Chương 259

Nhân Duyên Của Chúng Ta

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Li khai Cổ Tộc, Dạ Trạch việc đầu tiên chính là tìm một thế thân đến gặp Bạch Lam và Vũ Quyết che giấu sự thật Lam Uyên mất tích.

Đừng hỏi anh tại sao có thể lừa dối ba mẹ vợ dễ dàng như thế, đây là lòng tin tuyệt đối, hiểu không?

Một đời người ngắn như vậy, anh dùng hết gần 30 năm yêu thương che chở cô, nói bỏ liền bỏ sao? Không! Cho dù cô đã chết, anh nhất định phải tìm bằng được, bắt cô sống dậy, một đời một kiếp ở bên nhau.

Vị trí máy bay biến mất ở Châu Âu, song Dạ Trạch luôn nghi ngờ có thể vị trí đó là giả, thậm chí, anh còn tính đến trường hợp, phi cơ có thể đổi lộ trình, đi đến một địa điểm khác mà Cổ Tộc không biết đến.

Phi cơ do anh thiết kế, sản phẩm đạt tới trình độ hoàn mỹ, chạy thử rất nhiều lần, thông số ổn định, không có khả năng bị ngoại lực ảnh hưởng. Trừ khi, Lam Uyên mất tích là một âm mưu – đây là câu trả lời hợp lý nhất.

Sự thật đúng một nửa là thế. Thẩm Trác Nghiêm là tác giả của chuyến bay mùa xuân 2030 kinh hoàng đó. Hắn luôn trì hoãn đem Lam Uyên quay về Cổ Tộc bởi vì nội bộ bao lâu nay có nội gián của thế lực thứ ba xen vào, như có như không động chân động tay vào một số sự kiện lớn. Mà Dạ Trạch, nhiều năm không ở đảo, lại liên tục chạm tới mấu chốt của bọn chúng, bứt dây động rừng.

Thời điểm hai người vừa nhảy xuống, sẵn sàng đến độ cao thích hợp để bung dù thì phi cơ bị 4 tên lửa từ bốn phía nhắm tới đâm nổ tung ngay trên đầu. Chất hóa học từ từ gây tê liệt các bộ phận máy móc, ăn mòn cả chiếc máy bay tối tân của Cổ Tộc. Phi hành đoàn mắc kẹt trong khoang, bị chất hóa học ăn mòn tới hủy thi diệt tích.

Sốc thì được cái gì chứ? Sau khi đáp xuống một vùng đất nông trại tương đối bằng phẳng, hai người nhìn lên trời, cũng không thấy bất kỳ dấu vết nào nữa. Lăng Quán có lẽ cũng hi sinh rồi. Nguy hiểm vẫn chưa ngớt, Thẩm Trác Nghiêm dẫn Lam Uyên rời khỏi nong trường, lên thị trấn tìm xe quay lại thành phố.

Máy bay bị tấn công tác động rất mạnh tới tinh thần cô, gợi lại rất nhiều thứ mà trước đây đáng lý không nên có trong ký ức.

Mọi người còn nhớ giấc mơ khi cô nằm trong khoang phục hồi ở đảo chứ? Sau khi tàu buôn người bị cho nổ, cô kéo Lam Tinh chạy trốn, Thẩm Trác Nghiêm chính là kẻ phản bội, tìm thủy thủ đoàn bắt cô uy hiếp anh trai, buộc anh trai phải uống độc tự vẫn.

Càng là chấn động mạnh, Lam Uyên càng nhớ rõ. Cô nhớ Lam Tinh đã uống cái gì mà chết, cô nhớ anh đã co giật gần mười phút mới tắt thở, nhớ khuôn mặt co rúm tím tái của anh khi xác đã lạnh, nhớ giọt nước mắt lấp lánh đọng trên khóe mắt anh, nhớ câu nói cuối cùng anh gằn lên trong sự đau đớn chính là tên cô.

Văn Hồng Nhan có một cặp con gái: Văn Hoàng Liên và Văn Hoàng Lam. Văn Hoàng Lam sơ sinh bị hãm hại mà chết yểu, Văn Hoàng Liên mất sớm vì bệnh tật. Nhưng… vốn dĩ, Văm Hoàng Lam là bị tráo đến một danh giá vọng tộc ở Đế Quốc, đổi một cái tên, đổi một thân phận, lấy chồng, sinh một cặp long phụng thai. Hai đứa trẻ ấy trí thông minh sớm vượt quá lứa tuổi, thậm chí phát hiện dòng máu đặc biệt của bản thân rồi cố ý tiếp cận với người Cổ Tộc. Ngược lại, trước khi chúng kịp quay về cố hương, đã bị đồng loại ngang lứa hại tới một sống một chết.

‘Đồng loại’ trong câu chuyện đó hiện đang ở bên cô: Thẩm Trác Nghiêm.