Chương 734: Tử Diễm Đồ Đằng (1)

Vũ Vương

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Hiện tại đoàn hỏa diễm này y nguyên có được linh tính, nhưng nó chỉ cùng Mộ Hàn tâm thần tương thông, cùng U Minh Quỷ Tiên kia sẽ không còn có bất luận cái liên hệ gì.

– Cái U Minh Quỷ Hỏa này, thời điểm thuộc về Hắc Diễm Ma Tổ, nó có thể thông qua tách ra đồ đằng ấn ký, khống chế Hắc Ma thú, cũng từ trong linh hồn của bọn nó hấp thu tín ngưỡng lực, hiện tại cái U Minh Quỷ

Hỏa này đã thuộc về mình, không biết thông qua nó có thể làm được sự tình đồng dạng không?

Phía trên Dương Hồ Thiên Anh, U Minh Quỷ Hỏa tím quy rực rỡ ung dung dao động, đầu óc của Mộ Hàn cũng đi theo càng không ngừng chuyển động. Sau khi cái ý niệm trong đầu này nhảy đi ra liền khó có thể ngăn chặn, Mộ

Hàn lập tức liền nghĩ đến chỗ tốt trong đó, không khỏi có chút kích động.

Nếu có thể như Hắc Diễm Ma Tổ bào chế Hắc Diễm Đồ Đằng, dùng đoàn hỏa diễm này tách ra Tử Diễm Đồ Đằng, sau này bắt đến một ít tu sĩ cường đại, ngoại trừ rút ra Tâm Cung của bọn hắn tiến hành luyện hóa ra, còn có thể đem Tử Diễm Đồ Đằng khắc ở sâu trong linh hồn bọn hắn, để cho bọn hắn tiếp nhận mình khống chế.

Nghĩ xong, Mộ Hàn liền đem Đại Địa Ma Long từ trong không gian độc lập dịch ra.

Cái này từng đã là Hắc Ma Thú Thần lại trở nên có chút uể oải không phấn chấn, cặp tròng mắt kia tràn đầy vẻ mờ mịt. Mộ Hàn tra tìm, liền phát hiện Hắc Diễm Đồ Đằng sâu trong linh hồn nó đã triệt để biến mất, hiển nhiên, điều này cũng làm cho Đại Địa Ma Long biết tin tức Hắc Diễm Ma Tổ đã chết.

– Ngươi cũng biết rồi hả?

Nghe được cái thanh âm này, Đại Địa Ma Long giống như bị giẫm phải cái đuôi, nhảy về phía trước mà lên, lớn tiếng gọi.

– Đừng giết ta, đừng giết ta, đại ca, tha ta một mạng, tha ta một mạng…

Giờ phút này, mê mang trong mắt nó đã triệt để biến mất, thay vào đó chính là hoảng sợ vô hạn.

Mộ Hàn nghe vậy âm thầm cười cười, xem ra là nhìn thấy 23 Hắc Ma thú tàn hồn tiêu vong, đem thằng này hù sợ rồi, lập tức mở miệng nói:

– Đừng lo lắng, ta sẽ không giết ngươi.

– Không giết ta?

Đại Địa Ma Long sửng sờ một chút, chợt ở bên trong tròng mắt kia liền lộ ra vẻ mừng như điên cực kỳ nhân tính hóa, kích động đến kêu lên:

– Đa tạ đại ca, đa tạ đại ca, ta biết ngay sẽ không giết ta…. Đại ca, lão quỷ Hắc Diễm Ma Tổ kia thật sự bị ngươi giết chết?

Đây chỉ là Đại Địa Ma Long suy đoán, Hắc Diễm Đồ Đằng biến mất liền ý nghĩa Hắc Diễm Ma Tổ đã tử vong.

