Chương 487: Lại Đến Thánh Viện

Tuyệt Thế Vũ Thần

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Những lời này của Lâm Phong là đang nhắc nhở hắn mà cũng là đang uy hiếp hắn.

Giúp cho hắn nhớ lại Mông Hãn và Mông Xung đã bị chết như thế nào.

Hơn nữa, lúc ấy Lâm Phong chỉ có thực lực Huyền Vũ Cảnh, còn xa mới có được thanh danh hiển hách uy trấn Tuyết Nguyệt như bây giờ, khi đó cũng không có người nào biết cha mẹ Lâm Phong là hai vị thiên tài chói mắt nhất mười tám năm về trước.

Bây giờ Lâm Phong so với trước đã trác tuyệt hơn nhiều lắm, hủy diệt Hạo Nguyệt tông, đoạt lại sơn mạch Vân Hải, tàn sát Băng Tuyết sơn trang, mỗi một sự kiện đều làm rung động lòng người. Tân Di, nếu mà hắn ngăn cản Lâm Phong, kết cục liệu có phải sẽ đều giống nhau hay không, đó là chết.

Hiện giờ Lâm Phong, hắn giống như một sát thần, ai ngăn cản hắn hắn liền giết người đó, ai có thể ngăn cản được bước tiến của hắn, bước chân báo thù của hắn.

– Ta cũng không được kiên nhẫn lắm, tốt nhất ngươi nên quyết định nhanh nhanh lên một chút.

Giọng nói của Lâm Phong lãnh đạm, nhưng loại lãnh đạm này lại làm cho Tân Di lạnh cả người, rất lạnh.

Tốt nhất nên quyết định nhanh một chút, bằng không mà nói, không biết Lâm Phong này sẽ làm chuyện gì.

– Kỳ thực, những cường giả này dù có xâm nhập hoàng thành cũng không có vấn đề gì.

Tân Di nhìn lướt qua quân đoàn thiết kỵ này, so với lúc trước đã dũng mãnh thêm không biết đến bao nhiêu lần, tất cả đều tinh long thần hổ, tròng mắt nhấp nháy lóe ra ánh sáng sắc bén, trên người bọn họ huyết khí, sát khí, làm cho lòng người run sợ không dám chiến đấu.

Không biết thời gian vừa qua, Lâm Phong đối với họ đã làm những gì mà làm cho bọn họ lớn mạnh đến không ngờ như vậy, hiện giờ Xích Huyết thiết kỵ so với ngày xưa đáng sợ hơn rất nhiều.

– Nếu lấy thực lực của bọn họ, xâm nhập hoàng thành tự nhiên là dễ dàng, nhưng mà tính chất không giống nhau.

Lâm Phong lãnh đạm nói, Tân Di khẽ gật đầu, nếu là Lâm Phong trực tiếp dẫn người xông vào hoàng thành, đó chính la phản loạn, sẽ làm cho người khác lấy cớ.

Còn nếu là hắn để cho Lâm Phong vào thành thì hết thảy tội lỗi Tân Di hắn đều phải gánh, Lâm Phong hắn sẽ không bị quở trách gì.

Lâm Phong để cho hắn lựa chọn, đó là một là chết, hai là phải gánh tội danh, dường như Lâm Phong đã xơi tái hắn.

– Mở cửa thành, để cho bọn họ vào thành.

Tân Di thở dài cao giọng nói. Ánh mắt của Lâm Phong rất tự tin, hắn biết rằng Tân Di tất sẽ mở của thành, nhất định hắn để cho Tân Di gánh tội đấy, tuy rằng tất cả mọi người đều biết rõ, nhưng mà cũng sẽ không có ai nói ra.

– Lựa chọn thông minh đấy.

Lâm Phong cười nhạt, mà trên mặt Tân Di thì lại lộ ra vẻ chua sót, hắn hy vọng là sẽ không xảy ra việc gì.

Có Tân Di lên tiếng chịu trách nhiệm, quân sĩ hoàng thành tự nhiên sẽ không do dự, bọn họ cũng không muốn đối mặt với Lâm Phong hống hách, sát phạt. Dù sao thì đây cũng là mệnh lệnh do Tân Di truyền đạt, không có quan hệ gì đến bọn họ.

Cửa thành mở rộng, tiếng bước chân thiết kỵ lại một lần nữa vang lên rung chuyền, mặt đất bốc lên thành một vùng bụi mù mịt.

Xích Huyết thiết kỵ như hóa thành một con rồng dài xông vào giữa hoàng thành

Người bên ngoài thành nhìn đám thiết kỵ tiến vào trong thành ánh mắt vô cùng buồn bã. Lâm Phong dẫn theo đoàn thiết kỵ tiến vào thành như vậy, không biết tiếp theo sẽ phát sinh cái đại sự gì.

