Chương 537: Nhàm Chán

Tiên Vốn Thuần Lương

Đăng vào: 12 tháng trước

.

“Chỉ cần vẽ phù văn đại biểu thân phận này lên thì từ nay về sau ngươi chính là bệ hạ của Yêu tộc. Toàn bộ Yêu tộc hiện giờ chỉ có mười sáu vị bệ hạ, ngươi chính là vị thứ mười bảy.” Đại Tế Ti cầm linh bút và một chén thanh thủy trên tay, thận trọng nói với Kim Phi Dao đang quỳ gối trước mặt.

Kim Phi Dao gật đầu, “Đã biết.”

Nàng hiện tại không có bất cứ mong muốn nào khác, chỉ hy vọng nghi thức này có thể kết thúc sớm một chút. Vốn tưởng rằng kể cả là nghi thức long trọng đến đâu thì hai, ba canh giờ cũng là đủ, ai dè lại giằng co vẻn vẹn ba ngày.

Đầu tiên là ngâm mình hai canh giờ trong ao dược liệu, sau đó ăn một ít lá cây đắng nghét, phải ăn ba mươi sáu lá. Ăn xong lá cây lại uống cháo bột, nói là để tinh lọc ngũ tạng, khiến cho Kim Phi Dao cảm thấy đói bụng.

Cái này còn chưa tính, cuối cùng lại để nàng ngồi xếp bằng, Đại Tế Ti đi quanh nàng, miệng lầm bầm đọc chú ngữ Yêu tộc mà nàng nghe không hiểu, tay bưng bát ngọc đựng thanh thủy, một tay cầm ngọn trúc, không ngừng nhúng thanh thủy rồi vẩy lên người nàng.

Vừa niệm vừa vẩy nước, bên cạnh còn đốt hương khiến cho Kim Phi Dao thấy buồn ngủ.

Khâu niệm chú chúc phúc này kéo dài một ngày một đêm, còn không cho tiến vào trạng thái tu luyện, chỉ có thể ngồi nghe hắn niệm. Nhìn khuôn mặt méo xệch của nàng, mấy người Hoa Uyển Ti ở bên cạnh cười trộm, cười nàng tự tìm phiền toái, ai bảo tự dưng đòi làm bệ hạ.

Hôm nay là ngày thứ ba, Đại Tế Ti rốt cục niệm xong chú chúc phúc, cấp thân phận bệ hạ cho Kim Phi Dao. Để tiện cho Yêu tộc nhận diện, phải vẽ phù văn đại biểu thân phận ở chỗ bắt mắt trên cơ thể nàng. Các điện hạ thì không cần phải vẽ, chỉ còn bọn họ dùng lực lượng thần thú là sẽ có hơi thở chúc phúc vờn quanh, cộng thêm đặc thù của thực hồn, có thể liếc mắt một cái liền nhận ra.

Nhìn thanh thủy, Kim Phi Dao thuận miệng hỏi: “Thứ này không nguy hiểm chứ?”

“Lúc trước ta đã dùng Thiên Cơ quy thử cho ngươi xem rồi, việc ta chúc phúc và ban danh hiệu bệ hạ cho ngươi là có thật, ngươi còn lo lắng nữa sao?” Đại Tế Ti nâng mí mắt lên nhìn nàng một cái, người khác nếu có thể nhận được danh hiệu bệ hạ đều cảm ơn không hết, nàng thì lại chọn tam nhặt tứ, lại bắt Đại Tế Ti là hắn phải dùng Thiên Cơ quy để chứng minh sẽ không gian lận.

Màu đen trên người Thiên Cơ quy mới thối lui không lâu, giờ lại tiếp nhận thí nghiệm nói dối cho Đại Tế Ti, lần này thì không có vấn đề gì lớn, thoải mái thông qua.

Kim Phi Dao ha ha cười: “Được rồi, ngươi bắt đầu vẽ đi, phải vẽ đẹp vào đấy, tốt nhất là thêm chút uy nghiêm nữa.”

