Q.5 - Chương 22: Gia Chủ Xuất Hiện

Thiên Tài Nhi Tử Và Mẫu Thân Phúc Hắc

Đăng vào: 12 tháng trước

.

“Phi Long Tại Thiên! Thật sự là tuyệt học chí tôn của chúng ta, Long Huyết Bảo Điển của Long gia—— Phi Long Tại Thiên a!”

“Ta chỉ nghe người ta truyền miệng nhưng chưa bao giờ thấy tận mắt, chẳng lẽ đây thật sự chính là tuyệt học chí cao Long gia chúng ta Long huyết bảo điển, Phi Long Tại Thiên sao? Kể hết trên dưới Long gia, còn có các đời trước, chỉ sợ cũng chỉ có Tiêu Dao các Các chủ mới có thể thi triển một chiêu tuyệt học này sao?”

“Các chủ hành tung thần bí, hơn nữa làm việc thần bí, căn bản cũng không có người biết thực lực chân chánh, bất quá vị trí Các chủ ở Long gia chúng ta là cao nhất, không người nào có thể rung chuyển.”

“Các chủ lão nhân gia bao nhiêu tuổi? Long Thiên Tuyệt bao nhiêu tuổi? Hai người sao có thể đánh đồng? Theo ta, Long Thiên Tuyệt mới chân chính là thiên tài Long gia chúng ta, nhân tài trẻ tuổi kiệt xuất, người như hắn từ nhỏ lại bị vu hãm, trục xuất khỏi Long gia, thật sự là thật là đáng tiếc. Cũng may hắn bây giờ trở về, lấy lại công đạo, cũng là theo lý thường phải làm. Là ta, ta bị oan uổng như thế cũng nuốt không trôi.”

“Đúng vậy a, huynh đệ bọn họ cũng thật vất vả, tuổi nhỏ như thế đã bị trục xuất khỏi Long gia, phiêu bạc bên ngoài. Lại nói, năm đó tố cáo bọn họ không phải là con trai ruột đại gia, dường như chính là Nhị gia và Ngũ gia, hiện tại Long Thiên Tuyệt rõ ràng chính là trở về báo thù hai vị đó. Chẳng lẽ năm đó Nhị gia và Ngũ gia đã có mưu tính, bởi phát hiện huynh đệ Long Thiên Tuyệt thiên phú kinh người, cho nên mới phải nhổ cỏ tận gốc?”

“Nghe ngươi vừa nói như thế, ta cũng cảm thấy chuyện hẳn là như vậy. Kể từ khi sự kiện kia phát sinh, Nhị gia trông coi Long gia, mà đại gia từ đó chưa gượng dậy nổi. Nếu nói người từ sự kiện kia thu lợi nhiều nhất là Nhị gia!”

“Không nghĩ tới Nhị gia âm hiểm như thế, hai đứa bé cũng không bỏ qua cho, thật nhìn không ra.”

“……”

Các loại suy đoán một khi lưu truyền đi, càng không thể ngăn chặn nổi. Càng ngày càng nhiều cao thủ Long gia hoài nghi nhân phẩm Nhị gia, hơn nữa càng nói càng sinh động, Nhị gia giận đến mức cứng người. Hình tượng hắn tạo lên ở Long gia nhiều năm qua trong nháy mắt hoàn toàn bị phá hủy, hắn hận a!

“Long Thiên Tuyệt, ngươi không phải là muốn lão phu hảo hảo chỉ điểm ngươi sao? Lão phu thành toàn ngươi!” sát khí trên người Nhị gia đột nhiên phát sinh, phía sau hắn cũng xuất hiện một Cự Long màu đen, mỗi vây trên người Cự Long cứng như sắt, lóe ra sắc tím sáng bóng, đằng đằng sát khí. Vừa Hỏa Long phun lửa vàng, vừa Cự Long màu đen đằng đằng sát khí, khí thế hai bên tương đối cân xứng, một chánh một tà công khai đối địch.

Một cuộc quyết chiến bây giờ mới chân chính bắt đầu.

