Chương 805: Còn Có Người Dám Đến?

Thông Thiên Chi Lộ

Đăng vào: 2 năm trước

.

“Xoẹt!!”

Ngụy Tác thi triển Động Hư bộ pháp, mang theo Bất diệt tịnh bình chặn trước Linh Lung Thiên.

“Choang!”

Bất diệt tịnh bình lõm vào ba vết, cơ hồ bị trực tiếp đâm thủng, bối giáp Hoang cổ cự ngao hiện lên, phát ra thanh khí nhưng cũng bị uy năng chấn tan.

“Phù!” Khống chế Bất diệt tịnh bình, Ngụy Tác bị chấn đến phun máu

Linh Lung Thiên dấy lên hôi quang ngăn đón.

“Chát!”

Trong ba làn uy năng, hai luồng bị hôi quang hóa giải nhưng còn một đạo hồng quang vẫn giáng lên, hất nó văng đi.

“Oành!”

Lam sắc quang hoa nổ vang, như ngọn sóng vô biên cuốn tới Linh Lung Thiên.

Rõ ràng là một món bí bảo, uy năng cực kỳ đáng sợ, do Luyện Tâm tông thái thượng tông chủ phát ra, uy thế cơ hồ nuốt chửng Linh Lung Thiên.

“A!”

Linh Lung Thiên kêu lên thê thảm, không biết văng đi đâu.

“Lần này chắc giết được… Đòn này tương đương với mấy thần huyền đại năng liên thủ.”

“Uy năng xung kích cỡ này thì nhục thân thần huyền đại năng cũng không xong, thể nội nội phủ y đã tan nát, không thể sống được.” Linh Lung Thiên bị đánh bay, nhiều tu sĩ hoan hô.

“Giết y! Chỉ có giết y thì ẩn hình yêu thú mới không bị khống chế!” Một tu sĩ có khí tức như sóng cuộn kêu to, tay cầm kim hoàng sắc cổ phù có viễn cổ khí tức định nhắm vào Bất diệt tịnh bình mà kích phát. Là Lạn Kha quan tông chủ, có một viên thất cấp cao giai yêu đơn, tại đại hội không chịu cùng Ngụy Tác giao dịch.

“A!”

Nhưng y chưa kịp kích phát thì Ngụy Tác đã lại phát động Động Hư bộ pháp, cùng Bất diệt tịnh bình vượt khỏi phạm vi cảm tri. Y vừa hơi sững lại thì một đạo huyết hồng sắc thần mang xuyên qua thân thể, máu nhuộm trời xanh.

“Thiên vũ thần huyết mang!” Mấy tu sĩ kinh hãi, nhận ra trấn phái chí bảo của Bắc Ngục tông.

“A!”

Cơ hồ đồng thời, một tu sĩ hãi hùng phát ra lưỡng đạo quang hoa và tế xuất kim đơn. Kim đơn có tinh quang lấp lóe như kim cương, khí tức kinh nhân, rõ ràng đã đạt tu vi Kim đơn tam trọng hậu kỳ. Nhưng lưỡng đạo quang hoa và kim đơn không ngăn được người từ phía sau lao tới, y kêu lên thê thảm, kim đơn trực tiếp bị tóm lấy, người văng đi, tắt hết sinh khí.

“Còn chưa chết!”

“Trời đất, là ai!” Tiếng hét kinh hãi vang lên không ngớt.

Linh Lung Thiên lại xuất hiện, khôi phục như cũ, có vẻ không bị thương, lập tức hạ sát một Kim đơn tam trọng đại tu sĩ.

“Cách cách!”

Bạch sắc ngọc kiều trước một ti sĩ bị Bất diệt tịnh bình đột nhiên lóe lên cùng Tà vương minh hạp đánh tan, tâm mạch y bị Ngụy Tác dùng ám kim sắc kiếm khí xuyên thủng.

“Choang!”

