn về phía Hàn Lập liếc mắt một cái, ngọc chỉ khẽ run lên đem ngọc giản vứt qua Đoạn Thiên Nhận ở bên cạnh, còn chính mình thì bắt đầu đem mấy ngọc hạp tới tiếp tục kiểm tra.

Không lâu sau, ba người đã đem đám linh dược kiểm tra một lần, thấy không có vấn đề gì nữa thì bắt đầu xuất ra một loạt ngọc hạp, ngọc bình các loại. Trong khoảnh khắc, ba người đã đem sáu bảy phần tài liệu được ghi trên ngọc giản giao cho Hàn Lập.

Thần sắc Hàn Lập nhìn như bình tĩnh nhưng trên thực thế trong lòng hắn sớm đã rất hoảng sợ. Số tài liệu hắn đem ra làm điều kiện trao đổi, trong đó có hơn nửa là Thanh Nguyên Tử yêu cầu hắn thu thập giúp. Tuy rằng trong số đó cũng không phải là tài liệu chính yếu nhưng tất cả đều không phài là vật phàm.

Ba người Thiên Cơ Tử vậy mà mắt không chớp lấy một cái liền xuất ra nhiều như vậy, Hàn Lập thấy vậy mà không giật mình mới là lạ. Bất quá, ba người này trước đó đã đều chuẩn bị không ít thứ tốt, cố ý cùng hắn làm ra giao dịch lần, nếu không thì cũng sẽ không đem tất cả những thứ này bên người.

Hàn Lập đem số tài liệu này nhất nhất kiểm tra qua một lần, vẻ mặt hài lòng thả ra trữ vật trạc đem tất cả thu lại.

Lúc này Đoạn Thiên Nhận lại tiếp tục nói:

“Số tài liệu còn lại, trừ bỏ vài loại tài liệu không thể tìm được ở bên ngoài thì số còn lại trong khoảng mười ngày nữa toàn bộ sẽ giao cho đạo hữu, đạo hữu không có ý kiến gì chứ? “

“Không vấn đề, vãn bối đương nhiên tin lời ba vị tiền bối! “

Hàn Lập cười cười trả lời.

“Đây là Tinh nguyệt dịch mà ngươi muốn, đạo hữu cũng thu hồi lại đi. Hàn đạo hữu lúc này cũng thật là giàu có, thoáng cái đã đem toàn bộ gia sản hiện tại trên ba người chúng ta vét sạch không còn, khi trở về không khéo ta còn phải hướng mấy lão bằng hữu vay mượn một ít linh thạch rồi. “

Thải Lưu Anh thản nhiên cười, tay áo khẽ run lên. Nhất thời một cái túi da màu đen cùng một cái tiểu bình màu lam bị một đoàn ngũ sắc quang hà bao lấy hướng thẳng về phía Hàn Lập chậm rãi bay tới.

“Tiền bối nói đùa. “

Hàn Lập ha ha cười, trong mắt hiện lên một tia vui mừng, một tay hư không trảo một cái đem tiểu bình cùng túi da bắt vào trong tay.

Bên trong túi da là một lượng lớn đỉnh giai linh thạch, Hàn Lập chỉ dùng thần niệm đảo qua kiểm tra số lượng đại khái liền đem vứt vào trong trữ vật trạc nhưng đối với tiểu bình lại rất cẩn thận. Hắn chẳng những đem tiểu bình cẩn thận mở ra dùng thần niệm cẩn thận đảo qua bên trong, sau đó còn đưa lên mũi ngửi ngửi mấy cái, cảm thấy không giả thì mới cẩn thận thu lại.

Nếu giao dịch đã hoàn thành, Hàn Lập tự nhiên sẽ không ở lại chỗ này chờ đợi thêm cái gì liền hướng ba người Thiên Cơ Tử thi lễ cáo từ. Mà ba người Thiên Cơ Tử cũng không muốn Hàn Lập ở lại chỗ này lâu, thản nhiên nói mấy câu liền đuổi khéo hắn ra ngoài.

“Hai người các ngươi ra ngoài trước đi. “

Thải Lưu Anh mắt thấy thân ảnh Hàn Lập biến mất trong truyền tống trận, tinh quang trong mắt chợt loé lên đảo qua hai người Thạch Côn một chút, phân phó nói.

“Vâng! “

“Tuân mệnh! “

Liễu Thuý Nhi tự nhiên cung kính tòng mệnh mà Thạch Côn còn liếc nhìn Đoạn Thiên Nhận một cái, thấy người này gật gật đầu liền thành thật lui ra ngoài. Vì thế hai người này cũng bước lên truyền tống trận, bạch quang chợt loé liền ly khai khỏi đại sảnh.

Ngay khi hai người Thạch Côn hiện thân ở lầu một thì bóng dáng Hàn Lập đã sớm không còn tung tích, không biết đã chạy tới nơi nào. Hai người liếc nhau một cái, trên mặt không khỏi nở nụ cười khổ.