Thân thể rất nhiều người cũng bắt đầu hoạt động, họ cũng đều hướng vào trong thành mà bước tới, hoàng thành, xem ra chắc chắn sẽ có đại sự xảy ra.

Thiết kỵ ở trong thành phóng rầm rập, ầm ầm, tự như là một cơn lốc cuồn cuộn nổi lên ở giữa hoàng thành, khiến cho hoàng thành nóng lên và bắt đầu chuyển động, rất nhiều người theo sau thiết kỵ đi tới một phương nào đó.

Rồi tất cả đám người đều phát hiện, phương hướng này chính là chỗ Tuyết Nguyệt thánh viện.

Lâm Phong, hắn muốn dẫn Xích Huyết thiết kỵ tới Tuyết Nguyệt thánh viện.

Đám người tự nhiên đều biết rằng, chính là do Đoàn Thiên Lang, đã vì sáng tạo Tuyết Nguyệt thánh viện mà dẫn người tới Vân Hải sơn mạch hủy diệt Vân Hải tông, khiến cho Vân Hải tông bị xóa tên trong Tuyết Nguyệt, hiện nay Lâm Phong đang đến đòi nợ đây.

Tốc độ tin tức lan tràn vô cùng khủng bố, có người nhìn thấy Xích Huyết thiết kỵ vào thành liền cấp tốc lao tới Tuyết Nguyệt thánh viện, đem tin tực Lâm Phong dẫn Xích Huyết thiết kỵ vào thành về cho Tuyết Nguyệt thánh viện biết, sau đó lại sai người của Tuyết Nguyệt thánh viện đi xác định lại đường đi của Xích Huyết thiết kỵ, xem có đúng là đi về hướng Tuyết Nguyệt thánh viện của bọn họ hay không.

Trong lúc này, toàn bộ Tuyết Nguyệt thánh viện đã sôi trào lên, lòng người bối rồi, trong lòng lộ ra nỗi bất an sâu sắc.

Theo lời đồn đại, bất kể là Hạo Nguyệt tông hay là Băng Tuyết sơn trang, mọi người đều bị giết, chỉ cần không chạy thoát được thì mọi người đều bị giết, máu chảy thành sông. Lâm Phong báo thù, đó là một hồi tàn sát, giống như những người đó ngày xưa đã tàn sát Vân Hải tông, đều không có nửa điểm lưu tình.

Có người của Tuyết Nguyệt thánh viện bắt đầu thu dọn đồ đạc chuẩn bị rời khỏi thánh viện, hiện giờ nơi mảnh đất thị phi này rất nguy hiểm, bọn họ không biết là Đoàn Thiên Lang có thể giữ được Tuyết Nguyệt thánh viện hay không.

Nghe nói hiện giờ Lâm Phong có trong tay quân đoàn mấy vạn thiết kỵ đoàn kết nhất trí, cái lực lượng đáng sợ bực này, bất kể làm cái gì đều làm cho người ta sinh ra sợ hãi, rất chấn động.

Người của Tuyết Nguyệt thánh viện, vốn là có rất nhiều thiên tài từ các đại tông môn được đưa đến Tuyết Nguyệt thánh viện, bây giờ, nghe tin tức tông môn bị diệt vong, trong lòng bọn họ cũng rất đau sót. Nhưng khi thấy Lâm Phong lập tức giá lâm đến Tuyết Nguyệt thánh viện thì điều họ nghĩ đến lại không phải là báo thù, mà là nỗi sợ hãi, khủng hoảng.

Ầm ầm.

Xa xa, ngẫu nhiên có tiếng rung động truyền đến, đầu tiên là rất nhỏ, nhưng sau đó thì dần dần rõ ràng, tiếng động giống như chui vào giữa màng tai đám người.

Thanh âm rung động này càng ngày càng gần, bọn họ cũng đều biết, Xích Huyết thiết kỵ đã đến càng ngày càng gần.

Giờ phút này, ở cách Tuyết Nguyệt thánh viện vài dặm, đoàn quân Xích Huyết thiết kỵ đã có thể nhìn thấy ngọn thánh tháp cao vút trong mây của Tuyết Nguyệt thánh viện, trong đôi mắt của họ đều lộ ra vẻ hận thù, một cỗ sát khí vô hình thổi quét trong hư không, vô cùng cuồng loạn.

Nếu nói là Xích Huyết thiết kỵ thống hận nhất là ai thì không thể nghi ngờ, đó đương nhiên là Đoàn Thiên Lang.

Lúc trước, chính là Đoàn Thiên Lang lập mưu hại chết mấy chục vạn tướng sĩ trong quân, làm hại cho một lần quân lính bọn họ tan rã bại lui điên cuồng, còn làm hại cho tướng quân Liễu Thương Lan bị phế bỏ tu vi.