Nó biết rõ Mộ Hàn đến qua Hắc Diễm cấm vực, mấy ngày hôm trước thời điểm Hắc Diễm Đồ Đằng đột nhiên biến mất, nó lập tức liền nghĩ đến, Hắc Diễm Ma Tổ tử vong nhất định cùng Mộ Hàn có liên quan lớn lao. Đây chỉ là trực giác tiềm thức của nó mà thôi, nhưng lại thoáng một phát đoán trúng rồi.

– Đúng vậy.

Mộ Hàn cười mỉm nói.

– Ma Long, mặc dù ta không giết ngươi, bất quá lại muốn ở trong linh hồn của ngươi một lần nữa nhập đồ đằng lạc ấn, ngươi có bằng lòng hay không?

Mộ Hàn tuy là hỏi thăm, nhưng trong giọng nói lại không có nửa điểm ý tứ để cho Đại Địa Ma Long trả lời, vừa dứt lời lực lượng tâm thần khổng lồ liền đem Đại Địa Ma Long bao trùm, tiếp theo một đoàn lửa màu tím từ trong U Minh Quỷ Hỏa đã luyện hóa kia chia lìa mà ra, như linh xà chui vào trong linh hồn của Đại Địa Ma Long.

Tuy Đại Địa Ma Long có chút ít không quá tình nguyện, nhưng cũng biết mình không có chỗ trống lựa chọn, cho nên cũng không kháng cự, tùy ý đoàn hoả diễm màu tím kia không ngừng ở trong linh hồn của mình xâm nhập.

Cái Tử Diễm Đồ Đằng này nói trắng ra là một loại tâm thần lạc ấn đặc biệt.

Không có một hồi sâu trong linh hồn của Đại Địa Ma Long hơn ra một đoàn hoả diễm màu tím.

Đồng dạng là đồ đằng lạc ấn, nhưng Tử Diễm Đồ Đằng của Mộ Hàn cùng Hắc

Diễm Ma Tổ Hắc Diễm Đồ Đằng vẫn có khác nhau không nhỏ. Cái Hắc Diễm Đồ

Đằng kia hẳn là Hắc Diễm Ma Linh vận dụng bí pháp nào đó của U Minh Quỷ

Tiên, đem hoả diễm nhập trong linh hồn Hắc Ma thú. Như vậy nếu đồ đằng lạc ấn hủy diệt, Hắc Diễm Ma Tổ liền sẽ kinh động, nếu như nguyện ý, lập tức có thể ở trong tích tắc trước khi đồ đằng tiêu vong hàng lâm phân thân.

Mà Mộ Hàn Tử Diễm Đồ Đằng lại dùng phương pháp bình thường dung nhập sâu trong linh hồn của Đại Địa Ma Long, nếu đồ đằng lạc ấn biến mất, đối với Mộ Hàn sẽ không tạo thành bất luận ảnh hưởng gì. Đương nhiên loại đồ đằng lạc ấn bình thường này cũng không có khả năng ủng hộ Mộ Hàn vượt qua không gian xa xôi, đem phân thân hàng lâm xuống.

– Hô!

Ý niệm khẽ động, Đại Địa Ma Long liền từ trong Tâm Cung Mộ Hàn lập loè mà ra.

Sau một khắc, Mộ Hàn liền trực tiếp thông qua Tử Diễm Đồ Đằng đem lộ tuyến đồ tiến về Vong Linh ma cốc, trực tiếp khắc ở sâu trong linh hồn

Đại Địa Ma Long.

– Đi thôi.

Sau đó, Mộ Hàn nhẹ vung tay lên.

– Đa tạ đại ca.

Đại Địa Ma Long ngẩn người, giờ mới hiểu được ý tứ của Mộ Hàn, lập tức mừng rỡ như điên, thân hình hóa thành một đạo lưu quang, biến mất ở phía chân trời.

Mục đích của nó, đúng là Vong Linh ma cốc.

