Chương 1252: Thối Cốt Quyết

Phàm Nhân Tu Tiên

Đăng vào: 2 năm trước

.

Phong Hi nhìn thấy cảnh này, cả người cảm thấy lạnh toát.

Không nói đến việc Hàn Lập cũng hướng về phía hắn ra tay mà chỉ cần hơn mười con Lục Dực Sương Công bốn cánh cũng khiến hắn khó có thể ứng phó.

Trong lòng có quyết định, Phong Hi kiên quyết đưa tay bắt quyết, nửa người trên lộ ra từng mảng da thịt đỏ hồng, ngay sau đó vô số tơ máu trên người bắn ra hóa thành đừng đoàn huyết vụ, trong chớp mắt bao phủ toàn bộ thân hình vào trong.

Cùng lúc đó, hai cánh sau lưng trong nháy mắt cũng hấp thu không ít huyết vụ chuyển thành màu xích hồng.

Hắn hít sâu một hơi, mở ra hai cánh rồi bắt đầu phát động bí thuật. Nhưng đúng lúc này, dưới chân hắn truyền đến từng tràng Phạn âm mỹ diệu, một cỗ hấp lực cực lớn bỗng nhiên phủ lên người hắn.

Yêu tu này chỉ cảm thấy thân thể căng lên không thể nhúc nhích, pháp lực trong cơ thể cũng như ngưng trệ không thể khống chế.

Phong Hi hoảng hốt phát hiện, dưới chân hắn chẳng biết từ lúc nào đã xuất hiện một đóa ngân liên cực lớn đang từ từ nở ra, cỗ thất sắc phật quang cũng từ đó mà bắn ra bao trùm lấy hắn.

Yêu tu hoảng hốt, vội vàng thúc dục pháp quyết muốn thoát khốn.

Nhưng mười hai con ngô công trắng như tuyết xúc thế đã lâu nhân cơ hội này lập tức há miệng bắn ra vô số hàn khí.

Chỉ thấy hàn khí trắng xóa phủ xuống, cuốn tất cả huyết đoàn vào trong. Từ bên trong truyền ra tiếng kêu thảm thiết của Phong Hi.

Hàn Lập đứng phía xa xa, vẻ mặt lạnh lùng chỉ khẽ vuốt Bát Linh Xích, chứ không hề tiến lại.

Hết thảy mọi thứ đều nằm trong tầm khống chế của hắn.

Lúc này, thanh âm của Kim Giao Vương ở trong biển lửa cũng đột nhiên ngưng lại.

Lông mày Hàn Lập không khỏi nhíu lại, quay sang nhìn.

Từ trong biển lửa truyền đến một trận nổ kinh thiên động địa, hỏa diễm bỗng chốc bắn ra bốn phía. Từ trong vô số hỏa diễm bỗng ‘vèo’ một tiếng, dường như có thứ gì đó vừa bắn ra.

Sắc mặt Hàn Lập âm trầm, tiếng sấm sau lưng vang lên, cả người trực tiếp biến mất.

Ngay sau đó, thứ vừa bay ra ở trong hỏa diễm đã hiện ra thân hình, chỉ là phía trên đầu hắn thanh hồ cũng lóe lên, Hàn Lập cứ thế mà xuất hiện, mặt không đổi sắc, lạnh nhạt nhìn xuống dưới.

Lúc này mới nhìn rõ, vật vừa phi độn ra chính là một bộ cốt giao khá nhỏ, chỉ tầm hơn một xích. Cả người kim quang lập lòe giống như là do vàng đúc lên.

Cốt giao này trong miệng còn ngậm một kim sắc viên châu, trong hốc mắt có hai đoàn lục hỏa đang nhảy múa.

Tiếng ma kêu quỷ khóc lại vang lên, ngũ quỷ cũng đã đi ra khỏi biển lửa chỉ là tất cả đều có chút thương tổn.

Cốt giao vừa thấy ngũ ma xuất hiện thì thân mình khẽ động, hóa thành một đoàn kim quang bắn thẳng vào hư không rồi biến mất.

Hàn Lập trên không nhìn thấy cảnh này thì hừ lạnh một tiếng, hàn quang chợt lóe lên trong mắt, con mắt thứ ma hiện ra, từ đó bắn ra một đạo ô quang, ô quang lóe lên rồi cũng biến mất trong hư không.

Một tiếng nổ lớn lập tức vang lên, phía trước kim quang cùng hắc mang đan xen vào nhau mà hiện ra. Cốt giao cứ thế mà bị ép hiện hình, thân hình chấn động không thôi.

Cốt giao này do Kim Giao Vương biến thành, hắn biết tình hình không ổn, thân hình sau khi ổn định lại lần nữa không hề do dự định phi độn mà đi.

Nhưng… đã muộn!

Phía phụ cận, thanh quang thiểm động, vô số thanh ti kết thành ti võng chụp xuống cốt giao. Cốt giao không kịp phản ứng bị ti võng trói chặt không thể nhúc nhích.