Thấy một màn như vậy, Vân Khê và Ngũ gia vốn còn đang đáng nhau chợt ngừng lại, hai người tự động tách ra, đồng loạt ngẩng đầu nhìn hai người đang giằng co trên bầu trời kia. Một bên là Nhị gia chưởng quản Long gia, nắm quyền sinh sát, thực lực sâu không lường được, một bên là Tuyệt thiếu gia có huyết mạch thuần khiết, tiềm lực vô hạn. Ai thắng ai thua không ai biết được. Không khí hiện trường càng ngày càng căng thẳng, khí từ hai người bộc phát, áp bách khiến những người xung quanh khó thở. Đây mới thực sự là cao thủ tỷ thí!

Hai người đáy mắt lửa cháy bừng bừng, trận chiến này, bọn họ nhất định phân thắng bại, nhất định một mất một còn!

Thời điểm xung đổ gay gắt nhất, một thanh âm uy nghiêm đột nhiên vang lên, phá vỡ không khí: “Dừng tay! Các ngươi coi Long gia là nơi nào? Các ngươi ở chỗ này dám tùy ý gây sự sao?”

Mọi người đồng loạt quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên bầu trời, có ba người đột nhiên đáp xuống, người cầm đầu cao cao tại thượng, tôn quý ngạo nghễ, chân đạp hư không mà nhẹ nhàng thoải mái như đi trên đất bằng. Mà hai người phía sau hắn rõ ràng làm hắn nổi bật, ảm nhiên thất sắc, cùng hắn cách xa nhau một khoảng cách.

Tất cả mọi người ở Long gia đều biết ba người này, mọi người cung kính quỳ xuống: “Bái kiến gia chủ!”

Người mới vừa nói, không phải là gia chủ, mà chính là người phía sau ông, Nhị trưởng lão. Đứng bên cạnh Nhị trưởng lão là Đại trưởng lão, lần này hai người đang ở nhà chính, cùng nhau thương nghị chuyện ngày mai gia tộc tỷ võ, ai ngờ bên ngoài đột nhiên truyền đến động tĩnh thật lớn, bọn họ không biết cũng không được. Trên thực tế, thời điểm Long Thiên Tuyệt giết Tứ trưởng lão, Ngũ trưởng lão, hơn nữa lộ ra cặp mắt vàng, bọn họ đã xuất hiện, nếu không phải gia chủ ngăn trở, Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão đã sớm lộ diện, ngăn cản trận sát phạt này. Gia chủ không nói gì, hai mắt trầm ngưng nhìn chăm chú Long Thiên Tuyệt, vẻ mặt khó lường.

Nhị trưởng lão đe dọa nhìn Long Thiên Tuyệt và Nhị gia còn đang giằng co, lớn tiếng quát lên: “Gia chủ đến, các ngươi còn không mau mau quỳ xuống lạy nghênh?”

Long Thiên Tuyệt và Nhị gia nhìn nhau trừng trừng, ai cũng không chịu thu liễm khí thế. Lúc này, một lực uy áp cường đại chợt giáng xuống, bức bách hai người gần như khom lưng. Bị lực uy áp này, hai người bất đắc dĩ, đành phải thu liễm hơi thở, đồng thời đáp xuống. Khi hai người rơi xuống, lực uy áp bao phủ trên đỉnh đầu hai người cũng biến mất theo.

Nhị gia cất bước tiến lên, cùng những người khác của Long gia quỳ xuống. Hiện trường chỉ còn lại hai vợ chồng Long Thiên Tuyệt và Vân Khê đứng yên trong đám người, như hạc giữa bầy gà.

Long Thiên Tuyệt ngẩng đầu lên, vừa vặn nhìn thấy trên bầu trời, ống tay áo nam tử cầm đầu nhẹ phẩy, mới vừa đúng là hắn xuất thủ, ngăn trở bọn họ tiếp tục đối đầu. Tim của hắn kịch liệt nhảy lên. Đó là tổ phụ của hắn, từng ôm hắn, che chở hắn, coi hắn như trân bảo. Nhưng, thân tình nhiều hơn nữa cũng đánh không lại người ác ý gài tang vật hãm hại và cố ý vu hãm. Khi ông lạnh như băng thốt ra câu “Đem hai nghiệp chướng Long Thiên Tuyệt và Long Thiên Thần trục xuất khỏi cửa, đời này kiếp này cũng không được bước vào Long gia nửa bước”, lòng kính yêu của hắn đối với tổ phụ trong phút chốc vỡ tan. Đây chính là tổ phụ từng thương yêu hắn, mà hắn cũng kính yêu sao? Người lại có thể tàn nhẫn như thế, câu nói đầu tiên đã phán quyết vận mệnh mẹ của hắn, huynh đệ bọn họ, từ đó thiên nhai phiêu bạc, sống chết mịt mờ. Nghĩ đến những thứ trải qua, sóng mắt Long Thiên Tuyệt kịch liệt di động, thân thể cũng lay động theo. Là yêu, là hận? Chính hắn cũng không rõ ràng lắm.