“Ngươi đừng có lộn xộn.” Đại Tế Ti cầm bút chấm vào thanh thủy, bắt đầu vẽ lên mặt nàng. Đầu tiên là trán, sau đó là mắt, cuối cùng là gò má.

Rõ ràng là nước trong vắt mà sau khi vẽ lên mặt Kim Phi Dao lại lập tức biến thành màu đen, một đường cong nhẵn nhụi hợp thành đồ án phức tạp, một bút cuối cùng hạ xuống, nàng liền trở thành Kim bệ hạ của Yêu tộc.

Dùng nước kết xuất thành gương, Kim Phi Dao nhìn chằm chằm vào phù văn, sau đó mở miệng hỏi: “Bộ dạng này cũng quá rõ ràng rồi, không phải nước trong sao? Ta như vậy đi vào Nhân tộc thì dù là ngốc tử cũng sẽ biết ta có vấn đề, có cách nào không?”

“Giấu đi thì ai biết ngươi là bệ hạ? Chưa từng nghe nói có bệ hạ muốn vụng trộm trà trộn vào Nhân tộc, ngươi dùng linh lực hoặc Yêu tộc thử đi.” Lại bị Kim Phi Dao chọn tam nhặt tứ ghét bỏ, Đại Tế Ti đã thành quen. Người này luôn không biết nghe lời, trong lúc làm nghi thức nàng luôn ngại cái này phiền toái cái kia phiền toái.

“Để ta thử xem.” Kim Phi Dao dùng linh lực một cái, quả nhiên phù văn màu đen liền phai nhạt dần, cuối cùng biến mất không thấy. Sau đó nàng lại dùng yêu khí bức một cái, toàn bộ phù văn liền hiện ra.

“Như vậy là xong rồi?” Kim Phi Dao cười cười với Đại Tế Ti.

Đại Tế Ti thu hồi đồ đạc, cầm quyền trượng lên, đáp: “Đúng vậy, từ giờ trở đi ngươi chính là bệ hạ của Yêu tộc, có được tôn trọng cao nhất.”

Kim Phi Dao ha ha cười, sau đó trực tiếp hỏi: “Có chỗ tốt gì?”

Đại Tế Ti khựng lại một chút, không ngờ Kim Phi Dao lại chủ động hỏi có chỗ tốt gì, bình thường không có ai không biết xấu hổ mà hỏi như vậy. Vì thế, hắn liền nói cho nàng nghe: “Ngươi có thể có được một địa bàn, Thần cấp giới hiện tại tạm thời không có, ngươi lại không có tộc nhân cho nên sẽ phân cho ngươi bảy Linh giới đang không có người quản lý.”

“Bảy? Có phải tất cả các thứ ở bảy Linh giới này đều là của ta?” không ngờ lại có nhiều như vậy, Kim Phi Dao cảm thấy cần phải hỏi thăm kỹ càng xem là Linh giới giàu có nào.

“Đúng vậy, các thứ ở bảy Linh giới đó ngươi đều có thể tùy ý lấy dùng, nhưng ngươi cũng phải quản lý bảy Linh giới này. Trong bảy Linh giới thì có sáu cái là có ba tộc cùng ở, ngươi phải cam đoan Yêu tộc được chiếm ưu thế, tốt nhất là có thể đuổi Nhân tộc đi, Ma tộc thì có thể thương nghị cùng chung sống hòa bình. Còn cả chuyện dân cư, kinh tế, đồ ăn, tu hành của Yêu tộc ngươi cũng phải quản lý, mục đích là để tăng thế lực và phạm vi của Yêu tộc.” Đại Tế Ti nói, Kim Phi Dao nghe mà nửa ngày không nói ra lời.“Từ từ…” nàng vội vàng ngắt lời Đại Tế Ti, “Ngay cả chuyện bọn họ ăn cái gì, mặc cái gì, có linh thạch, đan dược để tu hành hay không ta cũng phải quản lý?”

Đại Tế Ti gật đầu, “Đúng vậy, kể cả việc có bao nhiêu Yêu tộc được sinh ra, có bao nhiêu yêu thú cấp chín sắp vượt lôi kiếp cũng phải ghi nhớ rồi đến lúc đó an bày cho chúng được an toàn vượt lôi kiếp. Quân đội Yêu tộc ở bảy Linh giới cũng do ngươi quản lý, trang bị, đan dược, còn cả công tác huấn luyện hàng ngày cũng do ngươi quản.”

