Chương 630: Ác nhân có ác nhân trị

Chấp Chưởng Thần Quyền

Đăng vào: 2 năm trước

.

– Tiểu tử đó hẳn là công tử ca có dính dáng tới hắc bang.

Ngay lúc Diệp Dương Thành vừa híp mắt, trong mắt lóe ra hàn mang lẫm liệt, đại Tráng đột nhiên xen lời nói:

– Trong nhà khẳng định không thiếu tiền.

– Công tử ca dính dáng tới hắc bang?

Đột nhiên nghe được lời của đại Tráng, Diệp Dương Thành thoáng ngẩn ra, cũng không để trong lòng, quay đầu nhìn đại Tráng mỉm cười hỏi:

– Cậu là bạn cùng phòng với Cảnh Long?

Đại Tráng gật gật đầu, thần thái có chút cổ quái nhìn chăm chú vào Diệp Dương Thành, nói:

– Mọi người thường gọi tôi là đại Tráng…hình như tôi đã gặp anh ở đâu thì phải.

– Ha ha…

Diệp Dương Thành chỉ cười hỏi:

– Làm sao cậu biết đó là công tử ca dính dáng tới hắc bang?

– Nhà của tôi mở khách sạn nhà hàng, làm ngành này thường xuyên cần giao tiếp với người trong xã hội, từ nhỏ thấy nhiều, nhìn hành vi cử chỉ của hắn thì có thể phân biệt ra được.

Đại Tráng nhún vai, chạm tại vết thương lại nhe răng trợn mắt.

– Mở nhà hàng?

Diệp Dương Thành giống như nghĩ tới chuyện gì đó, thoáng tạm dừng chốc lát, tạm thời bỏ qua ý niệm trong đầu, gật gật đầu hỏi:

– Mọi người có ảnh chụp của bạn trai Cừu Lỵ Lỵ không?

– Không có…

Diệp Cảnh Long lắc đầu:

– Đây là lần đầu tiên tụi em gặp hắn, trước kia chưa từng thấy qua.

– Không có ảnh chụp.

Diệp Dương Thành thoáng trầm ngâm, lại hỏi:

– Vậy có ảnh của Cừu Lỵ Lỵ không? Chẳng lẽ cũng không sao?

– Tụi em đâu có giao tình gì với nàng, cầm hình của nàng làm gì chứ…

Diệp Cảnh Long toát mồ hôi nói:

– Trên diễn đàn trường học có thể có hình của nàng, nhưng tụi em cũng không biết tên trang web, nếu tìm cũng tìm được, nhưng có thể cũng không thấy…ca, anh cần hình của bọn hắn làm gì?

– Tự nhiên là cần dùng tới.

Diệp Dương Thành trợn mắt, không có hình ảnh, bảo hắn đi đâu tìm người? Hắn đành hỏi:

– Vậy mấy đứa còn biết cái gì?

– Tiểu tử đó họ Vương.

Đại Tráng nói:

– Chừng hai mươi sáu hai mươi bảy, cao chừng 1m78 tới 1m80, tóc ngắn, đeo loại đồng hồ Longines, đủ chưa vậy?

Tuy hình dáng đại Tráng vạm vỡ cao lớn, nhưng cũng không phải người tứ chi phát triển đầu óc đơn giản, nghe được Diệp Dương Thành luôn hỏi thăm tình huống của thanh niên cùng Cừu Lỵ Lỵ, ánh mắt xoay chuyển liền hiểu ý tứ của Diệp Dương Thành.

Hắn lập tức đem tin tức mình suy đoán nói cho Diệp Dương Thành, chẳng qua trong lòng tự nhủ thầm một câu, nếu chỉ với những tin tức này mà tìm được người, vậy hắn…sẽ tự phạt ba chai rượu!

Nhưng khi Diệp Dương Thành nghe xong miêu tả, chỉ thoáng nhíu mày, lại gật đầu đáp:

– Đủ rồi.

Đại Tráng ngẩn ngơ, trên mặt hiện vẻ hồ nghi…anh trai của Diệp Cảnh Long không phải gượng chống đi?

Chỉ thấy Diệp Dương Thành lấy ra di động, sau đó bấm một dãy số, nói:

– Họ Vương, chừng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi, thân cao 1m78 đến 1m80, tóc ngắn, đeo đồng hồ Longines, hẳn là công tử ca gia tộc có dính dáng tới hắc đạo Cù Hằng thị, trong vòng mười lăm phút tôi muốn biết vị trí đích xác bây giờ của hắn.

Đầu bên kia điện thoại thoáng trầm mặc, sau đó truyền ra thanh âm trầm ổn mạnh mẽ:

– Dạ.

Lúc Diệp Dương Thành gọi điện thoại, kỳ thật đã dùng tâm linh liên lạc nói chuyện với Ngô Chấn Cương, về phần tại sao cần gọi điện thoại, chỉ là vì che giấu mà thôi.

Tại sao hắn không tránh né Diệp Cảnh Long…cần tránh sao? Diệp Dương Thành muốn dùng chuyện này nói cho em trai, tuy Diệp gia không chủ động đi trêu chọc người khác, nhưng tuyệt đối không cần sợ phiền phức, hắn muốn cho Diệp Cảnh Long biết, Diệp gia có thể đứng thẳng hơn bất luận kẻ nào.

Nhìn thấy Diệp Dương Thành cúp điện thoại, bốn người Diệp Cảnh Long không khỏi ngơ ngác nhìn hắn…Loại cảnh tượng tựa hồ chỉ xuất hiện trong điện ảnh truyền hình lúc này lại trình diễn ngay trước mặt bọn họ.

