Chương 675: Cửu Tiêu Ly Hỏa Lô

Thông Thiên Chi Lộ

Đăng vào: 2 năm trước

.

“Ngươi có biết một loại linh dược là Đề hồ thánh quả?”

“Đề hồ thánh quả, tại hạ có đọc qua.”

“Ngươi có biết ở đâu có thánh quả này không?”

Đông Hoang tông dời sơn môn đến đây, có không ít thiên hỏa lô và địa hỏa lô phòng, nhưng trên đường đến một gian gian thiên hỏa lô phòng thì Ngụy Tác đổi ý, hỏi Đông Hoang tông tông chủ xem có nghe ngóng được gì về thánh quả không.

Nếu tu thành Tiên căn ngũ mật, không chỉ chân nguyên tu vi đột phá đến Kim đơn ngũ trọng, cách thần huyền đại năng một bước, mà hai viên kim đơn cùng Trấn thiên pháp tướng, dù gặp Thần huyền tu sĩ cũng có thể đấu được. Đề hồ thánh quả, đối với Ngụy Tác cực kỳ trọng yếu.

“Tại hạ chưa từng nghe nói nơi nào có thánh quả.” Đông Hoang tông tông chủ không dám nói dối.

Tay trái gã có hoàng sắc quang hoa lập lòe như ánh nến.

Đạo thuật pháp này là “Đoạn ngôn chân thuật”, có thể khí tức biến hóa cực kỳ vi diệu của đối phương để xem có nói dối không, Ngụy Tác vừa học được tại tàng kinh các Đông Hoang tông. Môn thuật pháp này cần thần thức cực mạnh mới có thể thi triển, Đông Hoang tông tông chủ cũng không biết. Hiện tại Ngụy Tác dùng để đối phó Đông Hoang tông tông chủ khiến y cơ hồ điên cuồng.

Ở cạnh Ngụy Tác phút nào, Đông Hoang tông tông chủ lại thấy tâm hỏa bừng bừng, có nguy cơ tẩu hỏa nhập ma.

“Ra ngoài đã.”

Ngụy Tác lắc đầu, đi lên hàng bậc thang thanh ngọc.

Mọi tu sĩ Đông Hoang tông ngoan ngoãn ở trong vòng tròn gã vẽ, không dám vọng động.

“Các ngươi ai biết chỗ có Đề hồ thánh quả? Nếu ai biết, ta không chỉ để cho đi khỏi mà còn truyền cho một môn thiên cấp thuật pháp, một món đạo giai pháp bảo. Thậm chí cho chọn mười hảo hữu, mười con Phượng lân thanh ưng để đi cùng.” Ngụy Tác bảo các tu sĩ Đông Hoang tông.

“Đề hồ thánh quả? Là linh dược gì?”

“Ai biết nơi có?”

“Hay tùy tiện nói ra một nơi…”

“Y thi triển Đoạn ngôn chân thuật, nói dối có khác gì tự sát.”

“…”

Ngụy Tác dứt lời, hơn bảy trăm tu sĩ Đông Hoang tông hạ giọng bàn luận, ai cũng muốn thoát thân mà điều kiện gã đưa ra cực kỳ quyến rũ, bình thường dù trở thành thái thượng trưởng lão hoặc chân truyền đệ tử cũng chỉ được đãi ngộ đến thế.

Hơn bảy trăm tu sĩ Đông Hoang tông khẽ bàn một lúc, đại đa số lần đầu nghe thấy tên linh dược này, không ai biết gì về Đề hồ thánh quả.

“Thánh quả này quá hiếm… Chả trách Đổng Diệu Chân sảng khoái giao ngay thuật pháp kinh nhân như Tiên căn ngũ mật.” Lục bào lão đầu cũng thở dài.

“Nếu Thiên khung tan vỡ, tu sĩ thưa thớt, mất nhiều nơi giao dịch, muốn tìm cái gì cũng khó. Cần nhanh chóng tìm được Đề hồ thánh quả.”

Ngụy Tác hơi thất vọng, nhưng thần sắc không hề dao động, bình tĩnh nhìn tu sĩ Đông Hoang tông như đàn dê đợi mổ thịt: “Ta đã bảo chỉ cần các ngươi ngoan ngoãn nghe lời sẽ chừa đường sống. Hiện tại các ngươi tan hết thể nội chân nguyên, khi tu sĩ Huyền Phong môn đến là ta sẽ đi.”

