Q.5 - Chương 96: Tiểu Long Phá Trứng Ra Ngoài (Ấu Long Phá Xác)

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Đường núi càng thêm quanh co phức tạp. Tiểu Mặc nhảy từ trên lưng của Long Thiên Thần xuống, theo Long Thiên Thần chạy thật nhanh trên con đường núi. Linh khí dồi dào từ bốn phía bao quanh hai thúc cháu, thu thập linh khí trong phạm vi như vậy cũng có thể cảm nhận được thành quả tu luyện. Rất nhanh là có thể nhìn thấy Tiểu Bạch rồi, trong lòng Tiểu Mặc rất thoải mái, bóng dáng nhanh nhẹn linh hoạt đi qua đường núi. “Tiểu Mặc, cháu đi chậm quá.” Long Thiên Thần khẽ cười lắc đầu, dù sao cũng là một đứa bé. “Thần thúc thúc, bên kia hình như có âm thanh gì đó rất kỳ quái, chúng ta đi qua xem một chút.” “Tiểu Mặc bình tĩnh, cẩn thận có cạm bẫy.” Bóng dáng của Tiểu Mặc lướt qua cực nhanh, không còn cách nào khác Long Thiên Thần đành phải đuổi theo. Trong một hang động ánh sáng lóe lên, một nửa cửa động bị đám cây cỏ bao phủ, thấp thoáng có âm thanh quái dị từ trong hang động truyền ra, vừa giống như tiếng rồng ngâm vừa giống như tiếng kêu của con cú trong đêm. Do lòng hiếu kỳ thúc dục, Tiểu Mặc đẩy đám cây cỏ ra,dò xét đi vào bên trong. Rốt cuộc là âm thanh gì,bé muốn đi xem cho rõ ràng. Răng rắc, Ô ô… Âm thanh càng ngày càng rõ ràng. Lúc Tiểu Mặc đến gần, bé thấy rõ quang cảnh bên trong hang động. Một đống cỏ mịn được trải ra tạo thành một cái ổ rất thu hút, hấp dẫn nhất với bé không phải là cấu trúc của cái ổ mà là quả trứng nằm trong ổ đang nứt ra từng mảng lớn. Tiếng kêu quái dị kia là từ bên trong quả trứng lớn phát ra. “Đây là trứng gì vậy, thật to.” Tiểu Mặc tò mò đến gần, đưa tay muốn chạm tới quả trứng. Răng rắc, răng rắc… Âm thanh vỏ trứng vỡ vụn một hồi lại một hồi, ngăn cản động tác trên tay Tiểu Mặc. Lúc này, Long Thiên Thần cũng đuổi kịp, thấy quả trứng khổng lồ trước mắt, thầm giật mình: “Đây không phải là trứng rồng trong truyền thuyết sao, một con rồng sẽ ra đời.” “Trứng rồng, thảo nào lớn như vậy.” Tiểu Mặc cong mắt nở nụ cười, được tận mắt nhìn thấy một sinh mạng mới ra đời, là chuyện thần kỳ biết bao nhiêu. “Thần thúc thúc, chúng ta có thể giúp nó làm việc gì không.” Sợ quấy nhiễu đến Tiểu Long, Tiểu Mặc cố ý giảm thanh âm xuống thấp nhất có thể. “Cha mẹ của Tiểu Long xem ra không ở quanh đây, chúng ta chỉ cần đem cửa động đạy kín một chút, không để cho những người khác hoặc động vật đi vào làm kinh động đến Tiểu Long là được.” Long Thiên Thần xem xét xong nói. “Được rồi, vậy chúng ta trước tiên đem cửa động đạy kín, rồi lại tiếp tục lên đường.” Nói làm liền làm, hai thúc cháu bận rộn đem cỏ dại và cành khô nhặt được chất đầy bên ngoài cửa hang, đem ánh sáng bên trong hang động bịt kín lại, Làm xong việc hai thúc cháu đều có một chút cảm giác thành tựu,liếc mắt