Lúc này Diệp Cảnh Long tựa hồ dễ dàng thừa nhận tình huống này kể từ khi nhìn thấy anh trai xuất hiện trong ti vi, mà Mạnh Văn Tuệ có chút trợn tròn mắt, nhưng nàng cũng không nghi ngờ Diệp Dương Thành đang diễn kịch hay không, nàng chỉ cảm thấy anh trai của người yêu trong mấy tháng qua có lẽ có thay đổi…

– Thật hay giả đây?

Trong đầu đại Tráng hiện dấu chấm hỏi thật lớn, dùng ánh mắt kinh nghi bất định nhìn Diệp Dương Thành, hắn đương nhiên biết cuộc điện thoại kia đại biểu điều gì.

Nếu đây là thật, vậy nói rõ anh trai của bạn học có năng lực thủ đoạn tuyệt đối vượt ngoài sự tưởng tượng của hắn, thậm chí đã đạt tới trình độ khiến cha mẹ hắn phải nhìn lên, nhưng nếu là giả…đúng là chết sĩ diện khổ thân, bị bệnh hư vinh điển hình!

Nhìn thấy thần sắc phản ứng của bốn người Diệp Cảnh Long, Diệp Dương Thành chỉ cười không giải thích, kéo ghế ngồi giữa hai giường bệnh trực tiếp đem chủ đề kéo tới việc học tập của bọn họ…

Mười lăm phút trôi qua thật nhanh, ngay lúc Diệp Cảnh Long có chút hưng phấn định kể cho anh trai nghe thành tích học tập hiện tại của mình, di động trong túi áo Diệp Dương Thành chợt reo lên.

Nghe tiếng chuông, bốn người Diệp Cảnh Long lập tức ngoan ngoãn ngậm miệng lại, nhìn chăm chú vào Diệp Dương Thành đang nghe điện thoại…

– Chủ nhân, đã điều tra xong, trong Cù Hằng thị phù hợp tiêu chuẩn như vậy chỉ có một người.

Ngô Chấn Cương dùng tâm linh liên lạc báo cáo:

– Tiểu bộc vừa nhận được tin tức xác thực, người này tên là Vương Chấn Huy, là con thứ hai của chủ tịch công ty giải trí ẩm thực hữu hạn Cửu Hổ Cù Hằng thị Vương Triển Bằng, hai mươi bảy tuổi, tạm giữ chức phó quản lý bộ doanh tiêu trong công ty Cửu Hổ.

Thoáng dừng lại, hắn tổ chức lại ngôn ngữ mới tiếp tục nói:

– Căn cứ tư liệu biểu hiện, công ty Cửu Hổ đứng thứ ba trong Cù Hằng thị, bên dưới có một khách sạn bốn sao, một khách sạn ba sao cùng ba khách sạn trung đẳng, cơ hồ lũng đoạn cả thị trường ẩm thực trung hạ Cù Hằng thị, ngoài ra công ty Cửu Hổ còn có hơn hai mươi KTV, quán bar, sàn nhảy, nhà hàng Tây, tổng tài sản lên tới hai tỷ bảy trăm tám mươi triệu…

Dựa theo Ngô Chấn Cương báo cáo, công ty Cửu Hổ thành lập ở niên đại 80, đã có hơn hai mươi năm lịch sử. Nhưng công ty Cửu Hổ lại không chỉ là một công ty bình thường đơn giản, mà là một công ty tràn ngập tính chất hắc bang.

Đầu niên đại 80, hoàn cảnh trị an Cù Hằng thị vô cùng ác liệt, hơn mười hắc bang lớn lớn nhỏ nhỏ hoành hành khắp thành phố Cù Hằng, nổi danh nhất là Thứ Đao bang cùng Cửu Hổ bang, hai hắc bang chiếm cứ phía đông cùng tây thành phố, lũng đoạn thị trường cơ hồ đem cả thành phố Cù Hằng chia thành hai giang sơn.

Thẳng về sau trong thành phố nghiêm đánh, hai bang phái này mới chậm rãi biến mất trong tầm mắt mọi người, nhưng tuyệt đối không phải diệt vong mà là từ cao điệu chuyển thành điệu thấp, biến thành công ty giải trí ẩm thực, mà chủ tịch Vương Triển Bằng chính là đầu lĩnh năm xưa của Cửu Hổ bang.

Nhưng tới thời đại bây giờ chuyện đánh đánh giết giết cũng không thể giải quyết vấn đề, sau khi Vương Triển Bằng thành lập công ty Cửu Hổ, tuyên bố chậu vàng rửa tay, đem vị trí lão đại Cửu Hổ bang truyền cho một thủ hạ năm xưa của hắn.

Hơn nữa thủ đoạn của Vương Triển Bằng thật cao, sau khi rời khỏi Cửu Hổ bang lập tức phủi sạch tiêu trừ chứng cớ phạm tội ngày xưa của mình, trải qua nhiều năm tắm trắng, hiện tại đã trở thành một phú hào của Cù Hằng thị, mà không còn là Ác Hổ Vương Triển Bằng luôn chém người năm đó.

Nhưng mặc kệ hắn che giấu thế nào, cũng không thể phủi sạch liên hệ sâu xa giữa hắn cùng Cửu Hổ bang.

Một khi gặp phải ngày hội gì trọng đại, đầu lĩnh Cửu Hổ bang hiện tại đều mang theo lễ vật đi bái phỏng Vương Triển Bằng…từ điểm này cũng không khó phát hiện, Vương Triển Bằng kỳ thật không thể hoàn toàn tẩy sạch ấn ký đầu lĩnh hắc bang trên người mình.

Nói tóm lại, cha của Vương Chấn Huy là Vương Triển Bằng, cũng không phải là người gì tốt!

Đối phó ác nhân, dĩ nhiên phải có thủ đoạn…