Chương 263

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Điều Lam Uyên hài lòng nhất về cái chết của mình có lẽ chính địa điểm: Bờ sông Loiret, Orléans.

Không sai, cô vẫn còn nhận thức được… sau chắc là 2 tuần nằm dưới đáy sông đi?

Được rồi. Để cô nhớ lại nhé:

Sau khi kiệt sức và sặc nước chết toi, cô bị cuốn vào một đám rong nước ngọt, không nổi lên mặt nước được nên từ từ bị ngâm tới thối rữa.

Da dẻ cô trở nên nhăn nheo, bị cá rỉa mủn ra từng mảng. Thậm chí, đến tóc cô cũng bong ra trọc lốc…

Lam Uyên ngồi cạnh bờ sông rùng mình. Mặc dù không rõ làm thế nào cô lại mở mắt tỉnh bơ sau hơn hai tuần tim ngừng đập nhưng chứng kiến từng lớp da thịt của mình bị động vật rỉa rồi ăn có chút ám ảnh.

Cô khịt mũi, xoa xoa hai tay vào nhau hòng tự sưởi ấm mình, vô tình khiến những vết thương hở trên bàn tay rỉ máu trở lại.

– Chết tiệt! _ Cô lẩm bẩm, cuộn người lại, nằm co ro.

Cơ thể của cô nói rằng cô rất buồn ngủ, thúc giục bảo cô hãy ngủ ngay nhưng Lam Uyên lại không hề cảm thấy muốn đi ngủ. Dần dần, gió lạnh cũng chẳng khiến cô bận tâm nữa. Thay vào đó, có một thứ khác thu hút sự quan tâm của cô.

Vết thương trên người Lam Uyên kể từ khi sống lại đang dần hồi phục với tốc độ khó tin. Lam Uyên quan sát kẽ hở dần khép lại trên tay, trước khi nó đóng lại bèn cào cho xước rộng hơn. Có chút đau, nhưng không đau như cô tưởng tượng và bàn tay chẳng cần biết nó đã bị chủ nhân xé toạc bao nhiêu lần, lặng lẽ chữa lành như vốn dĩ đó là lẽ thường tình vậy.

Cô sờ lên đầu, làm một hành động được đánh giá là kinh dị nhất mà cô có thể – giật hết tóc của mình ra. Chắc là trời cao nghe thấu, 100% mái tóc còn lại của cô rụng xuống thật.

Lam Uyên chép miệng, chờ tóc mọc ra đến ngang vai mới đứng dậy để kiểm tra lại toàn thân một lượt: Bãi cỏ dưới chân cô rắc đầy vụn da và tóc.

– —–

Định nhồi kiến thức vào nhưng mà thôi, gần khai giảng rồi học học hành hành gì nữa.

Chết đuối sau khoảng 7 ngày xác sẽ nổi lên mặt nước tiếp xúc với không khí và bị thối rữa. Nếu ngâm dưới nước thì quá trình này diễn ra lâu hơn.

Sau khi nổi lên, vi khuẩn trong ổ bụng sẽ sinh sôi và bla bla bla các bạn biết đấy, diều tha quạ mổ nữa.

Dưới nước thì da nhăn nheo dần, mủn ra rồi các loại cá xúm vào rỉa thịt ăn này. Sau đó tóc rụng dần, bắt đầu đến giai đoạn trơ xương lộ cốt.

Xác đàn ông mặt úp xuống nước, lưng hướng lên trời còn đàn bà thì ngược lại.

Tóm gọn kiến thức thế thôi nhé, chịu khó học bơi đi kẻo có ngày chết đuối thì tệ lắm đấy. Và chúng ta cũng chưa đến năm 2030 mà biến thành dị nhân như Lam Uyên nữa. Bà ý sướng vl. Tưởng chết toi nhưng ầu nâu chị tôi tái sinh