Bình thường mà tu sĩ tan đi chân nguyên thì có thể dùng linh thạch và đơn dược tu luyện, bổ sung lại nhưng lúc này những thứ đó của họ bị vét sạch, không có chân nguyên thì tất nhiên không uy hiếp được gã.

Họ biết Ngụy Tác muốn giết, co chân nguyên hay không cũng thế, nên không ai do dự, tan hết thể nội chân nguyên ngay.

“Ngươi thì ta sẽ chừa đường sống.” Ngụy Tác nhìn Đông Hoang tông tông chủ, “Bất quá ta phải thu kim đơn của ngươi.”

“Thu kim đơn?” Không chủ Đông Hoang tông tông chủ rùng minh mà hơn bảy trăm tu sĩ đều hít một hơi lạnh.

Ai cũng biết lấy kim đơn của một Kim đơn tu sĩ tương đương với phế trừ tu vi, lấy đi không biết bao nhiêu năm khổ tu.

“Nếu ngươi không đồng ý thì cứ tự sát, ta để ngươi toàn thây.” Ngụy Tác nhạt giọng bảo Đông Hoang tông tông chủ.

“Ngươi… được lắm.” Đông Hoang tông tông chủ run lên rồi nghiến răng, trực tiếp tế xuất kim đơn.

Thể nội chân nguyên khô kiệt, tu vi kém xa Ngụy Tác, tốc độ thi pháp càng không thể so, ngay cả tự nổ kim đơn cũng không thể nên đành hiến dâng kim đơn.

“Chát!”

Kim đơn hà quang gầm như trong suốt từ tâm mạch Ngụy Tác rực lên, trấn áp kim đơn của Đông Hoang tông tông chủ, trực tiếp cho vào nạp bảo thủ trạc.

Đông Hoang tông tông chủ rùng mình, liên hệ với kim đơn bị cắt đứt, khí tức nhanh chóng suy nhược, như già đi mấy chục tuổi.

“Ngươi ở lại đây, đợi Huyền Phong môn có tu sĩ đến thì ta sẽ đi.” Ngụy Tác thập phần bình tĩnh. Trong lúc nói, mấy đạo bạch sắc thủy nhận quang hoa đột nhiên từ chỗ cách Đông Hoang tông tông chủ không xa bắn ra, giáng xuống đất.

Đông Hoang tông tông chủ nhợt nhạt mặt mày, xếp bằng bất động.

“Là Cửu tiêu ly hỏa lô!”

Ngụy Tác ngó lơ Đông Hoang tông tông chủ, đứng trong thiên hỏa lô phòng, mới vào là lục bào lão đầu tức thì kêu lên.

Ngụy Tác cả kinh.

Thiên hỏa lô này cực lớn, cao gấp năm, sáu người thường, màu tím ngắt, không thiên hỏa lô nào gã từng thấy so được, làm bằng tử sắc ngọc thạch, hỏa sát chi khí cực kỳ nồng, đầy hoa văn như mây bay.

“Đúng là đại phát tài! Không ngờ Đông Hoang tông có thiên hỏa lô thế này! Thiên hỏa lô này rơi vào tay Đông Hoang tông thì phí của trời, Huyền Phong môn chắc chưa thấy, chứ không đã lấy đi!”

“Cửu tiêu ly hỏa lô, là thiên hỏa lô tối đỉnh cấp của thượng cổ Cửu Tiêu tông, cả Cửu u minh thiết, Thiên la vẫn thiết, Tạo hóa tinh kim, Hằng vũ tinh kim đều nung chảy được. Đúng rồi, Thần huyền cảnh tu sĩ! Đông Hoang tông từng có Thần huyền cảnh tu sĩ, Cửu tiêu ly hỏa lô khẳng định do người đó để lại!”

Ngụy Tác vừa quan sát thiên hỏa lô, lục bào lão đầu đã từ Dưỡng quỷ quán chui ra, kêu to.

