Q6 - Chương 207: Nguyện vọng thực hiện không đáng tin

Nhất Thế Chi Tôn

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Từ sau khi lấy được khả năng xạ kích, dù Cố Lương có nghịch “Nguyện vọng chi nhãn” thế nào đi nữa, nó cũng không xuất hiện bất cứ phản ứng gì, mọi nguyện vọng sau đó đưa ra đều đá chìm đáy biển.

Làm Cố Lương nghĩ hẳn là do phụng hiến không đủ, nhưng làm sao để lấy được phụng hiến thì hắn không biết. Hắn đã thử làm một vài chuyện như thắp hương, cúng kiếng, nhưng vẫn không có kết quả. Trong lòng hắn ngày càng lo âu, có bảo vật mà không thể sử dụng là khó chịu nhất!

Hôm nay, phong bạo và thiên tai chi thần chủ động đưa ra yêu cầu, cơ hội đã có há có thể bỏ qua?

Cố Lương lập tức xóa bỏ ý định nói từ chức, hít sâu: “Cảnh quan, tôi có thể làm gì?”

Nam tử áo đen đáp: “Tôi là Chương Thủ Khuyết, cảnh quan thủ tịch của bộ phận hành động đặc biệt, phụ trách bảy tổ hành động, cậu tạm thời vào tổ số một, sưu tập và phân tích thông tin tình báo, tìm cho ra manh mối, hiểu chưa?”

“Vâng, Chương cảnh quan.” Cố Lương nhấc tay hành lễ, trong lòng hoảng sợ.

Thì ra là thủ tịch cảnh quan!

Cảnh sát Viễn Đông là hoàn toàn đi theo cơ cấu của Scotland Yard, do cảnh vụ tổng giám phụ trách tất cả công việc, bên dưới có phó tổng giám, trợ lý tổng giám và bốn người gọi tắt tứ đại cự đầu, gồm bộ phận chưởng quản tuần cảnh, bộ phận hình sự, bộ phận địa phương sự vụ và bộ phận hành chính là tứ đại ngành. Mỗi bộ phận có thủ tịch cảnh quan. Các thủ tịch cảnh quan, tứ đại cự đầu và cảnh vụ tổng giám tạo thành ủy ban thủ tịch cảnh quan, là ban lãnh đạo tối cao.

Cố Lương có biết bộ phận hành động đặc biệt là trực thuộc ủy ban thủ tịch cảnh quan, nhưng không ngờ nó lại ngang hàng với tứ đại ngành, người phụ trách cũng là một thủ tịch cảnh quan.

Bộ phận này quyền lực nhất định là rất lớn…… Hắn nghĩ.

Chương Thủ Khuyết lấy ra một cái quân hàm, đưa cho Cố Lương: “Đây là dấu hiệu cảnh viên chính thức của cậu, đừng làm mất.”

Sự khác biệt lớn nhất của cảnh viên chính thức và cảnh viên thực tập là từ băng tay chuyển thành quân hàm. Vẫn là có một kí hiệu hình kiếm, vẫn có đánh số cảnh viên, nhưng không có tên nữa.

“Số 9527……” Cố Lương tiếp nhận quân hàm, nhìn lướt qua con số của mình, sau đó kỳ quái phát hiện mình có tới ba cái dấu hình kiếm!

“Cảnh. Cảnh trưởng!” Hắn hoảng sợ.

Đây là quân hàm của cảnh trưởng!

Mình ngay cả cảnh viên cao cấp hai dấu hiệu hình kiếm còn chưa tới, sao tự nhiên lại trở thành cảnh trưởng?

Có phải đưa nhầm không?

Chương Thủ Khuyết lạnh nhạt nói: “Vào bộ phận hành động đặc biệt, kém cỏi nhất cũng là cảnh trưởng.”

Y lấy ra một cái băng tay, tự đeo lên cho mình. Trên băng có đánh số, và ký hiệu một cái vòng nguyệt quế bao quanh một cây quyền trượng, đại diện cho thủ tịch cảnh quan.

Y thoạt nhìn chưa tới bốn mươi, nhưng cũng hơn mình tới mười mấy tuổi mà đã trở thành thủ tịch cảnh quan, mình còn có thanh tra, thanh tra cao cấp, chánh thanh tra, cảnh tư, cảnh tư cao cấp, tổng cảnh tư sáu cấp bậc nữa mới bò tới cấp ấy…… nghĩ nghĩ, Cố Lương cảm thấy cái chức vụ cảnh trưởng cũng không có lớn lắm, thoải mái tiếp nhận.

