Chương 578: Báo Ân

Phương Trượng

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Không nên ở hậu sơn là hơn, cuối cùng hắn mới lựa chọn nơi này, cách Thiếu Lâm cũng không xa, ở giữa còn có một cánh rừng ngăn cách, quan sát lẫn nhau cũng không tiện. Hơn nữa quan trọng nhất là không ở chung đỉnh núi với Thiếu Lâm, cũng không thể có hòa thượng không có việc gì bèn chạy sang bên đó.

Lựa chọn xong vị trí, Hoắc Nguyên Chân tự mình về bản vẽ, xây dựng am đường này có sức chứa khoảng hơn hai trăm người, tránh nguy cơ không đủ chỗ ở sau này.

Có tiền có thể sai khiến quỷ thần, thợ thuyền được chiêu mộ tới, rất nhanh am đường liền khai công.

Sau khi bố trí xong chuyện này, Hoắc Nguyên Chân cũng không đích thân giám sát, bởi vì hắn còn có một chuyện quan trọng hơn phải làm.

Đó chính là diễn luyện Nhất Bách Linh Bát La Hán đại trận mà hắn chờ đợi đã lâu, trấn sơn chi bảo của Thiếu Lâm.

Hoắc Nguyên Chân đã thấy được thành quả Thiếu Lâm Thập Bát La Hán Trận, uy lực trận này vượt qua sự tưởng tượng của hắn. Hắn biết rất rõ ràng, nếu như không phải mình biết rõ phương pháp bày trận như lòng bàn tay, như vậy bọn Tuệ Nhất bày ra đại trận có thể vây khốn mình cho đến chết trong đó.

Nếu như toàn bộ mười tám người trở thành Tiên Thiên trung kỳ, trận này có thể địch nổi Tiên Thiên viên mãn.

Dù sao địch nhân chủ yếu Thiếu Lâm ngày sau nhất định là Tiên Thiên viên mãn, địch nhân khác Hoắc Nguyên Chân đã không xem ra gì.

Hôm nay trong Thiếu Lâm, trong số đệ tử đời thứ ba, cao thủ Tiên Thiên cũng đã chính thức đạt tới một trăm, trong đó còn chưa tính Giác Viễn Tiên Thiên hậu kỳ.

Đạt tới yêu cầu căn bản của Nhật Bách Linh Bát La Hán trận, phối hợp thêm một số đệ tử đời thứ hai, thậm chí đời thứ nhất bày ra đại trận, chỉ cần diễn luyện quen thuộc chính là một đại sát khí.

Nghĩ tới nghĩ lui, Hoắc Nguyên Chân xác định nhân số tham gia bày trận.

Một trăm đệ tử đời thứ ba làm nền tảng bày trận, tám người còn lại hết sức quan trọng, bọn họ phải trấn thủ tám phương, làm mắt trận.

Lúc Hoắc Nguyên Chân chọn người, hắn chọn sáu đệ tử thần truyền của mình, cộng thêm Giác Viễn cùng Nhất Tịnh, tám người này làm mắt trận Nhất Bách Linh Bát La Hán trận, trấn thủ tám phương, trở thành chủ lực ngày sau đối kháng Tiên Thiên viên mãn.

Hôm nay Nhất Tịnh cũng đã tiến bộ, trở thành cao thủ Tiên Thiên hậu kỳ, hoàn toàn bảo vệ vinh dự đệ tử đời thứ nhất.

Nhưng cho dù như vậy, công lực Nhất Tịnh cũng hơi yếu một chút, vốn ý Hoắc Nguyên Chân là hy vọng Thiên Long Bát Bộ tề tụ đủ để làm mắt trận.

Nhưng Càn Thát Bà còn không có tung tích, cũng không biết A Dục Già cùng Ma Hầu La Già tới Thiếu Lâm thình kinh bây giờ đi tới địa phương nào.

Tính toán thời gian, tựa hồ cũng sắp đến rồi.

Suy đoán của Hoắc Nguyên Chân không sai, hắn đoán hai người A Dục Già cùng Ma Hầu La Già, cũng chính là Tuệ Cương sắp đến, bèn phái Kim Nhãn Điêu bay đi tra xét.