Nhìn bộ dáng trợn mắt há mồm của Kim Phi Dao, Bố Tự Du và Hoa Uyển Ti đều cười đến mức muốn chết, nhìn nàng như vậy, tám phần là lát nữa sẽ nói ta không muốn bảy Linh giới này.

Kim Phi Dao nghe mà hoa mắt, sao lại nhiều chuyện như vậy, còn phiền toái hơn là lập một môn phái nữa. Vì thế nàng liền tò mò hỏi: “Nếu không quản lý tốt, đừng nói đến cung phụng mà ngay cả Yêu tộc ở đó đều rất nghèo thì ta còn có chỗ tốt gì?”

Đại Tế Ti và các Yêu tộc khá không nói gì nhìn nàng. Chẳng lẽ nàng không biết câu vì Yêu tộc phục vụ sao? Đại Tế Ti nhẫn nại nói: “Nếu nghèo quá thì sẽ phải yêu cầu ngươi nghĩ cách làm cho Yêu tộc ở bảy Linh giới được sống thoải mái, dù sao bọn họ cũng là con dân và thuộc hạ sau này của ngươi. Cho nên làm cho nó phát triển lớn mạnh là trách nhiệm của ngươi, đương nhiên, địa bàn phát triển tốt thì không phải ngươi muốn cái gì sẽ có cái đó sao?”

“Nhưng cũng có thể là ta mệt đến nửa chết nửa sống, sau đó lại không có bất cứ ưu việt nào xảy ra, vậy ta đây có thể được đến cái gì? Có phải các ngươi sẽ trợ cấp cho ta một ít không?” Kim Phi Dao đã bắt đầu rút lui có trật tự, nếu Yêu tộc có thể trợ cấp thì liền đòi vài tên vương đi quản lý Linh giới, còn nàng cầm ưu việt là được.

Nhưng Đại Tế Ti lại mỉm cười, thấm thía nói: “Có uy vọng, có thể được tất cả Yêu tộc kính trọng, không phải còn quý giá hơn vật chất sao? Ngươi hãy làm cho tốt đi, một lát nữa ta sẽ giao quyền quản lý bảy Linh giới cho ngươi, trong đó có hai Linh giới rất cần ngươi đi cứu vớt, Nhân tộc nơi đó quá cường hãn, người của chúng ta bị áp chế gắt gao.”

“Đại Tế Ti, xin dừng bước.” Kim Phi Dao đột nhiên tiến lên một bước, sắc mặt trầm trọng nói; “Ta cảm thấy với thực lực hiện tại của ta không thể quản lý tốt bảy Linh giới này được. Hay là đợi đến khi ta đến Luyện Hư kỳ sẽ đến tiếp quản mấy Linh giới này, nếu không thực lực của ta bây giờ rất có thể không thể tạo phúc cho Yêu tộc, mà những vị vương kia cũng sẽ không phục ta, đến lúc đó sẽ có người đi chất vấn ngươi vì sao lại phong ta làm bệ hạ.”

“Ngươi thật sự không cần?” Đại Tế Ti mặt không biểu cảm nhìn nàng, trong lòng đã sớm có chuẩn bị.

Lúc trước hắn đã gọi Chu Tước tới hỏi, biết được Kim Phi Dao trời sinh tính tình lười nhác, thích ăn không thích làm, nếu để nàng quản lý Linh giới nào thì nhất định sẽ khiến cho Linh giới đó chướng khí mù mịt. Tuy nhiên, nếu đưa vài Linh giới thật nghèo nàn cho nàng, phải xuất lực không thu được lợi thì nàng chắc chắn sẽ không thích.

Hiện tại xem ra quả nhiên là thành công.

Kim Phi Dao lắc đầu: “Thật sự không cần! Tuy nhiên, chỉ là tạm thời thôi, đợi sau này tu vi ta cao rồi thì ta sẽ đến quản lý các Linh giới đó, mang Yêu tộc đuổi Nhân tộc đi, thuận lợi vui vẻ phát triển Yêu tộc.”

