Chương 1306: Thiên kiếm truyền nhân

Tạo Hóa Tiên Đế

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Đại ca, nhị ca, các ngươi mà còn như vậy là đại tẩu ăn giấm đấy!

Ở bên, tiểu hòa thượng quái khiếu nói, nhưng trong ánh mắt rõ ràng cũng lộ ra thần sắc kích động.

Bên còn lại nét mặt lãnh tuấn của Đoan Mộc Hàn cũng trở nên nhu hòa, ánh mắt rơi ở trên thân Khương Tư Nam và Vương Vũ Thần, thoáng đỏ bừng.

Mấy năm trước, trong chiến trường Thần Ma, bốn người kết bái làm huynh đệ.

Nhưng ai ngờ, nhiều năm qua đi như vậy, bốn huynh đệ lại chưa được một lần đoàn tụ, lần này gặp nhau trong Thiên Kiếm Tiên Sơn, tất cả cảm giác xa lạ đều biến mất không tung tích, trong ánh mắt bốn người chỉ có tình nghĩa huynh đệ thâm sâu tuôn động.

– Nhị đệ, chúc mừng ngươi giành được truyền thừa Thiên kiếm chi chủ!

Khương Tư Nam khẽ cười, vỗ vỗ bả vai Vương Vũ Thần nói.

Nói tới đây, trong ánh mắt Vương Vũ Thần lập tức toát ra thần sắc u oán, nói:

– Đại ca, việc này đều do ngươi mà ra, giờ ta cánh nhiên trở thành truyền nhân Kiếm Tông, nếu bị lão tổ tông biết được, nhất định sẽ đánh chết ta!

– Hừ hừ hừ… Lão tổ tông của Vương gia các ngươi chỉ biết bảo thủ cá nhân, nhân quả thiên kinh không phải ai ai cũng đều có thể tu luyện tới cảnh giới viên mãn, nếu được kiếm đạo phụ tá, tỷ lệ thành công của ngươi mới sẽ càng lớn!

Vừa lúc đó, Đinh Đương Miêu sấp trong lòng Vương Vũ Thần chợt ngước chiếc đầu đầy lông lá lên, lười nhác nhìn Khương Tư Nam một cái, nói.

Khương Tư Nam khẽ cười ha hả, có vẻ rất vui, nói:

– Nhị đệ, ngươi hẳn phải cảm tạ ta! Hiện nay khí tức ngươi chắc là chỉ không sau ít lâu liền có thể đột phá, đúng không? Hơn nữa, truyền thừa Thiên kiếm chi chủ đâu có đơn giản, không hề kém thua Hồng Mông Tạo Hóa Tháp trên người ta!

Vương Vũ Thần cũng gật gật đầu thâm cho là đúng.

– Đại ca, ngươi nói không sai, đây e là… truyền thừa Hoàng đế đạo!

Thanh âm Vương Vũ Thần đột ngột trở nên có phần ngưng trọng.

Đinh Đương Miêu xen lời:

– Khương tiểu tử nói không sai, Vương Vũ Thần ngươi lời to! Chẳng qua nếu ngươi luyện hóa hai viên tiên tinh kia, chắc là đã đột phá Chí Tôn cảnh? Không ngờ hai tiểu tử này lại được lợi!

Đinh Đương Miêu khẽ liếc Đoan Mộc Hàn cùng tiểu hòa thượng.

Khương Tư Nam cũng phát hiện, trong người Đoan Mộc Hàn và tiểu hòa thượng cùng tán phát ra khí tức tiên đạo nồng nặc, hơn nữa tinh khí thần đều đã đạt tới viên mãn đỉnh phong, cánh nhiên có thể đột phá bất cứ lúc nào.

– Tiểu Miêu, đây là ngươi đố kị một cách trắng trợn a! Nhị ca cho ta và tiểu Hàn tiên tinh, đó là bởi chúng ta là huynh đệ, còn thân hơn cả huynh đệ ruột, ngươi lại không phải người, biết cái gì?

Tiểu hòa thượng đắc ý dương dương, cười nói.

Lông mao toàn thân Đinh Đương Miêu lập tức thẳng đứng lên, vẻ mặt bất thiện nói:

– Ngươi nói ai không phải người? Thằng nhóc ngươi dám mắng ta?

– Ngươi vốn đâu phải người? Ngươi chỉ là một còn mèo… A… Đại ca nhị ca cứu mạng a…

Tiểu hòa thượng còn chưa kịp nói hết, Đinh Đương Miêu đã hóa thành một đạo lưu quang xông tới, tiểu hòa thượng lập tức hô to chạy vụt tới nơi xa.

Mọi người sau lưng ồn ào cười lớn.

Khương Tư Nam phát hiện, không chỉ mỗi Đoan Mộc Hàn và tiểu hòa thượng, ngay cả Ngao Hinh Nhi, Vũ Mị Nhi, Vũ Chiếu và Nam Cung Cầm đều có khí tức cường thịnh không ít, hiển nhiên đã được đến không ít lợi ích.

– Đại ca, tiếp theo ngươi chuẩn bị làm thế nào? Phải biết ngoài Thiên Kiếm Tiên Sơn sợ rằng sẽ có rất nhiều cường giả chí tôn chờ ngươi xuất hiện!

Trong ánh mắt Vương Vũ Thần chớp qua một mạt lo lắng.

Đoan Mộc Hàn và tiểu hòa thượng cũng đều quay sang nhìn Khương Tư Nam, bọn họ biết, đây là một kiếp hung hiểm nhất, nếu không độ qua được, chỉ sợ sẽ triệt để thân chết đạo tiêu.