Cây phủ cán dài đen ngòm đột nhiên xuất hiện, Ngụy Tác chưa kịp phát động Động Hư bộ pháp thì lưỡi phủ đã chém lên Bất diệt tịnh bình thành một vết sâu.

Nguyên khí va chạm kịch liệt khiến Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa trong Bất diệt tịnh bình cũng hộc máu.

Cây phủ cán dài được Luyện Tâm tông thái thượng tông chủ tế xuất, chỉ có uy năng huyền giai trung phẩm nhưng không hiểu được thi triểm kèm bí pháp gì mà uy năng lại vượt huyền giai thượng phẩm.

“Xoẹt!!”

Với của nhục thân Ngụy Tác tuy hơi chấn thương, nhưng gã không dừng lại, thi triển Động Hư bộ pháp, đến sau lưng Luyện Tâm tông thái thượng tông chủ.

Luyện Tâm tông thái thượng tông chủ cũng như Quảng Pháp thiên cung Đề Đăng chân nhân, có nhiều bí bảo, thần thông hơn hẳn các tu sĩ khác nên cần đối phó trước.

“A!”

Luyện Tâm tông thái thượng tông chủ hãi hùng, Bất diệt tịnh bình xuất hiện sau lưng lão, thân ảnh Linh Lung Thiên cũng hiện ra ở hư không bên trái. Mấy đạo quang hoa của lão tan đi, rống lên thê thảm nhưng bị cực hàn thần vực của Bất diệt tịnh bình đông thành cục băng.

“Cách cách!”

Linh Lung Thiên không hề dừng lại, khẽ va nhẹ, Luyện Tâm tông thái thượng tông chủ và cục băng cùng tan vỡ.

“Giết Đề Đăng chân nhân!”

Ngụy Tác bình tĩnh truyền âm với Linh Lung Thiên, lại ném ra một viên Tuyệt diệt kim đơn, quang diễm bức lùi mấy tu sĩ, đồng thời phát động Động Hư bộ pháp.

“Quảng pháp thiên cảnh!”

Đề Đăng chân nhân rống lên, thi triển bí pháp phòng ngự mạnh nhất, vô số chân nguyên và kim đơn đơn khí từ mỗi một lỗ chân lông phun ra, hình thành chín quang tráo trùng điệp, trong đó các loại như ý, diệu thụ, bảo hoa quay tít, không khác gì chín tiên vương diệu cảnh lưu chuyển.

Bí pháp được thi triển, khí tức của Đề Đăng chân nhân suy kiệt rất nhanh, rõ ràng lão đã đi quá cực hạn, nhục thân và kim đơn dần suy kiệt.

Chín tiên vương diệu cảnh phát ra khí tức vô thượng thánh khiết, có vẻ không thể phá được.

“Oành!”

Ngụy Tác và Linh Lung Thiên không hề dừng lại, bình tĩnh đi đến chỗ Đề Đăng chân nhân. Đạo tôn chói lòa và bạch sắc viễn cổ thiên long cưỡi sóng oanh kích lến chín tiên vương diệu cảnh, Bất diệt tịnh bình và Linh Lung Thiên từ hai phía ập vào Đề Đăng chân nhân.

“A!”

Đề Đăng chân nhân sợ hãi cực điểm, nhưng uy năng đó giữ cứng lão lại.

“Chát!”

Linh Lung Thiên bước lên, đánh bay lão bất tử Quảng Pháp thiên cung.

“A!”

Phệ tâm trùng không có cơ hội, các tu sĩ còn lại đều bọc trong quang hoa, nhưng nhiều người dã sợ hãi, quay sang oanh kích hắc sắc thần văn để bỏ trốn.

Hắc sắc thần văn như khảm vào hư không, thuật pháp và pháp bảo chỉ xuyên quan chứ không uy hiếp được.

“Ầm!”

Lại một viên Tuyệt diệt kim đơn nổ tung, mấy tu sĩ cuống cuồng, linh quang tan đi.

Đỉnh đầu một tu sĩ tóe máu.

