Chương 263: Kích Hoạt Thần Quyền Ẩn.

Chấp Chưởng Thần Quyền

Đăng vào: 2 năm trước

.

Mất đi chân vịt làm động lực, những con thuyền này trừ ngừng trên sông rea còn có cách gì? Thuyền của tập đoàn Hoành Hải đã định sẽ ngừng trên mặt sông, đừng mơ được thuyền nào ra cứu. Trên đất liền? Khó khăn nặng nề, về máy bay trực thăng…

Cứu được người nhưng ngươi có thể lấy hàng đi không?

Nghĩ đến đây khóe môi Diệp Dương Thành cong lên cười gian. Nếu thế thì người Triệu gia ngốc mấy cũng sẽ suy đoán ra là dị nhân làm, cộng với lần trước Triệu Hợp Đức bị áp sát, hai bên gộp lại Triệu gia sẽ tức giậm chân.

Nước sông đục ngầu cuồn cuộn chảy về hướng đông. Dưới dòng nước Tiền Đường giang, một con bạch tầm màu trắng tinh, một con màu xám trắng tựa hồn ma lướt qua, âm thầm lặng lẽ.

Một chiếc thuyền hàng cỡ nhỏ chở đầy container kéo còi phá vỡ mặt sông Tiền Đường giang yên lặng vào buổi sáng, biểu thị một ngày bận rộn sắp bắt đầu.

Đầu thuyền có hai nam nhân đứng, một người khoảng bốn mươi tuổi, râu ria xồm xòm. Một người hơn hai mươi tuổi, da ngăm đen. Sáng sớm gió lạnh thổi vù vù, thanh niên cười dâm xoa hai tay.

– Lý đại ca, cô nương tối hôm qua ngon không?

Thanh niên hỏi nam nhân râu ria:

– Nghe nói mới vào nghề, xinh đẹp hú hồn.

– Tuổi nhỏ, không đủ kinh nghiệm.

Nam nhân râu ria quay đầu lại, hơi thất vọng khẽ thở dài:

– Mới làm có một lúc đã không chịu nổi, nhưng vóc dáng và khuôn mặt đúng là khá.

Đáy mắt thanh niên lóe tia châm biếm:

– Lý đại ca vẫn uy mãnh như vậy!

Biểu tình trên mặt thanh niên thì tràn ngập khâm phục, giơ ngón cái nói:

– Hùng phong hơn năm xưa!

Nam nhân râu ria không lộ vẻ đắc ý vì lời khen của thanh niên:

– Ngươi không cần làm bộ làm tịch trước mặt ta.

Nam nhân râu ria không xem trọng thanh niên, trợn trừng mắt nói:

– Mang ngươi lên thuyền là để làm gì?

Mặt thanh niên cứng lại:

– Ta…

Thanh niên định nói gì bỗng dưới lòng bàn chân truyền đến chấn động nhỏ.

Cảm nhận chấn động kỳ lạ, nam nhân râu ria biến sắc mặt, giơ tay đẩy mạnh thanh niên sang một bên. Nam nhân râu ria chạy chậm hướng khoang thuyền.

Nam nhân râu ria vào khoang thuyền, nghe động cơ phát ra tiếng trầm đục. Theo kinh nghiệm chạy tàu nhiều năm, nam nhân râu ria phán định đây là vì chân vịt bị vật gì quấn khiến chết máy. Nghe tiếng vang từ động cơ đủ chứng minh vật thể lạ tuyệt đối không là bèo rong gì.

Nam nhân râu ria thầm lấy làm, mỗi ngày lái tàu tới lui đường nước này gã chưa từng nghe dưới sông có vật gì quấn cánh quạt.

Đối diện tình huống đột ngột, nam nhân râu ria nhanh chóng ra lệnh:

– Mau, tắt máy!

Ven bờ sông, xe của Diệp Dương Thành đậu gần đó.

Nhìn một chiếc thuyền ngừng ngay giữa sông không nhúc nhích, khóe môi Diệp Dương Thành cong lên:

– Chiếc thứ nhất.

Diệp Dương Thành nhỏ giọng nói:

– Tập đoàn Hoành Hải, người bi ẩn… Ha ha…

Tận đáy lòng Diệp Dương Thành không muốn làm ra nhiều thứ lòng vòng thế này, hắn muốn làm dứt khoát và đơn giản nhất giải quyết Triệu gia. Trực tiếp đưa Triệu Hợp Đức, Triệu Nguyên Đằng về với ông bà, mất chủ tịch tập đoàn Hoành Hải, phó tỉnh trưởng thường vụ thì Triệu gia có gì đáng sợ?

Nhưng Triệu Hợp Đức nhắc đén nhân vật bí ẩn làm Diệp Dương Thành phải kiêng dè. Bởi vì Diệp Dương Thành nhớ rõ Ngữ Nguyệt Lạc gì đó của tổ chức sát thủ Cửu U là dị nhân S giai, tổ chức sát thủ này không nhiều người nhưng thực lực siêu đẳng thế mà thành quân chờ trong tay Triệu Hợp Đức, mặc lão loay hoay.

