Chương 911 : Mọi người tụ họp

Tạo Hóa Tiên Đế

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Bất quá nói dễ dàng, nhưng làm lại vô cùng gian nan, coi như là Khương Tư Nam, thiếu một ít sẽ lâm vào trong bóng tối vĩnh hằng, muôn đời trầm luân.

Hôm nay Khương Tư Nam, tuy vẫn là nửa bước Vương giả, nhưng mà toàn thân tinh huyết sôi trào, pháp lực mênh mông như đại dương mênh mông, nhất là lực lượng lĩnh vực dần dần ngưng tụ, tựa như một Chân Long hình người, chỉ kém một cơ hội, là có thể Long Ngạo Cửu Thiên, đột phá Vương giả!

– Không phá thì không xây được, phá rồi lại lập. . .

Đế Nhất thì thào tự nói, trong ánh mắt lộ ra một tia hào quang, ánh mắt của hắn rơi vào trên người Khương Tư Nam, rất nghiêm túc nói:

– Xem ra ta vẫn là xem thường ngươi, nhưng mà kế tiếp ngươi sẽ không có cơ hội tốt như vậy!

Trên người Đế Nhất, tiên quang vô lượng bay lên, sức mạnh to lớn mênh mông quấy thiên địa, một cỗ lực lượng để cho tất cả mọi người kinh hồn táng đảm, từ trên người Đế Nhất chậm rãi thức tỉnh!

Coi như là Khương Tư Nam, cảm nhận được loại lực lượng này, sắc mặt cũng hơi có chút ngưng trọng.

– Cuối cùng muốn sinh tử tương bác sao?

Mọi người ở đây thần sắc kích động, thời điểm muốn xem Khương Tư Nam cùng Đế Nhất kịch liệt va chạm, xa xa, trong hư không bỗng nhiên một tiếng nổ vang khủng bố truyền đến, thiên địa chấn động kịch liệt.

– Ha ha ha. . . Tốt! Không hổ là đệ tử của Dịch Thiên Cơ ta, năm đó Thương Sinh có thể đánh bại Đế Nhất, hôm nay Tư Nam ngươi đồng dạng có thể đánh bại hắn!

Một tiếng cười phóng đãng mà hào sảng vang lên ở giữa thiên địa, trong hư không xa xa, hào quang sáng chói chói mắt, gió nổi mây phun, thiên địa đại thế hạo hạo đãng đãng tịch cuốn tới, từ đó bước ra vô số thân ảnh khí tức ngập trời khủng bố!

Hai người cầm đầu, một là thanh niên mặc thanh y nho nhã, trong nhãn quang mang theo ý cười ôn hòa, phảng phất như có Tinh Hà chuyển động, mang theo một tia tuế nguyệt tang thương cùng cơ trí, để cho người xem xét liền không nhịn được sinh lòng kính ý.

Mà một cái khác là lão giả râu tóc lộn xộn, thân mặc đạo bào rộng thùng thình, khuôn mặt tang thương, nhưng mà đôi mắt lại cực kỳ lợi hại, bộc lộ tài năng, mặc dù cả người thoạt nhìn có chút không bị trói buộc, nhưng lại tương hợp với Đại Đạo hư không, có một loại khí chất kỳ dị.

Khi Khương Tư Nam chứng kiến hai người kia, toàn thân lập tức chấn động, nhịn không được thốt ra:

– Chưởng giáo Chân Nhân, sư tôn!

Hai người này đúng là Chưởng giáo Chí Tôn của Đại La Thiên Tông Phong Thiên Quân, cùng Thiên Cơ Trận Vương Dịch Thiên Cơ!

Ở sau lưng hai người bọn họ, Khương Tư Nam thấy được Thái Thượng trưởng lão Nam Cung Cầm quen thuộc, Tả Mạc cùng Tả Thịnh, cùng với 100 Diệt Thần vệ bạch y kim kiếm, khí tức nghiêm nghị, tất cả đều là nửa bước Vương giả!

Một nhóm người này, khí tức mênh mông cuồn cuộn, ngang trời mà đến, lập tức liền đi tới Ngũ Hành Thiên Cung.

– Xú tiểu tử, sự tình mấy ngày nay ta đều nghe nói, làm tốt lắm!

Dịch Thiên Cơ đi tới, vỗ vỗ bả vai của Khương Tư Nam, trong ánh mắt tràn đầy nụ cười ôn hòa.

– Tư Nam, nửa bước Vương giả có thể chém ngược Vương giả, hơn nữa ở dưới hơn mười Vương giả vây công toàn thân trở ra, không hổ là đệ tử của Thiên Cơ sư thúc!

Trong ánh mắt Phong Thiên Quân cũng tràn đầy dáng tươi cười tán thưởng, cả người thanh y tiêu sái, có một cỗ khí chất mờ ảo không bị trói buộc.