Cảm giác được hơi thở hắn rối loạn, Vân Khê đi lên trước, đứng bên người hắn, nắm tay của hắn, đưa mắt nhìn về nam tử vẻ mặt thâm trầm khó lường trên bầu trời. Bề ngoài của ông thoạt nhìn chỉ khoảng bốn mươi tuổi, so với tuổi thực ít hơn cũng phải ba mươi, song trên người ông lắng đọng khí thế nặng nề đủ để nói rõ thực lực của ông. Đến tột cùng ông sẽ đối xử với cháu ruột như thế nào? Vân Khê theo dõi phản ứng của đối phương, đồng thời cũng rất lo lắng phản ứng của ông sẽ làm Thiên Tuyệt thất vọng, bởi vì nàng nhìn ra được ánh mắt Thiên Tuyệt nhìn về phía gia chủ rất giãy dụa. Bọn họ dù sao từng là ông cháu, huyết mạch tương liên.

“Lớn mật! Lỗ tai của các ngươi điếc sao?” Nhị trưởng lão lần nữa lớn tiếng quát lên.

Long Thiên Tuyệt như cũ không để ý đến, nhìn thẳng vào mắt gia chủ, ánh mắt chuyên chú mà phức tạp. Gia chủ giờ phút này ngưng mắt nhìn hắn, tình cảm phức tạp không tiếng động truyền lại, cũng không ai biết hai người bọn họ giờ phút này trong lòng đến tột cùng đang suy nghĩ gì, chẳng qua là thờì gian ngắm nhìn quá dài.

Nhị trưởng lão thấy Long Thiên Tuyệt và Vân Khê không nhìn hắn, tự ái bị chạm, không khỏi nổi giận. Hắn gom gió, làm bộ sẽ ra chưởng hướng hai người.

“Dừng tay!” Gia chủ rốt cục mở miệng, hắn vẫy tay hóa giải chưởng lực Nhị trưởng lão, đưa mắt nhìn về phía Long Thiên Tuyệt nói, “Hài tử, mới vừa hết thảy, ta cũng đã thấy được. Cháu đi theo ta!”

Nói xong, gia chủ quay người, rời đi.

“Cha!” Nhị gia khó có thể tin, phụ thân cứ như vậy dễ dàng đón nhận nghiệp hướng từng bị người tự mình trục xuất khỏi Long gia sao? Sao có thể chứ?

“Thiên Tuyệt, cẩn thận có trá!” Vân Khê rất lo lắng, nàng không biết gia chủ sẽ đối xử với Thiên Tuyệt như thế nào.

Bóng lưng gia chủ có chút dừng lại, thêm câu: “Cô nương này nếu là thê tử của cháu, vậy cũng cùng đi.”

Vân Khê hơi ngẩn ra, biết những lời này là nói với nàng. Đi thì đi, chẳng lẽ nàng còn sợ không được?

“Thiên Tuyệt, bất kể phát sinh chuyện gì, ta cùng chung tiến lui!” Nàng cầm thật chặt bàn tay lạnh ngắt Long Thiên Tuyệt, kiên định nói.

Long Thiên Tuyệt hồi thần, cúi đầu nhìn về phía nàng, cười yếu ớt.

Gia chủ quay đầu lại, đưa mắt thật sâu nhìn hai người bọn họ một cái, cất bước, hướng một chỗ lầu các cao nhất đi tới. Long Thiên Tuyệt và Vân Khê cũng không dừng lại, lúc này tung người lên, theo sát phía sau gia chủ.

Ba người vừa rời đi, mọi người rối rít đứng lên, nghị luận mở ra.

