Q12 - Chương 49: Luân hồi đại chiến Hồng Hoang (P5)

Vô Hạn Thự Quang

Đăng vào: 2 năm trước

.

Song song với độ khốc liệt của trận chiến trên mặt đất, trận chiến trên bầu trời cũng không kém phần hiểm nguy…

Phần lớn máy bay chiến đấu đang giao tranh với con quái điểu màu đỏ kia. Cũng có một vài máy bay định né tránh con quái điểu để tấn công vào sườn núi, nhưng với sự linh hoạt kinh người của con quái điểu, chẳng có một máy bay nào vượt qua nổi. Chỉ cần con quái điểu này lắc người là bắn ra một tia lửa với tầm bắn cực xa, tốc độ cực nhanh, trực tiếp tiêu diệt một hạm đội máy bay. Vì vậy, chỉ có một con cự thú mà cũng đã cản trở toàn bộ đường tiến công của quân đội không quân!

Tình hình trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt. Khi mà hạm đội máy bay chiến đấu vừa phát hiện con quái điểu này, tin tức về nó đã được truyền thẳng về bộ chỉ huy ở hậu phương với tốc độ nhanh nhất thông qua vệ tinh quân đội.

Chiến cục cũng đã hai năm rõ mười rồi. Bất kể là trận chiến dưới mặt đất, trận chiến tại sườn núi nơi kết nối vị diện, hay là trận chiến giữa các chiến sĩ tương lai vs cự thú trong sương mù… Nhưng cái quan trọng nhất chỉ có một…. Chiến lược bom Hydro! Đây mới là mấu chốt đến chiến thắng!

Mà dĩ nhiên sự uy hiếp của con quái điểu này đối với chiến lược bom Hydro là cực kỳ lớn. Điểm này thì mọi chiến lược gia trong quân đội đều nhìn ra được ngay. Trong chớp mắt, bộ chỉ huy đã truyền tin tới. Nhiệm vụ hàng đầu chính là chặn đánh con quái điểu. Dù bất cứ giá nào, phải giết chết được nó!

Chính vì thế, tất cả hạm đội máy bay chiến đấu nhanh chóng bao vây con quái điểu tiến hành công kích. Toàn bộ vũ khí đạn đạo đều được sử dụng để oanh tạc con quái điểu. Nào là tên lửa đối không, tên lửa chuyên dụng đều được bắn ra liên tiếp. Tình hình trước mắt không phải chỉ là chiến đấu trên không bình thường nữa, mà là chiến đấu trên không với kẻ địch vượt xa khỏi tầm hiểu biết và mức độ khoa học công nghệ hiện tại của nhân loại!

Vậy mà tên lửa đối không cũng vô dụng. Chỉ trừ lần công kích dồn dập đầu tiên còn hiệu quả chút, còn đâu mọi loại đạn đạo đều không có khả năng tới gần được con quái điểu này. Bất kỳ tên lửa đạn đạo nào chỉ cần tới gần con quái điểu này thì đều bị nhiệt độ cao làm phát nổ trực tiếp. Nói về con quái điểu này, tuy nó có thể vận dụng năng lượng nguyên tố nhưng cũng không phải là vận dụng không giới hạn. Mức năng lượng của nó cũng có hạn, nhưng bởi thân thể to lớn nên mức năng lượng của nó cũng lớn đến vô cùng. Con quái điểu cũng phần nào tương đương với một thành viên tiểu đội luân hồi cường hóa được khả năng sử dụng năng lượng nguyên tố, nhưng nó cũng chẳng thể nào lấy một địch tất cả được. Thực tế được như này vì trí tuệ của nó cũng không hề tầm thường. Dưới tình huống này, con quái điểu đã tính toán để sử dụng từng tia lửa nhiệt độ cao sao cho đem lại lợi ích lớn nhất có thể, cụ thể hơn là chỉ nhắm tới những tên lửa đối không có sát thương lớn, hoặc là nhắm vào những máy bay chiến đấu bay gần nhau để khi nổ có thể phá hủy từ 2 đến 3 chiếc một lúc.

Nếu không tính về đạn dược hay kỹ năng thì chỉ với thân thể to lớn của con quái điểu này cùng với độ linh hoạt quỷ dị của nó cũng đã đủ để đụng nát bất kỳ máy bay chiến đấu nào liều mình xông lên rồi. Sau cùng chỉ trong chốc lát, đã có hơn nửa số máy bay chiến đấu bị tiêu diệt mà còn không làm tổn thương được chút gì đến con quái điểu kia. Về phần những máy bay ở xa phóng tên lửa công kích nhưng cũng vẫn bị những tia lửa nhiệt độ cao bắn rơi rụng dần. Nếu cứ tiếp tục như thế này, thì việc toàn bộ cánh quân trên không bị toàn diệt cũng chỉ là vấn đề thời gian.

