Chương 1194: Ngũ Lôi Thiên Cương Chính Pháp

Tạo Hóa Tiên Đế

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Kim Cương Phá Thiên Lôi!

Thần sắc của Lôi Chấn lạnh nhạt, sừng sững ở trên hư không, trong miệng quát một tiếng, con ngươi tử sắc tản mát ra phù văn thần bí, từ trên chín tầng trời, phong vân cuốn động, có lôi hồ kim sắc ngang trời mà đến, ẩn chứa khí tức bá đạo vô tận, mênh mông.

– Thanh Mộc Sinh Diệt Lôi!

Từ trong miệng Lôi Chấn phun ra mấy chữ, sinh cơ bàng bạc cùng khí tức âm lãnh tĩnh mịch tràn ngập, từ đó diễn sinh ra một đạo Lôi Đình thanh sắc, từ một phương hướng khác rơi xuống, hơn nữa cùng Lôi Đình kim sắc đan vào chung một chỗ, trong hư không có một loại ý cảnh sinh tử thay đổi liên tục xuất hiện.

– Hắc Thủy Trấn Hải Lôi!

– Liệt Diễm Phần Thiên Lôi!

– Huyền Hoàng Bất Diệt Lôi!

Lại là ba đạo Lôi Đình ở trong hư không xuất hiện, phân biệt thành màu đen, xích sắc cùng màu vàng, năm đạo Thần Lôi đan vào chung một chỗ, như năm Lôi Trụ, hoặc như một phương lao tù, vây Khương Tư Nam ở trung ương, phong vân cuốn động, phảng phất như Thiên Đạo tức giận, muốn tiêu diệt tất cả.

Lôi Chấn đạp lôi mà đến, tử nhãn uy nghiêm mà thần bí, như Thiên Đế dò xét tứ phương, hoành đẩy nhật nguyệt tinh thần, có một loại Đạo Vận vô địch.

– Ngũ Lôi Thiên Cương Chính Pháp! Diệt!

Cuối cùng, theo thanh âm lạnh như băng của Lôi Chấn vang lên, năm đạo Lôi Đình rừng rực đồng thời nổ tung, trong hư không Ngũ Hành đan vào, diễn biến ra một mảnh Hỗn Độn Thế Giới, thần quang vô tận phun trào, lập tức liền bao phủ thân ảnh của Khương Tư Nam.

– Dĩ nhiên là Ngũ Lôi Thiên Cương Chính Pháp? Thật không ngờ Lôi Chấn này tàn nhẫn như vậy, trực tiếp sử dụng thần thông vô thượng của Thần Tiêu Tông, Long Ngũ nhất định là hẳn phải chết không thể nghi ngờ!

Có cường giả Long tộc trong ánh mắt lộ ra vẻ mặt ngưng trọng, thở dài nói.

– Ngũ Lôi Thiên Cương Chính Pháp, tương truyền cũng là Lôi Đế truyền thừa, bị Thần Tiêu cung nhận được, diễn biến ra môn thần thông vô thượng này, có thể hóa ra Ngũ Hành chi lôi, lực công kích vô cùng cường đại, nghe nói tu luyện tới viên mãn, coi như là Chân Tiên trên chín tầng trời, cũng có thể làm bị thương, tuy thân thể của Long Ngũ cường đại, nhưng sợ cũng không cách nào sống qua năm đạo Lôi Đình kia!

Các cường giả đều cảm thán nói, nhìn về phía thân ảnh Lôi Chấn trong hư không, trong ánh mắt lộ ra vẻ kính sợ.

Thậm chí ngay cả một ít cường giả Chí Tôn, thần sắc cũng có chút trịnh trọng, mặc dù Lôi Chấn chỉ là nửa bước Chí Tôn, nhưng loại thần thông vô thượng khủng bố này, coi như là bọn hắn cũng không khỏi không nhìn thẳng vào.

– Vô sỉ! Đường đường nửa bước Chí Tôn, đối phó một người mới vừa vào Hoàng cảnh, lại tàn nhẫn như vậy!

Sắc mặt của Ngao Vân hết sức khó coi, hắn thân là Tổ Long cung thiếu cung chủ, giờ phút này giống như bị người vẽ mặt, trong nội tâm bắt đầu khởi động lấy lửa giận vô tận.

– Lôi Chấn, nếu ngươi giết hắn, ta tất sát ngươi!

Một thanh âm lạnh như băng truyền đến, trong ánh mắt của Ngao Hinh Nhi tràn đầy lo lắng, đồng thời trong lòng của nàng cũng có chút ít hối hận, hối hận vì sao mình lại để Khương Tư Nam ra tay, nếu không cũng sẽ không sa vào tình cảnh nguy hiểm như thế.

Khương Tư Nam cứu ca ca của mình, hơn nữa cùng ca ca quan hệ thoạt nhìn tốt như vậy, nếu hắn chết ở đây, chỉ sợ ca ca của mình nhất định sẽ nổi giận.

Nghe được thanh âm của Ngao Hinh Nhi, ánh mắt của Lôi Chấn lạnh lẽo, trong con ngươi tử sắc, lộ ra một đạo thần mang yêu dị.

Hắn thật không ngờ, Ngao Hinh Nhi sẽ coi trọng Khương Tư Nam như thế, đây chẳng qua là một thị vệ Hoàng giả sơ kỳ mà thôi, Lôi Chấn cường thế ra tay, là muốn trực tiếp chém giết Long Ngũ, chấn nhiếp người Long tộc, mới có thể khỏi bị thiên tài Long tộc quấy rầy.

