Q10 - Chương 24: Nghi hoặc

Vô Hạn Thự Quang

Đăng vào: 2 năm trước

.

Phong hậu bát trận đồ không chỉ đơn thuần là chiến trận dùng cho thời kỳ vũ khí lạnh, cũng không phải cái gọi là trận địa để phòng thủ. Sau khi suy ngẫm và phân tích cẩn thận, Sở Hạo đã rút ra được bản chất của loại chiến trận này, đơn giản là chiến thuật tâm lý kết hợp với phương pháp sử dụng không gian.

Tám phân đội phân biệt thực hiện ba loại nhiệm vụ: tiến công, phòng ngự và lùi lại. Mà những binh lính trên chiến trường đều có chung một loại tâm lý đặc thù rất rõ ràng, đó chính là sẽ theo bản năng tấn công kẻ địch ở gần mình nhất. Dưới loại tình huống này, nếu như mục tiêu bất thình lình lui về phía sau, tất nhiên sẽ theo bản năng đuổi theo, đương nhiên, nếu như không đuổi kịp, vậy khẳng định sẽ tấn công một mục tiêu khác ở gần nhất, chỉ đơn giản như thế mà thôi.

Kỳ thực Phong hậu bát trận đồ chính là lợi dụng tâm lý đặc thù này, tám phân đội phối hợp với nhau một cách bài bản, phân đội ở ngoài cùng lùi lại, phân đội ở giữa tiến hành đánh nghi binh, phân đội trong cùng tiến hành phòng ngự. Cứ như vậy, tầm mắt và phương hướng tấn công của quân địch sẽ bị nhiễu loạn, từ đó vô thức sa vào tiết tấu và phạm vi của Phong hậu bát trận đồ.

Do đã bao hàm lý giải về phương pháp nắm bắt và sử dụng không gian nên Phong hậu bát trận đồ không sợ kẻ địch có quân số áp đảo, hơn nữa bởi vì cốt yếu nằm trong hai lĩnh vực là tâm lý và không gian nên loại chiến trận này còn có thể được vận dụng trong chiến tranh thời kỳ hiện đại. Không chỉ vậy, đối với những chiến trường có phạm vi càng lớn, nhân số càng nhiều, hiệu quả sẽ càng rõ rệt, ngược lại, dưới tình huống nhân số quá ít, ví dụ như vài chục người diễn tập Phong hậu bát trận đồ, chắc chắn sẽ không tạo ra được hiệu quả gì.

Sau khi chiến đấu kết thúc, ước chừng có hơn một nghìn người lùn tử vong, trong đó đã bao gồm gần năm trăm người chết vì giẫm đạp trong quá trình hỗn loạn lúc đầu. Mà số lượng tử vong của quân Orc thì lên tới hơn hai mươi nghìn, tỷ lệ tổn thất giữa hai phe đạt đến mức kinh người, 20:1!

Những người lùn dòng dõi Durin đều đã sớm ngây ngốc, rõ ràng là bọn họ bị tập kích, rõ ràng là đám Orc chiếm ưu thế về mặt địa hình, rõ ràng là nhân số của bọn họ ít hơn, thiên thời địa lợi nhân hòa đều không có, vậy mà rõ ràng bọn họ lại giành được chiến thắng, chuyện này… làm sao có thể?

Trên thực tế, không chỉ có những người lùn cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, ngay cả các thành viên của Bắc Băng Châu đội cũng kinh hãi không thôi. Bọn họ có thể quan sát được sự thay đổi của toàn bộ chiến cuộc một cách rõ ràng thông qua quét hình tinh thần lực, lúc bắt đầu ai cũng nghĩ là không thể có bất kỳ cơ hội chiến thắng nào cho những người lùn. Nhưng mà sau khi Sở Hạo trực tiếp tham gia vào chiến trường, chiến cuộc lập tức phát sinh biến hóa, đến cuối cùng đã xoay chuyển một trăm tám mươi độ tạo thành kết quả như hiện tại.

Bên kia, Azog đã phẫn nộ đến mức phát điên, đại quân Orc do hắn dẫn dắt có thể nói là cực kỳ thiện chiến, cho dù không tính đến chiến lực cá nhân thì hắn vẫn là một thống soái hợp cách. Số lượng chiến trường mà Azog từng trải qua có thể nói là vô số kể, phải biết rằng xã hội của Orc hoàn toàn là mạnh được yếu thua, vốn lúc đầu hắn cũng không phải là thống soái của quân Orc, cũng phải từng bước leo lên từ tầng dưới cùng. Trong số những trận chiến hắn từng tham gia, dĩ nhiên cũng có nhiều lần chiến bại, nhưng mà chưa từng có bất kỳ lần nào giống như lần này. Bất kể đánh giá như thế nào đi nữa, nhất định quân Orc vẫn sẽ đại thắng, còn người lùn dòng dõi Durin thì bị diệt tuyệt, nhưng mà ai ngờ kết quả lại hoàn toàn phá vỡ tưởng tượng của hắn.

Đáng sợ nhất chính là, những lần chiến bại trước kia, ít ra hắn vẫn biết được nguyên nhân tại sao mình thất bại, ví dụ như binh lực không đủ, ví dụ như địa lý không tốt, ví dụ như bị phục kích, ví dụ như đối phương được trang bị quá tốt… Nhưng mà lần này, thậm chí ngay cả tại sao mình chiến bại hắn cũng không biết! Chuyện này thực sự là quá mức không khoa học!

