Chương 628: Bái sư ( nhất )

Vũ Vương

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Ai là La Thành?

Đôi mắt nhanh chóng quét quanh một vòng. Tiêu Cố bỗng dưng mở miệng vừa bước dài vào trong điện Võ Công, tiếng như sấm sét Lôi Đình. Nó ầm ầm vọng về bên trong điện phủ, chấn cho lỗ tai mọi người đều kêu lên o o.

Hắn mặc dù đang hỏi, nhưng hai đạo ánh mắt trầm tĩnh lại lướt qua hàng trăm hàng ngàn đệ tử Ngoại Sơn mà trực tiếp rơi ở trên người Mộ Hàn. Hai người Thu Hàn Mặc và Ân Vận cũng theo sát ngay sau đó, ánh mắt hơi có vẻ soi xét đồng thời nhìn về phía Mộ Hàn. Trong đôi mắt có một tia kinh ngạc và hiếu kỳ không dễ phát hiện.

– Ta đây!

Tâm thần của Mộ Hàn đã bình tĩnh trở lại. Hắn đón sáu con mắt đang không hề chớp nhìn chăm chú chính mình, với nụ cười vui vẻ nhìn chăm chú vào ba bóng người đang đi đến chỗ mình càng ngày càng gần.

Tiêu Cố, Thu Hàn Mặc và Ân Vận cũng không cần phải làm bộ gì cả, nhưng chỉ giơ tay nhấc chân thì đã có một cỗ khí thế hào hùng tự nhiên mà thổi quét về phía trước. Đông đảo đệ tử Ngoại Sơn ở chung quanh hình như cũng có cảm ứng, đều là tâm thần kinh hoàng nên theo bản năng ngậm miệng lại, không nhịn được mà tránh lui sang hai bên.

Chỉ một thoáng, trong điện Võ Công này đã là lặng ngắt như tờ. Chỉ còn có âm thanh vang vọng từ tiếng bước chân không ngừng của ba người Tiêu Cố.

Âm thanh này tuy rất nhỏ, lại càng biểu hiện ra khí thế của bọn họ.

Cảm giác bị đè nén cường đại giống như những cơn sóng ngập trời gào thét mà đến, coi như con thuyền lớn đồ sộ đều có thể trong nháy mắt bị nâng lên đỉnh cao. Thế nhưng Mộ Hàn đứng mũi chịu sào lại như Định Hải Thần Châm ( trụ cột giữ yên cho biển – gậy Như Ý) vẫn cứ lù lù bất động. Đúng là không hề bị bất cứ ảnh hưởng nào, liền phảng phất như loại cảm giác bị đè nén điên cuồng mãnh liệt tịnh không hề tồn tại.

Ba người thấy thế, trên mặt không nhịn được toát ra vẻ có hơi kinh ngạc.

Trên mặt Mộ Hàn vẫn cứ thản nhiên như không, nhưng mà trong lòng lại cười thầm không thôi. Ba vị đệ tử Nội Sơn thực lực mạnh nhất Khai Dương Phong này lại muốn dùng phương thức như thế để tới thử thăm dò chính mình. Cái đó tuyệt đối gọi là phép tính nhầm. Hắn có được Tử Hư Thần Cung, không gian Tâm Cung rộng lớn vô tận vô biên. Cho dù khí thế của đối phương có cường thịnh hơn đi chăng nữa thì cũng khó mà chống đỡ áp lực do hắn sinh ra.

Thấy loại thủ đoạn này không có hiệu quả, ba người dứt khoát không hề thử nghiệm nữa, khí thế cường đại kia lập tức biến mất.

Sau khi đi tới hai ba bước, bóng dáng khôi ngô của Tiêu Cố đã xuất hiện ở đối diện Mộ Hàn.

Chỉ liếc mắt đánh giá từ trên xuống dưới một lượt, trong con mắt hắn liền hiện lên một vẻ tán thưởng rồi cười ha ha mà nói:

– La Thành sư đệ, nghe nói khi mới tiếp nhận nhiệm vụ của Phong Chủ để tiến vào ‘Vong Linh Ma Cốc’ thì mới là tu vi Vạn Lưu Lục Trọng Thiên. Không nghĩ tới sau khi trở về đã đạt tới Linh Trì Nhất Trọng Thiên, thật sự là rất đáng mừng.

– Linh Trì Nhất Trọng Thiên?

Nghe được Tiêu Cố nói những lời này, chung quanh lập tức bỗng nhiên ồ lên.