Ở bên ngoài thì Sở Hạo cũng đã chứng kiến được toàn cục. Hắn nhất quyết không cho Beatrice tiến vào trận chiến này để cho con quái điểu kia phát hiện ra họ. Hắn chỉ ở bên ngoài chiến trường mà nhìn đồng hồ quan sát, cứ như vậy lặng lẽ tính thời gian cùng với theo dõi sự thay đổi của màu da con quái điểu.

(Năng lượng của con quái điểu này cũng đã tiêu hao đến bảy tám phần rồi. Thứ nhất, vừa rồi khi hai quả tên lửa đối không lao tới, nó cũng chỉ dám né tránh mà không còn sử dụng tia lửa của nó để phá hủy như lúc trước. Thứ hai là thời gian… Bất kể là thời gian của ta hay là của nó… Niệm Tịch Không, đừng để ta thất vọng! Tính mạng của chúng ta đang phó mặc vào tay ngươi rồi!)

Từ đầu tới giờ Sở Hạo đều tính toán thật cẩn thận về năng lực của từng cá nhân trong đoàn đội, nhưng mà sức mạnh mà hắn để ý nhất chính là sức mạnh của Niệm Tịch Không. Nàng chính là người mạnh nhất Bắc Băng Châu đội bởi năng lực của nàng là vô cùng, tùy thời có thể đột phá lên cảnh giới kiếm tiên. Cơ hồn Meme tuyệt đối không được để mất, lý do vì sao thì tạm thời chưa bàn tới, nhưng mà hắn đã sớm nói cho Niệm Tịch Không biết nhược điểm của nó rồi, do đó nàng có thể không cần hao phí quá nhiều chiến lực mà vẫn đoạt lại được Meme, tiếp đó nhanh chóng quay trở về… Nhưng vì sao mà giờ nàng vẫn chưa tới nơi chứ… nếu mà có nàng ở đây, thì đã có thể ung dung giải quyết con quái điểu này rồi a…

Trong chốc lát suy tư của Sở Hạo, số lượng máy bay đã giảm đi một phần ba rồi. Mà chỉ trong giây lát bất cẩn, con quái điểu đã để ý tới Sở Hạo và Beatrice… Rốt cuộc cũng không thể trì hoãn được nữa rồi!

“Chúng ta… Lên!”

Sở Hạo mãnh liệt cắn răng nói với Beatrice: “Bay vòng ra sau lưng nó, không cần tới gần quá, ta sẽ nhảy từ trên xuống. Trong lúc đó ngươi cũng đừng có đi ra quá xa, đợi ta quăng lại cho ngươi một bộ phận cơ thể nào đó của nó thì phải lập tức tiến hành Nguyền rủa ngay. Sau đó thì báo với ta qua tâm linh tỏa liên để ta biết khi nào thì ngươi hoàn thành bùa chú. Nhớ đấy!”

Beatrice gật đầu lia lịa, sắc mặt nàng vì khẩn trương mà cũng trắng bệch cả ra. Sau khi nghe vậy thì nàng liền kéo chổi rồi bay vút về hướng con quái điểu kia.

Sở Hạo hít một hơi lấy tinh thần để hành động. Lúc này Sở Hạo đã tập trung cao độ, hai mắt bắt đầu trở nên mờ mịt, cơ bắp trên thân thể bành trướng lên. Lúc mà cây chổi vừa vòng ra sau lưng con quái điểu thì hắn liền nhảy thẳng xuống, trên đường lao xuống thì hắn cũng đã khởi động Mage hand bao bọc toàn thân tạo thành một lớp bảo vệ.

Quả nhiên khi cơ thể còn chưa tới gần thì đã có nhiệt độ cực cao ập tới, mặc dù đã có lớp bảo vệ từ Mage hand nhưng nhiệt độ thì vẫn xuyên qua nóng đến thiêu đốt da thịt, Sở Hạo chỉ có thể cắn răng chịu đựng. Nói thì chậm, xảy ra thì nhanh, tất cả chỉ vỏn vẹn có mấy giây, hắn đã rơi xuống trên mình con quái điểu. So với nhiệt độ lúc trước thì nhiệt độ trên cơ thể con quái điểu này lại không cao lắm, phủ trên mình nó là rất nhiều lông tơ và lông vũ màu đỏ tươi. Chính vì vậy mà Sở Hạo cũng có đôi chút thuận lợi, không phải quá lo lắng về việc có thể bị ngã ra khỏi mình con quái điểu này.

Nhưng mà cũng chỉ trong khoảnh khắc Sở Hạo đáp xuống, dường như con quái điểu đã phát hiện, nhiệt độ thân thể nó bắt đầu tăng lên kịch liệt. Sở Hạo cũng không thèm quan tâm, hắn gồng hết sức rút lấy một sợi lông tơ của con quái điểu này. Nói là lông tơ, mà cái sợi lông này còn dài hơn cả chiều cao của hắn, dùng toàn lực cộng với Mage hand mới rút ra nổi. Vừa rút ra, hắn lấy hết sức ném chiếc lông tơ về phía Beatrice.

