Chương 823: Lý Lân Vô Sỉ

Tam Thái Tử

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Sinh mệnh chi tổ vẫn bình tĩnh và không hề bị ảnh hưởng bởi lời nói của nguyên tố chi tổ. Nàng tiếp tục khởi động Lục đạo thiên thư, từ bên trong Lục đạo thiên thư lúc này lại có vô số những con kim thần long dài cả trăm trượng phóng ra, khí tức trên người chúng cũng vô cùng khủng khiếp.

Nguyên tố chi tổ lại dùng chiến mâu càn quét tới, mỗi đòn tấn công của nó đều chứa một bá khí kinh người. Cuối cùng thì những con kim thần long đã bị quét sạch hơn phân nửa, những mảnh xác của chúng lại nhanh chóng bị Lục đạo thiên thư hút ngược trở lại.

Cuộc quyết đấu của hai đại cường giả cấp Chí Tôn đã làm cho Lý Lân vô cùng chấn động, nhất là uy lực khủng khiếp của Lục đạo thiên thư, Lý Lân lúc này mới phát hiện ra bản thân trước đó đã quá xem thường nó rồi. Lục đạo thiên thư dưới sự khởi động của sinh mệnh chi tổ đã phát huy những dị năng chí tôn mà trước đây Lý Lân chưa hề biết đến, nó hóa thành sáu thông đạo màu đen, mỗi thông đạo đều như kết nối với một đại thế giới vô cùng khủng khiếp. Chỉ là hiện tại mới có hai thông đạo là hiển hiện rõ ràng, còn bốn thông đạo kia thì như có chút hư ảo.

Thông đạo đại diện cho Nhân đạo từ bên trong phóng ra những chiến hồn toàn thân trang bị chiến giáp. Mỗi một chiến hồn đều có khí tức vô cùng khủng khiếp, hơn nữa dưới sự khống chế của Lục đạo thiên thư thì những chiến hồn này chiến đấu vô cùng dũng mãnh và không hề biết sợ chết là gì làm đối phương phải vô cùng đau đầu.

Nguyên tố chi tổ ngoài thanh chiến mâu trên tay ra thì còn phát động sức mạnh nguyên tố triệu hồi một bộ chiến giáp phủ lên thân mình. Khi nhìn thấy chiến giáp này thì Lý Lân nghĩ ngay đến bộ giáp Huyền Vũ của mình. Bởi lẽ Lý Lân phát hiện bộ chiến giáp trên người nguyên tố chi tổ có rất nhiều nét thủ công rất giống với bộ giáp Huyền Vũ của y, chỉ tiếc là bộ giáp Huyền Vũ hiện nay không ở trên người y nữa.

Ầm… Ầm…!

Trận chiến của hai thần nữ cấp Chí Tôn này đã diễn ra suốt mười ngày mười đêm, khí tức trên người họ đều bắt đầu có dấu hiệu suy yếu. Dẫu sao thì đây cũng là chiến trường Vực ngoại, nguyên khí thiên địa là vô cùng ít ỏi. Cả hai lại đều sử dụng đến chí tôn thần binh và sử dụng đến cả những pháp tắc cấm kị. Nếu như không phải do cảnh giới của họ quá cao, thần lực sung mãn thì e là hiện nay cả hai đều đã sức tàn lực kiệt rồi.

Xét về mặt tổng thể mà nói thì nguyên tố chi tổ do bốn nguyên tố hợp thành vẫn đang ở thế hạ phong, nhất là đến giai đoạn cuối thì cả người của ả hầu như đã bị sinh mệnh chi tổ áp chế cả rồi. Nếu như không phải do sinh mệnh chi tổ không thích chiến đấu, ra tay có chút thiếu đi phần tàn độc thì e là trận đấu đã sớm kết thúc từ lâu rồi.

Ầm một tiếng, nguyên tố chi tổ đã bị sinh mệnh chi tổ dùng thần thông cấm kị “sinh mệnh nở hoa” đánh văng đi. Lúc này người đứng lặng một bên quan sát là Lý Lân đột nhiên nhân cơ hội ra tay mà xuất thủ đánh thêm một sức mạnh cấm chế vào thân thể đang bị trọng thương của nguyên tố chi tổ.

– Vô sỉ, to gan!