Cùng lúc này, một đạo kim quang dài hơn trượng từ trên trời bay đến, nhanh chóng đem cốt giao chém thành hai đoạn.

Một đoàn lục hỏa từ trong cốt giao hoảng hốt bay ra định đào tẩu.

Nhưng Hàn Lập sớm đã có chuẩn bị, hắn hư không mà trảo, một thanh sắc đại thủ bỗng nhiên xuất hiện chụp thẳng lấy lục hỏa.

Độn quang lóe lên, Hàn Lập đã tới nơi này. Hắn phất tay áo lấy ra một lục sắc tiểu bình.

Tiểu bình này bay trên không trung bỗng lộn ngược xuống, miệng bình hé mở thả ra một đoàn hắc hà.

Thanh sắc cự thủ lúc này mới thả lỏng, hà quang lập tức cuốn lấy lục hỏa vào trong bình.

Hàn Lập thu lại chiếc bình vào trong tay, thần niệm khẽ đảo qua bên trong, lúc này mới tỏ vẻ hài lòng.

Tinh hồn của thập cấp yêu thú, là vật thế gian khó tìm.

Hàn Lập đem tiểu bình cất kĩ, rồi lại nhìn về phía kim sắc viên câu cùng thi thể cốt giao, không chút lưỡng lự thu lại hai vật này.

Không cần xem hắn cũng biết kim sắc viên châu kia chính là giao đan có thuộc tính kim – là mục đích chủ yếu của chuyến đi lần này của hắn.

Còn về phần kim sắc cốt giao kia quả có chút đặc biệt.

Hắn biết rất rõ, lúc nãy Kim Giao Vương bị vây trong biển lửa, rồi bị Hỏa Linh Ti hóa thành tỏa liên trói chặt, hơn nữa lại bị Ngũ Tử Đồng Tâm Ma tấn công, nguyên bản không thể thoát khốn. Nhưng yêu tu này không biết tu luyện công pháp gì mà có thể đem huyết nhục trong cơ thể tự bạo, đánh bay ngũ ma, tinh hồn lại giá ngự một bộ cốt giao định bỏ chạy.

Cũng có thể nói, Kim Giao Vương này có hai thân thể, nếu thực sự nó có thể chạy đi thì cốt giao này sau một thời gian lại có thể tái sinh ra huyết nhục, thân thể cũng không phải việc gì khó.

Hơn nũa Kim Giao Vương lại là thập cấp yêu tu, là nhân vật hàng đầu của yêu thú trong tinh hải, nếu hắn bị diệt sát dễ dàng thì mới là chuyện kỳ quái.

Hàn Lập trên người mang hai kiện Linh bảo, cộng thêm có Ngũ ma thần thông có thể sánh với đại tu sĩ hỗ trợ.

Tuy thân thể Kim Giao Vương mạnh mẽ hơn các yêu thú bình thường khác rất nhiều, nhưng phòng ngự của Bát Linh Xích thần diệu vô cùng, tất nhiên không thể phá vỡ trong thời gian ngắn, hơn nữa Hỏa Linh Ti này cho dù ở Linh giới cũng có danh tiếng không nhỏ, cùng với việc Ngũ ma này có thể trực tiếp thôn phệ tinh khí yêu tu, là vật tương khắc nên một thân thần thông của hắn không có đất thi triển đã lập tức bị bắt.

Hàn Lập nghiên cứu kim sắc cốt giao một lúc, hơi do dự rồi cũng đem nó và yêu đan cất vào trong túi trữ vật.

Lúc này Phong Hi bị vây trong Bát Linh Xích đã bị hàn khí của Lục Dực Sương công đóng thành một khối băng điêu.

Hàn Lập nhìn kẻ đã từng truy đuổi hắn năm đó, không khỏi lắc đầu. Thần niệm khẽ động, vài đạo phi kiếm ở phụ cận lập tức hóa thành từng đạo kim quang phóng tới băng điêu.

Nhất thời Phong Hi bị đóng băng trong này đã bị chém thành bảy tám đoạn. Một đoàn yêu hồn lục sắc cuống cuồng chạy trốn nhưng thế nào lại chạy đến phía trước một con Lục Dực Sương công, con ngô công trắng như tuyết này không chút do dự há miệng hút lấy yêu hồn này vào trong miệng.

Nhị yêu tuy bị Hàn Lập diệt sát, túi trữ vật chúng lưu lại cũng không do dự mà thu lấy rồi xem xét một lượt.

Có kinh hỉ ngoài ý muốn…

Từ trong túi trữ vật của Phong Hi, Hàn Lập lấy được một khối thượng cổ ngọc giản, bên trong trừ bỏ công pháp của yêu tu cũng có nhắc tới Long Lân Quả, công hiệu của nó và phương pháp nhổ trồng linh thụ. Phía cuối cũng có nhắc tới bí thuật nhổ trồng đối với một ít linh mộc khác.