Nhưng thật không ngờ, Ngao Hinh Nhi coi trọng thị vệ này như thế.

Khóe miệng của Lôi Chấn lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, cười lạnh nói:

– Ngươi đã coi trọng hắn như vậy, vậy hắn càng đáng chết hơn!

Ầm ầm!

Thần quang vô tận phun tứ phương, toàn bộ Tổ Long cung run rẩy kịch liệt, hư không mảng lớn mảng lớn vỡ vụn ra, hư không loạn lưu tràn ngập, Lôi Đình rừng rực hủy diệt sông núi cây cối, để cho Tổ Long cung có chút không ổn định, bộc phát ra khí tức để cho tất cả mọi người kinh hồn táng đảm.

– Tư Nam, ngươi nhất định phải chống đỡ a!

Ngao Hinh Nhi nhìn thần quang bộc phát trước mắt, ánh mắt lo lắng tìm kiếm thân ảnh quen thuộc kia.

– Chỉ là Hoàng giả sơ kỳ, ở dưới Ngũ Lôi Thiên Cương Chính Pháp, đã sớm hóa thành tro bụi! Có thể làm cho Lôi sư huynh sử dụng một thức thần thông này, hắn cũng có thể tự ngạo rồi!

Đệ tử Thần Tiêu Cung, thần sắc kiêu căng, thanh âm lạnh như băng nói.

– Đúng vậy, hắn cũng coi là chết có ý nghĩa! Chỉ là một thị vệ, cũng dám khiêu chiến Lôi sư huynh, thật sự là không biết sống chết!

Một thiếu nữ Thần Tiêu Cung khuôn mặt xinh đẹp, hoa si nhìn thoáng qua Lôi Chấn, có chút cay nghiệt nói.

Hiển nhiên, nàng đối với Lôi Chấn cực kỳ sùng bái, bởi vậy đối với Ngao Hinh Nhi tự nhiên cũng mang một loại địch ý không hiểu, thị vệ của Ngao Hinh Nhi bị giết, trong nội tâm nàng tự nhiên mừng thầm.

– Ngươi vững tin như vậy, một quyền này có thể giết được ta sao?

Vừa lúc đó, một thanh âm đột ngột bỗng nhiên ở trong hư không vang lên.

Oanh!

Thần quang tung thiên mà lên, dâng ra khí lành vô tận, như một thông thiên thần trụ xuyên thẳng thương khung, thân ảnh của Khương Tư Nam xuất hiện ở đỉnh trụ trời, áo trắng phần phật, con mắt như tinh thần, tuy sắc mặt có chút tái nhợt, nhưng hiển nhiên không có trọng thương gì, toàn thân có một loại Đạo Vận thần bí tràn ngập.

Ông!

Phù văn từng sợi, như Trật Tự Thần Liên, cấu kết Lôi Đình hải dương, Ngũ Lôi Thiên Cương Chính Pháp của Lôi Chấn, biến thành năm đạo Lôi Đình thần bí, giờ phút này bị phân giải thành quang vũ vô tận, cực kỳ mềm mại phiêu phù ở chung quanh Khương Tư Nam, tạo thành một cảnh tượng thần bí.

– Cái gì?

Những đệ tử Thần Tiêu cung vừa rồi trào phúng Khương Tư Nam, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc không thể tưởng tượng nổi, miệng trương thành chữ O, phảng phất như có thể nhét vào một quả trứng gà.

Trong nội tâm bọn họ đều rung mạnh, vốn tưởng rằng Khương Tư Nam ở dưới Ngũ Lôi Thiên Cương Chính Pháp hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng Khương Tư Nam lại bình yên vô sự xuất hiện ở trước mặt bọn hắn.

– Ngươi rất tốt!

Ánh mắt của Lôi Chấn co rụt lại, tử nhãn lập loè, có một loại sáng bóng thần bí tràn ngập, hắn thấy được quanh thân Khương Tư Nam tràn ngập những phù văn thần bí kia, trong nội tâm rung mạnh, như nhìn thấy đồ vật gì không thể tưởng tượng nổi.

Trong nội tâm Khương Tư Nam cả kinh, tâm niệm vừa động, quanh thân lượn lờ những phù văn kia lập tức tiêu tán.

Vừa rồi, Lôi Chấn dùng lực lượng nửa bước Chí Tôn, đột nhiên thi triển Ngũ Lôi Thiên Cương Chính Pháp, đối với Khương Tư Nam xác thực đã tạo thành uy hiếp thật lớn.

Ngũ Hành chi lôi, ẩn chứa sinh diệt chi lực khủng bố, như Sinh Tử Ma Bàn, coi như là thân thể của Khương Tư Nam vô cùng cường đại, cũng không cách nào thừa nhận loại nghiền ép trình độ này.

Ở trong lúc nguy cấp, Khương Tư Nam tâm linh trong vắt, phúc chí tâm linh niệm động Lôi Đế Tiên Kinh quy tắc chung, những Tiên Kinh phù văn thần bí kia lượn lờ ở chung quanh Khương Tư Nam, phảng phất như tạo thành một đạo kết giới, chẳng những chặn Ngũ Lôi Thiên Cương Chính Pháp, lại có thể lợi dụng phù văn khống chế Ngũ Hành chi lôi, bởi vậy Khương Tư Nam chỉ là tạng phủ có chút chấn động, nhưng không có bị thương thế gì.