Chương 158: Một tên ăn tiền

Sử Thượng Tối Cường Sư Huynh

Đăng vào: 12 tháng trước

.

“Vật cưỡi của ngươi là một đầu gấu trúc. . .”

“Vật cưỡi là một đầu gấu trúc…”

“Là một đầu gấu trúc. . .”

“Gấu trúc. . .”

Trong đầu của Yến Triệu Ca không ngừng vang vọng tiếng nói, làm cho hắn không nhịn được mà trợn mắt:

“. . . Thật ra, cũng rất có cá tính a?”

“Hiệu quả hấp dẫn ánh mắt tuyệt đối là bùng nổ, mười phần lôi kéo, không đi con đường bình thường.”

“Chỉ là cảm giác vừa sảng khoái lại xấu hổ là chuyện gì xảy ra a?”

Yến Triệu Ca xoa xoa thái dương, cười khổ nhìn con gấu trúc trước mặt:

“Thôi, dù là làm sủng vật, khẩu vị tương đối lớn, nhưng nhìn cũng cảnh đẹp ý vui, đặc biệt dùng giả ngốc, cũng rất tốt.”

“Ừ, dùng để cua em gái, nghĩ đến cũng là một lợi khí lớn a?”

Khóe miệng của Yến Triệu Ca khẽ câu lên, có chút vô lương thầm nói.

Hắn quay đầu nhìn Tạ Du Thiền nói:

– Tạ sư tỷ, thực không dám giấu, con thù này quả là hợp mắt ta, không biết quý phái có thể bỏ thứ yêu thích?

Thanh Già Hồ cuối cùng cũng là địa bàn của Trọc Lãng Các, lần này gặp được con gấu trúc trước mặt, là vì theo chân Tạ Du Thiền mà tới.

Tạ Du Thiền nghe vậy cười một tiếng:

– Bản môn trừ nuôi dưỡng Hỏa Nhạn cùng một vài loài dùng để đưa tin hoặc thay thế đi bộ ra, rất ít nuôi dưỡng dị thú, ngươi không nói, ta cũng phải đưa đầu Sơn Tỳ này ra khỏi phạm vi của Thanh Già Hồ, phòng ngừa nó làm hỏng trận pháp.

– Nếu Yến sư đệ muốn, tất nhiên có thể bắt, nếu như cần ta giúp, chỉ cần mở miệng là được, nhưng ta nhìn vị sư huynh bên cạnh ngươi, muốn bắt đầu Sơn Tỳ cũng không khó khăn gì, trực tiếp động thủ là được.

Đối phương không đề cập đến việc trao đổi, mặc cho hắn làm, Yến Triệu Ca nghe vậy, khẽ mỉm cười:

– Ân tình của Tạ sư tỷ, ta cám ơn trước, sau này nhất định có hậu báo.

Tạ Du Thiền hào phóng, Yến Triệu Ca cũng không có khả năng bạc đãi người ta, trong lòng suy nghĩ một chút, đã có tính toán.

Nhưng hiện tại cũng không vội, trước tiên đem đầu gấu trúc này bắt lại rồi tính sau.

Yến Triệu Ca ngoắc tay với A Hổ, A Hổ thật thà cười một tiếng, liền xoắn tay áo, chuẩn bị cùng Yến Triệu Ca đi tới mảnh đất trống.

– Hả?

Nhưng chính vào lúc này, ánh mắt của Yến Triệu Ca đột nhiên đọng lại, mơ hồ cảm giác từ phương xa có Cương khí của Võ giả chấn động.

Bên tai còn nghe thấy tiếng kéo cung như ẩn như hiện.

Mục tiêu của đối phương không phải đoàn người của hắn, từ một hướng khác, đột nhiên có mũi tên bắn tới đầu gấu trúc trên mảnh đất trống!

Yến Triệu Ca định thần nhìn lại, chỉ thấy từ phương hướng của mũi tên bắn tới, một gã nam tử trung niên đang đứng trong rừng trúc, vẻ mặt tham lam, nhìn chằm chằm đầu gấu trúc giữa đất trống.

“Không phải người của Trọc Lãng Các.”

“Là một Võ giả Tiên Thiên Tông Sư.”

“Võ giả của Trạch Vực, được Trọc Lãng Các cho phép tiến vào Thanh Già Hồ tìm kiếm cơ duyên. . .”

“Hắn không phát hiện chúng ta, nhưng chú ý đến “đại gia hỏa” kia, nổi lên tham niệm.”

“Hẳn là cảnh giới Tiên Thiên sơ kỳ, lo lăng lực lượng của mình không bắt được đầu gấu trúc này, nên thừa dịp nó lên cấp đánh lén.”

