Chương 1325: Phàm trần Chân Tiên

Tạo Hóa Tiên Đế

Đăng vào: 12 tháng trước

.

– Mau trở lại!

Khương Tư Nam đột nhiên cảm giác được một cỗ khí tức vô cùng đè nén, trong lòng nhận thấy không ổn, vội vàng hô to một tiếng.

Nhưng mà, đã muộn.

Đế Nhất quay đầu, miệng nhè nhẹ thổ ra một chữ.

– Cút!

Một chữ này thập phần rõ nét truyền vào trong tai mỗi người ở hiện trường, nhưng chỉ có vị viên mãn Chí Tôn ở gần Đế Nhất kia là đột nhiên biến sắc, một chữ đó phảng phất ẩn chứa ma lực vô cùng, khiến cho hư không chung quanh đại phóng thần quang, phù văn tiên đạo vô cùng khủng bố tràn ngập ra, trong mắt vị viên mãn Chí Tôn kia mang theo vẻ kinh hãi tột độ, thân thể như đồ sứ, vỡ tung!

Một trận gió quét qua, cả người tiêu thành tro bụi, ngay cả nguyên thần đều hóa thành hư vô.

Uy thế một chữ thôi mà đã khủng bố như thế!

– Tê…

Lúc này, trong mắt tất cả cường giả Chí Tôn đều lộ ra vẻ sợ hãi.

Đế Nhất quay đầu lại, trong mắt lộ vẻ tự tiếu phi tiếu, nhìn Khương Tư Nam một cái nói:

– Hi vọng, ngươi đừng khiến ta thất vọng!

Sau khi nói xong, hắn cùng cả tòa Thái Sơ tiên cung trực tiếp tan biến trong hư không.

Oanh!

Khắp người Khương Tư Nam bạo phát tinh khí như rồng như hổ, một quyền oanh trên mặt đất, lập tức cát bay đá chạy, đất đai rạn nứt, kim quang vô cùng tận bắn tứ tung bốn phía.

– Đáng ghét!

Đây là một kích nén đầy lửa giận của Khương Tư Nam, lúc này sắc mặt hắn đã trở nên cực kỳ dữ tợn.

Đế Nhất cứ thế hờ hững tuyên bố sự bá đạo của mình, cũng qua đó đánh nát lòng tin của mọi người.

Một chữ, oanh giết một vị viên mãn Chí Tôn, loại lực lượng khủng bố như thế đã siêu ra khỏi sự tưởng tượng của mọi người ở đây!

– Đế Nhất, ta phát thệ, phải giết ngươi!

Miệng Khương Tư Nam phát ra thanh âm trầm thấp, giây phút sau hắn đã khôi phục bình tĩnh, nhưng ánh mắt lại băng lãnh như băng sơn cố hóa vạn năm.

– Một chữ oanh giết một vị Chí Tôn, rốt cục hắn đã đạt tới cảnh giới nào?

Một vị Chí Tôn Cơ tộc trong mắt chất đầy bi thương phẫn nộ, lại có phần sợ hãi hỏi nói, vị Chí Tôn mới chết vừa nãy chính là một vị thái thượng trưởng lão của Cơ tộc.

– Rất có khả năng đã Tam Hoa Tụ Đỉnh, vượt qua Tam Tai, trở thành nhân vật tuyệt thế tương tự như phàm trần Chân Tiên!

Ánh mắt Vương Bào có phần ngưng trọng đáp nói.

Hắn đã sống trên vạn năm, là tồn tại cực xa xưa, một thân tu vị sâu không lường được, nhưng hiện giờ ở trước mặt Đế Nhất, hắn vẫn cảm nhận được áp lực cực đại.

– Tam Hoa Tụ Đỉnh? Phàm trần Chân Tiên?

Thần sắc mọi người đều kịch chấn, bọn họ toàn là cường giả Chí Tôn, tự nhiên biết hàm nghĩa trong lời của Vương Bào.

