Chương 199: Ban đầu vẫn còn coi nhẹ ngươi

Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh

Đăng vào: 11 tháng trước

.

Mộ Quang Quân, Hoàng Kiệt quan sát Yến Triệu Ca, ánh mắt của Yến Triệu Ca cũng quét qua đám người Đại Nhật Thánh Tông.

Tầm mắt của Yến Triệu Ca quét qua Hoàng Kiệt, sau đó rơi vào trên người những đệ tử Đại Nhật Thánh Tông khác sau lưng Hoàng Kiệt.

Người tới tham gia Thông Thiên Hội Minh lần này không ít.

Mặc dù không thể chắc chắn đối phương có rời đi hay không, nhưng Đường Vĩnh Hạo đã từng giao thủ với tên Đại Tông Sư dấu mặt kia, cho dù tín nhiệm Hoàng Kiệt đi nữa, khẳng định cũng sẽ có kiểm chứng.

Hoàng Kiệt thản nhiên như vậy, có vài người bám theo tay chân hắn, hiềm nghi có thể giảm phân nữa.

Tầm mắt của Yến Triệu Ca nhìn khắp bốn phía, cái nhìn có vẻ lơ đãng, nhưng thực ra là đang quan sát những Võ giả Đại Tông Sư có tu vi tương đương với tên bịt mặt.

Thật ra thì, trong những người ở đây hiện tại có gian tế của Tuyệt Uyên hay không là một chuyện khó nói.

Dù sao, không phải mỗi tên Võ giả Tuyệt Uyên đều lựa chọn đọa ma.

Thân ở trong ma vực, dễ dàng dẫn động ma niệm trong lòng, nhanh chóng đoạ ma.

Nhưng đây cũng không phải chuyện tất nhiên.

Biết người biết mặt không biết lòng, những lời này đã thể hiện sâu sắc, cho dù không đoạ ma, nhưng trong nội tâm trần ngập quỷ vực, chỉ cần che giấu tốt thì người bên ngoài cũng không thể nhìn ra lai lịch.

Chỉ cần không có người chứng kiến, cho dù người này âm thầm giết chết ai đó, nhưng kịp thời xử lý thi thể, sau mọi chuyện vẫn có thể nghênh ngang đi gặp người khác như thường.

Ngược lại thì người đoạ ma, một khi đoạ ma hoàn toàn, thì khác hẳn với người bình thường, rất khó che giấu, cơ bản đều ẩn núp đi.

Yến Triệu Ca không dám khẳng định, thế gian này có phương pháp cho người đoạ ma trở lại nhân thân như thường, nhưng khả năng này quá nhỏ.

Tương đối mà nói, khắc chế bản thân đoạ ma hoàn toàn, mới là lựa chọn tốt nhất của người ẩn núp.

Giống như đám người Mạc trưởng lão trước khi Thanh Già Hồ đột biến.

“Trước kia có phải ta chú ý vào chuyện vụn vặt rồi hay không?”

Yến Triệu Ca suy nghĩ trong lòng:

“Tên Đại Tông Sư ám sát ta, có thể không phải là gian tế ẩn núp? Dù sao, nhìn hình dáng của hắn đã đoạ ma lâu rồi, cũng không phải gần đây.”

“Hắn hẳn là thành viên của tổ chức Tuyệt Uyên ẩn núp trong Địa Vực.”

Yến Triệu Ca vuốt cằm:

“Đem bản thân che giấu thật chặt, lại không thi triển Võ học mình am hiểu. Không bắt tại trận, căn bản không nhìn ra thân phận của hắn, là ai biết gốc rễ của hắn sao? Đoạ ma, ngược lại sẽ minh xác mục tiêu.

“Nếu không phải vì che giấu thân phận, thì tại sao hắn không thi triển Võ học mà mình am hiểu chứ?”