Trước đây, các đệ tử Ngoại Sơn ở trong điện Võ Công này đều kinh ngạc với việc Mộ Hàn trở về và cực kỳ hâm mộ khi hắn thu được phần thưởng. Cho nên họ cũng không hề chú ý đến sự thay đổi khí tức của hắn. Huống chi, thực lực của mọi người đều ở dưới Vạn Lưu Thất Trọng Thiên, tu vi của Mộ Hàn đã ra ngoài năng lực cảm ứng của bọn họ, tự nhiên càng không thể liếc mắt liền phán đoán ra nổi. Lúc này thấy Tiêu Cố nói ra, mọi người mới phát hiện cường độ khí tức của Mộ Hàn đã là sâu không lường được.

Ngắn ngủi thời gian mấy tháng, chẳng những tăng lên một cảnh giới nhỏ, tu vi càng là đột phá đại quan ải cảnh giới Linh Trì. Tốc độ này cũng không tránh khỏi quá nhanh. Chẳng lẽ tại Vong Linh Ma Cốc hắn có cơ may gì sao?

Mọi người không chớp mắt nhìn Mộ Hàn. Trên mặt đầy vẻ khiếp sợ.

– Tiêu sư huynh quá khen, ta cũng là nhất thời may mắn mới đột phá đến cảnh giới Linh Trì.

Mộ Hàn cười dài.

– Sư đệ ngươi rất khiêm nhường.

Đạo tu luyện, chưa từng có chuyện may mắn hay không. Tiêu Cố tự nhiên sẽ không coi câu trả lời qua loa của Mộ Hàn là thật. Nhưng mà hắn cũng không miệt mài truy vấn, chỉ chốc lát sau đó giọng nói liền xoay chuyển, hắn cao giọng cười nói

– La Thành sư đệ, Phong Chủ đã biết ngươi hoàn thành nhiệm vụ trở lại Linh Vũ Thánh Thành, cố ý sai chúng ta mời tới Khai Dương Phong gặp mặt!

Mọi người nghe vậy lại là cả kinh. Khai Dương Phong Chủ kia lại điều động ba tên đệ tử Nội Sơn cường đại nhất của mình đi ra nghênh đón Mộ Hàn. Có thể thấy được mức độ coi trọng của ông ta đối với Mộ Hàn.

– Hiện tại phải đi sao?

– Đúng, ngay vào lúc này!

Bóng dáng Tiêu Cố, Thu Hàn Mặc, Ân Vận tức thì liền đã biến mất từ trong điện Võ Công. Nhưng mà khi đến thì chỉ có ba người bọn họ. Khi đi ra thì lại có thêm nhiều hơn một Mộ Hàn.

Sau khi trôi qua một hồi lâu, mọi người trong điện vẫn là thật lâu mà không thể hoàn hồn…

Thiên Tuyền Phong.

Bên trong điện phủ rộng rãi. Mười mấy bóng người đều tề tụ một chỗ, trong thân thể mỗi người đều lượn lờ khí tức mạnh mẽ. Bọn họ đều là đệ tử Nội Sơn cường đại nhất của Thiên Tuyền Phong, mỗi người đều có tu vi trên Linh Trì Ngũ Trọng Thiên. Lúc này, cơ hồ trên mặt mọi người đều tràn đầy hưng phấn và kích động.

– Ngọc Bạch sư huynh, thật không nghĩ tới ngươi vẫn còn có dấu loại bảo vật này. Có nó, lần ‘Võ Các Đạo Hội’ này chúng ta nhất định có thể áp chế được đám nữ nhân Diêu Quang Phong kia.

Một người nam nhân mặt mũi tuấn tú không nhịn được cười lớn, trên mặt tràn đầy sự mừng rỡ không che dấu nổi.

– Không sai, không sai, mỗi người một viên ‘Cuồng Linh Lục Hợp Đan’, nếu mà lại không chiếm được vị trí thứ nhì, đó thật đúng là không có thiên lý.

– Sư huynh, có thể tiết lộ một phen hay không. Đan dược này làm thế nào có được…

Mọi người vui vẻ dạt dào, đều là một vẻ tin tưởng mười phần.

Ánh mắt của Lâm Ngọc Bạch chậm rãi đảo qua mọi người, trong mắt cũng là lộ ra một nụ cười mỉm. Phải qua một hồi lâu, hắn mới đưa tay làm bộ đè xuống, trầm giọng nói:

– Các vị, chuyện này vẫn còn cần giữ bí mật. Nếu mà để cho Diêu Quang Phong biết được rồi có chuẩn bị, vậy muốn muốn chiến thắng có thể sẽ không hề dễ dàng như vậy.

