Chương 1145: Thật Sự Tuyệt Vời

Thông Thiên Chi Lộ

Đăng vào: 2 năm trước

.

“Trưởng Tôn thế gia tuy tốn mười mấy danth trưởng lão nhưng pháp khí vào được trong đó thì có thể cho chúng ta biết tình hình, theo hai trưởng lão sóng sót đưa tin về thì vực ngoại thiên ma chưa thể thả ngay những thiên ma khác. Chúng ta tới nhanh thì kịp ngăn cản xuất hiện thêm vực ngoại thiên ma.” Trưởng Tôn Cảnh coi Ngụy Tác là nhân tuyển duy nhất cứu tu đạo giới nên đáp nhanh, “Nơi đó có nhiều cấm chế đạt tới uy năng Thần huyền ngũ trọng trở lên, thậm chí có cả chân tiên uy năng, nên muốn đối phó vực ngoại thiên ma đó thì phải tìm cách dụ ra ngoài. May mà y ham giết chóc, phát hiện gì là sẽ lao ra. Trưởng Tôn thế gia có một viên Thiên nguyên thần đơn, Ngụy thần quân muốn đề thăng ta tu vi để đấu với vực ngoại thiên ma đó thì tại hạ sẽ đưa tin để họ mang tới. Pháp khí cùng pháp bảo chống lại thiên kiếp thì có mấy món.”

“Khung cửa đen đó có vào được không?”

“Vào?” Trưởng Tôn Cảnh nói văng bọt mép nhưng chỉ một câu của Ngụy Tác là đầu óc y đơ ra, đã nói là cấm chế trong đó lợi hại, có những cấm chế đạt uy năng chân tiên, có đấu với vực ngoại thiên ma cũng nên ở ngoài mà gã còn hỏi có vào được không là sao, chả lẽ thấy vực ngoại thiên ma chưa đủ lợi hại, cần thêm độ khó?

“Có vào được không.” Ngụy Tác hỏi. Một chủ ý thiên tài đến điên cuồng đang hình thành trong óc gã, thành hay không phải trông vào câu trả lời của Trưởng Tôn Cảnh.

“Vào thì vào được, hai trưởng lão dùng Phá thiên cổ phù của Trưởng Tôn thế gia mở khung cửa, ném mấy pháp khí vào, Phá thiên cổ phù thì bọn tại hạ còn…” Trưởng Tôn Cảnh nhìn Ngụy Tác, có vẻ nghi ngại: vào thì vào được nhưng sao các hạ định vào?

“Đưa Phá thiên cổ phù và pháp khí cùng pháp bảo chống lại thiên kiếp cho mỗ. Pháp khí cùng pháp bảo loại này, Trưởng Tôn thế gia gom được thì cứ go, giao cùng Thiên nguyên thần đơn cho mỗ!” Ngụy Tác nói ngay, “Các vị có pháp khí lợi hại đưa chúng ta tới đó nhanh không?”

“Muội biết là đại ca sẽ đồng ý!” Trưởng Tôn Cảnh chưa bảo gì, Trưởng Tôn Tiểu Như đã hoan hô, mắt sáng lên, “Đại ca không hổ là tượng của muội.”

“…” Trưởng Tôn Tiểu Như khiến Ngụy Tác tròn mắt.

“Ngụy đại ca, có thể cho muội thứ gì bình thường nhưng có khắc tên, hoặc khắc tên lên đồ của muội tự.” Trưởng Tôn Tiểu Như hoan hô bảo Ngụy Tác.

“…” Trưởng Tôn Cảnh trợn tròng trắng, tỏ vẻ bất lực, bảo Ngụy Tác: “Ngụy thần quân thông cảm, tiểu muội của tại hạ vốn phi thường sùng bái thần quân, coi thần quân là thần tượng. Lần này cứ đòi đi cùng.”

