Chương 488: Thế Lực Thần Bí

Tuyệt Thế Vũ Thần

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Tại nơi thánh tháp tu luyện của Tuyết Nguyệt thánh viện, Lâm Phong và Cùng Kỳ di chuyển giữa hư không, toàn bộ người của Tuyết Nguyệt thánh viện đều ngẩng đầu lên nhìn một người một thú này.

Cách đây mấy ngày Lâm Phong đã giá lâm Tuyết Nguyệt thánh viện, hơn nữa lần này còn mang theo mấy vạn thiết kỵ đến, quyết hủy diệt Tuyết Nguyệt thánh viện của bọn họ.

Phía dưới tháp tu luyện, một hàng bóng dáng bay lên không, Đoàn Thiên Lang rõ ràng đang ở giữa đám người kia.

Ngoại trừ Đoàn Thiên Lang ra, hãy còn có một số người, đó là các nhân vật khách khanh trưởng lão của Tuyết Nguyệt thánh viện, hơi thở của mỗi người đều là thật hùng mạnh, đều là cường giả Huyền Vũ cảnh, lúc này đây, cường giả trong Tuyết Nguyệt thánh viện chỉ sợ là đã dốc hết toàn bộ lực lượng đến đây rồi.

Xem ra, Tuyết Nguyệt thánh viện đã sớm có chuẩn bị.

Khóe miệng của Lâm Phong nhếch lên một nụ cười lạnh lùng, Đoàn Thiên Lang có vẻ như đã chuẩn bị chờ đợi hắn ở chỗ này.

– Ta chờ ngươi đã lâu.

Một giọng nói từ trong miệng của Đoàn Thiên Lang thốt ra, chỉ thấy ánh mắt của hắn lạnh như băng lộ ra một đám ý băng hàn, lúc này đây, trong mắt Đoàn Thiên Lang, dường như không có sự sợ hãi, hắn hoàn toàn không sợ Lâm Phong.

Nét mặt Lâm Phong lạnh lùng, đôi mắt sắc như lưỡi kiếm nhìn quét khắp đám người, Đoàn Thiên Lang, cái tự tin của hắn từ đâu mà đến?

Cuối cùng, đôi mắt của Lâm Phong đã dừng ở trên thân của mấy người này, mấy người này ăn mặc đơn giản, mộc mạc, nhìn không thấy có gì đặc biệt, nhưng chính là bởi vì bọn họ rất bình thường, bình thường đứng trong đám người của Đoàn Thiên Lang, làm cho người ta dễ dàng bỏ qua mà không chú ý tới.

Nhưng Lâm Phong thì lại rõ ràng, cái loại người quá mức bình thường này lại càng không bình thường, nếu không, bọn họ dựa vào cái gì mà đứng cùng một chỗ với Đoàn Thiên Lang?

– Lần trước, trong đêm dạ yến ở hoàng thành, mười tám cường giả Huyền Vũ tập sát ta, có phải là các người hay không?

Lâm Phong quay lại nhìn những người kia, họ có cả thảy năm người, đứng ở phía sau và hai phía phải trái của Đoàn Thiên Lang, giống như là hộ pháp của Đoàn Thiên Lang.

Năm người kia nghe được lời nói của Lâm Phong, ánh mắt đều chớp chớp nhưng ngay lập tức lại khôi phục lại bình thường, trong đó có một người mở miệng nói:

– Bọn họ đều bị ngươi giết?

Một câu hỏi đơn giản này, không thể nghi ngờ cũng là một lời thừa nhận, mười tám cường giả kia là cùng một bọn với bọn họ.

– Ta giết!

Lâm Phong thản nhiên gật gật đầu, đôi mắt những người đó cụp xuống, cũng không có nói một câu gì, chỉ có điều, trong ánh mắt nhìn Lâm Phong, ngẫu nhiên trong giữa ánh mắt một chút sát ý sắc bén lộ ra.

– Giữa các ngươi quan hệ như thế nào, ai là chủ ai là đầy tớ.

Lâm Phong cất tiếng hỏi. Năm người này cùng với Đoàn Thiên Lang, năm người này so với mười tám cường giả Huyền Vũ ngày đó hẳn là còn mạnh hơn, hơn nữa Đoàn Thiên Lang lại tự tin như vậy, hiển nhiên là rất yên tâm dựa vào thực lực của bọn họ. Điều này lại càng làm cho Lâm Phong phải suy đoán thân phận của đám người kia. Đối với bọn họ mà nói giống như tùy ý phái ra cường giả Huyền Vũ cảnh, mười tám cường giả Huyền Vũ đã chết, giống như không có một phản ứng gì.

Mà mười tám cường giả kia, nếu là đoàn kết tạo thành một cỗ thế lực, đều có thể làm nổi danh Tuyết Nguyệt.

