Chương 1480: Đánh bại đệ tử cũ

Tạo Hóa Tiên Đế

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Chiến lực Giang tiểu đệ không ngờ lại có đề thăng? Đúng là quá biến thái!

Ánh mắt Xích Lạc Lạc chợt lóe, lộ ra một tia kinh thán.

Lấy ánh mắt nàng tự nhiên có thể nhìn ra được, đám đệ tử mới vây ở cửa lớn Cổ Thần viện này ai nấy đều có tiên cơ cường đại, thực lực tuyệt cường, đều là cường giả có thể so sánh với Ngụy Giang Sơn và Tề Thiên Vũ trước lúc đột phá.

Nhưng mà, dưới tay Khương Tư Nam, bọn họ cánh nhiên ngay cả một chiêu đều không chống được.

– Đám người này bị người ta giật giây mà còn không biết, đúng là đáng buồn!

Ngụy Giang Sơn cũng lắc lắc đầu nói.

Ánh mắt Đao Ma chợt lóe, phảng phất có hai đạo đao mang bén nhọn lấp lánh giữa hư không, trong ánh mắt nhìn về phía Khương Tư Nam tràn đầy chiến ý.

– Đột phá ư? Như thế mới càng tốt, lần tiếp theo ta nhất định sẽ thắng ngươi!

Ầm ầm!

Khương Tư Nam giống như Chân Long ra biển, toàn thân lộng lẫy kim quang, mỗi một quyền một chưởng đều ẩn chứa thần lực khó lường, trước kia khi còn chưa đột phá Thất Tinh cổ thần cảnh, Khương Tư Nam đã có thể chiến bại Đại La Kim Tiên, bây giờ đã đột phá đến Thất Tinh cổ thần cảnh, đối phó đám đệ tử Kim Tiên viên mãn này quả thật dễ như trở bàn tay.

Phốc phốc…

Đám đệ tử mới liên tục thổ huyết, bị quyền phong Khương Tư Nam cuốn thốc lên, tuy Khương Tư Nam không hạ tử thủ, nhưng bọn họ cũng phải gánh chịu thương thế không nhẹ, rất nhanh đã nằm la liệt trên mặt đất, kêu thảm không thôi, miệng không ngừng ho ra máu.

– Hắn… Hắn cánh nhiên lợi hại như vậy?!

Đệ nhất Tân Duệ bảng, hắn… Hắn hoàn toàn xứng đáng!

Đám đệ tử mới vốn khí diễm ngang ngược, lúc này ai nấy đều tâm kinh đảm chiến, trong mắt đầy vẻ khó mà tin tưởng.

Bọn họ vốn cho rằng, nhiều đệ tử mới cùng nhào lên như vậy, Khương Tư Nam dù là đệ nhất Tân Duệ bảng thì đã sao? Nhất định không phải là đối thủ của bọn họ.

Nhưng mà, Khương Tư Nam vừa ra tay, lập tức kinh hãi toàn trường.

Gần gần chỉ giây phút, Khương Tư Nam đã hoàn toàn đánh bại hơn hai trăm đệ tử thiên tài, hơn nữa thần sắc hắn vẫn rất bình tĩnh, thậm chí không thèm nhìn chúng nhân nằm nghiêng ngả dưới đất lấy một lần, ánh mắt xoay chuyển, quay sang nhìn Phương Tuyền và mấy tên đệ tử khóa trước.

– Tìm một ít phế vật đến xò xét ta, tính bản sự gì? Nếu muốn đánh, vậy tự bước ra mà động thủ, ta tùy thời phụng bồi!

Thanh âm Khương Tư Nam rất đạm mạc, nhưng nghe vào trong tai đám người Phương Tuyền lại cực kỳ chói tai.

– Cánh nhiên tưởng muốn khiêu chiến ta? Được được được… Tiểu tử, lá gan ngươi đúng là lớn lắm! Ngay cả đệ tử khóa trước của Cổ Thần viện các ngươi cũng không dám xương cuồng như thế trước mặt ta, ngươi được lắm!

Phương tuyền giận quá hóa cười, lập tức bước tới, bước đi dưới chân cực nhẹ nhàng, phảng phất hư không chung quanh đều chuyển động theo nhịp bước của hắn, nháy mắt đã đi đến trước mặt Khương Tư Nam.

– Nói nhảm nhiều thế làm gì, muốn đánh thì cứ đánh!

Khương Tư Nam đột nhiên nhíu mày, có phần mất kiên nhẫn nói.

Hắn mới vừa giải khai đạo phong cấm chi tỏa thứ tám, trong lòng có rất nhiều điều hiểu ra, vốn định tập trung tu luyện một phen, nhưng ngờ lại bị một đám ruồi nhặng quấy rối.

Chẳng qua hắn tự nhận tuy mình được xếp đệ nhất trên Tân Duệ bảng, thì cùng lắm chỉ có một ít đệ tử mới không phục thôi, chứ hắn đâu hề trêu chọc những đệ tử khóa trước này.

Có điều mình không gây chuyện, chuyện phiền toái lại luôn tìm đến.

– Tiểu tử, ngươi cuồng lắm! Vậy để ta tới thử xem rốt cục ngươi có mấy cân mấy lượng!

Trong mắt Phương Tuyền chớp qua một đạo lãnh mang, hắn chính là cường giả Đại La Kim Tiên trung kỳ, hơn nữa còn tu luyện Tiên Vương kinh, một thân chiến lực cường đại vô cùng, cánh nhiên lại bị một tên Thất Tinh cổ thần miệt thị, trong lòng lập tức bùng lên lửa giận.