“Không phải mình muội… không biết bao người coi Ngụy đại ca là thần tượng kia.” Thấy Trưởng Tôn Cảnh nhìn mình, Trưởng Tôn Tiểu Như bĩu môi lẩm bẩm.

“Ngụy thần quân…” Trưởng Tôn Cảnh tắt tiếng, định nói là xin lồi vì lúc này mà tiểu muội của tại hạ còn không biết phân nặng nhẹ, gây thêm loạn cho ngài, nhưng chưa kịp nói gì thì Ngụy Tác kích phát một đạo phù lục.

Một trưởng lão Đại Hỉ tông đi vào.

“Mau thông tri cho Vân Ảnh thần quân và Hoàng tông chủ để họ liên lạc với Trưởng Tôn thế gia, bảo họ mang những thứ chuẩn bị cho ta đến đây cùng Trưởng Tôn thế gia. Cho các đại tông môn biết cùng giuap Hoàng Đình tông chuẩn bị ‘Định đỉnh tứ phương’ đại cấm, nhất định trong hai ngày phải xong, đưa đến đâu thì ta sẽ truyền tin.” Đại Hỉ tông trưởng lão vừa vào, Ngụy Tác đã dặn nhanh.

“Đi thôi. Chúng ta xem tình huống thế nào đã.” Trưởng Tôn Cảnh chưa định thần, Ngụy Tác đã nói.

“…” Trưởng Tôn Cảnh cũng sững sờ, y biết Ngụy Tác hiểu rõ vực ngoại thiên ma đáng sợ thế nào những gã nói đi nhẹ tênh như thế thì y cũng không hiểu nổi.

“Đi mau, ca ca, ngẩn ra làm gì.” Trưởng Tôn Tiểu Như trợn tròng trắng, nhìn Ngụy Tác với ánh mắt sùng bái: “Ngụy đại ca, có nạp bảo nang mà ngại mang thì để muội giúp.”

“Lẽ nào y nắm chắc? Còn thủ đoạn chúng ta không biết?” Trưởng Tôn Cảnh nhìn Ngụy Tác, bất quá y đến mời gã xuất thủ, hiện tại gã đồng ý thì y do dự cái gì. Tức thì y điểm tay, lấy ra mấy pháp khí.

“Đăng tiên đài?” Ngụy Tác hơi ngẩn ra, rõ ràng là không gian truyền tống pháp khí, có ba món là Đăng tiên đài của Đăng Tiên tông. Cách luyện chế thì Đăng Tiên tông cũng không biết mà Trưởng Tôn thế gia lại có mấy món.

“Bọn tại hạ và Đăng Tiên tông từng hợp tác và giao dịch nên có một ít Đăng tiên đài, đương nhiên họ cũng đổi được đồ tốt.” Trưởng Tôn Cảnh hiểu ý nên giải thích: “Chốc nữa bọn tại hạ rời Đại Hỉ tông sẽ truyền tin, trung chuyển qua pháp trận, đến Thiên Huyền đại lục mới động dụng pháp khí, không thì cự ly truyền tống của pháp khí không thể đưa chúng ta đến đó.”

“Đi thôi, ca ca, đừng lãng phí thời gian. Chúng ta cứ đưa Ngụy đại ca đến đó là được.” Trưởng Tôn Tiểu Như thấy Trưởng Tôn Cảnh lắm lời nên liếc y đoạn lướt ra.

“Ngụy đại ca, ban nãy tiểu muội đã nói rồi, đại ca nên cân nhắc xem cho muội thứ gì đó. Lần này đại ca đối phó vực ngoại thiên ma, vạn nhất không còn thì sau này muội không còn thấy tên đại ca nữa. Phì phì phì, muội sai rồi, Ngụy đại ca lợi hại như thế, vực ngoại thiên ma sao có thể là đối thủ… Ngụy đại ca, tốt nhất cho muội thứ gì có ý nghĩa đặc biệt, thứ đại ca tự luyện chế ấy.” Ngụy Tác và Trưởng Tôn Cảnh rời sơn môn Đại Hỉ tông, Trưởng Tôn Tiểu Như bảo.

