Chương 799: Làm một chuyến lớn.

Tuyệt Thế Vũ Thần

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Thương thế của Đoàn Vô Đạo là nặng nhất, võ hồn cánh cửa phong ấn của gã bị một kiếm dũng mãnh của Lâm Phong trực tiếp chém rách, linh hồn cũng là một trận run rẩy. Hơn nữa vừa rồi trúng một kiếm của Lâm Phong, lúc này khí tức của gã cũng hơi có chút hấp hối, ý thức Lâm Phong nhạy bén lại đang quan sát tất cả há lại không biết. Thần sắc lạnh lùng, Phong Khởi Cửu Thiên nổi lên, giữa hư không xuất hiện chín đạo thân ảnh, toàn bộ đều là Lâm Phong, xoắn giết tới hướng Đoàn Vô Đạo.

– Hả?
Đế Lăng nhìn thoáng qua Đoàn Vô Đạo, cứu viện được không, y là gia nhập Đông Hải Long cung, còn Đoàn Vô Đạo hiện giờ là người của hoàng tộc Ngọc Thiên, giữa bọn họ chỉ có ở thời điểm đối mặt Lâm Phong mới liên kết đối địch, còn lúc khác giữa bọn họ cũng là đối thủ.

Ý chí thương thiên khủng bố điên cuồng nở rộ, Đế Lăng hội tụ công kích mạnh nhất của bản thân. Nếu Lâm Phong giết được Đoàn Vô Đạo, như vậy y sẽ ở bên cho Lâm Phong một công kích mạnh nhất. Kết cục tốt nhất là cả hai người bọn họ cùng chết.

– Ngươi chuyên tâm đối phó gã.
Vân Phi Dương hô lên với Lâm Phong, Đế Lăng này vẫn còn nguy hiểm, vậy mà lại muốn làm “chim sẻ”, Vân Phi Dương sao có thể khiến y được như ý nguyện.

– Ông!

Chuông cổ vang lên, bay tới hướng Đế Lăng, chỉ thấy chuông cổ thật lớn kia bay nhanh, mở rộng, lực lượng kinh khủng tràn ngập trong nháy mắt, khiến Đế lăng cảm giác cả người giống như đang vác cả một tòa núi lớn, cũng giống như lâm vào vũng bùn, nhúc nhích kiểu gì cũng khó.

– Đối thủ của ngươi là ta.
Vân Phi Dương sải bước đến, quần áo phiêu động, cả người mang theo khí thế vô cùng dũng mãnh, xu thế của thiên địa. Cỗ khí thể này kích động chuông cổ, khiến chuông cổ tiếp tục vang lên tiếng ong ong, hai cỗ khí thế giao hòa cùng một chỗ mang theo một cỗ luật âm kỳ lạ. Đế Lăng chỉ cảm thấy trong thiên địa dường như có núi lửa gào thét, sóng thần giận dữ, y muốn bứt ra đánh lén Lâm Phong, căn bản một chút khả năng đều không có.

– Không ngờ hắn cũng trở nên mạnh như vậy rồi.
Sắc mặt Đế Lăng khó coi. Ngày xưa Vân Phi Dương thực lực tuy không kém, ở đại hội Tuyết Vực có thể chiếm một ghế trong top 10, nhưng chung quy vẫn có chênh lệch cực lớn với y. Nhưng hiện giờ, Vân Phi Dương dựa vào thực lực của bản thân cùng với cái chuông cổ đoạt được này, đã có thể chống lại y rồi. Phải biết rằng, y đã trải qua ba tháng đào tạo của Long cung, tu vi so với lúc trước hùng mạnh hơn rất nhiều rồi.

Bất kể là Lâm Phong hay là Vân Phi Dương, ba tháng này bọn họ cũng không có uổng phí trôi qua, tiến bộ cực kỳ rất mạnh, trở nên càng ngày càng lớn mạnh rồi.

Thiên tài trong top 10 đại hội Tuyết Vực, ngoại trừ một số ít người, còn đâu đều muốn có thiên địa rộng lớn thuộc về mình.

Lại nhìn Đoàn Vô Đạo, chín thân ảnh của Lâm Phong đánh tới gã, dường như không gian cũng náo loạn rồi, căn bản không thể xem rõ người nào mới là Lâm Phong chân chính. Một cỗ áp bách làm người ta hít thở không thông giống như một tòa núi lớn, khiến con người gã co rút, vật bảo mệnh vừa rồi đã dùng mất, hiện tại chỉ có thể dựa vào lực lượng của chính gã đi ngăn cản Lâm Phong thôi.

– Phong cho ta!
Đoàn Vô Đạo nổi giận gầm lên một tiếng, ý chí phong ấn khủng bố phóng thích tới mức tận cùng, phong kín lại chín ảo ảnh của Lâm Phong.

– Ầm ầm, răng rắc….
Chỉ thấy chín ảo ảnh cùng huy động hai tay, dường như có vô số chưởng lực lợi hại đồng thời đánh ra, phong ấn khí phát ra tiếng vỡ vụn, đồng thời kiếm khí khủng bố đánh về phía Đoàn Vô Đạo, muốn giết chết Đoàn Vô Đạo.

