Chương 172: Mạnh nhất dưới Thông Thiên

Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Từ góc độ của Yến Triệu Ca, sau khi Từ Phi cùng Đường Vĩnh Hạo giao thủ xong, những trận chiến khác liền kém một chút.

Tỷ thí duy nhất có thể hấp dẫn ánh mắt hắn là cuộc chiến giữa Tà Tử Dật và Tạ Du Thiền.

Sau Trần Lâm chiến thắng Tiếu Vũ, Tà Tử Dật một lần nữa thắng Tạ Du Thiền cùng cảnh giới, coi như kiếm về thể diện cho Thiên Lôi Điện.

Khuôn mặt tròn của Trương Dao khổ sở, ngược lại thì Nguyễn Bình trấn an nàng:

– Rất nhiều người đồn rằng Tà Tử Dật là Tông Sư đệ nhất dưới Thông Thiên, chuyện này cũng có đạo lý nhất định.

– Thiên phú và tiềm lực của người này vốn là kinh người, lại có quen chém giết, một đường đi tới, lấy yếu thắng mạnh, lấy hạ khắc thượng. Danh tiếng hôm nay không phải dùng miệng thổi phồng mà có, mà dựa vào thực lực thật sự đánh ra.

– Nhưng cũng vì hắn hiếu chiến, trước kia giao thủ với người khác bị thương nguyên khí, cho nên mới dừng lại ở cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ Tông Sư lâu như vậy. Bằng không, hắn sẽ giống như đám người Từ Phi, Đường Vĩnh Hạo, Tống Triều, bước vào Thông Thiên cảnh, chuẩn bị đánh sâu vào cảnh giới Đại Tông Sư.

Trương Dao nháy mắt một cái, quay đầu nhìn Yến Triệu Ca:

– Tu vi của Tà sư huynh thật mạnh, nhưng nếu nói đệ nhất Tông Sư dưới Thông Thiên, cũng không quá thật chứ?

– Không nói đến người khác, Yến sư huynh lấy cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ đánh bại Tiên Thiên hậu kỳ Lưu Thịnh Phong nha.

Nguyễn Bình hơi ngưng lại một cái, rồi gật đầu nói:

– Cái này cũng không sai.

Yến Triệu Ca bên cạnh nghe vậy, cũng không nói gì, ánh mắt nhìn sang thì vừa vặn thấy Tà Tử Dật nhìn về bên này.

Trong ánh mắt ẩn chứa một chút hứng thú cùng một chút không thân thiện.

Lúc trước không biết vì chuyện gì mà Thương Mang Sơn để lộ cho Thiên Lôi Điện biết Lôi Nguyên Tô Sinh Thuật có nguồn gốc từ Yến Triệu Ca.

Hai đệ tử hạch tâm của Thiên Lôi Điện, Điện Thiểm Lôi Minh – Yến Thiểm cùng Lâm Chu, toàn bộ đều thua trong tay Yến Triệu Ca, còn bị đánh trọng thương.

Chỉ một điểm này, đệ tử của Thiên Lôi Điện nghĩ mình có năng lực, đều muốn đánh một trận với Yến Triệu Ca, vì sư môn tìm về thể diện.

Tà Tử Dật là người xuất sắc nhất trong đó, tự nhiên sẽ không ngoại lệ.

Nhất là trong một năm gần đây, Yến Triệu Ca cường thế quật khởi, càng làm dao động địa vị của hắn.

Tà Tử Dật vốn là người mắt cao hơn đầu, bởi vì chịu ám thương, khiến hắn rớt lại phía sau Từ Phi, Đường Vĩnh Hạo, Tống Triều một bước, nên cực kỳ không cam tâm.

Tông Sư đệ nhất dưới Thông Thiên, chỉ là cách nói an ủi, từ lâu Tà Tử Dật đã biết. Thậm chí hắn còn cảm giác đây không phải là khen ngợi mà là khuất nhục, cho nên bản thân hắn cũng không nhắc tới chuyện này trước mặt người khác.