Vô luận là Tam Hoa Tụ Đỉnh hay phàm trần Chân Tiên đều đại biểu cho loại cảnh giới thần bí nào đó đã thành truyền thuyết ở Thái Sơ đại thế giới.

Phải biết, trở thành viên mãn Chí Tôn liền có thể Độ Kiếp phi tiên, nhưng xác suất Độ Kiếp thành công rất thấp, hơn nữa dù có thành công, cũng chỉ có thể trở thành Nhân Tiên đẳng cấp thấp nhất trong Tiên giới.

Mà trên Chí Tôn lại có Tam Tai, đại biểu cho nhân thể thuế biến đến cực trí, mỗi vượt qua một tai, thực lực tăng nhiều, thọ nguyên tăng nhiều, càng có thể đúc thành tiên cơ thâm hậu.

Vượt qua đệ nhất tai sinh tử lôi kiếp, nếu Độ Kiếp phi tiên thành công, liền có thể nhảy lên thành Địa Tiên, dù địa vị ở Tiên giới cũng rất thấp, nhưng so với Nhân Tiên thì đỡ hơn nhiều.

Vượt qua tai thứ hai, hư vô hỏa kiếp, Độ Kiếp phi tiên thành công liền có thể trở thành Thiên Tiên.

Vượt qua tai thứ ba vô ngần phong kiếp, Tam Hoa Tụ Đỉnh, ngưng tụ ba đại cánh hoa tiên đạo, tinh khí thần thuế biến quy nhất, cũng đạt tới cực trí ở Nhân Gian Giới, thực lực cường đại không gì sánh nổi, quỷ thần khó lường!

Bởi thế, người có thể đạt tới Tam Hoa Tụ Đỉnh lại được xưng là phàm trần Chân Tiên, hơn nữa không cần độ phi thăng kiếp, nếu muốn phi thăng Tiên giới liền sẽ có được tu vị Chân Tiên!

Nhưng mà, số người có thể đạt tới Tam Hoa Tụ Đỉnh lại quá ít, toàn bộ Thái Sơ đại thế giới chỉ nghe nói năm đó từng có Khương Tộc Khương Ngọc Hoàng là Tam Hoa Tụ Đỉnh, sau đó trực tiếp kích phá Thiên kiếp, phi thăng Tiên giới!

Về phần Khương Ngọc Hoàng vì sao phải Độ Kiếp, ấy cũng là có bí ẩn khác.

Thái Sơ đại thế giới có rất nhiều chủ nhân Thánh Địa, tỷ như đám người Liễu Phàm tôn giả, Mạc Thiên Nhai và Vương Bào, sở dĩ bọn họ chậm chạp không nguyện Độ Kiếp phi thăng, chính là bởi tưởng muốn ma luyện thân mình, vượt qua Tam Tai.

Chỉ có trở thành Chân Tiên mới có thể có được năng lực tự bảo trên Tiên giới, trong khi địa vị Thiên Tiên, Địa Tiên cùng Nhân Tiên tại Tiên giới quá thấp kém, là đối tượng bị tiên nhân áp bách, đối với người đã quen với cao cao tại thượng như bọn họ, làm sao có thể chịu đựng được sai lệch như vậy, cho nên mới một mực ở lại trong Thái Sơ đại thế giới.

Có điều, dù là Liễu Phàm tôn giả hay Mạc Thiên Nhai thì cũng chẳng qua là Chí Tôn nhị tai, riêng Vương Bào tuy đã chạm đến cảnh giới Chí Tôn Tam Tai, nhưng rốt cuộc vẫn chưa có nắm bắt tuyệt đối.

Phải biết, bọn họ đều đã tu luyện ở Thái Sơ đại thế giới trên mấy ngàn mấy vạn năm, đủ thấy Tam Tai gian nan cỡ nào.

Bây giờ, Vương Bào cánh nhiên nói cảnh giới Đế Nhất đã là Tam Hoa Tụ Đỉnh, phàm trần Chân Tiên, bọn họ sao có thể không chấn kinh cho được?