nhìn nhau cười. Tiểu Long ra đời, đối với Long Vương cốc mà nói có ý nghĩa trọng đại. Phải biết rằng con cháu Long Tộc rất ít, không đơn giản dễ dàng như con người. Một sinh mệnh Long Tộc mới ra đời, thường thường cần mấy chục năm, mấy trăm năm, thậm chí mấy ngàn năm, đây cũng là nguyên nhân vì sao số lượng Thần Long Long Tộc tăng trưởng không bì kịp con người. Hai thúc cháu bảo vệ Tiểu Long mới sinh ra chẳng khác gì trợ giúp Long Vương cốc giữ lại một sinh mạng mới. Hai người không ở lại lâu, hoàn thành chuyện nên làm rồi đi khỏi hang động tiếp tục lên đường. Sau khi bọn họ rời đi không lâu, Lạc trưởng lão dẫn cao thủ Đoan Mộc Gia tộc cũng đuổi tới. Bởi vì ánh sáng trong hang động bị che lại, cho nên khi bọn họ đi qua hang động không có ai phát hiện ra. Đoan Mộc Tĩnh dựa vào trí nhớ, len lén liếc hướng hang động một cái, quang cảnh nơi này quả nhiên cùng cảnh tượng nàng nhìn thấy giống nhau như đúc. Cửa động kín đáo, người của Đoan Mộc Gia tộc không có đi vào thật tốt quá. Chuyện nàng lo sợ sẽ không xảy ra. Đang lúc nàng thở phào nhẹ nhõm đội ngũ đi xa vài chục bước nghe thấy một tiếng kêu sắc bén từ phía sau truyền tới làm kinh động đội ngũ. “Âm thanh gì vậy?” Đoàn người dừng lại nhìn quanh khắp nơi, giống như đã nhận ra điều gì, bọn họ quay trở lại. “Lạc trưởng lão, nghe xem, âm thanh đó hình như là từ bên này truyền tới.” Có người thành thạo tìm được cửa hang, chính là hang có trứng rồng. Trong lòng Đoan Mộc Tĩnh thầm kêu một tiếng không ổn, lộ ra sắc mặt lo lắng, việc gì đến sẽ phải đến có trốn cũng trốn không được. Những chướng ngại vật bên ngoài cửa hang được dọn sạch, tiếng rồng ngâm thoáng cái trở nên vô cùng rõ ràng. “Thật tốt quá, là một con rồng nhỏ mới ra đời” Có cao thủ vui mừng quá kêu lên thành tiếng. “Quả nhiên là rồng nhỏ mới ra đời, không nghĩ tới vận khí của chúng ta tốt như vậy. Nghe nói rồng con mới ra đời dễ bị thuần phục nhất, chỉ cần chúng ta chờ nó xuất thế, sau đó cùng nó ký khế ước là chúng ta đã có Thần Long làm thú sủng rồi” “Ha ha, nếu chúng ta có Thần Long giữ nhà,những người kia ở trong tộc còn dám xem nhẹ chúng ta nữa hay không.” Lạc trưởng lão ngồi chồm hổm đem Đoan Mộc Tĩnh từ trên lưng thả xuống nhìn Tiểu Long sắp sinh ra đáy mắt dấy lên ngọn lửa tham lam, hắn khoát khoát tay, nói: “Ngu xuẩn. Các ngươi cho Long Vương của Long Vương cốc là ngồi không sao. Một khi chúng ta đem Thần Long làm thú cưng nhất định Long Vương sẽ đem Thần Long của Long Vương cốc đến để trả thù kẻ đó. Có điều là……” Hắn bày ra vẻ mặt tà khí cười lạnh: “Nghe nói Tiểu Long mới sinh bồi bổ thân thể là tốt nhất, vừa lúc cháu nội của lão phu vài ngày nữa tròn một tuổi, chúng ta mang nó về cho cháu nội lão phu bồi bổ thân thể. Thừa dịp hiện tại Thần Long không phát hiện ra chúng ta, chúng