Tốc độ Kim Nhãn Điêu rất nhanh, hơn một canh giờ đã quay trở về, hơn nữa mang đến tin tức chính xác cho Hoắc Nguyên Chân.

Cho dù là nửa canh giờ, Kim Nhãn Điêu cũng có thể bay ra ngoài thật xa, đủ đi bộ mấy tháng. Kim Nhãn Điêu mang về tin tức là hai người A Dục Già đã đến gần biên giới Hà Nam, nếu như không đi đường vòng, hơn nửa tháng sau là có thể tới Thiếu Lâm.

Tin tức này mang cho Hoắc Nguyên Chân phấn chấn cực lớn.

Rốt cục sắp sửa hoàn thành nhiệm vụ thỉnh kinh, sau khi hoàn thành, Hoắc Nguyên Chân sẽ nhận được phần thưởng thần bí của Hệ Thống.

Hơn nữa Thiên Long Bát Bộ cũng sắp tụ tập đủ, sau khi Tuệ Cương tới Thiếu Lâm, sẽ làm gia tăng thực lực tổng thể Thiếu Lâm lên nữa, Nhất Bách Linh Bát La Hán đại trận cũng tiến một bước hoàn thiện, hết thảy không phụ kỳ vọng của Hoắc Nguyên Chân.

Tuệ Cương sắp trở lại, mong đợi của Hoắc Nguyên Chân đối với bộ Nhất Bách Linh Bát La Hán trận trước mắt này cũng chưa cao như vậy. Dù sao Nhất Tịnh cùng Giác Viễn cũng phải thay thế, hiện tại tạm thời để cho bọn họ luyện trước một chút, đợi đến khi Thiên Long Bát Bộ tề tụ đủ, mình trở lại chỉ đạo tỉ mỉ cũng không muộn.

Trước mắt Thiếu Lâm sắp cử hành miếu hội, Hoắc Nguyên Chân cũng không còn nghiêm khắc với chuyện võ tăng tập võ như trước nữa. Phải có lúc vất vả lúc nhàn hạ, một mực khổ tu võ nghệ cũng không thích hợp, có lúc cũng phải thả lỏng một chút.

Hơn nữa Hoắc Nguyên Chân cảm thấy, Thiếu Lâm hôm nay đã có năng lực chống đỡ ngoại địch rất lớn, cho dù là Ma giáo bọn Mạc Thiên Tà cũng không cách nào dễ dàng đánh bại Thiếu Lâm.

Dĩ nhiên cũng cần phải tu luyện trận pháp, chỉ bất quá Hoắc Nguyên Chân không tự mình chỉ đạo, sau khi nói phương pháp tu luyện cho bọn họ biết, hắn bèn quay trở về Phương Trượng viện.

Sau khi chiêu thu bốn đệ tử bọn Tuệ Thiên, Hoắc Nguyên Chân đã có được năng lực cường hóa đạo cụ.

Đài sen gia tăng gấp tám lần tốc độ tu luyện, hiện tại đã lên được tới mười một lần, thêm vào Phương Trượng viện gấp năm lần, Hoắc Nguyên Chân đã có được gia tốc gấp mười sáu lần tốc độ tu luyện.

Tốc độ này khiến cho hắn vô cùng hưng phấn, mặc dù mỗi một lần tu luyện không đến nỗi thoát thai hoán cốt, nhưng tốc độ tiến bộ mắt thường có thể thấy được vẫn làm cho hắn cảm thấy, khoảng cách Đồng Tử Cổng tiến tới Tiên Thiên hậu kỳ chỉ cần với tay là có thể chạm tới.

Sau khi tu luyện liên tục ba hôm, rốt cục đã tới ngày Hai Mươi Bảy tháng Sáu.

Qua hôm nay, Hoắc Nguyên Chân có thể tiến hành quay thưởng tháng Sáu.

Một lần hành công kết thúc, Hoắc Nguyên Chân cảm thụ Tam Phân Âm Dương Khí trong cơ thể, phát hiện luồng khí kia đã khuếch trương lớn đến gần ba thước.

Đến lúc này, tăng trưởng mỗi một chút đều là gia tăng to lớn, Hoắc Nguyên Chân có thể cảm giác được khi đường kính luồng khí mở rộng đến ba thước, Đồng Tử Công hắn sẽ có thể đạt tới Tiên Thiên hậu kỳ.