Giờ phút này, bầu không khí trong doanh trại của người lùn đang tràn ngập vui mừng và phấn khởi, sau khi tâm tình đã dần ổn định lại, những người lùn lại càng thêm bái phục và tôn thờ Sở Hạo, tất cả đều tuyệt đối tin tưởng vào các quyết định và chính sách của hắn. Mà Sở Hạo thì lại mượn cớ mệt mỏi để từ chối tất cả những lời mời và nghi lễ của người lùn, hắn chỉ tập hợp tất cả các thành viên của Bắc Băng Châu đội lại rồi nói:

– Tình hình hiện tại rất không tốt.

Nghe vậy, Trương Hằng lập tức cười lớn:

– Ha ha ha, không tốt là thế nào, lần này ngươi quả thật là uy phong a. Đúng rồi, nói cho chúng ta biết một chút đi, rốt cuộc là vì sao phe những người lùn lại giành được chiến thắng? Sau khi chứng kiến cục diện của toàn bộ chiến trường, ta cảm thấy cứ như vừa xem một màn ảo thuật vậy, quả thực là quá đẹp mắt! Như vậy đi, chúng ta thương lượng, ngươi dạy ta binh pháp, ta dạy cho ngươi bắn cung…

Sở Hạo không nhìn thẳng vào Trương Hằng, hắn chỉ nghiêm mặt nói với những người còn lại:

– Vốn trong suy đoán của ta, nếu Thiên Thần đội và quân Orc liên hợp lại với nhau, như vậy trong trận chiến này, bọn họ nhất định sẽ tấn công chúng ta. Nhưng mà tiểu đội luân hồi Thiên Thần lại không hề xuất hiện, loại tình huống này thực sự là vô cùng nguy hiểm.

– Để ý kỹ tất cả những chuyện gần đây có thể dễ dàng nhận thấy, từ sau khi chúng ta đi khỏi Blue Mountains, đã có rất nhiều chuyện nằm ngoài kế hoạch xảy ra. Đầu tiên là về vị trí xuất hiện của đại quân Orc, tiếp theo là thời điểm quân Orc xuất hiện không đúng, thậm chí lần chiến đấu vừa rồi cũng hoàn toàn không ổn. Kết quả nhận được hoàn toàn mẫu thuẫn với suy đoán, đây là một chuyện rất nguy hiểm.

Nghe Sở Hạo nói xong, những thành viên còn lại cũng đều yên lặng suy nghĩ về tình hình hiện tại, Auchi là người lên tiếng hỏi đầu tiên:

– Ta cũng cảm thấy rất kỳ quái, lúc trước rốt cuộc là ai che phủ phạm vi quét hình của ta? Nếu như là Thiên Thần đội, vậy tại sao bọn họ không thừa dịp quân Orc đang chiếm ưu thế để tấn công chúng ta? Hơn nữa sau đó khi quân Orc thất thế, chúng ta cũng không hề nhìn thấy bóng dáng của Thiên Thần đội, chẳng lẽ bọn họ đã sớm vứt bỏ quân Orc?

– Trong trường hợp này không có cái gọi là vứt bỏ.

Sở Hạo lắc đầu nói:

– Bất kể suy nghĩ như thế nào, quan hệ giữa Thiên Thần đội và quân Orc cũng chỉ có thể là lợi dụng lẫn nhau, không thể là quan hệ minh hữu. Trong thế giới này, Orc là một thế lực hỗn loạn, nếu như quân Orc là thế lực có trật tự thì còn có thể kết minh, nhưng mà hỗn loạn thì chỉ có thể lợi dụng. Chuyện này tạm thời không nhắc tới, hiện tại chỉ có ba điểm mấu chốt:

– Đầu tiên, làm thế nào Thiên Thần đội có thể biết được hai chuyện, một là chúng ta đến Blue Mountains, hai là chúng ta xúi giục người lùn của Blue Mountains di chuyển về Lonely Mountain. Nếu như không biết hai chuyện này, bọn họ sẽ không thể nào yêu cầu đại quân Orc phục kích tại đây, rốt cuộc Thiên Thần đội dùng phương thức nào để nắm bắt được tình hình, thậm chí là cả phương thức hành động của đội ngũ chúng ta?

– Thứ hai, nhiệm vụ của Thiên Thần đội là gì, cẩn thận suy ngẫm về các điểm mấu chốt trong cốt truyện sẽ có thể ước đoán được, hẳn là đi đến Lonely Mountain, giết chết Thorin và Gandalf, cùng với hoàn thành một trong các điều kiện: giết chết Hỏa long Smaug, lấy được Arkenstone, hoặc là lấy được Chiếc nhẫn tối cao. Đương nhiên, cũng có thể nhiệm vụ của bọn họ là hồi sinh chúa tể bóng tối Sauron, nhưng mà bất kể là gì, những nhiệm vụ này đều khó có khả năng khiến cho bọn họ phải sắp xếp kế hoạch để tập kích chúng ta giữa đường, nguyên nhân của hành động này là gì? Vẻn vẹn chỉ là vì giết chết chúng ta thôi sao?

– Từ vấn đề thứ hai suy rộng ra sẽ xuất hiện vấn đề thứ ba, cũng chính là vấn đề lớn nhất trước mắt… Vì sao bọn họ lại không thừa cơ tấn công chúng ta? Có ưu thế trong chiến cuộc, lại có ưu thế về mặt thực lực, đây là thời cơ tốt nhất để tiêu diệt chúng ta. Cho dù không liên quan đến nhiệm vụ được giao, toàn diệt đội ngũ khác vẫn có thể đem về rất nhiều điểm thưởng và chi tiết kịch tính, như vậy… nguyên nhân nào khiến cho bọn họ không ra tay?

Khi nói đến đây, sắc mặt Sở Hạo đã vô cùng âm trầm, hắn thì thào:

– Rốt cuộc… mục đích của Thiên Thần đội là gì?