– Rống!
Đoàn Vô Đạo điên cuồng hét lên một tiếng, vương giả khí vô tận bao trùm lấy thân thể gã, giống như có ảo ảnh của Kỳ Lân thánh thú xuất hiện, thiên địa chấn động, vạn thú đều phải khuất phục.

– Chẳng lẽ yêu thú vật tổ của hoàng tộc Ngọc Thiên là Kỳ Lân?
Lâm Phong thầm nhủ trong lòng, không sợ hãi, kiếm ý vô cùng vô tận hóa thành từng chùm tia sáng đáng sợ, không ngừng đâm về phía Đoàn Vô Đạo, chui vào trong hoàng khí kinh khủng kia, bóng dáng Kỳ Lân thánh thú cũng phải bị cắt nhỏ.

– Ầm ầm!
Một đạo chưởng lực đáng sợ nữa của Lâm Phong lại đánh tới Đoàn Vô Đạo, khiến gã giận dữ hét lên một tiếng, thân thể không ngừng có máu tươi trào ra, bị kiếm khí đáng sợ kia đâm thủng thân thể, gã chỉ còn cách điên cuồng lui lại, nếu lại bị một chưởng trước mắt này của Lâm Phong đánh trúng, chỉ sợ gã chắc chắn bị đánh chết.

– Trở về.
Nhưng vào lúc này một đạo chưởng lực đáng sợ đuổi giết tới hướng của Lâm Phong, Kỳ Lân thánh thú rống giận, muốn cắn nuốt sạch Lâm Phong.

Ánh mắt Lâm Phong mở lớn, chưởng lực này cực kỳ đáng sợ, toàn bộ đều là sát phạt, khiến hắn căn bản không kịp đuổi giết Đoàn Vô Đạo. Gió phất qua, thân thể như một cái bóng, nháy mắt biến mất, chỉ thấy còn lại lúc này Hoàng Phong và Đoàn Vô Đạo hai mắt nhìn nhau, nhìn chằm chằm người Lâm Phong, sắc mặt khó coi đến cực điểm.

Y coi trọng trường bào bảo vật trên người Quân Mạc Tích, vốn tưởng rằng ra tay là có thể đoạt ngay được, nhưng sự thật lại tàn khốc như thế, khác hẳn so với tưởng tượng của y. Đừng nói đoạt bảo, trong quá trình bọn họ chiến đấu, đều bị vây ở thế yếu, bị áp chế, một người Lâm Phong có thể đối phó hai người Đế Lăng và Đoàn Vô Đạo, Quân Mạc Tích đủ để ngăn cản được Hoàng Phong y, mà Hoàng Phủ Long đang cùng Ngao Giao chiến đấu kia cũng chiếm quyền chủ động, mỗi một lần búa đuổi giết tới, không gian cũng bị làm cho run lên, giống như muốn phá vỡ thiên địa, cực kỳ khủng bố.

Bọn Lâm Phong thậm chí còn nhiều thêm một người Vân Phi Dương, bất cứ lúc nào cũng có thể ra tay, nắm chắc thời cơ tốt, đem bốn người bọn y áp chế đến sít sao.

Ngao Giao và Hoàng Phủ Long cũng ngừng chiến đấu, bọn người họ đứng ở một phương, nhìn chằm chằm mấy người Lâm Phong, lần đoạt bảo này, không có hy vọng.

– Các huynh đệ, chỗ này của ta có đan dược có thể khôi phục toàn bộ lực lượng chân nguyên, làm một chuyến lớn đi.
Lâm Phong rét lạnh nói, cả người bùng lên ngọn lửa điên cuồng, phát ra tiếng vang xuy xuy, kiếm khí tung hoành, càng ngày càng lớn mạnh, toàn bộ thân thể Lâm Phong đều là ngọn lửa giận dữ và kiếm quang.

Đông Hải Long cung và hoàng tộc Ngọc Thiên là hai thế lực cường đại, hơn nữa nếu là có thể làm cho Đoàn Vô Đạo và Đế Lăng nằm lại trong này, cái loại cảm giác này nhất định là sẽ rất thích đi.

Ba người còn lại cảm nhận được trên người Lâm Phong phóng thích khí tức khủng bố, lập tức hiểu rõ Lâm Phong muốn làm gì, trong mắt lóe lên tia sáng hưng phấn. Đám khốn khiếp này muốn tới đoạt bảo, vậy cho bọn hắn thử một lần ngoan độc đi, Lâm Phong còn có đan dược có thể khôi phục toàn bộ lực chân nguyên, như vậy, bọn họ không còn chỗ cố kỵ.

– Ha hả, ta cũng suy nghĩ như vậy.
Hoàng Phủ Long hét giận dữ một tiếng, long đằng hoàn vũ, ở trên người hắn dường như có một ảo ảnh chân long phóng lên cao, tay nắm lấy long búa, trán phóng ra uy thế vô thượng, dường như một búa này sẽ trảm phá tới trời vậy.