Dị nhân S giai bị Triệu Hợp Đức dắt mũi đi, vậy người được lão tôn sùng, nói câu ‘tiên sinh đến là Triệu gia không sợ gì’, đó là loại tồn tại nào?

Chính vì cuộc trò chuyện của Triệu Nguyên Đằng, Triệu Hợp Đức khiến Diệp Dương Thành biết tình hình, rõ ràn Triệu gia có một tay giúp đỡ mạnh mẽ. Cho nên Diệp Dương Thành bỏ ý định trực tiếp tiêu diệt Triệu gia, ít nhất trước khi người bí ẩn lộ mặt hắn sẽ không giết Triệu Nguyên Đằng, Triệu Hợp Đức.

Lén xuống tay buộc người bí ẩn trồi lên là Diệp Dương Thành không còn e ngại gì.

Nói thật, đêm qua nằm trên giường khách sạn, Diệp Dương Thành suy tư thật lâu sau đó phát hiện gần đây hắn đang lạc lối.

Từ sau khi thu được Hình Tuấn Phi, Sở Minh Hiên, trải qua cảm giác sung sướng âm mưu thành công hai lần, thế là gặp chuyện lớn việc nhỏ gì Diệp Dương Thành đều thích mưu tính lên kế hoạch.

Cẩn thận chặt chẽ là đúng, đối phó vật to như dị nhân, Giới, thực lực không đủ thì phải liều trí tuệ, điều này không sai. Nhưng đối diện đám khốn kiếp rõ ràng có thể một bàn tay đập chết mà vẫnp hải đắn đo này nọ, sống như vậy quá mệt mỏi.

Diệp Dương Thành suy tư suốt đêm, hắn chậm rãi thả lỏng. Mãi lúc này Diệp Dương Thành chợt nhớ ra, hắn là ai? Nói theo cách của Cửu Tiêu thần cách là tuy đẳng cấp thần tộc không quá cao, hình như Diệp Dương Thành chỉ là thần tộc sơ giai nhưng cũng xem như là thần.

Trong khu vực Diệp Dương Thành quản lý, hắn có thể điều động thực lực mạnh cỡ nào? Diệp Dương Thành chưa từng suy tính, nhưng có một điều chắc chắn rằng không đến mức rơi vào hoàn cảnh bị động chịu đòn. Đặc biệt là bây giờ thực lực của Diệp Dương Thành tăng vọt bước dài, ảo cảnh tu di không cần ánh mắt giao nhau với người.

Dưới tình huống như vậy còn cần sợ người này ngại người kia sao? Diệp Dương Thành bỗng cảm thấy hắn mua dây buộc mình.

Diệp Dương Thành gãi mũi thầm nghĩ:

– Chờ lần này dụ người bí ẩn ra, tiêu diệt Triệu gia xong tẩy sạch đám ác ôn trong Khánh Châu thị.

Trong đầu Diệp Dương Thành suy nghĩ mấy vấn đề, hắn chưa từng chú ý, cũng sẽ không phát hiện cùng với suy nghĩ thay đổi chút ít, Cửu Tiêu thần cách nằm trong trái tim hắn có thêm một cái ống nhỏ đâm vào mạch máu.

Lần này cái ống đâm vào mạch máu nhưng không phải hút máu, từ Cửu Tiêu thần cách chảy ra dòng năng lượng trong suốt vô hình rót vào máu của Diệp Dương Thành. Năng lượng này là thứ cho đến nay Diệp Dương Thành chưa từng chú ý, thần nguyên.

Trong đầu Diệp Dương Thành bỗng nhiên hiện ra gợi ý của Cửu Tiêu thần cách.

– Chúc mừng thuận lợi kích hoạt thần quyền ẩn của thần tộc sơ giai: Côn trùng cường hóa chung cực có thể rời khỏi khu vực quản lý người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách hoạt động tự do, không giới hạn phạm vi. Người nắm giữ Cửu Tiêu thần cách bám xác côn trùng cường hóa chung cực rời khỏi khu vực quản lý, mỗi tiếng tiêu hao mười công đức huyền điểm, giới hạn loài côn trùng cường hóa chung cực.

Diệp Dương Thành đang suy tư giật mình suýt nhảy cãng lên.

Thần quyền ẩn?

Diệp Dương Thành nhớ hắn dùng thần quyền lợi dụng Cửu Tiêu thần cách xác định mục tiêu cũng là thần quyền ẩn, nó mang đến rất nhiều tiện lợi cho Diệp Dương Thành. Diệp Dương Thành nhớ có đoạn thời gian đã suy nghĩ có khi nào tiếp theo sẽ có một thần quyền ẩn bị đào móc ra?

Diệp Dương Thành không ngờ thần quyền đến đột nhiên như vậy.

Diệp Dương Thành không mơ mộng nhiều về thần quyền ẩn, dù sao thứ này luôn xuất hiện đột nhiên. Có thể là hôm nay, hoặc ngày mai, hay sang năm.

So với thăng cấp thần cách tăn trưởng ổn định, ký thác hy vọng vào thần quyền ẩn là không hiện thực. Nhưng dù sao thần quyền ẩn tồn tại, tạm xem nó là phần thưởng bất ngờ đi.

Hiện giờ Diệp Dương Thành vui vẻ hưng phấn như được trúng thưởng.