Nhưng Tà Tử Dật không chấp nhận là một chuyện, vốn là của mình lại bị người phía sau leo lên đầu, cướp đi, là một chuyện khác.

Yến Triệu Ca lấy cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ, đánh bại Lưu Thịnh Phong cảnh giới Tiên Thiên hậu kỳ, liến làm cho danh tiếng Tông Sư đệ nhất dưới Thông Thiên của Tà Tử Dật, lộ rõ không ổn định.

Tà Tử Dật dừng lại một thời giân lâu ở Tiên Thiên hậu kỳ, vốn đang nổi giận trong bụng, nhất thời càng thêm khó chịu, nhìn Yến Triệu Ca như cái đinh trong mắt vậy.

Đối với suy nghĩ của Tà Tử Dật, Yến Triệu Ca có đại khái lý giải. Mặc dù hắn cũng thích nổi tiếng, nhưng cái gọi là mạnh nhất dưới Thông Thiên, thật sự hắn cũng không để trong lòng.

Ngược lại với Tà Tử Dật, Yến Triệu Ca lúc này chú ý đến một bên khác.

Ở nơi đó, không phải hai người đang giằng co, mà là hai con dị thú. Cả hai đều hết sức hùng tráng, linh khí tràn trề quanh thân, đồng thời xen lẫn một cổ huyết khí dương cương nồng nặc.

Yến Triệu Ca nháy mắt mấy cái:

– Đây là chuyện gì?

Lý Tĩnh Vãn nhẹ giọng đáp:

– Trần Lâm Trần sư muội của Thiên Lôi Điện tự nuôi một con Thanh Sát Quỷ Lang, vô cùng hung mãnh, nghe nói Diệp sư huynh của bản môn cũng có một Hắc Thủy Huyền Giao rất nổi danh, vì vậy muốn hai con dị thú tỷ thí một trận.

Theo góc độ thực chiến mà nói, thu phục dị thú mạnh mẽ, cũng có thể trở thành trợ lực mạnh mẽ.

Tầm mắt của Yến Triệu Ca nhìn qua, chỉ thấy Trần Lâm lúc trước chiến thắng Tiếu Vũ đang đứng ở đó.

Vóc người của Trần Lâm cực cao, chỉ thấp hơn nửa đầu so với nam tử như Yến Triệu Ca, dung nhan xinh đẹp nhưng lạnh lùn, mang theo một chút kiêu căng.

Đầu Thanh Sát Quỷ Lang trước người nàng, hình thể còn lớn hơn con trâu, da lông màu xanh đen như cương châm cho thấy sự mạnh mẽ.

Miệng sói phun ra hàn khí lạnh lẽo, một cổ hàn khí quấn quanh thân, hai con mắt đỏ máu như chuông đồng nhìn chòng chọc Hắc Thủy Huyền Giao.

Yến Triệu Ca cẩn thận quan sát một chút, phát hiện thực lực của đầu Thanh Sát Quỷ Lang này so với chủ nhân Trần Lâm còn mạnh hơn.

Trần Lâm có tuổi tác tương đương với đám người Yến Triệu Ca, Lý Tĩnh Vãn, Tiếu Vũ, trước mắt chỉ có tu vi Ngoại Cương Tông Sư, nhưng đầu Thanh Sát Quỷ Lang của nàng có sức chiến đấu tương đương với Tiên Thiên Tông Sư.

Loại chuyện này, hơn phân nửa là nàng thu phục đầu Quỷ Lang này từ nhỏ và nuôi đến lớn.

Vẻ mặt của Diệp Trọng Châu rất nghiêm túc nhìn xuống hai đầu dị thú.

Yến Triệu Ca nhìn đầu Hắc Thủy Huyền Giao, nó đang lượn vòng trên không trung, hình thể so với đầu Thanh Sát Quỷ Lang kia lớn hơn rất nhiều, tuy là Giao Long, không phải Chân Long, nhưng cũng uy phong lẫm lẫm.