“Vậy cũng được, Kim bệ hạ đã không chịu đáp ứng thì lão phu cũng chỉ có thể phái người tạm thời quản lý.” Đại Tế Ti hơi gật đầu, việc này cứ thế xong xuôi, chỉ là cho nàng hư danh bệ hạ, thật đúng là bớt việc vô cùng.

Sau đó, Kim Phi Dao thấy Yêu tộc bốn phía thối lui, ai phải làm gì thì đi làm, Đại Tế Ti cũng nói mình mệt mỏi, phải về dưỡng thần thức, nhất thời hiện trường không còn mấy người.

Nàng hết nhìn trái lại nhìn phải, cảm thấy không hiểu bản thân đến cùng đang làm gì, sao vị trí bệ hạ này lại chẳng hay ho gì như vậy. Chu Tước vẫn khoanh tay bên cạnh từ nãy, lạnh mặt nhìn nàng.

“Ta biết ngay là ngươi sẽ cự tuyệt trách nhiệm của bệ hạ mà. Nếu ngươi đòi làm điện hạ thì tốt, giống như chúng ta đây, chỉ nhận cung phụng hàng năm, không cần phải làm bất cứ chuyện gì cả. Cùng lắm là lúc cần giết người thì thỉnh thoảng đi một cái, thực sự rất nhẹ nhàng.” Chu Tước hừ lạnh một tiếng, không biết nên nói gia hỏa này vận khí tốt hay là biết đầu cơ mà có thể làm bệ hạ, có thể kiếm cơm của Yêu tộc.

Nghe xong lời hắn, Kim Phi Dao liếc mắt nhìn, khó chịu nói: “Ta cứu ngươi một mạng mà một việc trọng đại như vậy ngươi lại không nói với ta, đúng là gia hỏa vô lương tâm!”

“Được rồi, tuy rằng là một bệ hạ không thực quyền nhưng cũng có lợi mà. Ngươi tiếp tục cố gắng đi, thần lão vị trong Cơ Toàn sơn chỉ có thân phận bệ hạ mới vào được. Sau này nếu được phân đến thần lão vị thì ngươi có thể tranh thủ một chút. Nghe nói người ở thần lão vị sẽ được cung cấp rất nhiều bảo vật, ngay cả pháp bảo tuyệt phẩm cũng có, ở những chỗ khác tuyệt đối không thể có được.” Chu Tước hắc hắc cười, xem như an ủi nàng.

“Ai cung cấp?” Kim Phi Dao có chút không tin, lợi hại nhất Thần cấp giới chính là người ở thần lão vị, còn có người nào có thể cung cấp pháp bảo tuyệt phẩm cho bọn hắn chứ? Nếu có thứ đó thì đã tự mình dùng, ai còn lấy ra tặng người?

Chu Tước chỉ chỉ bầu trời, “Người trên Độ Thiên giới, nơi đó có rất nhiều thứ tốt, chỉ cần vào thần lão vị thì ngươi muốn cái gì có cái đó.”

Độ Thiên giới! Kim Phi Dao vuốt cằm nghĩ nghĩ, tuy hiện tại nàng chỉ mang cái danh bệ hạ chứ không có phận nhưng ít nhất Yêu tộc sẽ không dám động thủ với nàng. Không kiếm được ưu việt cũng không sao, dù sao cũng không có tổn thất. Còn về thần lão vị, nếu vận khí tốt thì sau này khó nói có thể đi tranh thủ một chút, hiện tại đang là thời điểm Yêu tộc tranh cướp vị trí, bản thân lại lập công vô số.

Với hiện trạng hợp tác của hai tộc Nhân – Ma, Nhân tộc ngoài kia lại có người ăn cây táo, rào cây sung thì việc Yêu tộc dành được thần lão vị chỉ là chuyện sớm hay muộn. Vậy thì nàng cứ an tâm làm bệ hạ đi đã, thêm một thân phận là thêm một ưu việt.