“…” Trưởng Tôn Cảnh suýt thổ huyết. Muội muội bình thường băng tuyết thông minh, gặp Ngụy Tác thì như ngớ ngẩn, hỏi nạp bảo nang mang theo có ngại không thì nàng ta tưởng nạp bảo nang lớn lắm sao, đeo vàng là phiền hà chắc? Người ta có khi tưởng nàng ta định cướp nạp bảo nang cũng nên.

“Được.” Gặp người sùng bái mình, Ngụy Tác cũng ngượng nên lấy Hỏa cầu phù, ngưng tụ một đạo thủy linh nguyên khí để lại ấn ký trên Hỏa cầu phù rồi đưa cho Trưởng Tôn Tiểu Như, “Lúc ở Linh Nhạc thành thì mỗ tự luyện chế thứ này.”

“Oa, là khi đại ca làm lúc là tiểu tán tu tại Linh Nhạc thành! Lúc đó đã biết luyện phù lục! Tấm phù này đẹp quá, muội thích lắm!” Thấy Ngụy Tác cho mình thật, lại là thứ gã tự luyện chế, Trưởng Tôn Tiểu Như tít mắt vì vui mừng, “Ngụy đại ca, kể tiếp đi? Đúng rồi còn Cực Âm thần quân đúng là do đại ca giả dạng thành?”

“Tiểu muội!” Trưởng Tôn Cảnh không nén được, nghiến răng trừng mắt với Trưởng Tôn Tiểu Như, “Đừng quấy rầy Ngụy thần quân, Ngụy thần quân còn phải chuẩn bị!”

“Cũng đúng.” Trưởng Tôn Tiểu Như thấy huynh trưởng không sai, thè lưỡi nhìn kỹ Hỏa cầu phù như chí bảo.

“Ngụy thần quân, ban này tại hạ nghe nói tới Định đỉnh tứ phương đại cấm, có nên đưa tin mới hết bố cấm sư đến đây, hiện giờ nguy cấp lắm rồi, mọi tông môn biết tất toàn lực tương trợ.” Trưởng Tôn Cảnh bảo Trưởng Tôn Tiểu Như im lặng nhưng mình lại hỏi, tuy mời được Ngụy Tác, nhưng y vẫn không yên tâm.

“Không cần, bố cấm sư hiện tại lợi hại đến đâu cũng không thể bằng cấm chế của vực ngoại thiên ma?” Ngụy Tác lác đầu: “Chi bằng giúp mỗ tìm pháp khí cùng pháp bảo chống lại thiên kiếp.”

“Ngụy thần quân, thật ra là ý gì, tại hạ đâm mù mờ rồi. Ngụy thần quân vội tìm thứ chống lại thiên kiếp là sao?” Trưởng Tôn Cảnh ngẩn ra, không hiểu ý Ngụy Tác. Y định hạ cấm chế ngoài khung cửa đen, dụ vực ngoại thiên ma ra sẽ gây khó khăn cho đối phương nhưng Ngụy Tác có vẻ lạc đề.

“Không sao, mỗ vào đó, không địch nổi thì dẫn động thiên kiếp. Lợi dụng thiên kiếp đối phó vực ngoại thiên ma.” Ngụy Tác bảo Trưởng Tôn Cảnh.

“Cái gì! Dẫn động thiên kiếp?” Trưởng Tôn Cảnh và Trưởng Tôn Tiểu Như giật mình rớt xuống.

“Ngụy đại ca, đúng là tuyệt vời, như thế cũng dám thì tiểu muội thật sùng bái đại ca.” Trưởng Tôn Tiểu Như ngẩn ra rồi sáng mắt, nhìn Ngụy Tác càng thêm sùng bái.