Yến Triệu Ca cẩn thận hồi tưởng lại tình cảnh lúc ấy:

“Kiếm pháp cùng chưởng pháp lúc giao thủ cùng ta và Từ sư huynh, thật ra cũng có chút hoả hầu, nếu so sánh với tu vi của hắn mà nói, mặc dù không thể khẳng định đó là Võ học mà hắn am hiểu hay không, nhưng chắc chắn hắn đã hạ xuống khổ công.”

Yến Triệu Ca suy nghĩ, ánh mắt có chút híp lại:

“Tại sao có cảm giác, thời gian mà hắn đoạ ma có chút gần với thời điểm…”

– Lần này Triệu Ca lại lập công, không giống bình thường.

Giọng nói thanh nhã của Phương Chuẩn vang lên bên tai, Yến Triệu Ca thu liễm tâm tư, cười đáp:

– Nhờ may mắn của ông trời, Nhị sư bá quá khen.

Phương Chuẩn lắc đầu:

– Không, ngươi làm rất khá, nếu không phải hành động ngoài dự tính của ngươi, lần này Tuyệt Uyên sẽ có cơ hội thành công rất lớn.

– Cửu U môn mở ra, muốn đóng kín lần nữa là chuyện hết sức khó khăn.

Yến Triệu Ca hỏi:

– Trọc Lãng Các An Các chủ tại sao không chạy tới? Có phải Viêm Ma đang quấy rối bên Đông Hải hay không?

Phương Chuẩn nói:

– Không sai, hẳn là người của Tuyệt Uyên cấu kết với Viêm Ma Đại Thế Giới cùng nhau hành động, làm chúng ta hai mặt thụ địch.

– Không chỉ Trọc Lãng Các An Các chủ, Bích Hải Thành Tống Thành chủ, còn có Thiên Lôi Điện Điện chủ, cũng chạy tới Đông Hải.

– Hơn nữa, Địa Vực bên kia cũng gặp biến hoá, bổn môn cùng Thương Mang Sơn, liên thủ đàn áp bên kia.

Phương Chuẩn đem chuyện đã xảy ra nói liên tục, đột biến Thanh Già Hồ lần này nhìn như chỉ ở Thanh Già Hồ, nhưng thật ra dính líu rất rộng:

– Bên Thanh Già Hồ khẩn cấp liên lạc, quyết định cuối cùng là Đại Nhật Thánh Tông Hoàng Húc, mang theo Đại Nhật Hành Thiên Xích tới.

Yến Triệu Ca khẽ nhíu mày một cái:

– Như vậy, người đâu?

Vẻ mặt của Phương Chuẩn trịnh trọng thêm mấy phần:

– Ma Thánh lại xuất hiện, chặn đánh Hoàng Húc cùng Đại Nhật Hành Thiên Xích.

Yến Triệu Ca hơi ngẩng đầu:

– Ma Thánh a. . .

Bát Cực Đại Thế Giới hiện tại, có thể xác định tu vi là Võ Thánh mà mọi người biết, tổng cộng có sáu người.

Thái Thượng trưởng lão của Đại Nhật Thánh Tông, Đông Lai Võ Thánh, Đại Nhật Đông Lai – Hoàng Quang Liệt.

Thành chủ Bích Hải Thành, Bích Hải Võ Thánh, Ba Lan Vạn Trượng – Tống Vô Lượng.

Các chủ Trọc Lãng Các, Phiên Vân Võ Thánh, Trọc Lãng Phiên Vân – An Thanh Lâm.

Điện chủ Thiên Lôi Điện, Thanh Lôi Võ Thánh, Bát Phương Kinh Lôi – Thẩm Lịch.

Cùng với không môn không phái, Họa Thánh cùng Ma Thánh.

Trong đó Họa Thánh – Mặc lão nhân, chính là cường giả tuổi tác lớn nhất, bối phận lớn nhất còn ở trên đời.

Năm xưa, Hám Thiên Tôn – Triển Đông Các cùng Ma Thiên Khách – Triển Tây Lâu của Quảng Thừa Sơn còn tại thế, Mặc lão nhân đã dương danh lập vạn, cho tới hôm nay.