“Gia chủ gọi bọn họ đi, là muốn trừng phạt bọn họ, hay là……”

“Ta xem hơn phân nửa là muốn trừng phạt bọn họ, bọn họ giết nhiều trưởng lão như vậy, còn có mấy nhi tử gia chủ, gia chủ làm sao có thể dễ dàng bỏ qua cho bọn họ?”

“Vậy cũng đúng! Bọn họ giết trưởng lão vẫn còn có thể thương lượng, nhưng là hết lần này tới lần khác bọn họ còn giết mấy người con của tử gia chủ, xương thịt thân tình, huyết mạch tương liên, gia chủ làm sao có thể ngồi yên không quan tâm đến?”

“Vậy cũng chưa chắc! Phải biết huynh đệ Tuyệt thiếu gia cũng là con cháu Long gia trăm năm khó gặp, có Long gia huyết mạch thuần khiết, gia chủ có lẽ sẽ bỏ qua cho bọn họ đây.”

“Khó nói, khó nói! Chúng ta vẫn kiên nhẫn chờ đợi tin tức đi.”

Nghe mọi người nghị luận, tâm tình Nhị gia lại tồi tệ, hắn hít thở thật sâu, trong mắt lóe ra nồng đậm sát khí, hắn chỉ hận mình vì sao không sớm một bước giết Long Thiên Tuyệt. Hiện tại kinh động phụ thân, suy nghĩ phụ thân rất khó đoán, hắn hoàn toàn không cách nào phán đoán tâm tư trong lòng phụ thân.

“Đáng hận!” Hắn âm thầm khẽ nguyền rủa, gân xanh trên trán nhô ra.

“Nhị ca, chúng ta làm sao bây giờ? Thần sắc phụ thân có chút khác thường, liệu người có lật lại chuyện đại tẩu năm xưa, gây bất lợi cho chúng ta hay không?” Ngũ gia lo lắng hỏi.

“Đệ hỏi ta, ta biết hỏi ai?” Nhị gia không kiên nhẫn nói.

“Phụ thân cũng thật là, có việc gì mà lại không thể nói trước mặt mọi người, lại kéo bọn chúng đi nói chuyện riêng. Đệ lo hai người bọn họ sẽ ở trước mặt phụ thân nói lung tung, đổi trắng thay đen, hãm hại chúng ta. Lúc trước chúng ta cũng đã lãnh giáo bản lãnh trợn mắt nói lời bịa đặt của bọn họ, không biết bọn họ có thể ở trước mặt phụ thân đâm ta một nhát không?” Ngũ gia thì thầm.

Chân mày Nhị gia nhíu thật chặt, bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, hạ giọng hỏi: “Ta hỏi đệ, Cửu trưởng lão đâu? Đệ đã xử lý hắn sạch sẽ chưa?”

Ngũ gia vỗ ngực nói “Nhị ca, huynh cứ yên tâm đi! Đệ đã đem Cửu trưởng lão giết chết, vứt xuống phía sau núi cho sói ăn rồi.”

“Đệ xác định hắn thật đã tắt thở, chết rồi sao?” Nhị gia cẩn thận hỏi.

“Cái này…” Ngũ gia suy tư “Đệ chém hắn mấy kiếm, hẳn là không sống nổi. Dù sao lúc đệ đi, hắn cũng không còn động đậy……”

Nhị gia quát khẽ: “Hồ đồ! Ta nói đem chuyện xử lý gọn gàng chút, sao đệ không làm theo? Vạn nhất hắn không chết, chạy đi tìm đại ca, gọi huynh ấy xuất quan, đến lúc đó chuyện chẳng phải là càng thêm phiền toái sao?”

“Đúng, thật xin lỗi, nhị ca! Nhưng, đệ nghĩ hắn hẳn là không sống nổi, bị đánh nặng như vậy, làm sao có thể còn sống được?” Ngũ gia đỏ mặt nói.

Nhị gia suy ngẫm nói: “Không được! Ta không yên lòng! Đệ nhanh đi lại phía sau núi xem một chút, nhất định phải xác nhận hắn rốt cuộc đã chết hay không, cho dù chết rồi, đệ cũng phải bổ sung mấy kiếm trên người hắn cho ta, để cho hắn chết hoàn toàn!”

