Chương 91

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Càng đọc, Lam Uyên càng thấy kì lạ.

Dạ Trạch đùng một cái bay sang Paris làm quái gì? Hơn nữa còn là giấu cô, không một lời nhắn liền xách balo lên và đi, đặt vé không khứ hồi, bay thẳng liên tục hơn mười tiếng đồng hồ.

Cô xoa xoa hai thái dương, tốt nhất là đặt chuyện này sang một bên, tạm thời Dạ Trạch cậu ta còn sống là được.

– Còn cần tra cứu cái gì nữa không? _ Đại Ca khoanh tay trước ngực, chân gác lên mặt bàn, tư thế lười biếng ngáp ngáp.

Cô gật đầu, rút điện thoại gọi cho Tô Thiên Bình. Không bao lâu, có người nhấc máy:

– Uy, Lam Uyên?

– Ừm. Nghe nói nhà cậu có việc, xin nghỉ phép một thời gian…

– A… Tần Viêm nói với cậu rồi à? Tình hình không khả quan lắm. Ba mình bị vu khống biển thủ 38 tỷ của bệnh viện…

Hai đầu lông mày cô nhíu lại. Thiên Bình quả thật không biết phân biệt cái tình cảnh gì gọi là không khả quan với tồi tệ…

Ba Thiên Bình là một trong tám cổ đông của Công ty cổ phần Y khoa TT, nắm trong tay 51% cổ phần, dẫn dắt công ty từ những ngày đầu. Đến nay, đạt được danh vọng nhất định, nội bộ lại xảy ra tranh chấp giữa phe phái các cổ đông già và các cổ đông trẻ mới gia nhập. Trong hội đồng cổ đông, có thể nói ba Tô nắm giữ quyền sinh sát, có thể trực tiếp quyết định thông qua hay không thông qua kế hoạch của công ty.

Bất quá, dĩ nhiên sẽ tồn tại những ý kiến trái chiều, đặc biệt với nhóm người trẻ còn lại – một phần là vì khoảng cách thế hệ, ảnh hưởng đến tư tưởng cùng quan điểm, chiến lược kinh doanh khác nhau.

Thứ hai là sự xuất hiện của lợi ích nhóm. Trên nền tảng bất đồng quan điểm của hai nhóm cổ đông, các cá nhân bắt đầu có sự móc nối riêng, ngấm ngầm đào cho mình lối mòn, trục lợi thêm những khoản tiền ngoài lề, xây dựng thế lực thâu tóm cổ phần bị tách nhỏ trong tay các cổ đông.

Và quá trình thu vào tay một lượng lớn cổ phần như vậy, trở ngại lớn nhất là ba Tô _ người cầm trịch quá bán.

Đến đây… mọi người chắc đã hiểu rồi. Phá hủy một tảng đá lớn chắn đường thì cần búa đập thành mảnh vụn, còn phá hủy tư cách cổ đông thì cần một đòn chí mạng, dồn ép người vào lưới giăng sẵn, lợi dụng pháp luật gắp người đó ra khỏi cuộc chơi.

Cổ đông trẻ trong trường hợp ba Tô lại càng ranh mãnh. Dùng một số tiền lớn mua chuộc các bộ phận kế toán dưới trướng, yêu cầu họ tạo ra hàng loạt hồ sơ vay vốn từ ngân hàng trên danh nghĩa công ty liên tục trong một thời gian dài, giả chữ kí, con dấu của đại cổ đông vô cùng tinh vi. Sau đó, như có như không cố ý để lộ đuôi ra cho các cổ đông già phát hiện, khéo léo dặm mắm thêm muối, dẫn dắt hành động ba Tô tới các địa điểm mờ ám dễ hiểu nhầm như phòng giao dịch ngân hàng, phòng lưu trữ tài liệu quyết toán,…

Một phía bày ra dấu chân dẫn người đi tìm đâu vết khả nghi, một phía sau lưng dắt mũi hội đồng cổ đông bắt quả tang để bên cổ đông già tự công kích nhau, thuận tiện giữa chiến trường nhặt lên miếng bánh vàng, ôm về cho nhóm lợi ích riêng. Mâu thuẫn đạt tới đỉnh điểm, những nhân vật nhỏ nương theo kế hoạch vạch sẵn đẩy hết trách nhiệm lên vai ba Tô. Nói đi nói lại, chuyện biển thủ vốn huy động có nhân chứng, vật chứng, có động cơ, trên dưới hoàn mỹ tạo án, người dính bẫy không thể không lọt.

Lam Uyên im lặng nghe Thiên Bình kể, một thoáng liền nhìn ra căn nguyên sự việc, chấn an con bạn:

– Chuyện đâu còn đó, trước mắt tuyệt đối không được manh động. Chút nữa cậu tìm một nhóm vệ sĩ tới bảo vệ nhà chính 24/24, sau đó dẫn gia đình tới địa phương khác tránh đi. Tốt nhất nên chọn một nơi gần nhà cũ một chút, nơi nguy hiểm nhất là nơi an toàn nhất. Nếu mình nói không sai, sớm muộn cũng có người tìm đến gây chuyện, vạn nhất lỡ lời hay lỡ xảy ra cái gì đều tính trách nhiệm trên nhà cậu một phần. Ba Tô hiện đang xuống dốc, không thể thêm mất kiểm soát!

Tô Thiên Bình nhất chí, hoàn toàn tin tưởng cô. So sánh năng lực phán đoán giữa hai người, Lam Uyên nhỉnh hơn nhiều phần, thậm chí đặc biệt có tài năng, cho nên sau khi cúp máy, cô liền làm theo.