Có thể nói, mỗi người trong Xích Huyết thiết kỵ đều hận Đoàn Thiên Lang đến tận xương, họ rất muốn đem Đoàn Thiên Lang xé ra từng mảnh.

Hôm nay, Lâm Phong cuối cùng đã dẫn dắt bọn họ bước vào hoàng thành, đi đến Tuyết Nguyệt thánh viện, nơi ở của Đoàn Thiên Lang.

Sắp rồi, khoảng cách quân đoàn Xích Huyết thiết kỵ đến Tuyết Nguyệt thánh viện đã càng ngày càng gần. Theo mấy tiếng hí của mấy con ngựa mạnh mẽ truyền ra, đám thiết kỵ dừng cả lại nhìn về phía cửa chính của Tuyết Nguyệt thánh viện. Họ vây kín cửa ra vào của Tuyết Nguyệt thánh viện lại.

Những người trong Tuyết Nguyệt thánh viện đang đi lại ở cổng chính, bước chân cứng ngắc ở ngay tại nơi đó. Họ không nhúc nhích nhìn quân thiết kỵ bao vây bọn họ, cỗ sát khí kia áp bách trên người của bọn họ, khiến cho hai chân của họ đều phát run.

Trầm mặc, một không khí trầm mặc thật đáng sợ không ngờ, không có một thanh âm nào phát ra, chỉ có sát khí ngưng tụ gào thét, giống như tiếng gió quét qua trong hư không.

Không khí trầm mặc này đè lên người đám người, đè lên tâm linh của bọn họ, cả đám người bọn họ đều chạy tới hướng hoc viện, nếu là đoàn quân thiết kỵ tràn ngập sát khí này mà hướng vào bọn họ phát động xung phong, bọn họ còn có thể sống được sao?

Thân ảnh của Lâm Phong lại một lần nữa hiện ra trên không trung của Tuyết Nguyệt thánh viện, cũng là một người một thú, giống như cách đây không lâu.

Nhưng mà lần trước, Lâm Phong không động thủ mà chỉ có làm nhục Đoàn Thiên Lang, làm nhục Tuyết Nguyệt thánh viện, để cho Cùng Kỳ giết đi một người.

Nhưng hôm nay thì khác, tất cả mọi người đều rất rõ ràng hôm nay hắn tới làm gì, trên lá cờ tung bay kia có viết rất rõ ràng, nợ máu trả máu.

Lâm Phong, lần này là hắn tới báo thù, ngày đó hắn không ra tay giết Đoàn Thiên Lang cũng là vì hôm nay, hắn muốn cho Đoàn Thiên Lang tận mắt nhìn thấy Tuyết Nguyệt thánh viện bị hủy diệt như thế nào, hắn muốn cho Đoàn Thiên Lang nhìn thấy Vân Hải tông phục hưng.

Lấy ngày Tuyết Nguyệt thánh viện hủy diệt, làm ngày phục hưng Vân Hải tông.

– Đoàn Thiên Lang, ra đây.

Lâm Phong từ trong hư không hét to, âm thanh điên cuồng rung động rít gào trong không gian bao trùm cả Tuyết Nguyệt thánh viện, bên trong tất cả các ngóc ngách trong Tuyết Nguyệt thánh viện, đều có thể nghe được rõ ràng tiếng hét giận dữ cua Lâm Phong.

– Đoàn Thiên Lang, ra đây.

– Lâm Phong, Tuyết Nguyệt thánh viện, thánh địa tu luyện, nhất quyết sinh tử.

Từ giữa thánh viện, âm thanh cuồn cuộn truyền ra khiến cho ánh mắt mọi người ngưng tụ lại, cũng làm cho ánh mắt Lâm Phong ngưng tụ lại.

Đoàn Thiên Lang, khiêu chiến Lâm Phong, nhất quyết sinh tử.

– Trung quân theo ta tiến vào, tả quân, canh gác bốn phía Tuyết Nguyệt thánh viện, hữu quân, canh gác không trung.

Lâm Phong thản nhiên ra lệnh, thân hình Cùng Kỳ phóng lên đi tới phía Tuyết Nguyệt thánh viện, cũng cùng lúc này, ở phía dưới, hạng vạn quân ở trung quân theo sát Lâm Phong trên không trung tiến vào Tuyết Nguyệt thánh viện.

Hai cánh quân, bên tả và hữu, cũng đều theo lệnh của Lâm Phong canh gác bốn phía của Tuyết Nguyệt thánh viện cùng với trên không trung, chật như nêm cối, không ai có thể thoát đi khỏi Tuyết Nguyệt thánh viện.

Lâm Phong, hắn đã bao vây kín Tuyết Nguyệt thánh viện.