Chương 497: Tây Linh Thú Sơn

Tạo Hóa Tiên Đế

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Cẩu Tam, Miêu Tứ cùng Thử Ngũ đều cô đọng Nguyên Thần, thành công đột phá đến Thông Thiên Cảnh, vậy phiến mênh mông thiên kiếp Lôi quang hoàn toàn tiêu tán rồi.

Từ trên hư không Huyết Nguyệt phát ra huyết quang mịt mờ, sương trắng bao phủ núi hoang mênh mông cũng bắt đầu tán đi, mọi người bên ngoài chờ không kiên nhẫn được nữa, đi vào xem xét, mới phát hiện cái gì cũng không có, chỉ có một núi hoang bị Lôi quang bổ cháy đen, những thứ khác không có vật gì.

Mà giờ khắc này, đám người Khương Tư Nam sớm đã không biết đi nơi nào.

Tây Linh Thú Sơn là địa phương cường giả Yêu tộc vẫn lạc, ở đây bị cổ trận trùng trùng điệp điệp bao vây, nghe nói ở chỗ sâu thậm chí có cường giả Yêu tộc lưu lại truyền thừa bảo vật.

Nhưng mà cổ trận trùng trùng điệp điệp kia thật lợi hại, mấy ngày nay không biết chết bao nhiêu cường giả, nhất là một đám cường giả Anh Thiên Cảnh cùng đại năng Yêu tộc, cũng ở trong đó hao tổn không ít.

Hôm nay Thần Ma cổ chiến trường, đại bộ phận cường giả đều bị hấp dẫn đến Thanh Long Điện, bên ngoài Tây Linh Thú Sơn phần lớn là một ít tán tu, sau khi chết rất nhiều cường giả, rốt cục thanh tỉnh, ngừng lại bước chân.

Nhưng mà mấy ngày trước, một đám người Ngũ Hành Thánh Tông đến, liền cường thế đuổi tất cả mọi người đi, chiếm đoạt Tây Linh Thú Sơn.

Một đám thanh niên khí vũ hiên ngang, đều mặc Bát Quái Tử Kim đạo bào, khí tức vô cùng cường đại, ba người cầm đầu bất ngờ đều là đại năng Thông Thiên Cảnh.

– Cổ trận bên ngoài Tây Linh Thú Sơn quả nhiên cường đại, khẳng định cất giấu không ít phù văn cổ tự, chờ chúng ta thu 30 viên phù văn cổ tự, có thể từ chỗ Trọng Lê sư thúc đổi lấy ba viên Thuần Dương Đan, đến lúc đó tu vi của chúng ta nhất định có thể càng tiến một bước!

Một thanh niên Thông Thiên Cảnh trong ánh mắt tràn đầy vẻ kích động, thoạt nhìn anh tuấn phi phàm, dáng người thon dài mà tràn đầy lực lượng, tản mát ra một cỗ lực lượng vô cùng cường đại.

– Đúng vậy, phiến cổ trận này tuy cường đại, nhưng mà Phong Nghiêm sư huynh chính là trận đạo Tông Sư, tăng thêm Trọng Lê sư thúc ban thưởng Dẫn Linh Kính, khẳng định có thể phá vỡ cổ trận này!

Thanh niên anh tuấn khác mỉm cười, có chút cung kính nhìn thanh niên Thông Thiên Cảnh cuối cùng một chút.

Người thanh niên kia thoạt nhìn hết sức bình thường, dung mạo thuộc về loại thả trong đám người cũng sẽ bị tự động xem nhẹ, nhưng mà giờ phút này mỉm cười, phảng phất như cả phiến thiên địa đều tươi đẹp lên, tản mát ra một cảm giác để cho mọi người như tắm gió xuân, vậy mà có thể trong lúc vô tình ảnh hưởng đến nỗi lòng mọi người.

– Bắt đầu đi!

Hắn chỉ nhàn nhạt nói ba chữ, sau đó cất bước tiến vào trong cổ trận.

Ầm ầm!

Cũng không lâu lắm, một tòa cổ trận bên ngoài bắt đầu bộc phát ra thần uy vô tận, Cương Phong gào thét, Thiên Địa lay động, thần quang phun ra, phảng phất như cảnh tượng tận thế thoáng hiện, nhưng mà cũng không lâu lắm, những dị tượng kia giống như bỗng nhiên bị tháo nước, chậm rãi tiêu tán, sau đó từ trong cổ trận bay ra một viên phù văn cổ tự màu tím nhạt, lung la lung lay dung nhập đến Dẫn Linh trong tay Kính Phong Nghiêm.

– Kế tiếp!

Thanh âm của Phong Nghiêm vẫn đang rất nhạt, phảng phất như sự tình gì cũng không thể ảnh hưởng dòng suy nghĩ của hắn, trong ánh mắt hai thanh niên Thông Thiên Cảnh khác lộ ra thần sắc vui sướng, chỉ là nửa buổi, cũng đã có sáu tòa cổ trận bị phá, từ trong đó bay ra năm viên phù văn cổ tự, bị Dẫn Linh Kính nuốt xuống.

Ở địa phương cách Tây Linh Thú Sơn không xa, một phiến hư không mịt mờ, thân ảnh sáu người Khương Tư Nam bị Già Thiên Bí Thuật che lấp, xa xa nhìn xem người Ngũ Hành Thánh Tông đang phá trận.