“Được, nhị ca, đệ đi đây!” Ngũ gia đáp.

Sau khi Ngũ gia rời đi, trong mắt Nhị gia lóe ra tính toán âm mưu, trong miệng thấp lẩm bẩm, lầm bầm lầu bầu: “Ngày mai chính là ngày gia tộc tỷ võ rồi, đến lúc đó Tả hộ pháp sẽ tới, chỉ cần có hắn, ta liền có núi dựa, cũng không cần e sợ.”

Nghĩ tới, hắn cúi đầu nở nụ cười, lần nữa khôi phục hình tượng Nhị gia trong ngày thường. Không phải chỉ là một Long Thiên Tuyệt sao? Hắn cũng không tin, mình ở Long gia nhiều năm như vậy lại thua một tiểu tử chưa ráo máu đầu.

Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão giờ phút này đang nhặt xác Tứ trưởng lão và Ngũ trưởng lão, thấy tướng bọn hắn chết, Nhị trưởng lão căm giận bất bình: “Tiểu tử Long Thiên Tuyệt này thật sự là quá cuồng vọng rồi! Hắn liên tiếp sát hại nhiều trưởng lão như vậy, rõ ràng là tuyên chiến với hội trưởng lão. Đại trưởng lão, người này nếu không trừ, hội trưởng lão chúng ta vĩnh viễn không ngày yên tĩnh!”

Đại trưởng lão trầm mặt, hồi lâu, mới mở miệng nói: “Bọn họ chết cũng là gieo gió gặt bão. Những năm này, vì đón ý nói hùa Nhị gia, bọn họ đã sớm không đem hội trưởng lão để vào trong mắt rồi, chỉ biết xu nịnh Nhị gia.”

“Lời tuy không sai, nhưng là chẳng lẽ chúng ta trơ mắt nhìn Long Thiên Tuyệt muốn làm gì thì làm, đem hội trưởng lão coi không ra gì sao?” Nhị trưởng lão không phục nói.

“Dĩ nhiên không có đơn giản như vậy! Ta là thủ lĩnh hội trưởng lão, người trưởng lão hội đã chết, tự nhiên là muốn lấy lại công đạo. Chúng ta chờ gia chủ xử trí Long Thiên Tuyệt như thế nào, đến lúc đó thương thảo hậu sự.” Đại trưởng lão khí định thần nhàn nói.

Nhị trưởng lão nghe vậy, đành phải gật đầu đáp ứng, hắn cũng rất tò mò, gia chủ đến tột cùng sẽ như thế nào xử trí vợ chồng Long Thiên Tuyệt, tốt nhất gia chủ trực tiếp hạ lệnh xử tử hai người, cũng tránh cho bọn họ tốn nhiều tâm tư.

Hãy nói Long Thiên Thần khống chế Dực Long thần thú, một đường đuổi theo Tam trưởng lão, đuổi theo đuổi theo, liền đi tới một chỗ địa phương xa lạ. Tam trưởng lão quen thuộc Long gia địa hình, trên mặt đất trái lủi phải nhảy, xuyên qua rừng rậm rạp, hoặc trong thạch trận gọi tới gọi lui, để cho Thiên Thần và Dực Long thần thú đuổi theo hồi lâu, cũng không có thể truy cản kịp. Đến cuối cùng, một địa phương xa lạ, thân ảnh Tam trưởng lão trong lúc bất chợt biến mất không thấy.

“Quái, hắn rốt cuộc chạy đi đâu? Lão gia giảo hoạt này lại chơi trốn tìm! Phì Phì, hạ thấp một chút tìm xem, hắn khẳng định vẫn còn ở phụ cận nơi này.” Long Thiên Thần đứng trên lưng Dực Long thần thú, kiễng chân trông về phía xa, chỉ thấy dưới là một rừng cây sum suê, trong rừng cây có một pháo đài bằng đá lớn, hình dáng rất là kỳ lạ, lối vào pháo đài, có hai pho tượng sư tử mạnh mẽ, uy phong lẫm lẫm đứng thẳng, làm cho người ta không dám đến gần. Đây là địa phương nào? Tại sao hắn một chút ấn tượng cũng không có? Long Thiên Thần cố gắng suy tư, muốn trong đầu tìm tòi trí nhớ, đáng tiếc cái gì cũng không có thu hoạch.