Thấy mọi người đều vội vàng không ngừng gật gù ra hiệu đồng ý, Lâm Ngọc Bạch lúc này mới vừa lòng gật đầu, lại phút chốc ngước mắt nhìn về phía ngoài điện. Chỉ thấy Câu Na vội vã đi đến, trên khuôn mặt nhu mì vẫn còn lưu lại một vẻ kinh ngạc và không thể tưởng tượng nổi thì hắn không khỏi khẽ chau mày, trong lòng thất thần giật thột một cái.

Tất cả đệ tử Thiên Tuyền Phong ở chung quanh cũng phát hiện tình trạng khác thường của Câu Na, nên kìm lòng không đậu mà đảo mắt nhìn lại. Ngay lập tức sau đó, Câu Na liền đã đi tới bên cạnh Lâm Ngọc Bạch. Nàng cúi thân thể mềm mại, môi đỏ mọng có hơi mấp máy.

– Cái gì?

Lâm Ngọc Bạch bỗng dưng biến sắc, bật thốt lên một tiếng hô nhỏ. Thân hình vốn đang ngồi xếp bằng trên bồ đoàn cũng tùy thời run lên, đúng là suýt nữa bắn dựng lên.

Mọi người hai mặt nhìn nhau, một người nam nhân không nhịn được hỏi:

– Lâm sư huynh, có chuyện gì xảy ra.

Lâm Ngọc Bạch khẽ hít vào một hơi, trên mặt lại lộ ra một nụ cười mỉm:

– Có tin tức vừa mới truyền đến từ Linh Vũ Thánh Thành, La Thành kia mấy tháng trước tiến vào ‘Vong Linh Ma Cốc’ đã hoàn thành nhiệm vụ trở về. Hơn nữa tu vi vẫn còn bước chân vào Linh Trì Nhất Trọng Thiên, Khai Dương Phong Chủ mới cử Tiêu Cố, Thu Hàn Mặc và Ân Vận đón hắn lên núi.

– A?

Bên trong điện phủ lập tức vang lên những tiếng la lên giật mình đủ loại, mọi người kìm lòng không đậu trao đổi ánh mắt với nhau, cũng có chút khó có thể tin.

Đối với cái tên La Thành kia, bọn họ đều đã sớm có nghe thấy. Vốn tưởng rằng sau khi La Thành tiếp nhận nhiệm vụ kia thì hẳn phải chết không nghi ngờ, nhưng lại không nghĩ rằng chỉ cách mấy tháng, hắn lại xuất hiện lần nữa. Nhất là tu vi vẫn còn từ Vạn Lưu Lục Trọng Thiên đột phá đến Linh Trì Nhất Trọng Thiên, đây chính là sự tiến bộ khó lường.

Chỉ sau một cái chớp mắt, ánh mắt của tất cả mọi người đều chuyển hướng sang Lâm Ngọc Bạch.

Chuyện Lâm Ngọc Bạch điều động Câu Na dùng Đạo Khí siêu phẩm hai phen làm khó dễ La Thành, bọn họ cũng đều biết được mười phần rõ ràng. Có điều do cùng đều là đệ tử Thiên Tuyền Phong với Lâm Ngọc Bạch, nên bọn họ cũng không hề cảm thấy cách thức của Lâm Ngọc Bạch có cái gì không đúng.

Giữa Bắc Đẩu Thất Phong của Chân Vũ Thánh Sơn mặc dù không tới tình trạng thủy hỏa bất dung, nhưng tranh đấu lẫn nhau cũng là thập phần kịch liệt. Năng lực của La Thành kia khi chữa trị Đạo Khí quả là cực kỳ dũng mãnh, trình độ Luyện khí tất cũng không yếu. Sớm muộn sẽ có một ngày trở thành đệ tử chính thức. Nếu như hắn gia nhập Lục Phong khác, đó chính là đối thủ của Thiên Tuyền Phong, vậy thì cứ sớm chèn ép tịnh không có gì không ổn; cho dù hắn muốn gia nhập Thiên Tuyền Phong, với thực lực Luyện khí của hắn tất nhiên sẽ khiêu chiến địa vị của Lâm Ngọc Bạch. Lâm Ngọc Bạch ra tay áp chế, đã là chuyện ở trong tình lý. Nhưng mà, bọn họ và La Thành cũng không hề trực tiếp xung đột lợi ích, cho nên trả lời việc này như thế nào thì còn phải nhìn ý tứ của Lâm Ngọc Bạch.