– Chúng ta đã chém giết ba nhóm đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông, chỉ đoạt đến mười một viên phù văn cổ tự, những thứ này là bầy cá lớn, trên người có lẽ có không ít phù văn cổ tự!

Khương Tư Nam một thân sát khí, nhìn chằm chằm mọi người trước mắt khẽ mĩm cười nói.

Tiểu hòa thượng sờ lên trọc đầu của mình, nhếch miệng cười nói:

– Quy củ cũ, ta muốn Dẫn Linh Kính, phù văn cổ tự quy ngươi, Tiểu Hàn…

Đoan Mộc Hàn lãnh khốc liếc mắt nhìn hắn nói:

– Ta chỉ muốn mạng của bọn hắn!

Khương Tư Nam khẽ mĩm cười nói:

– Đúng vậy, ba cường giả Thông Thiên Cảnh giao cho ba huynh đệ các ngươi, không cần giết bọn chúng, chỉ cần các ngươi có thể ngăn chặn bọn hắn, chờ chúng ta quét dọn những cái đuôi nhỏ, cuối cùng đối phó ba người kia, như thế nào?

Lời này của Khương Tư Nam, lại nói với đám người Cẩu Tam.

Huyết mạch phản tổ, đột phá đến Thông Thiên Cảnh, ba huynh đệ đều từ trong huyết mạch lấy được truyền thừa nguyên vẹn, Cẩu Tam lấy được Khiếu Thiên đại khí công bản đầy đủ, Miêu Tứ lấy được là Bát Cực tâm kinh, mà Thử Ngũ lấy được là Toản Thiên Thần Công!

Ba truyền thừa này theo bọn hắn nói, đều là vô thượng thần công của Cửu Đầu Hạo Thiên Khuyển, Bát Cực Thiên Miêu cùng Toản Thiên Thử ở thời kỳ Thượng Cổ, chiến trận tung hoành thiên hạ, để cho thực lực của ba huynh đệ tăng nhiều, chỉ là ngăn chặn ba cường giả Thông Thiên Cảnh, lòng tin của bọn hắn mười phần.

– Động thủ đi!

Theo Khương Tư Nam ra lệnh một tiếng, sáu người như Mãnh Hổ xuống núi, Giao Long ra biển, hóa thành sáu đạo thần mang cực hạn, lập tức nhảy vào trong mọi người Ngũ Hành Thánh Tông.

Hôm nay bọn hắn đã xâm nhập đến trong cổ trận trùng trùng điệp điệp, đúng là nơi tốt giết người phóng hỏa!

Oanh!

Khương Tư Nam một quyền oanh ra, kim quang rừng rực chói mắt, như một vòng mặt trời, tản mát ra thần mang để cho người không dám nhìn thẳng, lập tức, mấy đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông toàn thân bạo toái, hóa thành huyết vụ.

Oanh!

Đoan Mộc Hàn theo sát phía sau, một chưởng đánh ra, Huyền Minh chi khí vô tận phún dũng, trong thiên địa phảng phất như trong nháy mắt tiến nhập mùa đông, năm đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông lập tức hóa thành băng điêu, sau đó bị hắn một chưởng đảo qua, nổ thành vô số phấn mạt.

Rầm rầm rầm!

Tiểu hòa thượng mãnh liệt nhất, mang theo Mộc Ngư, toàn thân bao phủ ở trong Phật Quang óng ánh, như là đập chuột, lập tức liền nện mấy đệ tử Ngũ Hành Thánh Tông huyết nhục mơ hồ, đã trở thành một bãi thịt nát.

Thẳng đến lúc này, ba thanh niên Thông Thiên Cảnh mới phát hiện đám người Khương Tư Nam đột nhiên xuất hiện, ánh mắt biến đổi, gào thét một tiếng:

– Địch tập kích, đề phòng!

Thân hình bọn hắn mở ra, như ba phiến cuồng phong, muốn thả người đến, nhưng mà trực tiếp bị ba người Cẩu Tam ngăn cản.

– Hắc hắc, tạp chủng Ngũ Hành Thánh Tông, nhìn Khiếu Thiên đại khí công của Tam gia gia ngươi!

Cẩu Tam còn ở trong hư không, thân hình liền lập tức bành trướng, cả người biến thành một viên thịt, khí lưu màu đen tràn ra, sau đó hắn mân mê bờ mông, đối với ba người là một đạo kinh thiên nổ mạnh.

Ầm ầm!

Phảng phất như sấm sét nổ tung, coi như là Miêu Tứ cùng Thử Ngũ cũng biến sắc, vội vàng tránh ra, còn ba thanh niên Thông Thiên Cảnh kia, lập tức cảm giác được mùi hôi thối truyền đến, sắc mặt trắng bệch, lục phủ ngũ tạng phiên cổn.

Bọn hắn không phải là không có chuẩn bị, nhưng mà thần quang hộ thể ở trước mặt Khiếu Thiên đại khí công, phảng phất như không có lực chống cự chút nào, lập tức bị đột nhập.

Mùi hôi ngút trời kia, đón gió phiêu tán tám trăm dặm, là bất luận ngôn ngữ gì cũng không cách nào hình dung, ở trong nháy mắt để cho khứu giác của bọn hắn phóng lớn đến gấp mười gấp trăm lần, ba thanh niên của Ngũ Hành Thánh Tông lập tức cảm giác không tốt, trong nội tâm bịt kín một tầng bóng mờ, khóc không ra nước mắt.