Con quái điểu rống lên một tiếng, sau đó từ thân thể của con quái điểu trào ra một tầng lửa mỏng màu vàng kim. Trông ngọn lửa mỏng tưởng như yếu ớt vậy mà ẩn chứa nhiệt độ khủng khiếp không thể nào hình dung được. Sở Hạo chỉ cảm thấy toàn thân như đang phồng rộp lên, cơ thể bắt đầu nổi mụn nước như bị đun sôi. Hắn chỉ có thể điên cuồng khởi động mảnh vỡ Thần tính, sử dụng ma pháp Mage hand để tạo ra lớp bảo vệ. Dù mỗi lần tạo được một lớp thì lại bị phá hủy nhưng hắn lại điên cuồng tạo thêm một lớp tiếp theo, cứ thế một tầng rồi lại một tầng. Lúc này là giờ khắc sinh tử, hắn điên cuồng khởi động Mage hand chồng tầng tầng lớp lớp lên nhau… mười tầng, hai mươi tầng,…. Cuối cùng trong đầu hắn chỉ còn suy nghĩ đến việc tái tạo lại lớp bảo hộ Mage hand, chứ không còn để ý đến bất kỳ một cái gì khác nữa.

Nhưng dù có như thế, chỉ có dựa vào vòng bảo vệ cá nhân thì tố chất thân thể của con người cũng không tài nào sánh được với quái điểu khổng lồ. Chỉ có 2 – 3 % năng lượng của con quái điểu mà đã khiến Sở Hạo tiến vào cảnh giới chết đi sống lại rồi. Rốt cuộc hắn cũng không thể nào tiếp tục tạo lớp bảo hộ nữa, mắt thấy, khi vòng bảo hộ cuối cùng tan vỡ, thì cũng chính là lúc hắn bị đốt thành tro bụi….

Vào thời khắc sinh tử này, bên trong cơ thể hắn, vật thể không biết tên được bao bọc trong mảnh vỡ Thần tính, hình dạng giống như một cái gương, như có như không ẩn hiện, không hiểu sao từ vật này lóe lên một tia sáng rồi từ nó tràn ra vô vàn văn tự…

Văn tự ký hiệu…..

Phân tích …

Mảnh vỡ thần tính…

Giải phóng…

Tứ tượng ngũ hành bát quái phong ấn trận….

Phân tích…

Kính…

Sáng…

Trong sáng như gương, rõ ràng tất cả, rõ ràng cội nguồn của tất cả vạn vật thế gian…

Không ai hay, không cách nào hình dung được, trong khoảnh khắc sinh tử, theo bản năng mà Sở Hạo vẫn tiếp tục sử dụng Mage hand một lần cuối, … nhưng lần này, văn tự ký hiệu tại hạch tâm của Mage hand chỉ có… 4 miếng! Sau đó không hiểu bằng cách nào mà 4 miếng văn tự ký hiệu này lại tiếp tục dung hợp với nhau, đã sắp trở thành 2….

Chẳng biết tại sao, đôi mắt của Sở Hạo bừng sáng lên, bên trong đó là một khoảng không vô tận, vô số năng lượng được ngưng tụ lại, vô số vật chất tổ hợp lại, không gian không có hình dáng cụ thể, thời gian thì chỉ như nước chảy, có thể thấy được năng lượng và vật chất, lại không thể nhìn ra được không gian và thời gian… Tất cả đều hiện ra trong mắt hắn, cứ như vậy biến hóa và trao đổi, năng lượng vật chất dung hợp lại với nhau, biến thành một mảng đen kịt đục ngầu, không gian và thời gian dung hợp lại với nhau, biến thành một mảng sáng ngời thanh đạm, giờ khác này, phảng phất như có bí mật cực kỳ to lớn nào đó sắp được hé lộ….

“Xong rồi! Đội trưởng, nguyền rủa hoàn tất!”

Tiếng của Beatrice vang lên mãnh liệt trong đầu Sở Hạo, đánh thức hắn từ trạng thái bí ẩn kia. Đến lúc này hắn mới phát hiện ra, cơ thể hắn đã và đang được bảo vệ bởi một tầng Magehand, vững chắc đến không tưởng tượng nổi, mặc cho ngọn lửa kia nhiệt độ cao đến mấy cũng không phá hủy được vòng bảo vệ, thậm chí còn không truyền tới cả hơi ấm. Lúc này hắn hơi thay đổi ý niệm, vòng tròn bảo vệ lập tức vặn vẹo thay hình đổi dạng, biến thành một dạng giống như mũi khoan đâm vào cơ thể con quái điểu. Sau đó hắn khẽ động ý niệm, mũi khoan đã xoáy tròn đâm sâu vào cơ thể con quái điểu, máu nóng, lửa đỏ phun trào, mà Sở Hạo thì chìm dần vào bên trong cơ thể của nó!