Dựa theo tốc độ bây giờ tính toán, ước chừng ba tháng, Đồng Tử Công Hoắc Nguyên Chân có thể đạt đến Tiên Thiên hậu kỳ.

Mặc dù tốc độ này đã cực nhanh, nhưng Hoắc Nguyên Chân còn chưa cảm thấy hài lòng, bởi vì dù sao uy hiếp của Ma giáo vẫn thường trực.

Cho nên hắn cũng đặt kỳ vọng rất cao vào quay thưởng tháng Sáu.

Mới vừa chuẩn bị nghỉ ngơi một chút tu luyện lần nữa, đột nhiên bên ngoài Tuệ Long đi vào báo cáo.

Sáu đệ tử của hắn thay phiên tu luyện La Hán trận, luôn bảo đảm có một người bảo vệ hắn, thông báo chuyện cần thiết.

– Sư phụ, bên ngoài có hai người tới, tự xưng là phu thê La Sát, nói muốn gặp sư phụ.

Nghe thấy Tuệ Long hồi báo, Hoắc Nguyên Chân thoáng động trong lòng.

Phu thê La Sát, dĩ nhiên là Tu La Sát cùng Ngọc La Sát.

Đối với đối phu thê này, Hoắc Nguyên Chân không có oán giận gì, mặc dù mạng Ngọc La Sát là được mình cứu, phu thê bọn họ cũng đã nói sẽ báo đáp mình, nhưng sau đó bọn họ gia nhập Ma giáo, ngược lại thành địch nhân của mình.

Nhưng khi bọn họ gia nhập Ma giáo, Mạc Thiên Tà vẫn chưa trở mặt với Hoắc Nguyên Chân, khi đó còn không thể nói là địch nhân. Chẳng qua là sau đó Mạc Thiên Tà cùng Hoắc Nguyên Chân trở mặt, chuyện này cũng không phải bọn họ có thể thao túng được.

Hơn nữa bọn họ cũng chưa từng chân chính cùng đối nghịch Hoắc Nguyên Chân, cho nên Hoắc Nguyên Chân không trách họ.

Nhưng phu thê bọn Tu La Sát tựa hồ có chút tâm kết, cho tới bây giờ chưa từng trao đổi qua cùng Hoắc Nguyên Chân, lần này đường đột đi tới Thiếu Lâm, hẳn là có chuyện gì trọng yếu.

– Mời hai người bọn họ vào đi.

Dù sao vẫn phải gặp bọn họ, Hoắc Nguyên Chân bảo Tuệ Long mời người đi vào, còn hắn lại ung dung sửa sang lại y phục một chút, giữ vững tư thái phương trượng.

Một lúc sau, phu thê Tu La Sát đi vào, sau khi thấy Hoắc Nguyên Chân sau vội vàng thi lễ.

Hoắc Nguyên Chân chắp tay hoàn lễ, sau đó mời hai người ngồi xuống.

Sau khi Tuệ Long dâng trà xong bèn lui ra ngoài, Hoắc Nguyên Chân lên tiếng nói:

– Hai vị thí chủ không ở Thiên Sơn, vì sao hôm nay rảnh rỗi đi tới Thiếu Lâm ta?

Phu thê La Sát liếc mắt nhìn nhau, rốt cục Tu La Sát đứng lên thi lễ với Hoắc Nguyên Chân lần nữa, sau đó mới nói:

– Trước tiên phu thê chúng ta muốn thỉnh tội với Đại sư. Người đã từng cứu mạng Ngọc nhi, nhưng bây giờ phu thê ta lại đi tới phía đối lập với Đại sư. Mặc dù thật lòng không muốn, nhưng dù sao cũng là chúng ta có lỗi với Đại sư, xin Đại sư trách phạt.

Hoắc Nguyên Chân hơi mỉm cười nói:

– Nói như vậy sai rồi, thứ nhất các ngươi không hề đả thương đệ tử Thiếu Lâm ta, thứ hai không nói lời nào tổn thương Thiếu Lâm ta, càng không có trực tiếp xung đột cùng bần tăng, có tội gì chứ.