Chẳng qua, bọn họ đều mặc nhận lời của Vương Bào, cũng chỉ có loại cảnh giới thần bí như Tam Hoa Tụ Đỉnh mới có khả năng chỉ bằng một chữ liền diệt đi một vị viên mãn Chí Tôn.

Đế Nhất cánh nhiên đã đạt tới cảnh giới như thế?

Nội tâm Khương Tư Nam cũng chấn động không thôi, thẳng cho tới nay, vô luận là ở Chân Cương giới hay Thái Sơ đại thế giới, Đế Nhất đều là một tòa núi lớn trong lòng hắn.

Chỉ là hắn không ngờ được rằng, tòa núi lớn kia cánh nhiên lại cường đại đến cảnh giới như thế.

– Sở dĩ Đế Nhất một mực ở lại Thái Sơ đại thế giới, chỉ sợ cũng là vì Hồng Mông Tạo Hóa tháp!

Khương Tư Nam trầm tư trong lòng, càng cảm thấy trăm ngày sau nguy cơ trùng trùng.

– Hiện nay, sợ rằng trong thời gian ngắn ta không cách nào đuổi kịp Đế Nhất, nhưng nói không chừng ta lại có cách để vượt qua tai đầu tiên trong thời gian ngắn!

Trong mắt Khương Tư Nam lộ ra một tia tinh mang.

Bây giờ tuy hắn mới vừa đột phá Chí Tôn chi cảnh, chỉ là hạ vị Chí Tôn, nhưng sau khi tu luyện Hồng Mông Tạo Hóa tháp, hơn nữa còn đạt tới đệ tam biến thiên kiếp biến, tưởng muốn tiếp tục đề thăng tu vị, liền cần không ngừng hấp thu thiên địa kiếp nạn chi lực.

Mà đệ nhất tai chính là sinh tử lôi kiếp, là quá trình diễn hóa thuế biến lực lượng nhục thân đến cực trí, chỉ khi trải qua sinh tử lôi kiếp, nhục thân mới sẽ dần dần thuế biến thành tiên thể.

Hiện nay lực lượng nhục thân Khương Tư Nam đã đạt tới trình độ cực kỳ biến thái. Dù là linh khí Chí Tôn đều không bằng được nhục thân hắn, thế nên đối với tai thứ nhất, hắn vẫn có nắm bắt cực đại.

– Nếu đồng thời hấp thu tai kiếp chi lực khi độ tai đầu tiên, tu vị ta có lẽ mới có thể đề thăng cực tốc!

Khương Tư Nam phảng phất nhìn thấy hi vọng nào đó, tròng mắt không khỏi sáng lên.

Có điều hắn cũng biết, Tam Tai gian nan, chỉ sợ không dễ dàng như mình vẫn tưởng, nhưng bây giờ đại địch ở ngay trước mắt, Đế Nhất cũng đã thả ra khiêu hấn, hắn tất phải tấn tốc đề thăng tu vị, mới có thể ứng đối cục diện tiếp theo.

– Tư Nam, trăm ngày sau ngươi đừng đi vào Hồng Mông Tạo Hóa tháp, lấy tư chất tuyệt thế của ngươi, dù muốn đuổi kịp Đế Nhất, thời gian cũng không quá dài! Trong khi Đế Nhất tưởng muốn diệt Thiên Đế Sơn chúng ta cũng không phải chuyện dễ dàng!

Khương Thái Nhất đi tới, vỗ vỗ bả vai Khương Tư Nam nói.

– Tộc trưởng! Hồng Mông Tạo Hóa tháp là của ta, dù là Đế Nhất cũng không cướp đi được! Ngươi yên tâm, trăm ngày sau, ta tất sẽ mang đến cho hắn một kinh hỉ rất lớn!

Khương Tư Nam kiên quyết nói, hắn đã hạ định quyết tâm tất phải đi vào Hồng Mông Tạo Hóa tháp.