Nguyên tố chi tổ vô cùng giận dữ, nhưng chỉ tiếc là sau mười ngày liên tục chiến đấu với cường độ cao thì thần lực trên người ả nay đã như đèn dầu sắp cạn, căn bản không thể nào phá vỡ được cấm chế mà Lý Lân đánh vào người mình.

Lý Lân cũng không dám có chút chủ quan, trong mười ngày quan sát cuộc chiến của hai thần nữ thì Lý Lân cũng đã âm thầm kết hợp thần phù cấm chế lúc đầu mà luyện thành một cấm chế để đánh vào nguyên tố chi tổ, tuy cấm chế này thật không thể so bì được với pháp tắc cấm kị, nhưng nó lại vô cùng hữu dụng với một nguyên tố chi tổ đang bị hao tổn nguyên khí như lúc này.

Kim quang tỏa sáng, nguyên tố chi tổ đã bị Lý Lân tập kích thành công, cả người ả hiện nay chi chít những cấm chế. Sau đó thì Lý Lân nhanh chóng tiến đến trước mặt của nguyên tố chi tổ mà liên tục điểm mười mấy huyệt đạo trên người ả, sau đó dùng chân khí của Đế Thi tiến vào những huyệt đạo đó mà phong tỏa tu vi toàn thân của nguyên tố chi tổ. Trong lúc làm việc này thì Lý Lân không hề tránh né những chỗ nhạy cảm trên thân hình kiều diễm của nguyên tố chi tổ làm ả vô cùng hổ thẹn, hai mắt ả lúc này nhìn Lý Lân hận như muốn ăn tươi nuốt sống y vậy.

– Tên vô sỉ kia, ngươi muốn làm gì hả?

Nhìn Lý Lân đứng bên cạnh và dán mắt vào những chỗ nhạy cảm trên người mình mà khuôn mặt xinh xắn của nguyên tố chi tổ vô cùng hốt hoảng. Lẽ nào tên cuồng đồ vô sỉ này sắp không nhịn được mà bạo phát tính háo sắc rồi muốn làm gì mình đây? Chỉ nghĩ đến điều này thôi mà nguyên tố chi tổ đã vô cùng hoảng sợ rồi.

Lý Lân vô cùng bực dọc, lẽ nào nhân phẩm của bản thân mình lại tệ đến như vậy sao? Đối phương nhất định là đang cho rằng Lý Lân có tà tâm, bản thân mình tuy rằng không phải là người tốt gì, nhưng cũng không xấu đến nỗi khi nhìn thấy mỹ nữ là lập tức tà tâm trỗi dậy như vậy.

Sinh mệnh chi tổ tiến đến gần, nàng vô cùng kinh ngạc vì thủ pháp của Lý Lân. Khi nhìn thấy nguyên tố chi tổ bất lực mà giãy dụa thì lúc này sinh mệnh chi tổ cũng yên tâm mà thu lại khí tức toàn thân của mình.

Lý Lân xoay người sang hỏi:

– Ngọc Anh, tại sao muội lại đến đây?

Sinh mệnh chi tổ trầm giọng nói:

– Muội biết huynh muốn làm gì, nhưng như vậy có quá vội vàng hay không?

Nguyên tố chi tổ vốn là một đối thủ rất khó chịu trong thời đại của sinh mệnh chi tổ. Thời đại mà sinh mệnh chi tổ vươn danh lập dạng vốn là thời kì huy hoàng nhất của Thương Long đại lục, đó mới thật sự là thời kì hoàng kim. Cũng bởi do vậy mà trong thời kì đó, cao thủ như mây, đại chiến không ngừng, bọn họ tuy có thực lực mạnh mẽ, nhưng kẻ địch cũng có thực lực ngang ngửa như vậy, cuối cùng thì hơn một nửa những cường giả đã bị tiêu diệt, nguyên tố chi tổ sau khi bị trọng thương trong những cuộc chiến ngày xưa thì đã phân ra thành ngũ hồn mà liệu thương. Đồng thời nguyên tố chi tổ cũng lợi dụng việc liệu thương này mà niết bàn tu luyện để chờ cơ hội đột phá cảnh giới ban đầu và vượt qua cả những tiền nhân. Cũng chính vì dã tâm đó mà sinh mệnh chi tổ vốn có thể phục sinh từ thời thượng cổ đã quyết định chọn phương pháp tiếp tục ngủ đông mà chờ cơ hội ngăn cản nguyên tố chi tổ.