ta mau mang theo nó, tiếp tục tìm Long Tiên Thảo.” “Dạ, Lạc trưởng lão.” Một đám người ồn ào vây quanh quả trứng lớn hai mắt sáng lên. Rắc rắc rắc…… Quả trứng lớn vỡ ra một mảng vỏ lớn, chỉ nghe rắc…một cái, một quả cầu thịt màu đỏ phá trứng chui ra xuất hiện ở trong mắt mọi người. Thanh âm hưng phấn hít không khí liên tiếp nhau. “Ra rồi, ra rồi” “Mau bắt lấy nó” “Không được” Đoan Mộc Tĩnh nhìn mọi người muốn đem Tiểu Long bắt đi, nàng hét lên.Quá tàn nhẫn, bọn họ tại sao có thể đối xử với một con rồng mới sinh ra. Nàng vừa kêu lên, vừa vạch đám người ra, xông tới bảo vệ Tiểu Long ở trong ngực. “Các ngươi không thể làm hại nó, các ngươi nói là tới tìm Long Tiên Thảo, không phải là tới bắt rồng.” Các cao thủ đều sửng sốt, lộ ra sắc mặt giận dữ. “Ngươi mau tránh ra nó chỉ là con rồng mới sinh, chỉ là súc sinh, chẳng lẽ ngươi muốn vì một con súc sinh mà đối nghịch cùng các trưởng bối.” “Đoan Mộc Tĩnh, ngươi đừng có không biết phân biệt tốt xấu. Chúng ta đều là trưởng bối của ngươi, ngươi có biết không nghe lời của các trưởng bối hậu quả ra sao không.” “Tránh ra nhanh lên, nếu không chúng ta sẽ đánh ngươi một trận.” Đám cao thủ từng bước tiến tới gần, Đoan Mộc Tĩnh đem Tiểu Long ôm ở trong ngực, lảo đảo lui về phía sau. Tiểu Long ở trong ngực nàng nhẹ nhàng ngọ nguậy, trên thân thể màu đỏ chưa mọc vảy giống như là cảm thấy uy hiếp từ thế giới bên ngoài, trong miệng phát ra thanh âm ô ô. “Tiểu Tĩnh, nghe lời. Nhanh đem Tiểu Long giao cho ta” Lạc trưởng lão cố ý hạ giọng dụ dỗ. Đoan Mộc Tĩnh dùng sức lắc đầu, cúi đầu nhìn Tiểu Long trong ngực. Bé không muốn đem nó giao ra, bởi vì bé biết một khi đem Tiểu Long giao ra, nó sẽ không thể tiếp tục sống, sẽ bị người ta dùng làm thuốc bổ để ăn. Quá tàn nhẫn, bé không thể nào tưởng tượng được cảnh đó. “Các ngươi không được tới đây, không được làm hại nó.” “Tốt, rất tốt. Ngươi đã không chịu nghe, vậy thì chúng ta không khách khí nữa.” Lạc trưởng lão sắc mặt trầm xuống, phất tay lên, “Bắt lấy nó.” Đoan Mộc Tĩnh thấy đối phương giơ tay lên, đỉnh đầu cúi thấp, lách mình chui qua nách Lạc trưởng lão mang theo Tiểu Long liều mạng chạy ra hướng cửa hang. “Ô ô, ô ô……” Ấu long vô ý thức kêu lên, men theo nhiệt độ trên người cô bé, chui vào trong ngực Tiểu Tĩnh. “Đuổi theo, đuổi theo bắt nó lại cho ta” Lạc trưởng lão tức giận, dẫn các cao thủ đuổi theo ra cửa hang. Dưới bóng đêm, trên đường núi có bóng dáng nho nhỏ chạy vội đi, ở phía sau của nàng, những cao thủ đuổi theo mãnh liệt. Đoan Mộc Tĩnh lảo đảo, ngã xuống lại bò dậy đem Tiểu Long che ở trước ngực. Trong lúc vô tình, không ngờ lại chạy tới bên vách núi. Sau lưng bé những cao thủ thả chậm cước bộ đuổi theo, cũng không gấp gáp, bởi vì trong mắt bọn chúng, bé đã không có đường để trốn. “Tiểu Tĩnh, ngươi đã