Thấy Hoắc Nguyên Chân tỏ ra đại lượng bao dung, Tu La Sát thở phào nhẹ nhõm, mới từ từ ngồi xuống, nói với Hoắc Nguyên Chân:

– Đa tạ Đại sư không trách, trải qua một thời gian, hai phu thê chúng ta một mực cảm thấy chuyện này khổ sở, cũng không có mặt mũi gặp Đại sư. Chỉ bất quá chúng ta vừa nhận được một tin tức cảm thấy có thể sẽ hữu dụng đối với Đại sư, cho nên mới từ Thiên Sơn chạy tới.

– Ủa! Không biết là tin tức gì?

Lúc này Ngọc La Sát nhìn về phía Hoắc Nguyên Chân chúc câu vạn phúc, sau đó mới nói:

– Là như vậy, hiện tại Mạc Thiên Tà ở lại Đại Hạ, dường như có chuyện gì quan trọng phải làm, khoảng thời gian này không có trở về Thiên Sơn, Đông Phương Thiếu Bạch cũng cùng lão ở lại nơi đó.

Hoắc Nguyên Chân biết chuyện này, Mạc Thiên Tà đối phó Lạc Hoa thần giáo của Lý Thanh Hoa, cũng tiếp thu công trình Lý Thanh Hoa đang xây dựng, suy đoán khoảng thời gian này đang nghiên cứu chuyện kia cho nên bận bịu. Nguyên nhân chính là như vậy, Hoắc Nguyên Chân mới không cần lo lắng gấp gáp, lo Mạc Thiên Tà đánh tới cửa bất cứ lúc nào.

– Đại sư cũng biết, hôm nay Ma giáo đối địch cùng Thiếu Lâm, mà thực lực cũng không yếu. Đại sư có ba địch nhân chủ yếu, chính là Mạc Thiên Tà, Đông Phương Thiếu Bạch cùng Hán Tư giáo chủ từ Ba Tư tới.

Hoắc Nguyên Chân khẽ gật đầu, ba Tiên Thiên viên mãn này vẫn là tảng đá đè nặng trong lòng hắn. Mặc dù hiện tại thực lực Thiếu Lâm không kém, nhưng chỉ có mình Vô Danh là Tiên Thiên viên mãn, nếu như ba người này đánh tới cửa, quả thật là khó đối phó.

Nếu như bọn Lý Thanh Hoa tới, Hoắc Nguyên Chân mới nắm chắc một chút.

Tu La Sát tiếp tục nói:

– Có thể Đại sư vẫn chưa biết, hiện tại Động Huyền Tử Không Động phái đã chính thức tuyên bố thoát khỏi Võ Lâm Minh, gia nhập Ma giáo!

Tin tức này tựa như sét đánh ngang tai, khiến cho Hoắc Nguyên Chân vô cùng chấn động, trong lúc nhất thời không nói nên lời.

Động Huyền Tử đã lấy được truyền thừa Huyết Ảnh thần công, mới vừa tiến vào Tiên Thiên viên mãn, chính là địch nhân của Hoắc Nguyên Chân, không ngờ rằng hiện tại gia nhập Ma giáo.

Cứ như vậy, thực lực của Ma giáo như hổ thêm cánh, không phải là Thiếu Lâm có thể đối phó.

Chẳng qua là Không Động thoát khỏi Võ Lâm Minh, tại sao mình không biết chuyện này?

– Tin tức này chuẩn xác không?

– Ngàn vạn lần là thật, Động Huyền Tử đã dẫn người đi Thiên Sơn, lúc ấy chúng ta đang ở Thiên Sơn, bởi vì Mạc Thiên Tà không có ở đó, lão đã đi Đại Hạ. Lúc ở Thiên Sơn chính miệng Động Huyền Tử đã nói, lão quyết định gia nhập Ma giáo, chỉ bất quá tin tức này còn chưa truyền ra ở trên giang hồ thôi.

Hoắc Nguyên Chân trầm tư không nói, hồi lâu mới hít sâu một hơi khí lạnh, lần này sợ rằng thật sự có chút phiền toái.

