Chương 587: Đệ tử ngoại sơn (Hạ)

Vũ Vương

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Báo danh cứ tiến hành như vậy, tu sĩ lần lượt đi lên báo tên, tuổi, lai lịch cùng tu vị sau đó đi vào trong Võ Công Điện.

Không bao lâu trong đội ngũ nhân số ít đi một nửa.

Sau khi Đường Hoan tiến vào cung điện thì Mộ Hàn đã đứng ở trước nhất.

– Tên?

Nam tử trung niên bên trái vẫn mặt không biểu tình, nhưng ánh mắt nhìn vào người Mộ Hàn ẩn ẩn hiện ra một tia dị sắc, giống như có chút tò mò.

– La Thành.

Mộ Hàn thần sắc bình tĩnh.

– Tuổi?

– Hai mươi bốn.

Vì phối hợp tướng mạo của mình Mộ Hàn báo tuổi vượt xa tuổi thật.

– Đến từ nơi nào?

– Pháp La Thiên Vực.

Mộ Hàn nói. Pháp La Thiên Vực cũng là một Trung Thiên Vực, nhưng mà trong Trung Thiên Vực thực lực yếu nhất, ở vào vị trí kế cuối.

– Ah? Tu vị?

– Vạn Lưu lục trọng thiên.

– Có thể, vào đi thôi.

Cũng chỉ hỏi thăm mấy vấn đề đơn giản này, nam tử trung niên liền khoát khoát tay, Mộ Hàn không chút dừng lại đi nhanh về phía trước, trong chốc lát đã vào bên trong điện.

Tòa cung điện này cổ kính, khắp nơi có khí tức trang nghiêm túc mục bao phủ, diện tích nơi này cực lớn, chỉ sợ có thể đồng thời chứa mười vạn người. Trong điện đặt nhiều bồ đoàn, giờ phút này đám người Đường Hoan chừng hai ba trăm người ngồi xếp ở trên đó.

Đi đến bên người Đường Hoan ngồi xuống, Mộ Hàn nhìn qua chung quanh.

Bên trái cung điện có dựng một khối bia ngọc. Trên bia ngọc này ngưng tụ hơn hai trăm chữ, đằng sau mỗi cái tên là một con số, đó là giá trị cống hiến của đệ tử ngoại sơn. Trong đó ngườ xếp hạng thứ nhất giá trị công huân vượt qua năm vạn.

Ở bên phải cũng là một khối bia ngọc khác, nó lớn hơn cái bên trái nhiều, nó dài tới cả ngàn mét, phía trên ban bố tin tức dài hẹp. Hoặc là thu thập dược thảo, hoặc là thu mua đan dược, đạo khí các loại khí cụ vật phẩm, trong đó cũng có chút quan luyện chế và tu bổ đạo khí.

Mỗi một nhiệm vụ dều có con số theo sau, đó là công huân nhận được sau khi hoàn thành nhiệm vụ.

– Hai khói bia ngọc này chỉ sợ là siêu phẩm đạo khí.

Mộ Hàn lập tức đoán được đó là bia công huân và bia nhiệm vụ, ngoài cảm khái thì hắn bắt đầu dò xét bia nhiệm vụ. Ước chừng một phút đồng hồ su những người phía sau cũng báo danh hoàn tất. Bắt đầu ngồi trên bồ đoàn trong điện.

Bốn đệ tử phụ trách báo danh của đệ tử ngọai sơn thì ngồi đối diện mọi người.

– Chư vị. Kế tiếp sẽ do Thiên Tuyền Phong Bạch trưởng lão tới đây kiểm tra. Thỉnh mọi người buông tâm cung ra, không nên kháng cự, chỉ có thông qua cửa ải này mới có cơ hội trở thành đệ tử ngoại sơn của Chân Vũ Thánh Sơn, nếu không thì kết quả mọi người biết rõ rồi, chính là huỷ bỏ tu vị. Trục xuất chân khỏi vũ Thánh thành.

Nam tử trung niên sẳng giọng nói, hai mắt như điện. Rất nhanh đã nhìn quét qua mọi người.

Boong boong…

Sau một khắc Bạch trưởng lão còn chưa lộ diện. Một tiếng chuông thanh thúy chấn động Võ Đạo Điện. Những tiếng chuông này vang vọng trong đầu của mọi người, trong âm thanh như ẩn chứa ma lực khiến mọi người hôn mê buồn ngủ.

Được nam tử trung niên phân phó từ trước, mọi người cũng không có vận dụng chân nguyên tiến hành chống cự. Chỉ trong nháy mắt những tu sĩ Mệnh Tuyền cảnh mặc dù còn bảo trì tư thế ngồi xếp bằng nhưng người thì ngủ say, cũng không lâu lắm những tu sĩ Vạn Lưu Cảnh cũng lần lượt nối gót theo sau.

Mộ Hàn hai mắt nhắm lại, sắc mặt điềm tĩnh, bộ dạng như chìm vào trong giấc ngủ nhưng ý thức của hắn vô cùng thanh tỉnh. Tiếng chuông như ngưng tụ thành thực chất xuyên thấu vào tâm cung của Mộ Hàn, nhưng mà dùng Tử Hư Thần Cung của Mộ Hàn thì căn bản không bị thôi miên.