“A…”

Tiếng kêu thê thảm và sợ hãi vang lên không ngớt, Ngụy Tác và Linh Lung Thiên chiếm thượng phong, không ngừng lướt hư không giết từng tu sĩ.

Máu rải trên không, mùi tanh lợm giọng, huyết vân liễu nhiễu, như ở tu la đồ trường.

“Ta bị bức đến…” Một tu sĩ kinh hoảng, Bất diệt tịnh bình như một ma vật xuất hiện sau lưng y.

“Ngươi tưởng ta không nhận ra hả, Thiên Phúc cung tông chủ không muốn tới thì cứ bảo Hóa Thiên giáo là được, ai dám ép.” Ngụy Tác cười lạnh, không hề do dự cùng Âm Lệ Hoa liên thủ, giết y.

“Đừng giết ta…!”

Bất diệt tịnh bình lại lướt đi, trước mặt Ngụy Tác xuất hiện tu sĩ trẻ tuổi Thiên diệt tuyệt thể của Cổ Phù tông. Tu sĩ trẻ tuổi này nhiễm không ít máu của tu sĩ khác, đã khôi phục bản lai diện mục, nhợt nhạt hoảng sợ.

“Biết vậy sao còn đến.”

Ngụy Tác lắc đầu, Bất diệt tịnh bình trực tiếp ép xuống, tu sĩ trẻ tuổi này không thể động đậy đoạn một đạo ám kim sắc kiếm quang xuyên qua cổ họng Thiên diệt tuyệt thể, một tu sĩ lẽ ra sẽ tạo dấu ấn sâu đậm trong tu đạo giới mất mạng.

“Chát!”

Sau tiếng nổ trầm trầm, một đạo hắc sắc quang trụ từ tay một tu sĩ phun trúng Bất diệt tịnh bình.

Quang trụ không tổn hại gì nhiều đến thai thể Bất diệt tịnh bình, nhưng có thể vòng qua đánh trúng Ngụy Tác khiến ngân quang trên mình gã lóe lên, gãy mấy xương sườn.

“Đây là chí bảo gì mà có thể thấu qua tinh kim thai thể!” Ngụy Tác thổ máu, thập phần chấn kinh.

Tựa hồ là pháp khí dùng một lần, không phát ra thêm nữa.

“A…”, tu sĩ này bị Ngụy Tác phát động Động Hư bộ pháp giết trong tích tắc.

Mọi đại tu sĩ sống sót đều hoảng sợ, lợi hại nhất là Đề Đăng chân nhân còn mất mạng thì dù đong nhưng không còn theo chương pháp nào, không ai thoát được, như gió quét lá khô, mỗi tích tắc là có một, hai tu sĩ gục ngã.

Kim đơn lưỡng trọng tam trọng cho đến tu sĩ Kim đơn tứ trọng, với Ngụy Tác và Linh Lung Thiên không có gì khác nhau.

Thinh không tứ tán máu tươi và xương trắng, vô cùng thê thảm.

“Giết nhiều quá… Trận chiến này sẽ được ghi trong điển tịch tu đạo giới.” Âm Lệ Hoa run lên.

Ngần ấy tu sĩ định đến thu thập Ngụy Tác, không ít người chuẩn bị pháp khí hạn chế gã đào thoát nhưng không ai lường trước việc phải phá thần văn cấm chế nên không ai thoát được, mấy chục tu sĩ thân phận siêu nhiên đều bị Ngụy Tác và Linh Lung Thiên diệt, huyết khí xung thiên, mặt biển đỏ lòm.

“Còn có tu sĩ liều mạng, nhận ra nơi này đại chiến mà dám tới.” Linh Lung Thiên đến cạnh Ngụy Tác, mắt lóe kim quang truyền âm.

“Để chúng tới.” Ngụy Tác cười lạnh, cầm nạp bảo nang của Lạn Kha quan tông chủ lấy thất cấp cao giai thủy hệ yêu đơn ra. “Xem chỗ này có gì đã.”

-o0o-