Bọn họ tự nhiên là muốn trợ giúp Khương Tư Nam, nhưng nhiều cường giả chí tôn như vậy, chỉ nghĩ đến thôi đã đủ khiến người tuyệt vọng.

– Các ngươi yên tâm! Cường giả chí tôn thì đã sao? Tưởng muốn Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, e là bọn chúng không có mạng để hưởng!

Trong mắt Khương Tư Nam lóe ra một tia lãnh mang, lạnh giọng nói.

– Đại ca, ngươi có nắm chắc không?

Tiểu hòa thượng nhịn không được hỏi.

– Hai ngươi yên tâm, các ngươi quên trận chiến sau cùng ở Chân Cương giới Ngũ Hành thánh tông, những vương giả kia làm sao mà chết rồi ư?

Khương Tư Nam khẽ cười, đột nhiên bật ra một đâu.

Nhưng Đoan Mộc Hàn, tiểu hòa thượng và đám người Vũ Mị Nhi vừa nghe thế, ánh mắt lập tức đều sáng lên.

– Đại ca, ngươi lại muốn…

Đoan Mộc Hàn hỏi, trong ánh mắt mang theo một tia kinh hỉ.

– Không sai!

Khương Tư Nam gật gật đầu, nhãn thần bình tĩnh, phảng phất bên trong có hỏa diễm đang thiêu đốt.

Đám người Đoan Mộc Hàn và tiểu hòa thượng nhìn nhau, ai nấy đều yên tâm phần nào.

Bọn họ tự nhiên biết điều Khương Tư Nam vừa nói là gì, sợ rằng đến lúc đó những cường giả chí tôn kia đều sẽ tao ương, hai người không khỏi đồng tình cho những cường giả chí tôn kia.

– Đại ca, mấy vị trưởng bối của Vương gia bọn ta cũng tới, đến lúc đó tất sẽ bảo hộ ngươi!

Vương Vũ Thần lên tiếng nói.

– Cả Nguyên Thủy Ma Tông bọn ta nữa!

– Vạn Phật tự cũng vậy!

– Hắc hắc, tiểu tử thúi, ca ca ta nhất định cũng đã dẫn người Tổ Long cung đến!

Đoan Mộc Hàn, tiểu hòa thượng và Ngao Hinh Nhi ngươi một câu ta một câu liên tục tiếp lời.

Khương Tư Nam lập tức khẽ cười ha hả, nói:

– Hóa ra Khương Tư Nam ta đâu phải khắp nơi toàn là địch, vậy chúng ta cứ đi ra, buông tay đại sát một trận!

– Buông tay đại sát một trận!

Ai nấy đều trịnh trọng gật gật đầu, nhìn nhau khẽ cười.

Lần này, nhờ có Vương Vũ Thần tương trợ, Đoan Mộc Hàn, tiểu hòa thượng, Mộng Thương Sinh, Ngao Hinh Nhi, Vũ Mị Nhi, Vũ Chiếu và Nam Cung Cầm đều được đến đại cơ duyên khó mà tưởng tượng.

Đợi ra khỏi Thiên Kiếm Tiên Sơn, Vương Vũ Thần, Đoan Mộc Hàn, tiểu hòa thượng và Mộng Thương Sinh nhất định có thể trực tiếp phá nhập Chí Tôn chi cảnh, dù là bốn người Ngao Hinh Nhi cũng đủ sức đột phá đến tiếp cận Chí Tôn.

Đây đã được coi là một cỗ chiến lực cực mạnh, thế nên trong lòng Khương Tư Nam càng không chút nào sợ hãi.

– Chúng ta đi!

Trong mắt Khương Tư Nam lộ ra một cỗ chiến ý cường đại, suất tiên hóa thành một đạo kim quang, rời khỏi Thiên Kiếm Tiên Sơn.

Thiên Kiếm lệnh giống như một thông đạo nối liền giữa Thái Sơ đại thế giới và Thiên Kiếm Tiên Sơn, vậy nên tiến vào Thái Sơ đại thế giới từ nơi nào thì phải rời đi từ nơi đó.

Chẳng qua bởi Vương Vũ Thần giành được truyền thừa Thiên kiếm chi chủ, thế nên hắn có thể chọn cách xuất hiện ở bất cứ đâu.

Nhưng mà, thần hồn cường giả chí tôn tan vào thiên địa, có thể tùy ý xuyên thoa hư không, chỉ cần Khương Tư Nam xuất hiện trong Thái Sơ đại thế giới, e là không bao lâu bọn họ liền phát hiện ra tung tích Khương Tư Nam.

Nhưng Khương Tư Nam không nghĩ tới tránh né, mà muốn nhất lao vĩnh dật một lần giải quyết luôn triệt để.

Lúc lần nữa xuất hiện ở Thái Sơ đại thế giới, thân ảnh đám người Khương Tư Nam đã hiện ra trong địa vực Tây Cực châu.

Đây là một mảnh sơn mạch xa lạ, bốn phía toàn là đỉnh núi và đại thụ che trời cao vót tận trời xanh.

Sở dĩ chọn chỗ này là bởi nơi đây cách Thiên Đế Sơn gần nhất, hơn nữa cũng đều cách Tu Di sơn, Nguyên Thủy Ma Tông và tổ địa Vương gia tương đối gần.

Ầm ầm!

Giây phút sau khi đám người Khương Tư Nam vừa mới xuất hiện, nháy mắt thiên địa phảng phất như chợt ảm đạm, một cỗ phong bạo áp lực đến cực trí cuốn thốc vòm trời.