Khương Tư Nam hít sâu một hơi, cảm giác cái mũi có chút chua xót.

Sau khi từ trong Tinh Tuyệt Cổ Thành đi ra, Chân Cương giới phát sinh kịch biến như thế, bọn người Phong Thiên Quân cùng Dịch Thiên Cơ không biết tung tích, trong nội tâm Khương Tư Nam vẫn vô cùng lo lắng.

Hôm nay chứng kiến bọn hắn không có thương tích, người bị Ngũ Hành Thánh Tông giam giữ cũng được mình cứu ra, trái tim treo cao cuối cùng cũng buông xuống.

– Chưởng giáo Chân Nhân, sư tôn, đám người Nhị sư huynh cũng không có việc gì, ta đã cứu bọn hắn ra rồi!

Trong tay Khương Tư Nam lóe lên hào quang, bọn người Dịch Phi, Ngư Hóa Long, Khương Vũ Điệp, Phương Tình Tuyết… trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp nhao nhao xuất hiện ở trên quảng trường.

Mà trên quảng trường, ánh mắt đám người Ngũ Đạo Tông, Trọng Lê Trận Vương, Đệ Nhất Thánh… trở nên càng âm trầm.

Đến cuối cùng, Đệ Nhất Thánh vỗ án, thanh âm lạnh như băng nói:

– Phong Thiên Quân, Dịch Thiên Cơ, hơn ba tháng trước, cho các ngươi may mắn đào tẩu, hôm nay các ngươi lại vẫn dám đến? Hôm nay tất cả mọi người các ngươi, một cái cũng đi không được!

Ánh mắt của Trọng Lê Trận Vương cũng lợi hại nhìn về phía Dịch Thiên Cơ, Chân Cương giới hai đại Trận Vương tương kiến, tự nhiên đều hấp dẫn lẫn nhau.

– Dịch Thiên Cơ, vậy mà có thể ở trong khoảng khắc phá Hộ Sơn Đại Trận của Ngũ Hành Thánh Tông ta, quả thật là hảo thủ đoạn a!

Thanh âm của Trọng Lê Trận Vương rất lạnh, ba tướng quân Diệt Thần Vệ Linh Hư, Chân Hư cùng Thần Hư ở sau lưng Ngũ Đạo Tông, toàn thân đều là sát khí ngập trời, mang theo một đám Diệt Thần vệ mặc áo giáp màu đen, sát cơ rừng rực, tựa như ma binh tử vong, lập tức liền vây quanh đám người Phong Thiên Quân cùng Dịch Thiên Cơ ở trung ương.

Dịch Thiên Cơ nhìn Trọng Lê Trận Vương, khóe miệng lộ ra một tia khinh thường, không có phản ứng đến hắn, mà tay áo trực tiếp cuốn một cái, kéo Long Ngưng Tuyết cùng Long Thu Nguyệt lại, vỗ xuống một chưởng, hào quang bắn ra bốn phía, trên thân hai người đùng đùng rung động, phong ấn gia trì ở trên thân hai người lập tức tiêu tán.

Long Ngưng Tuyết cùng Long Thu Nguyệt chứng kiến sư tôn Nam Cung Cầm, còn có Khương Tư Nam bình yên vô sự, thần sắc đều kích động, vô cùng vui sướng.

– Sư tôn, các ngươi không có việc gì, các ngươi thật sự không có việc gì. . .

Thanh âm của Long Thu Nguyệt nghẹn ngào, trong đôi mắt chảy ra nước mắt, ngay cả Long Ngưng Tuyết tính tình lạnh nhạt như băng cũng hai mắt ẩm ướt.

– Đứa nhỏ ngốc, chỉ bằng một đám chuột nhắt như vậy, làm sao có thể thương được chúng ta, hôm nay vi sư liền lấy lại công đạo cho các ngươi!

Nam Cung Cầm rất có một cỗ khí khái hào hùng bậc cân quắc không thua đấng mày râu, sủng ái nhìn Long Ngưng Tuyết cùng Long Thu Nguyệt, ôn nhu cười nói.

Khương Tư Nam cũng cười nhìn bọn người Nhị sư huynh Dịch Phi cùng muội muội Khương Vũ Điệp, gật đầu ý bảo.

Giờ phút này, Ngũ Đạo Tông ngồi ở trên chủ vị rốt cục đứng lên.

Thân hình của hắn có chút gầy gò, bận Tử Kim đạo bào, đứng chắp tay, phảng phất như thiên địa đều theo hắn đứng lên, mà hội tụ đến chung quanh hắn, có một cỗ lực lượng hư không vô hình lưu động, để cho ánh mắt tất cả mọi người chấn động.

Đây tuyệt đối là một Vương giả chí cường thâm bất khả trắc!