“Cả Cửu u minh thiết cũng có thể luyện hóa?” Thấy lục bào lão đầu nói là đại phát tài, Ngụy Tác không có cảm giác đặc biệt, vì lão có sở thích đặc biệt về gom đồ, trước đây mỗi lần vào kho, dù dồ tốt hay xấu, chỉ cần nhiều chủng loại và số lượng đủ nhiều là lão lại hưng phấn, lần nào cũng kêu đại phát tài. Lần này Ngụy Tác cả kinh, vì gã biết Cửu u minh thiết là tinh kim cho đến này được tu đạo giới coi là tối đỉnh cấp, khó tôi luyện nhất, hỏa nguyên không thể nung chảy. Tinh kim cỡ này cũng hiếm như Đề hồ thánh quả, thiên cổ khó tìm, dù tìm được thì đối với tuyệt đại đa số tu cũng không thể sử dụng, tương đương với phế vật.

“Thiên hỏa lô cỡ này, đại tông môn tại thượng cổ tu đạo giới cũng hiếm có. Tiểu tử, lúc đi nhớ mang theo!” Lục bào lão đầu bảo.

“Cửu u minh thiết mà cũng luyện hóa được? Hỏa lực chả phải còn hơn thái cổ hung hỏa không biết bao nhiêu?” Ngụy Tác không dám tin.

“Đã bảo là ngươi không có kiến thức mà, Cửu tiêu ly hỏa lô dùng Ly hỏa tử ngọc chế thành, bố trí không biết bao nhiêu viên Tụ hỏa tinh và Liễm hỏa tinh, tổ thành pháp trận. Chất liệu đó rất giòn, hỏa nguyên tụ lại không thể phun xa, không thì uy năng chưa biết chừng không kém gì huyền giai thượng phẩm pháp bảo!”

“Lợi hại thế hả?” Ngụy Tác nuốt nước bọt không có vẻ gì phong phạm cao thủ, “Ly hỏa lô sử dụng thế nào?”

“Theo điển tịch, chỉ cần đồn chân nguyên kích phát, có thể dùng tâm niệm điều khiển, tu sĩ Phân niệm cảnh trở lên là có thể sử dụng.” Lục bào lão đầu cũng nóng lòng xem đỉnh cấp thiên hỏa lô nên không cãi cọ với Ngụy Tác mà nói ngay.

“Đơn giản thế hả?”

“Đây… Đây là hỏa nguyên sao?”

Ngụy Tác thử dồn chân nguyên vào thiên hỏa lô, chỉ thoáng sau là ly hỏa lô phát ra tử sắc hà quang, tử sắc quang trụ chói lòa xuất hiện. Gã hít một hơi lạnh vì hỏa nguyên của Cửu tiêu ly hỏa lô kích phát ngưng tụ thành thực chất, hoàn toàn giống tử sắc thủy tinh, nhiệt khí không mảy may phát ra.

“Ngưng hỏa thành tinh, Cửu tiêu ly hỏa lô, danh bất hư truyền.” Lục bào lão đầu thở dài mãn nguyện.

“Phù!”

Ngụy Tác lấy một khối phổ thông hoàng đồng tinh, cho vào lò, tử sắc thủy tinh hỏa diễm thổi vào, đồng tinh trực tiếp biến thành hoàng sắc khí vụ.

“Hỏa lực mạnh quá!” Ngụy Tác hít một hơi lạnh, hỏa nguyên nhiệt lực quả nhiên kinh nhân hơn cả thái cổ hung hỏa.

Tử sắc thủy tinh hỏa nguyên nhiệt lực theo tâm niệm của gã mà thay đổi.

“Xem có nung chảy được không.”

Hít sâu một hơi, trấn định tâm thần, Ngụy Tác lấy từ nạp bảo thủ trạc ra khôi hắc sắc tinh kim có vằn tơ máu, chỉ to cỡ nửa trái trứng gà.

Là Thiên huyết vẫn thiết, Ngụy Tác quét sạch kho Đông Hoang tông thì phát hiện, là nguyên liệu luyện khí cao cấp nhất như Cửu u minh thiết.

“Quả nhiên nung được!”

Chỉ kích phát tám phần hỏa lực Cửu tiêu ly hỏa lô, thần thức gã đã nhận ra hắc sắc tinh kim vằn tơ máu có dấu hiệu chảy ra.

Tỏ vẻ trầm ngâm đoạn hắc quang lóe lên, gã lấy Đông hoang trấn yêu tháp và tinh kim luyện từ Tinh thần bạch lạc kim cùng tinh kim khôi lỗi ra.

“Tiểu tử, ngươi tưởng nung cả Đông hoang trấn yêu tháp hả?” Lục bào lão đầu thấy thế, lục quang rung lên mãnh liệt.

-o0o-