Vậy mà đám người này lại không quan tâm, sau lưng bọn họ là cái gì rốt cuộc là ẩn chứa cái gì, thân phận của bọn họ là gì?

– Người chết, không cần biết nhiều như vậy.

Người kia lại lạnh lùng nói, khiến cho ánh mắt Đoàn Thiên Lang lộ ra một nét tươi cười, hắn nhìn Lâm Phong không kiêng nể gì nói:

– Lâm Phong ngày đó ngươi có cơ hội, nhưng ngươi đã không giết ra, ta cam đoan đây là sai lầm lớn nhất trong đời ngươi, ngươi không thể sửa chữa sai lầm. Một lần sai lầm kia của ngươi, dẫn đến tính mạng của ngươi hôm nay kết thúc ở đây.

– Xem ra thì bọn họ là chủ, ngươi là đầy tớ.

Lâm Phong dường như không nghe thấy lời nói của Đoàn Thiên Lang, thấp giọng nói:

– Ta không thể tưởng tượng được, Thiên Lang Vương, Tuyết Nguyệt thánh viện cho tới nay cũng chỉ là người hầu của người khác, điều này thật là ra ngoài dự liệu của ta. Ta cứ nghĩ rằng, Thiên Lang Vương tuy rằng thực lực có yếu một chút, nhưng nói như thế nào thì cũng là Vương gia tôn sư, không thể tưởng tượng được, cũng có thể làm nô tài cho người khác, làm chó săn cho người khác.

Lời nói của Lâm Phong khiến cho ánh mắt rất nhiều người trong Tuyết Nguyệt thánh viện đều cứng ngắc lại, Thiên Lang Vương, người sáng lập ra Tuyết Nguyệt thánh viện là người hầu của người khác.

Điều này bọn họ thực sự không có nghĩ đến, đường đường là Thiên Lang vương làm sao lại có thể là nô bộc, nhưng sự thật là Thiên Lang Vương đang dựa vào năm người đang đứng trong hư không kia.

– Ta thật cũng không muốn biết nhiều như vậy, chỉ là vì tò mò, có thể để cho Thiên Lang vương phải làm người hầu tất nhiên phải là người trong Hoàng thất. Mà hiện giờ, đại hội Tuyết Vực sắp tới, Hoàng thất Tuyết Nguyệt không nên đối phó với ta mới đúng, các ngươi ở đó sắm vai nhân vật như thế nào?

Ánh mắt Lâm Phong lộ ra vẻ khó hiểu, nghi hoặc, Đoàn Thiên Lang là thân phận gì? Thiên Lang Vương gia, đó là Hoàng thất huyết mạch mà lại có vẻ như rất kính sợ những người này. Nếu nói là bọn họ không phải là người trong Hoàng thất Lâm Phong sẽ không tin. Hắn không biết ở các quốc gia bên ngoài như thế nào, nhưng ít ra ở nước Tuyết Nguyệt thì Hoàng thất vi tôn, ở giữa các thế lực lớn thì Hoàng thất vẫn là lớn nhất, một cỗ thế lực dũng mãnh như thế này, chỉ có thể thuộc về Hoàng thất Tuyết Nguyệt.

Nhưng nhị hoàng từ Đoàn Vô Nhai và Lâm Phong có quan hệ, chỉ sợ trong hoàng thành hoàng thất đều có nghe thấy. Mà ngày ấy, sau dạ yến ở hoàng thành, Tuyết Nguyệt phải chọn hắn đi tham gia đại hội Tuyết Vực mới đúng, hoàng thất dường như không có lý do gì để đối phó với hắn, Lâm Phong.

Chính cũng bởi vì nguyên nhân này mà Lâm Phong không kiêng nể chỗ nào, hắn dẫn Xích Huyết thiết kỵ đi vào giữa hoàng thành, trực tiếp uy hiếp thống lĩnh thủ vệ phải cho hắn đi.

Nhưng Lâm Phong phát hiện ra, còn có rất nhiều sự việc nằm ngoài dự liệu của con người.

– Ngươi không cần rõ ràng, đại hội Tuyết Vực sẽ không thiếu ngươi, Lâm Phong.

Đối phương lạnh lùng mở miệng nói, trong giọng nói tràn đầy ngạo khí, những lời này không thể nghi ngờ là đang cam chịu, họ đúng là người của hoàng thất.

– Ta chỉ lo lắng, các ngươi chết mà ngay cả xuất xứ cũng không ai biết, bị chết không đáng giá.

Lâm Phong hạ giọng nói một câu khiến cho ánh mắt bọn cường giả đều cứng đờ, bọn họ bị chết không đáng giá, Lâm Phong ngay đến tận bây giờ mà vẫn còn cho răng, người bị chết phải là bọn họ.