Điều này khiến Hàn Lập vui mừng vô cùng.

Mà từ trong túi trữ vật của Kim Giao Vương, hắn thấy hứng thú nhất chính là pháp quyết Thối Cốt Quyết, cho dù là người hay yêu đều có thể tu luyện, đem xương cốt toàn thân tôi luyện đến trình độ cứng rắn như pháp bảo, khiến thân thể càng cường mạnh. Chỉ đáng tiếc là phương pháp tu luyện này tiêu hao không ít thời gian. Hiện nay Hàn Lập không rảnh để tu luyện cho nên đem ngọc giản này thu vào túi trữ vật.

Hắn cũng thu lại Ngũ ma cùng tất cả linh trùng rồi hóa thành một đạo thanh hồng bắn xuống phía dưới mặt biển. Long Lân Quả thần kỳ như vậy hắn tất nhiên sẽ không bỏ qua.

Tại một động nhỏ dưới đáy biển, Hàn Lập sau khi bài trừ mấy đạo cấm chế đã tìm được cây này.

Lần này Phong Hi đến đây cũng là được Kim Giao Vương nhờ cậy nhỏ cây linh thụ này rồi về trồng, nên tất cả các dụng cụ tài liệu hắn đều mang đủ. Hàn Lập tất nhiên không chút khách khí mà dùng luôn các dụng cụ tài liệu rồi ứng theo bí pháp mà tạm thời nhổ linh thụ này cho vào túi trữ vật.

Mất thời gian khoảng một bữa cơm, một đạo thanh hồng đã vọt lên mặt biển rồi biến mất phía cuối chân trời.

Thời điểm Hàn Lập thông qua truyền tống trận trở lại Thiên Nam thì cũng đã qua nửa năm.

Khi hắn trở về Vân Mộng sơn mạch thì triệu tập Nam Cung Yển đang bế quan, mấy môn hạ đệ tử, rồi cả Lữ Lạc cùng các trưởng lão đến, thưởng thảo bí mật điều gì đó.

Nửa ngày sau thì mọi người mới tán đi.

Thần sắc ai nấy đều ngưng trọng, tựa hồ Hàn Lập vừa nói với họ một đại sự.

Sau đó không lâu, môn hạ đệ tử của Lạc Vân Tông liên tiếp đi thu mua một số linh dược linh thảo quý hiếm bất kể giá cả, đồng thời các tu sĩ cao tầng cũng liên tục tụ hội, không ngừng thương thảo vấn đề gì đó.

Sau đó không lâu, cả tu tiên giới Thiên Nam rộ lên tin tức:

Đại trưởng lão Hàn Lập của Lạc Vân Tông lần trước đi ra ngoài du lịch đã tìm được một loại bí thuật có trợ giúp cho việc đột phá Hóa Thần.

Nhưng bí thuật này có chút kỳ lạ phải ở tại một địa phương đặc thù tu luyện. Cho nên vị Thiên Nam đệ nhất tu sĩ này tính toán rời khỏi Lạc Vân Tông mấy trăm năm, một mình bế sinh tử quan tu luyện. Trừ phi Lạc Vân Tông gặp phải đại sự sinh tử tồn vong, còn không vị đại trưởng lão này sẽ không rời đi.

Tin tức này vừa đưa ra, nhất thời cao tầng của các tông môn đều có cảm xúc khác nhau. Có hưng phấn, âm thầm cao hứng, cũng có lo lắng sợ tu tiên giới Thiên Nam đại loạn.

Nhưng sau một năm, bóng dáng Hàn Lập thực sự đã tiêu thất tại Lạc Vân Tông, thì Nam Cung Uyển, Mộ Phái Linh, cùng với đệ tử thân truyền của hắn cũng biến mất.

Liễu Ngọc thì lưu lại trong tông.

Lạc Vân Tông cũng dừng lại việc khuếch trương, bắt đầu củng cố thế lực. Tuy các tông môn khác nhìn Lạc Vân Tông như hổ rình mồi nhưng vì sợ tiếng Hàn Lập nên không dám ra tay, chỉ có thể nín nhịn mà thôi.

Một năm, năm năm, trăm năm trôi qua. Không hề có chút tin tức của vị Thiên Nam đệ nhất tu sĩ này.

Tại Lạc Vân Tông, Vân Mộng sơn mạch, thậm chí ngay cả Thiên Nam, theo thời gian trôi đi rất ít người nhắc tới Hàn Lập, không biết từ bao giờ vị đại trưởng lão Lạc Vân Tông đã trở thành một truyền thuyết, mà vị trí đại trưởng lão này cũng bỏ không hơn một ngàn năm, sau một ngàn năm thì mới tuyển ra một vị đại trưởng lão khác.

Có gần một ngàn năm phát triển, tu sĩ Nguyên Anh trong Lạc Vân Tông cũng nhiều hơn, khiến tông môn này trở thành siêu cấp đại tông phái tại Thiên Nam, hưng thịnh tới vạn năm sau.