Lý Lân mỉm cười nói:

– Huynh cũng không nghĩ đến, cũng may là muội đến kịp, nếu không thì huynh thật đã bị con mụ này ép đến đường cùng rồi.

– Huynh chuẩn bị xử lí ả như thế nào?

Sinh mệnh chi tổ lắc đầu, nàng không hiểu được nụ cười khi nãy của Lý Lân là có ý gì. Cho dù là trong lúc chiến đấu với nguyên tố chi tổ thì nàng cũng chỉ thừa nhận Lý Lân là cha của các con nàng chứ không hề thừa nhận y là người đàn ông của nàng.

Lý Lân trầm giọng nói:

– Muội có cách nào có thể tách thần thức của nguyên tố chi tổ ra khỏi thân thể của bốn cô gái kia không? Họ là bạn của huynh, huynh không muốn họ bị nguyên tố chi tổ đoạt mất thân thể.

Sinh mệnh chi tổ lắc đầu nói:

– Điều này e là không thể nào được, những hiểu biết về nguyên tố thật không có ai có thể so được với nguyên tố chi tổ. Thần thức của ả e là đã dung nhập vào bên trong thần hồn của mấy cô gái đó rồi, cho dù có đem tất cả họ giết hết thì cũng không cách nào giết được nguyên tố chi tổ, bởi lẽ nguyên tố chi tổ là bất tử bất diệt.

Lý Lân chau mày, nếu như theo lời giải thích của sinh mệnh chi tổ thì y xác thật không có cách nào có thể giải quyết được vấn đề này. Nhưng Lý Lân thật không cam tâm, lẽ nào phí hết cả khí lực nửa ngày trời mà lại không thể làm gì khác hơn được sao?

Lý Lân không chút nghĩ ngợi nói:

– Nếu đã tạm thời không có cách nào xử lí được thì trước tiên ta hãy trấn áp thần thức của ả trước vậy. Ngọc Anh, huynh và muội cùng nhau liên thủ để trấn áp thần thức của ả, sau đó giúp cho bốn cô gái kia phân ra và thức tỉnh lại.

Sinh mệnh chi tổ gật đầu, cả hai liền ra tay trấn áp nguyên tố chi tổ đang nhìn cả hai với ánh mắt căm thù và đưa ả vào trạng thái ngủ đông trở lại.

– Ngươi không đối phó nổi ta đâu, ta nhất định sẽ trở lại và xé xác ngươi ra làm trăm mảnh.

Nguyên tố chi tổ không cam tâm mà hét lên. Sau cùng thì ả cũng đã bị trấn áp thành công và rơi vào trong trạng thái ngủ đông. Lúc này bản thể của nguyên tố chi tổ phân thành bốn, đó cũng chính là bốn cô gái khi nãy đang trong trạng thái ngủ mê.

Lý Lân đưa bốn cô gái vào bên cạnh cây Sinh Mệnh bên trong không gian Lục Mang Tinh, có sự tu dưỡng của cây Sinh Mệnh thì Lý Lân tin rằng họ sẽ nhanh chóng được hồi phục.

Lý Lân nói với sinh mệnh chi tổ:

– Thiên Thiên và Băng Băng đâu? Lâu ngày không gặp huynh cũng rất nhớ chúng.

Sinh mệnh chi tổ bình thản nói:

– Chúng đã đi vào Vô Lượng Ma Vực rồi.

– Cái gì? Chúng đi vào trong đó để làm gì chứ?

Lý Lân vô cùng hốt hoảng, nét mặt y vô cùng khó chịu. Lý Lân vốn vừa trở về từ Man Hoang cổ địa, hiện nay lại nghe hai đứa trẻ của mình đang vào bên trong một vùng đất nguy hiểm khác như vậy mà không hề có sự bảo hộ nào làm tim y đập mạnh vì hoảng hốt.

Sinh mệnh chi tổ trầm giọng nói:

– Có một đoạn truyền thừa thuộc về chúng ở trong đó, cụ thể là gì thì muội cũng không được rõ. Nhưng có điều huynh cứ yên tâm, lai lịch của chúng là vô cùng đáng sợ, khí vận của bản thân cũng rất lớn, chúng không thể xảy ra chuyện được đâu.

– Nhưng mà chúng chỉ mới có ba tuổi, thật còn quá nhỏ để đi một mình.

Lý Lân tỏ ra vô cùng lo lắng, nhất là khi y nhớ đến tiếng gọi cha ngọt ngào của hai đứa trẻ.