Mộ Hàn cực lực bảo trì khí tức inh hồn chấn động vững vàng, không có hiển lộ gì cả.

Rất nhanh Mộ Hàn liền phát hiện tiếng chuông này xâm nhập vào sâu trong linh hồn.

Nó đang điều tra trí nhớ của mình!

Trong lòng Mộ Hàn cười thầm, nếu như mình thực bị thôi miên thì trí nhớ đúng là bị người ta tra rõ ràng, nhưng bây giờ mình hoàn toàn thanh tỉnh thì làm sao kẻ này được như nguyện. Nghĩ ngợi xong Mộ Hàn bày trừ tạp chất, hắn không ngừng nghĩ tới câu chuyện bi thảm…

Pháp La Thiên Vực, ở một khu vực biên thùy nghèo khổ có một tiểu gia tộc mấy ngàn người ẩn cư. Trong gia tộc này có hài đồng tên là La Thành tuổi nhỏ đã hiển thị thiên phú phi phàm, nhưng bởi vì mẫu thân có thân phận tỳ nữ nên chính thê của tộc trưởng và nhiều tộc nhân ức hiếp khi dễ.

La Thành không cam lòng chịu nhục, không ngừng cần tu khổ luyện, tu vị liên tiếp tăng lên xác thực khiến sinh hoạt của mẫu thân được cải thiện, mà khi hắn hóa võ nhập đạo đột phá đến Huyền Thai cảnh thì các lọi chèn ép vô hình cũng bắt đầu kéo tới, chỉ vì thực lực của hắn uy hiếp được địa vị con trai trưởng của tộc trưởng.

La Thành phản kháng nhưng kết quả cuối cùng chính là mẫu thân bị bắt, ngay cả bản thân mình cũng biến thành tù nhân. Nhưng mà tòa bộ tộc nhân của La Thành kể cả phụ thân hắn cũng không biết hắn là một Đạo Văn Sư pháp lực thủy, mộc song thuộc tính, hắn đã bỏ chạy

Mấy năm sau thực lực của La Thành đột nhiên tăng mạnh, hắn bước vào Vạn Lưu Cảnh.

Tự nghĩ sau khi có đầy đủ thực lực bảo vệ mình, La Thành quay về gia tộc muốn mang mẫu thân rời đi, lại biết được hắn mấy năm trước đào tẩu nên mẫu thân đã bị liên quan đến, bị phụ thân tự mình hạ lệnh xử tử. La Thành thống khổ, hung tính đại phát cho nên diệt sạch cả gia tộc.

Rồi sau đó La Thành trong lúc vô tình biết được tin tức Chân Vũ Thánh Sơn tuyển nhận đệ tử, hắn không tìm thấy đầy đủ tu di châu mở vực giới chi môn, may mắn hắn tại Pháp La Thiên Vực du đãng vài năm vô tình tìm được thông đạo giới vực thượng cổ lưu truyền tới nay, vì vậy liên tiếp vượt qua vực giới thông đạo đã sớm bị vứt đi, lại đi qua ba Hạ Thiên Vực, trải qua vô cùng nguy nan, tốn hao thời gian hơn một năm mới tiến vào Xích Thành Thiên Vực.

Vận khí thật không tốt chính là khi hứn tới Linh Vũ Thánh Thành thì Chân Vũ Thánh Hội năm nay đã chấm dứt. La Thành thật vất vả mới tới đây tự nhiên không cam lòng buông tha, rơi vào đường cùng La Thành đi tới bên ngoài Võ Công Điện muốn ghi danh trở thành đệ tử ngoại sơn của Chân Vũ Thánh Sơn…

Đến tận đây câu chuyện chấm dứt.

Sau khi bien câu chuyện này Mộ Hàn phát hiện tiếng chuông kia cũng lặng lẽ rời khỏi linh hồn của hắn, sau đó Mộ Hàn chợt nghe được tiếng than nhẹ:

– Đáng tiếc, La Thành rõ ràng bỏ qua Chân Vũ Thánh Hội, bằng bằng tu vị Vạn Lưu lục trọng thiên của hắn và thân phậ Đạo Văn Sư pháp lực thủy, mộc song thuộc tính đủ trở thành đệ tử chánh thức của Chân Vũ Thánh Sơn.

– Trình độ luyện khí của hắn không tệ, tối hôm qua hắn ở trên quảng trường luyện chế tăng phẩm cấp một kiện đạo khí lên cao phẩm.

Người tiếp lời là nam tử trung niên tiếp nhận đệ tử báo danh, trong thanh âm lộ ra một tia vui vẻ khó phát giác.

Loong coong! Loong coong!

Hai âm phù nổ vang, các tiếng chuông cũng dừng lại.

Cảm thấy thời cơ không sai biệt lắm, đột nhiên Mộ Hàn tỉnh lại, mở to mắt, có chút mờ mịt nhìn hai bên, trừ những tu sĩ cùng tham gia kiểm tra ra chỉ có bốn thân ảnh nam tử đối diện, về phần Bạch trưởng lão càng không có bóng dáng, dường như chưa bao giờ xuất hiện qua.