“Cứu ta! Cứu, ta ——” một thanh âm từ trên mặt đất nơi nào đó truyền đến, chui vào tai của hắn, Long Thiên Thần thăm dò cẩn thận nhìn quanh, rốt cục ở sau một khối tảng đá lớn phát hiện ra một bóng người.

“Phì Phì, mau đi xuống xem một chút!”

Dực Long thần thú lao xuống bay về phía mặt đất, đợi gần tới mặt đất, nó mới vững vàng dừng lại. Long Thiên Thần nhảy xuống, đến người gần bên cạnh tảng đá lớn, ngồi chồm hổm, đem người đưa lưng về phía hắn quay nhìn.

“Ngươi…… Ngươi là ai? Trông quen quen.” Long Thiên Thần nhớ không nổi rốt cuộc đã gặp người này ở nơi nào, chẳng qua là cảm thấy giống như đã từng quen biết.

Đối phương bị trọng thương, trên người vài nơi kiếm thương, chỉ còn lại có một hơi cuối cùng.

“Cứu ta! Cứu ta!” Đối phương thủy chung nhắm hai mắt, trong miệng hô cứu mạng.

Long Thiên Thần nhìn chung quanh một chút, nơi này trừ hắn ra, tựa hồ không người bên cạnh.

“Ta cứu ngươi như thế nào? Ngươi có vẻ bị thương rất nặng, hay ta trước tiên đem ngươi mang về Long gia, đại tẩu ta bây giờ đang ở Long gia, nàng có lẽ có thể cứu ngươi.”

“Không nên! Không nên quay về Long gia……” Người nọ rốt cục từ từ mở mắt ra, trong ánh trăng mờ, hắn thấy rõ mặt Long Thiên Thần, tâm tình của hắn kích động, tay nhuộm đầy máu bắt chặt Long Thiên Thần, “Thần, Thần thiếu gia! Thần thiếu gia, thật sự là người sao?”

“Ngươi…… Làm sao ngươi biết ta? Ngươi là ai?” Long Thiên Thần kinh ngạc, không nghĩ tới ở chỗ này lại có người nhận được hắn.

“Ta…… Ta là Cửu trưởng lão, Thần thiếu gia có thể không nhận biết lão phu, nhưng lão phu nhận được ngươi. Ở Thiên Long Thành…., lão phu thấy tận mắt Tuyệt thiếu gia tỷ võ trên đại hội đoạt giải nhất, cũng nhìn thấy Thần thiếu gia ở thính phòng quan sát tỷ võ……”

“Ngươi chính là Cửu trưởng lão? Ta nghe đại ca nhắc tới ngươi.” Long Thiên Thần nhận rõ thân phận của đối phương, lập tức khẩn trương đỡ lên, nói, “Cửu trưởng lão, ngươi bây giờ thương thế nghiêm trọng như thế, nhanh trị liệu mới được. Ta hiện tại dẫn ngươi đi Long gia, để cho ta đại tẩu chữa trị ngươi.”

“Thần thiếu gia, không cần! Ta sợ ta không chịu được đến lúc đó… Thần thiếu gia, người có thể giúp lão phu một việc không?” Cửu trưởng lão khó nhọc nói, hắn giờ phút này sắc mặt vô cùng không tốt, bởi vì mất máu quá nhiều mà sắc mặt trắng bệch, cả người hắn nhìn qua giống như tùy thời sẽ đoạn khí.

“Ngươi nói đi, việc gì? Chỉ cần ta có thể làm được, ta nhất định sẽ làm.” Long Thiên Thần vội vàng đáp, hắn không thể nào cự tuyệt thỉnh cầu cuối cùng một người trước khi chết.

Cửu trưởng lão giơ tay lên, chỉ chỉ pháo đài cách đó không xa nói: “Nơi đó.. một người, ngươi đi giúp ta tìm hắn, nói cho hắn biết… Khụ khụ.. Khụ khụ…”

Cửu trưởng lão đột nhiên ho lên, ói máu tươi từng ngụm từng ngụm.

Long Thiên Thần nóng nảy, vội vàng hỏi tới: “Nói cho hắn biết cái gì?”