không có đường trốn, còn không mau ngoan ngoãn đem Tiểu Long giao cho chúng ta.” “Không giao, ta sẽ không để cho các ngươi làm hại nó.” Chân phải của cô bé bước ra phía vách đá nửa bước, bên tai truyền đến âm thanh đất đá từ trên cao rơi xuống, trong lòng bé rất bối rối. “Là ngươi tự tìm!” Lạc trưởng lão mở to bàn tay, hướng về phía Đoan Mộc Tĩnh túm lấy “A ——” Đoan Mộc Tĩnh trượt chân, ngả người ngã xuống vách núi. Lạc trưởng lão đuổi theo tới vách đá, đưa tay muốn túm lấy nàng, đáng tiếc đã muộn một bước. Thời khắc ngàn cân treo sợi tóc. Lúc này, có tiếng rồng ngâm từ phía xa vọng đến, đầu tiên là tiếng kêu của một con Thần Long, sau đó càng ngày càng nhiều tiếng rồng ngâm thanh từ bốn phương tám hướng truyền đến. Đám người Lạc trưởng lão cả kinh, thầm kêu không ổn. Bọn họ đã kinh động đến Thần Long, tình thế chuyển xấu đi. “Lạc trưởng lão, chúng ta làm sao bây giờ?” “Các ngươi nói làm sao bây giờ ư! Không rút lui còn có thể làm sao nữa. Lại dẫn đám Thần Long tới, đáng ghét” “Đoan Mộc Tĩnh kia làm sao bây giờ. Mặc kệ nó sao. Nhưng nếu chúng ta trở về, Đoan Mộc Hùng hỏi đến chúng ta trả lời ông ta thế nào?” Lạc trưởng lão dò xét nhìn xuống vách núi tối đen như mực phía dưới không thấy được cảnh vật gì, hơi chần chừ: “Từ nơi cao thế này mà ngã xuống, có thể nó chết rồi, đáng tiếc a……” “Lạc trưởng lão, mau nhìn, mau nhìn…… Nó không chết, nó đang đi lên…..”.Trong lúc một cao thủ hô lên một cách kinh hãi thì một con Thần Long từ dưới vách đá từ từ bay lên, xua tan bóng tối, xuất hiện bên cạnh đoàn người. Trên lưng Thần Long có một cô bé đang ngồi, đúng là Đoan Mộc Tĩnh bị ngã xuống vách núi. “Tiểu Tĩnh” Nghe thấy tiếng động Long Thiên Thần và Tiểu Mặc cũng vừa mới đi tới vách núi bên này, may là bọn họ không đi quá xa, vừa nghe thấy tiếng động truyền đến từ con đường phía sau, bọn họ lập tức chạy trở lại. Còn có mười mấy con Thần Long được con Thần Long này gọi đến, đồng thời vây quanh đám người Lạc trưởng lão đến nước chảy cũng không lọt. “Các ngươi là ai, dám làm hại con của ta, các ngươi không muốn sống phải không” Thần Long nổi giận, ánh mắt bùng lên ngọn lửa nhìn thẳng Lạc trưởng lão. Thần Long mới rời khỏi con của nó không lâu, nào ngờ mới đó mà đã có kẻ đánh chủ ý lên con của nó, khiến cho nó tức sùi bọt mép. “Tiểu Tĩnh, nhanh xuống đây đi.” Tiểu Mặc dẫn Đoan Mộc Tĩnh tới chỗ an toàn, nhìn thấy Tiểu Long trong ngực Tiểu Tĩnh, Tiểu Mặc hiếu kỳ ôm lấy: “Nó chính là con rồng mới sinh ra sao!thật đáng yêu”. “Đúng vậy, nó vừa mới ra đời.” Đoan Mộc Tĩnh nhẹ nhàng vuốt ve đầu Tiểu Long, ánh mắt ôn hòa, lúc rơi xuống vách núi, bé vì bảo vệ Tiểu Long, quên cả sợ hãi, lúc này mới giật mình kinh hãi. Nếu không phải mẫu thân của Tiểu Long xuất hiện, cứu bé cùng Tiểu Long, sợ rằng bé chết chắc rồi.