Lão này thường cư trú ở hải ngoại, không hỏi thế sự, không can thiệp phân tranh, phần lớn thời điểm, mọi người hoàn toàn không cảm giác sự tồn tại của lão.

Chỉ có khi Viêm Ma Đại Thế Giới xâm phạm khẩn cấp, lão mới hiện thân, tương trợ những những cường giả nhân tộc khác đánh lui Viêm Ma.

Tương đối mà nói, Mặc lão nhân siêu nhiên thế ngoại, bao gồm Quảng Thừa Sơn, Đại Nhật Thánh Tông cùng các thế lực lớn khác, sẽ không dễ dàng chọc hắn.

Mà Ma Thánh – Viên Thiên thì khác, tính cách ngang bướng bừa bãi, hết lần này tới lần khác, tu vi lại cao, sức phá hoại quá lớn.

Quan hệ giữa hắn và sáu Thánh Địa vô cùng tồi tệ, tác phong làm việc hỉ nộ vô thường, khó mà đoán được, làm mọi người đều cảm thấy đau đầu.

Yến Triệu Ca đã từng âm thầm nghiên cứu Ma Thánh cùng người khác giao thủ, người đương sự hay người đứng xem miêu tả, phát hiện Ma Thánh – Viên Thiên hơn phân nửa là đạt được di tích sau Đại Phá Diệt sau lưu lại, tạo thành con đường Võ học của hắn.

Truy tố căn nguyên, mơ hồ có bóng dáng của Ma đạo cự phách trước Đại Phá Diệt, Vô Thường Ma Tông.

– Ma Thánh – Viên Thiên, cùng Tuyệt Uyên có liên quan sao? Hay là nói, Tuyệt Uyên căn bản là Viên Thiên sáng lập?

Yến Triệu Ca chép miệng nói:

– Trong ấn tượng… thì Viên Thiên thích độc lai độc vãng, làm việc thẳng thắn.

Phương Chuẩn nói:

– Viên Thiên bởi vì nguyên nhân gì mà trợ giúp Tuyệt Uyên ngăn chặn Hoàng Húc cùng Đại Nhật Hành Thiên Xích, sự việc phát triển đến hiện tại cũng không dễ đoán, nhưng vì lý do cẩn thận, cũng không thể đem chuyện này là chuyện ngẫu nhiên, cần phòng ngừa Viên Thiên sẽ xuất thủ sau này.

Yến Triệu Ca gật đầu:

– Nhị sư bá nói đúng.

Phương Chuẩn nói:

– Nơi này, tạm thời chấm dứt, chuyện giải quyết Thanh Già Hồ vẫn giao cho Trọc Lãng Các tự mình xử trí đi. Nói đến, bọn họ lần này thất bại thảm trọng nhất, hai Đại trưởng lão có một người là gian tế, cuối cùng đến tội, người còn lại thì chết trận.

Phương Chuẩn lắc đầu một cái rồi tiếp tục nói:

– Liên quan tới Tuyệt Uyên cùng Cửu U, còn rất nhiều việc sau này cần từ từ thảo luận, bây giờ chúng ta về sơn môn trước đi.

Yến Triệu Ca gật đầu đáp:

– Ta biết.

Phương Chuẩn bỗng nhiên cười một tiếng:

– Lần này trở về, tông môn tất nhiên trùng trùng điệp điệp thưởng cho ngươi.

– Lúc trước ta còn nói, không cần mười mấy năm, chỉ cần mấy năm, thế nhân nhìn Triệu Ca ngươi, cũng không phải nói là nhi tử của Yến sư đệ, mà là bản thân Triệu Ca ngươi.

– Nhưng ta chưa từng nghĩ tới, vẫn còn coi thường ngươi, từ hôm nay trở đi, danh tiếng của ngươi thiên hạ đều biết, không người không rõ.