Diệp Trọng Châu chậm rãi nói:

– Trần sư muội, bây giờ thu tay lại cũng không muộn, hai đầu dị thú này đều không phải vật phàm, mặc dù linh trí có hạn, nhưng lực lượng cực mạnh, nếu bọn chúng chiến đấu rơi vào điên cuồng, chúng ta rất khó ngăn lại. Bởi vì dị thú đấu nhau mà làm phiền trưởng bối, như vậy không tốt.

Trần Lâm hờ hững nói:

– Thanh Sát nếu chết dưới vuốt Hắc Thủy Huyền Giao của Diệp sư huynh, tiểu muội tuyệt đối không có nửa câu oán hận.

– Đã như vậy, Diệp mỗ cũng không có gì để nói nữa.

Diệp Trọng Châu nhíu mày một cái, đối phương tới cửa khiêu khích, trong lời nói hắn đã cố gắng khắc chế, đối phương lại không biết tiến thối, Diệp Trọng Châu cũng bị khơi dậy nộ khí:

– Vậy thì bắt đầu đi.

Hai đầu dị thú chỉ giằng co trong chốc lát, Thanh Sát Quỷ Lang trước tiên hành động, nhưng nó cũng không gấp gáp công kích, mà từng bước chậm rãi vòng quanh Hắc Thủy Huyền Giao, tựa hồ đang tính toán tìm sơ hở của Hắc Thủy Huyền Giao.

Hắc Thủy Huyền Giao thì yên tĩnh một chỗ không nhúc nhích, nhưng cặp mắt của nó từ đầu đến cuối đều nhìn chằm chằm Thanh Sát Quỷ Lang, chuyển động cùng với đối phương, không buông tha bất kỳ động tác nào của Thanh Sát Quỷ Lang.

Hắc Thủy Huyền Giao rõ ràng chiếm ưu thế về lực lượng, nhưng Thanh Sát Quỷ Lang có một thiên phú kỳ lạ, chính là hàn khí quanh thân, có thể chậm rãi suy yếu thực lực của đối thủ.

Hàn khí sẽ trì hoãn tốc độ, chẳng khác nào tăng lên tốc độ của nó, mà tốc độ của Thanh Sát Quỷ Lang vốn vô cùng nhanh, cũng xếp hàng đầu trong dị thú.

Diệp Trọng Châu huýt sáo một tiếng:

– Động thủ!

Hắn đã nhìn ra Thanh Sát Quỷ Lang đang định kéo dài thời gian, dựa vào hàn khí không ngừng suy yếu lực lượng của Hắc Thủy Huyền Giao, nếu tình trạng này kéo dài, đối với Hắc Thủy Huyền Giao càng bất lợi.

Hắc Thủy Huyền Giao phát ra tiếng gầm thét như lôi đình, giống như đạn pháo tấn công Thanh Sát Quỷ Lang!

Lân phiến đen nhánh toàn thân mở ra, một lượng lớn hơn nước tỏa ra, tựa như từng đợt sóng vô biên áp tới đối thủ.

Thanh Sát Quỷ Lang cũng gào lên, hung hãn cùng Hắc Thủy Huyền Giao cắn xé, nhất thời một cổ máu tanh tràn ngập ra.

Dù sao Hắc Thủy Huyền Giao cũng chiếm ưu thế về lực lượng, rất nhanh liền áp đối phương rơi vào hạ phong, chỉ có thể chật vật chạy giữ mạng.

Những đệ tử Bích Hải Thành xem chiến đều vui mừng ra mặt, nhưng vẻ mặt của Yến Triệu Ca dần dần nghiêm túc.

Bởi vì hắn nhìn thấy trong mắt Thanh Sát Quỷ Lang đang rơi xuống hạ phong, tràn đầy xảo trá cùng hung tàn.