“Nói cho hắn biết… Đi… Đi cứu người!” Cửu trưởng lão chỉ kịp nói ra ba chữ cuối cùng “Đi cứu người”, sau đó hoàn toàn đoạn khí, buông tay nhân gian.

Long Thiên Thần sợ ngây người, cứ như vậy trơ mắt nhìn một người sống sờ sờ mất đi, tâm tình của hắn rất là phiền muộn. Ấn tượng hắn đối với Cửu trưởng lão cũng không khắc sâu, nhưng là từ trong miệng đại ca biết được, Cửu trưởng lão ở Long gia coi như là một người không tệ, là đáng tin cậy nhưng bây giờ một người đáng tin cậy như vậy chết trước mặt của hắn. Tim của hắn rất đau đớn, chẳng lẽ người hiền không gặp sự lành hay sao? Tại sao lại như vậy? Rốt cuộc là người nào giết Cửu trưởng lão? Ánh mắt của hắn chua xót, rơi xuống một giọt nước mắt. Nhẹ nhàng đem Cửu trưởng lão đặt trở về trên mặt đất, hắn quay đầu, hướng phương hướng Cửu trưởng lão chỉ điểm nhìn lại, Cửu trưởng lão nói, nơi đó có một người, muốn hắn truyền lời cho người bên trong, để cho hắn đi ra ngoài cứu người. Trong này đến tột cùng là người nào? Mà muốn đi cứu người nào? Trong lòng Long Thiên Thần mê man. Bất quá, nếu đáp ứng Cửu trưởng lão, hắn nhất định sẽ làm hết sức.

Giơ tay lên, lau nước mắt, hắn cất bước hướng pháo đài cự thạch đi tới. Dực Long thần thú theo sát phía sau, nhìn chủ nhân tâm tình không tốt, trong lòng Phì Phì cũng không chịu nổi. Rốt cục đi tới lối vào pháo đài, Long Thiên Thần dừng lại dò xét, chỉ thấy cửa lớn pháo đài đóng chặt, trên dưới cũng không tìm được cơ quan mở cửa. Hắn chần chờ chốc lát, hướng bên trong hô: “Bên trong có ai không? Ta là tới thay người báo tin, có thể ra gặp mặt hay không?”

Cửa đá bên trong hoàn toàn yên tĩnh không tiếng động, không có chút nào đáp lại. Long Thiên Thần dán tai vào cửa đá, cẩn thận lắng nghe, phát hiện một điểm động tĩnh cũng không có, hắn hướng bên trong hô lớn: “Xin lỗi, quấy rầy các hạ, là tại hạ lỗ mãng. Chỉ bất quá, tại hạ bị người nhờ vả, phải đến đây quấy rầy, kính xin các hạ không trách móc, xin mở cửa gặp nhau.”

Cửa đá bên trong như cũ không có bất kỳ đáp lại. Long Thiên Thần bĩu môi, bắt đầu hoài nghi tin tức Cửu trưởng lão có hay không sai, nói không chừng chủ nhân pháo đài căn bản không có ở đây, vậy hắn chẳng phải là ở chỗ này đợi uổng công rồi?

“Các hạ, tại hạ thật sự là bị người nhờ vã, đến đây truyền tin. A, đúng rồi, người nhờ ta tới truyền tin là Cửu trưởng lão Long gia. Hắn bị người dùng kiếm chém đả thương, đã qua đời rồi, trước khi chết, hắn nhờ tại hạ tới báo tin, ta nghĩ nhất định là chuyện phi thường trọng yếu. Các hạ nếu như có thể nghe được lời liền thỉnh xuất hiện.”

Hồi lâu, cuối cùng từ bên trong truyền đến một cái thanh âm thâm trầm: “Ngươi là người phương nào? Hãy xưng tên ra!”

Long Thiên Thần hơi ngẩn ra, chợt mừng rỡ, vội vàng trả lời: “Ta tên là Long Thiên Thần!”

Cạch cạch… Cửa đá đột nhiên mở ra, Long Thiên Thần không kịp chuẩn bị, bị giật mình nhảy dựng. Theo cửa đá mở ra, một luồng gió lạnh ào đến, theo sát tới là một cỗ hơi thở thần bí, Long Thiên Thần hít sâu một hơi, tập trung tinh thần, cất bước đi vào.