Quân Mạc Tích một thân cuồn cuộn, lực chân nguyên đáng sợ lưu chuyển trên trường bào màu vàng, ngay sau đó trường bào màu vàng kia lóe ra quang hoa chói mắt, kim quang vạn trượng.

– Ta tới trước.
Vân Phi Dương cười lớn một tiếng, bước chân ra, thiên địa đại thế hóa thành sức mạnh vô hình cực lớn, như đại dương mênh mông rống giận, đồng thời toàn bộ lực lượng chân nguyên của y cũng dũng mãnh lao tới cái chuông cổ kia, ngay sau đó, chuông cổ ở trên hư không không ngừng phóng đại.

– Ong….

Chuông cổ bay lên cao, nháy mắt phủ xuống, phát ra một tiếng vang chấn động, dường như có lực lượng vô hình định trụ thân hình bốn người kia ở đó, thiên địa đại thế làm cho đối phương, cả người cứng ngắc.

– Ta tới thứ hai.
Quân Mạc Tích thét dài một tiếng, kim quang vạn trượng vô cùng vô tận, chỉ thấy một luồng quang hoa kim sắc xẹt qua trong hư không, nhanh đến không thể tin nổi, cuốn về phía bốn người kia.

– Thương thiên!

– Phong ấn!

– Rống….

Bốn người đối diện sắc mặt vô cùng khó coi, lực thương thiên và lực phong ấn phóng thích toàn bộ, trên người Ngao Giao có giao long rít gào mà ra, toàn thân cao thấp của Hoàng Phong cũng tràn đấy hoàng khí vô cùng vô tận, va chạm cùng kim quang vạn trượng kia, phát ra từng tiếng vang xuy xuy, máu tươi bắn ra trên không trung.

– Đi chết hết cho lão tử, aaaaa….
Hoàng Phủ Long hét lớn một tiếng, kim quang còn chưa mờ đi, Hoàng Phủ Long đứng trong hư không, cậy mạnh, tất cả tập trung trên một búa vô cùng vô tận này, chân long hét giận dữ, búa ảnh đáng sợ và chân long điên cuồng đánh về phía bốn người ở dưới.

– Ầm ầm ầm….

Bốn người kia hơi thở gần như điên cuồng, không tiếp tục giữ lại nữa, tất cả xông lên trời, cùng chân long và búa lớn va chạm.

Mà lúc này, một đóa liên hoa hắc ám hủy diệt, đang lặng yên tỏa ra quang hoa hủy diệt.

Hắc liên hủy diệt kia là Lâm Phong ngưng tụ toàn bộ lực lượng chân nguyên, người mang theo kiếm khí vô tận lúc này cũng tán phát ra. Chỉ là trong nháy mắt liền giáng lâm tới trước mặt bốn người, tất cả đều phải hóa thành bụi phấn, hóa thành hư vô.

– Aaa…

Hoàng Phong không bảo lưu thực lực nữa, bóp vỡ vật bảo mệnh, ngay sau đó trên người y tuôn trào một luồng hoàng khí, cuồn cuộn phóng lên trời, còn Ngao Giao lại phun ra một viên long châu, long châu hóa thành một lá chắn long ảnh, chống đỡ cỗ hủy diệt này.

Ngọn lửa màu đen bao phủ tất cả bọn họ, không gian cũng muốn bị đốt hủy, Đoàn Vô Đạo tránh sau Hoàng Phong bị cháy sạch, cả người là một mảng cháy khét.

Thảm nhất chính là Đế Lăng, gã còn muốn lấy lực lượng thương thiên ngăn cản, kết quả là bị Hoàng Phủ Long cho một búa trực tiếp vỡ vụn, sau đó, hắc liên hủy diệt giáng lâm, nháy mắt tập kích gã, đốt cháy cánh tay gã, từ đó lan tràn lên, khiến gã phải chém rụng cả cánh tay.

Trong ngọn lửa hủy diệt đột nhiên xuất hiện một con ngươi tối đen, Lâm Phong hiện ra trước mặt bốn người bọn hắn, khiến trong lòng bốn người run rẩy kịch liệt.

– Đi!

Ngao Giao giống như hóa thành một con giao long, lấy lực lượng vô cùng dũng mãnh giãy thoát khỏi trói buộc, điên cuồng chạy trốn. Hoàng Phong lấy hoàng khí chống cự lại tất cả, kéo theo Đoàn Vô Đạo lóe lên rời khỏi. Duy chỉ có Đế Lăng là thảm hải rồi, muốn trốn, nhưng lại bị Lâm Phong trực tiếp khống chế, lực lượng bàn tay Lâm Phong khiến gã không cách nào giãy ra được.

– Gia nhập Đông Hải Long cung, vẫn muốn mạng của người.
Thanh âm lạnh lùng vang lên, chưởng lực hủy diệt vỗ lên đầu Đế Lăng, tiếng vang răng rắc truyền ra. Người kia từng là thiên tài chói mắt, tại đại hội Tuyết Vực từng được coi là thiên tài đệ nhất, chết, bị Lâm Phong giết chết rồi.