– Phương sư huynh, tiểu tử này cần gì đến lượt ngươi động thủ, loại không biết tốt xấu như thế, cứ để ta giáo huấn được rồi!

Phương Tuyền vốn định động thủ, nhưng lại bị một thanh niên bên người ngăn cản, thanh niên kia nét mặt âm trầm, ánh mắt băng lãnh, bay thẳng đến chỗ Khương Tư Nam.

– Tiểu tử, đừng nói ta bắt nạt ngươi, ta nhường ngươi ra trước ba chiêu!

Thanh niên kia cười lạnh một tiếng, sắc mặt khinh miệt nhìn Khương Tư Nam.

Tu vi hắn đã đạt đến Đại La Kim Tiên sơ kỳ đỉnh phong, vừa nãy Khương Tư Nam quét ngang đám đệ tử mới Kim Tiên viên mãn nhìn có vẻ rất chấn hám, nhưng hắn tịnh không để vào trong mắt, sai lệch giữa Đại La Kim Tiên và Kim Tiên lớn vô cùng, hắn tin tưởng nếu động thủ thì mình cũng có thể làm được.

Cường giả Thần Đạo vô địch đồng giai, nhưng bản thân mình lại cao hơn Khương Tư Nam một đại cảnh giới, hung hăng giáo huấn Khương Tư Nam một trận, hắn tự nhận cái đó mình vẫn làm được.

– Ồn ào!

Khương Tư Nam nhàn nhạt thổ ra hai chữ, nháy mắt liền ra tay.

Ầm ầm!

Lôi đình hừng hực, thiểm điện vàng rực trút nghiêng như nước, Khương Tư Nam oanh ra một quyền, từ trong lôi đình vô tận trực tiếp vọt ra một tôn Chân Long vàng óng, quét ngang về phía thanh niên.

Khương Tư Nam chuẩn bị lấy ưu thế tốc độ cực nhanh, hung hăng chấn nhiếp đám đệ tử khóa trước này, tránh miễn ngày sau bọn họ không ngừng ùn ùn kéo tới gây chuyện.

Thế nên, vừa ra tay hắn đã thi triển luôn tuyệt chiêu Tổ Long bảo thuật.

Nếu Tổ Long bảo thuật đã bạo lộ, hắn cũng không tính toán tiếp tục che giấu, dù sao ở trong Thần Tiên học viện cũng không ai dám cuồng vọng ra tay cướp đoạt.

Tôn Chân Long kia sống động như thật, tiếng long ngâm kinh thiên động địa, một luồng khí tức hạo hãn đập mặt mà đến, thanh niên nét mặt âm trầm tức thì biến sắc.

Khắc này, hắn mới thực sự ý thức được sự cường đại đến mức khủng bố của Khương Tư Nam, hắn không khỏi muốn hung hăng quất cho mình một bạt tai, cánh nhiên dám tự đại nói nhường tiểu tử này ba chiêu?

Sợ rằng không cần ba chiêu, ngay chiêu đầu tiên mình đã thua trong tay đối phương.

Sát sát sát sát sát sát sát!

Trong miệng thanh niên nét mặt âm trầm trực tiếp quát lớn bảy chữ sát, mỗi chữ sát vừa ra, sát khí lại chồng thêm, đến sau cùng phảng phất như là thực chất, hóa thành một mảnh cương phong sát khí tràn khắp thiên địa.

Tranh!

Nháy mắt hắn liền rút ra một thanh chiến đao đen bóng, cương phong sát khí ngất trời kia trực tiếp chui vào trong chiến đao, một đao trảm tới Khương Tư Nam.

Đao quang phân khai thiên địa, như ngân hà rót xuống chín tầng trời.

Ầm ầm!

Chân Long ngạo khiếu thiên địa, ầm vang đụng cùng một đao kia, đây là vạ chạm giữa hai tuyệt thế thần thông, thần quang vô cùng tận tán xạ bốn phía, khiến cho ngay cả hư không đều bắt đầu xuất hiện từng đạo vết rạn.

Nếu đây không phải là tịnh thổ của Thần Tiên học viện, khắp nơi đều bố đầy cổ trận khổng lồ, sợ rằng có rất nhiều đỉnh núi đã trực tiếp nổ tung.

Thần quang chôn diệt, đao mang phá toái, sau cùng thế lao tới của Chân Long là không thể ngăn, trực tiếp nứt vụn đao cương sát khí khủng bố kia, hung hăng đâm sầm trên ngực thanh niên nét mặt âm trầm.

Phốc!

Một búng máu tươi phún ra, nháy mắt khí tức hắn lập tức uể oải, trong mắt đầy vẻ kinh khủng, hung hăng nện lên trên vách núi.

– Cánh nhiên đúng là Tổ Long bảo thuật?!

Trong mắt Phương Tuyền chớp qua một tia ngưng trọng, nhịn không được kinh thán ra tiếng.

Tuy lời đồn nói tiểu tử đệ nhất Tân Duệ bảng này thân mang Tổ Long bảo thuật, nhưng trước đây Phương Tuyền còn bán tín bán nghi, cho tới giờ khắc này, cuối cùng hắn mới tin tưởng.

– Còn muốn đánh nữa không?

Khương Tư Nam như thiên thần hàng lâm, mâu quang như điện, đứng ở trước mặt thanh niên kia, trong mắt đầy vẻ bình tĩnh.&