“Ai, Hoàng cảnh trưởng năm nay mới chừng bốn mươi, lăn lộn trong Scotland Yard gần hai mươi năm mới làm tới cảnh trưởng, mà mình mới chuyển chính thức, đã ngang hàng với ông ấy. Thật sự là người so với người tức chết người.” Cố Lương lại cảm khái, tất cả điều này đều nhờ vào khả năng xạ kích siêu phàm của hắn, mà khả năng ấy lại tới từ chính nguyện vọng chi nhãn, nguyện vọng chi nhãn lại là thần vật của phong bạo và thiên tai chi thần.

Thật sự là thần lực vô cùng, thần ân như biển a! Cố Lương quyết định từ hôm nay trở đi chuyển sang tin tưởng vào phong bạo và thiên tai chi thần.

Đối với người phàm, thần linh chỉ cần ban ân chút xíu thôi là có thể khiến cả đời thay đổi hoàn toàn, từng bước đi lên đỉnh phong giống như mình.

Ít nhất lương cảnh trưởng cũng được tới tám mươi đồng bạc. Đủ cho mình đổi một chỗ ở tốt hơn, còn có thể thuê người làm dọn dẹp vệ sinh nhà!

Chương Thủ Khuyết xoay người, đi qua phòng họp bên cạnh. Trong phòng có mấy chục thanh tra, thanh tra cao cấp, chánh thanh tra, đủ cả nam lẫn nữ. Trong đó còn có hai cảnh tư, một cảnh tư cao cấp. Họ đều đang xem tư liệu trong tay, không ngừng ghi chép, trao đổi với nhau. Thi thoảng lại có người đặt ra câu hỏi, sau đó lại là một vòng tìm kiếm mới, không khí im lặng có trật tự nhưng khẩn trương bận rộn.

Ba ba ba, Chương Thủ Khuyết vỗ tay, khiến mọi người đều ngẩng lên nhìn. Y chỉ Cố Lương nói: “Đây là người mới năm nay, Cố Lương, am hiểu xạ kích, mọi người quan tâm một chút, đừng có làm người ta sợ.”

Sao lời này nghe là lạ…… Cố Lương ngạc nhiên nghĩ, theo bản năng nắm chặt lấy “Nguyện vọng chi nhãn” đã được ngụy trang thành một cái nhẫn, trong lòng cầu nguyện phong bạo và thiên tai chi thần chiếu cố.

Một cô gái đeo băng chánh thanh tra đứng dậy, tóc thẳng đến vai, váy tím bó eo, tác phong thành thục mà quyến rũ, khẽ cười: “Cố tiểu đệ, không phải căng thẳng. Đối với người mới thế nào, chúng tôi đều đã rất có kinh nghiệm, sẽ không giống hồi xưa khiến người ta phải vào bệnh viện tâm thần nữa đâu. Đương nhiên, làm nghề như chúng ta, đôi khi quả thật là chỉ có hôm nay không có ngày mai, cậu cũng phải chuẩn bị sẵn tâm lý nha.”

Vào bệnh viện tâm thần? Có hôm nay không có ngày mai? Cố Lương hít sâu sợ hãi, trong lòng càng thêm căng thẳng, may mà mình có phong bạo và thiên tai chi thần phù hộ!

“Lâm Đồng, đừng hù dọa thằng bé, dẫn nó đi lĩnh trang bị đi, phân cho nó tư liệu.” Chương Thủ Khuyết khó được nở nụ cười, xoay người rời đi.

“Lá gan khá nha.” Lâm Đồng rời khỏi chỗ, tới trước mặt Cố Lương, mỉm cười khích lệ, “Nếu ngay cả lời vừa rồi mà cũng không chịu nổi, thì chuyển liền qua bộ hình sự là tốt nhất, án mạng ở chỗ này đều là huyết tinh khủng bố, quỷ dị đáng sợ.”

Nếu không phải để có được phụng hiến, thực hiện nguyện vọng, tôi cũng thấy bộ phận hình sự còn tốt hơn ấy…… Cố Lương cố gượng cười, đi cùng Lâm Đồng sang phòng trang bị ở bên cạnh.

“Đây là vũ khí của cậu.” Lâm Đồng nói chuyện phiếm với người phụ trách một hồi, lấy ra một túi công văn, bên trong có một khẩu súng mới toanh có ổ quay, bên trên khắc đầy phù văn Linh Tu, ngay cả những viên đạn màu xám bạc cũng thế!

Thấy Cố Lương vẻ khó hiểu, Lâm Đồng cười: “Súng lục Thánh Linh, có thể đối phó oan hồn linh thể, ma quỷ tà thần, vô cùng thích hợp sở trường của cậu.”

“Dùng cái này để điều tra án linh dị và tà giáo á?” Cố Lương nhận súng, thuần thục đeo lên người.