– Ngươi không biết ngươi đã quá tự tin, kiêu ngạo, ngông cuồng, đối với tu vi của mình sao?

Người nọ châm chọc liếc mắt một cái nhìn Lâm Phong, bọn họ làm sao mà có thể chết được.

– Người sẽ chết là người luôn dễ dàng nói xằng nói bậy.

Đoàn Thiên Lang lạnh lùng cười nói, hắn nhìn Lâm Phong chằm chằm.

Nhưng Lâm Phong thì chỉ lắc đầu, châm biếm nhìn những người này, dường như là đang giễu cợt bọn họ không biết gì.

– Đối phó với Đoàn Thiên Lang, đối phó với Tuyết Nguyệt thánh viện, Lâm Phong ta tự nhiên không có ý định cũng không cần mượn dùng lực lượng khác, nhưng mà ngươi đã mượn một cỗ thế lực khác, như vậy ta cũng có thể cho bọn họ được chết trước, sau đó sẽ hủy diệt thánh viện.

Lâm Phong thản nhiên nói, tiếng nói vừa dứt, trên mặt đất rất nhiều người khoác áo giáp bay vọt lên không, trên người bọn họ toàn bộ áo giáp được cởi ra, hình dáng của họ lộ ra làm cho ánh mắt tất cả mọi người đều ngưng tụ.

Nữ tử, toàn bộ những người này đều là thiếu nữ, tất cả có đến ba mươi sáu người, mỗi người đều có ánh mắt thật lạnh lùng, trên người lộ ra một hơi thở khác thường.

Ba mươi sáu người nữ này, cứ bốn người một nhóm, cùng nhau chia ra làm chín đội hình.

– Tương Tư Lâm.

Ánh mắt những người đối diện đều ngưng lại, toàn bộ đều là nữ đám, người kia nhất định là người Tương Tư Lâm.

– Ngay cả cỗ thế lực này người cũng giao cho ngươi rồi.

Người vừa mới nói nhìn Lâm Phong chằm chằm, trong mắt hiện lên một vẻ sắc bén. Nữ tử Tương Tư Lâm thực lực mặc dù không phải thật hùng mạnh, nhưng từng người nữ này đều là một tấm lòng son, dốc lòng tu luyện, tâm đầu ý hợp, liên kết bố trí trận pháp, thực lực sẽ tăng mạnh đến mức phí thường đáng sợ, không một người nào dám khinh thường các thân phận nữ nhi này.

Xem ra, tự tin của các ngươi trong tưởng tượng cũng không phải mãnh liệt như vậy.

Lâm Phong cười lạnh, khiến cho đôi mắt những người kia đều cứng ngắc, ba mươi sáu nữ tử, đội hình bực này rất đáng sợ.

– Bốn người một trận, kết làm sáu trận, năm trận đối phó với năm người bọn họ, một trận còn lại tiếp ứng những trậm khác, chờ đợi xung quanh, một người cũng không để cho chạy thoát.

Lâm Phong thản nhiên nói, những thân thể thiếu nữ này bắt đầu chuyển động, bốn người một trận, rất nhanh hai mươi bốn người kết thành sáu trận rung động đi đến phía năm cường giả kia, mười hai người khác chia vào xung quanh hư không, ẩn ẩn hiện lên một đại trận, mười hai người quay xung quanh không gian.

Nhìn cảnh tượng này khiến cho Lâm Phong sửng sốt lộ ra vẻ kinh dị, những cô gái này hóa ra không phải chỉ có thể bốn người một trận, sáu người một trận, chín người một trận, mà lại cũng có thể mười hai người kết thành một trận.

Giờ phút này, trên hư không lại tăng thểm một tầng thủ hộ nữa, khiến cho nó thật sự trở thành, chật như nêm cối.

Ánh mắt Đoàn Thiên Lang cứng ngắc ở đó, hắn nhìn Lâm Phong, nụ cười đắc ý vừa rồi đã không còn lại một chút gì nữa, giờ đây chỉ còn có cảnh giác. Thân thể của hắn run lên, bọn họ nhường lại khu đất trống, nhìn năm người và năm đạo trận pháp chiến đấu, hiện tại hy vọng của Đoàn Thiên Lang cũng chỉ có thể gửi gắm ở năm người này.

Năm người bọn họ nếu mà bị đánh bại, Đoàn Thiên Lang sẽ không còn cơ hội để xoay sở, xem ra hôm nay sợ rằng phải chết ở chỗ này rồi.

Nghĩ vậy, Đoàn Thiên Lang vô cùng không yên, trong lòng lại hiện lên một nỗi sợ hãi.