Nhưng Tu La Sát còn chưa nói hết lời, tiếp tục nói với Hoắc Nguyên Chân:

– Đại sư, nếu là bốn Tiên Thiên viên mãn này liên thủ, chỉ sợ trong thiên hạ cũng không ai có thể địch nổi, cho dù là Huyết Ma tái xuất có lẽ cũng không phải là đối thủ.

– Tự nhiên bần tăng biết chuyện này, e rằng Mạc Thiên Tà sẽ kiên quyết đối phó Thiếu Lâm, bần tăng suy đoán trong thời gian ngắn bọn họ sẽ có thể đánh tới.

Không ngờ lúc này Tu La Sát lại khoát tay:

– Không, Đại sư cũng không cần lo lắng quá mức, chúng ta còn có một tin tức khác, đó chính là hiện tại Ba Tư Hán Tư giáo chủ cũng không ở Đại Hạ, y đi bái phỏng một vị lão bằng hữu.

– A! Có chuyện như vậy sao?

Trong mắt Hoắc Nguyên Chân chợt lóe tinh quang, Tu La Sát nói chuyện này với mình, ý muốn thế nào?

– Không sai, trước kia Hán Tư còn chưa phải là Tiên Thiên viên mãn đã từng tới Thịnh Đường, hơn nữa cũng có bằng hữu, bằng hữu của y là một vị thương nhân ở Lạc Dương, đã từng trợ giúp cho Hán Tư. Lần này Hán Tư không chỉ tới trợ giúp Mạc Thiên Tà, cũng muốn tới thăm bằng hữu y, cho nên thời gian này, suy đoán Hán Tư cũng sắp đến Lạc Dương rồi.

Nghe thấy lời của Tu La Sát, rốt cuộc Hoắc Nguyên Chân minh bạch ý của đối phương.

Thì ra Tu La Sát cùng Ngọc La Sát tới Thiếu Lâm báo tin cũng coi như một hành động báo ân.

Hán Tư đi Lạc Dương, đó đúng là cơ hội cho Hoắc Nguyên Chân. Chỉ cần hắn có thể tranh thủ cơ hội lần này giết chết Hán Tư, như vậy sau này nguy hiểm cùng áp lực của Thiếu Lâm sẽ giảm đi rất nhiều.

Dù sao nếu như đối phương chỉ có ba Tiên Thiên viên mãn, Hoắc Nguyên Chân dốc hết lực lượng Thiếu Lâm cũng chưa chắc không có cơ hội đánh một trận. Nhưng nếu là bốn tên Tiên Thiên viên mãn, vậy dứt khoát không cần chống cự làm gì, chống cự cũng chỉ là phí công.

Giết chết Hán Tư, nhất định có thể làm cho Mạc Thiên Tà ném chuột sợ vỡ đồ. Chỉ cần mình có thể duy trì cho tới lúc Lý Thanh Hoa đến, cộng thêm Vô Danh còn có mình, đến lúc đó trận pháp Thiếu Lâm thành hình, như vậy cho dù Mạc Thiên Tà tới mình cũng có thể ung dung đối mặt, thậm chí đạt được thắng lợi cuối cùng

Cho nên cơ hội này quả nhiên là ngàn năm một thuở!

Nhìn sắc mặt của Hoắc Nguyên Chân, Tu La Sát cùng Ngọc La Sát cũng biết Hoắc Nguyên Chân đã hiểu.

Nói tới đây cũng đã xong xuôi, hai người Tu La Sát cùng Ngọc La Sát đứng dậy, Tu La Sát nói:

– Nếu như Đại sư có ý, vậy xin nhanh chóng chuẩn bị. Hán Tư ở Lạc Dương cũng chỉ một vài ngày, suy đoán ngày mốt sẽ tới Lạc Dương, thời gian không còn nhiều lắm…

Dù sao bọn họ cũng là người trong Ma giáo, nói chuyện cũng không tiện nói quá lộ liễu. Hoắc Nguyên Chân hội ý gật đầu một cái, nói với hai người Tu La Sát:

– Đã như vậy, bần tăng đa tạ hiền phu phụ, Thiếu Lâm ta đây chính là Phật môn, cũng không có cái gì tốt chiêu đãi hai vị, mời hai vị tự tiện đi thôi.