Lâm Đồng cười cười: “Bộ phận hành động đặc biệt không phải có thiên phú dị bẩm, trở thành thành viên Linh Tu hội, thì cũng là xuất thân từ các đại thần điện, là thần quan được thần linh chiếu cố, chỉ có thiếu những người giống cậu, chỉ dựa vào vũ khí đặc thù.”

Các đại thần điện? Từ sau khi Thượng Đế đọa lạc, là chỉ những phương thế lực như Thái Dương thần, Tri Thức chi thần, Thủ Hộ chi thần, Chiến Tranh chi thần và Linh Thuật chi thần? Cố Lương bừng tỉnh đại ngộ.

Hắn chính là thần quan phong bạo và thiên tai chi thần độc nhất vô nhị!

Trở lại phòng họp, Cố Lương được giao cho một chồng tư liệu cực dày, bắt đầu lật ra xem, ghi chép lại những chỗ khác thường.

Qua một ngày vất vả, hắn cuối cùng cũng hiểu được vụ án lần này:

Đầu tiên là hành tỉnh khác thuộc Viễn Đông địa khu lục tục xuất hiện một loạt án mạng tự sát và bị giết, người chết nào mặt cũng tươi cười, thi thể không trọn vẹn, nhiều ít đều có dấu hiệu nghịch Phật giáo sót lại, nên cảnh sát địa phương mới báo cho bộ phận hành động đặc biệt. Qua điều tra, họ tập trung vào vài thành viên nghịch Phật giáo, nhưng chỉ bắt được có một người, những người còn lại không trốn thoát thì cũng tự sát.

Từ người bắt được, bộ phận biết tới Như Lai thần chưởng, biết đến kẻ nghịch luyện thần chưởng, biết khả năng đây chính là người đã hủy đi văn minh Viễn Đông, hủy đi hai tổ chức Phật và Đạo, vì thế các vụ án được nâng lên cấp độ quan trọng chưa từng có, họ phải ngăn cản Ma Thần sống lại!

Nhiệm vụ của Cố Lương hôm nay chính là phân tích tư liệu tìm được, điều tra mối quan hệ với những người khác của những kẻ nghịch Phật giáo kia, để tìm ra manh mối, cường độ làm việc rất cao độ nhưng rất vô vị.

Nhưng tinh thần của Cố Lương lại rất high, bởi vì càng đọc nhiều tài liệu, hắn càng phát hiện ra bên trong “Nguyện vọng chi nhãn” càng trở nên thâm thúy, rõ ràng là phụng hiến bắt đầu tích lũy và càng tích càng nhiều.

Đến đêm khuya, các thành viên đều tìm chỗ nghĩ ngơi, Cố Lương lấy cớ về nhà xử lý chút việc, chuồn ra khỏi tân Scotland Yard.

Về nhà, hắn lấy nguyện vọng chi nhãn ra, biểu tình trở nên túc mục:

“Không gì không làm được phong bạo và thiên tai chi thần a, xin ngài xem xét thực hiện nguyện vọng tín đồ của ngài mời cầu.”

Giọng trầm thấp như sấm vang lên: “Phụng hiến đã có tích lũy, nói ra nguyện vọng của ngươi.”

“Ta muốn có được khả năng siêu phàm giống như những thần quan khác.” Cố Lương kích động nói, tràn ngập chờ mong.

“Phụng hiến của ngươi không đủ, không thể thực hiện……” Giọng nói không chút cảm xúc.

Cố Lương trợn tròn mắt, làm sao mình biết phụng hiến có đủ hay không, đâu có cái gì để đo lường……

Đây nhất định là giao dịch không công bằng!

Hắn không dám nghi ngờ phong bạo và thiên tai chi thần, trầm ngâm một lúc, nói: “Lấy phụng hiến hiện có để đổi lấy khả năng siêu phàm.”

“Phụng hiến tiêu hao, nguyện vọng thực hiện.” Ánh mắt trên huy chương phát ra điện lưu màu tím bạc, chui vào thân thể Cố Lương, lại khiến cả người hắn tê liệt, sau đó hắn cảm thấy có cái gì đó chui vào người, mở mắt, mở mũi vân vân cho hắn, trong cơ thể một thế giới đối ứng với bên ngoài, mơ hồ hiện ra một bầu trời sao.

Lỗ tai, thị giác, khứu giác đã thay đổi. Cố Lương say mê cảm giác này, hơn nửa ngày mới nhớ ra hỏi: “Phong bạo và thiên tai chi thần vĩ đại, đây là khả năng siêu phàm gì?”

“Đây là Tiểu Vũ Trụ tạo thành cấp tốc của chòm sao Xử Nữ.” Giọng nói kia mang theo ý cười.

Tiểu Vũ Trụ chòm sao Xử Nữ? Đây là cái gì? Cố Lương mờ mịt.

Á, tôi là sao Ma Kết mà!