Có Tử Diễm Đồ Đằng chế ước, Mộ Hàn có thể yên lòng để cho Đại Địa Ma

Long ly khai mình. Cái chỗ kia, thích hợp Đại Địa Ma Long hôm nay tu luyện nhất, hơn nữa Mộ Hàn Thủy Linh phân thân cùng Khô Lâu Đạo Khí đều tại đó, Đại Địa Ma Long sẽ không ở trong Vong Linh ma cốc gặp được bất kỳ nguy hiểm nào.

Đại Địa Ma Long vừa đi, lực chú ý của Mộ Hàn lại chuyển hướng đến vị Đại Hạc Thiên Vực Kiếm Thần Công Tôn Long kia…

Hắc Diễm cấm vực.

Xùy! Xùy…

Trong không gian nội địa rộng lớn, Khúc Hạ đứng lặng đó, sắc mặt vô cùng trầm ngưng, hai tay trắng nõn như nữ tử, mười ngón như Hồ Điệp xuyên hoa cực kỳ nhanh bay múa, khí tức màu đỏ giống như tơ mỏng không ngừng từ đầu ngón tay điện xạ ra, kích thích từng chuỗi tiếng xé gió rất nhỏ mà bén nhọn.

Những tơ mỏng màu đỏ này ở trong không gian Hắc Diễm cấm vực chạy bốn phía, giống như vội vàng sưu tầm lấy cái gì.

Thời gian từng ly từng tý đi qua, hồng ti ở trên hư không tới lui tuần tra càng ngày càng nhiều.

– Thu!

Một lúc lâu sau, trong miệng Khúc Hạ quát lên một tiếng lớn, hai mắt nhắm lại bỗng nhiên mở ra, hai móng đại trương, hung hăng hư nắm đi.

Chợt, tơ mỏng màu đỏ ở trên hư không tới lui tuần tra giống như bị nam châm hấp dẫn vụn sắt, nhao nhao như tia chớp xẹt qua không gian, xông vào hai móng Khúc Hạ.

Cũng không lâu lắm, tất cả tơ mỏng màu đỏ đã ở trong hai tay Khúc Hạ ngưng tụ thành một đoàn tròn căng.

– Dám giết Nhị đệ của lão phu, lão phu nhất định phải làm ngươi lên trời không đường, xuống đất không cửa!

Trong miệng gầm nhẹ một tiếng, Khúc Hạ đem viên cầu màu đỏ kia nắm ở tay phải, ngay lập tức sau đó, những tơ mỏng kia tất cả đều như linh xà chui vào trong cơ thể, mà trong lòng bàn tay Khúc Hạ lại nhiều ra một đoàn khí tức hơi nước trắng mịt mờ, chỉ có lớn nhỏ cỡ nắm tay. Nhìn xem đoàn khí tức này, trên mặt Khúc Hạ toát ra vui vẻ dữ tợn.

Hô!

Sau một lúc lâu, đoàn khí tức kia coi như đã bị đem ra sử dụng, đột nhiên kịch liệt vặn vẹo thay đổi, cuối cùng lại ở trong lòng bàn tay

Khúc Hạ biến ảo thành một đạo thân ảnh màu trắng nho nhỏ. Thân ảnh kia có chút mơ hồ, nhưng y nguyên có thể phân biệt ra đó là một nam tử trẻ tuổi, bộ mặt hình dáng cực kỳ tuấn mỹ.

Từ trên xuống dưới đánh giá bóng trắng này, trên mặt Khúc Hạ nhe răng cười dần dần biến thành nghi hoặc, cặp lông mày kia cũng chăm chú vặn vẹo, giống như trầm tư suy nghĩ. Chứng kiến nam tử trẻ tuổi này, Khúc Hạ đúng là giống như đã từng quen biết, tổng cảm giác mình giống như ở địa phương nào bái kiến hắn.

Không biết qua bao lâu, trong đầu Khúc Hạ phút chốc hiện lên một đạo ánh sáng, hai mắt đúng là mở căng tròn, khó có thể tin bật thốt kêu lên hai cái âm phù:

– Mộ Hàn