Trong đầu của Yến Triệu Ca có nhiều ý niệm hiện ra, sau đó bay lên không.

Ống tay áo bên phải hất một cái, một đạo thanh quang từ trong ống tay áo của Yến Triệu Ca lao ra, phát ra tiếng long ngâm, trong nháy mắt xuyên qua trăm trượng.

Một kiếm ngang trời, xuất ra sau mà tới trước, đem mũi tên kia chặn lại giữa không trung!

“Chậc, Bạo Linh Tiễn, ngược lại chịu bỏ tiền vốn.”

Yến Triệu Ca ra một kiếm ngăn chặn mũi tên, lập tức phát hiện không đúng.

Mũi tên bắn ra này bất ngờ là Bạo Linh Tiễn đặc chế.

Mũi tên này dị thường trân quý, nhưng uy lực cũng cực kỳ mạnh mẽ, cho dù mũi tên bị ngăn cản, cũng sẽ phát động thế tấn công lần thứ hai, tạo thành sát thương.

Võ giả Tiên Thiên Tông Sư bị ám tiễn đánh bất ngờ, không thể ngăn cản có thể nuốt hận tại chỗ!

Mũi tên bị Yến Triệu Ca dùng kiếm chém mất một đoạn, liền có ánh sáng xuyên thấu bắn ra.

Mũi tên này dù mạnh mẽ tới đâu cũng không làm gì được Yến Triệu Ca, chẳng qua đầu gấu trúc kia đang trong giai đoạn kết thúc, sắp thu quan.

Lúc này bị quấy rầy, kết quả có thể lớn có thể nhỏ.

Yến Triệu Ca bĩu môi một cái, một bên lắc đầu, một bên huy kiếm.

Kiếm ra như rồng, ở trong không trung vẽ một vòng tròn.

Kiếm quang khắp nơi, lưu vất trên không gian, ánh sáng rực rỡ, nơi trung tâm giống như vòng xoáy, tạo thành hấp lực to lớn.

Mũi Bạo Linh Tiễn kia sau khi nổ tung, sinh ra tầng tầng lớp lớp kim quang, toàn bộ bị đưa vào quang hoàn do kiếm quang của Yến Triệu Ca biến thành.

Chỉ là thiên địa linh khí vốn bị đầu gấu trúc kia khuấy động, lúc này lại bị kiếm quang của Yến Triệu Ca dẫn dắt, lập tức trở nên không ổn định.

Một lượng lớn linh khí, bị quang hoàn do kiếm quang hóa thành thu lấy.

Mây gió trên bầu trời liền kích động, trận pháp bị kích thích mà phản ứng, tự động vận chuyển.

Vân vụ trước mắt mọi người cuồn cuộn, không gian giống như không ngừng thác loạn, phân tán tất cả mọi thứ.

Trận pháp rất nhanh được khống chế, vân vụ hỗn loạn trở nên bình tĩnh lại.

Cảnh tượng trước mắt của Yến Triệu Ca thay đổi, khôi phục lại bình thường, trước mặt vẫn là núi rừng, chẳng qua là những cây trúc cao lớn, giống như ruộng lúa bị gió thổi qua, nằm rạp xuống dưới.

“Hừ, cần gì phải tự làm khổ mình như vậy chứ.”

Yến Triệu Ca tức giận thu kiếm, đột nhiên cảm giác có chút không đúng.

Quay đầu nhìn, chỉ thấy một cái đầu mập mạp tròn vo đầy lông xuất hiện trước mặt hắn, đôi mắt đen láy đang chớp chớp nhìn hắn.

Yến Triệu Ca không khỏi cười:

– Ha ha, ngược lại ngươi và ta truyền tống đến cùng một chỗ.

Đầu gấu trúc lớn cỡ một con voi nhỏ, có chút thân mật, vụng về tiến tới bên cạnh Yến Triệu Ca.

Yến Triệu Ca bật cười:

– A, ngươi “đại gia hỏa” này.

Hắn vừa nói vừa đưa tay của mình ra, nhẹ nhàng sờ vào lớp lông màu đen trắng kia.

Gấu trúc lè lưỡi, khẽ liếm lòng bàn tay của Yến Triệu Ca.

Yến Triệu Ca cười nói:

– Ta cũng như người kia muốn bắt ngươi, chỉ là ta có lòng tin sau khi ngươi lên cấp, ta cũng có thể bắt được ngươi mà thôi.

Gấu trúc nháy mắt mấy cái, lè lưỡi liếm liếm môi, đôi mắt tỏa ra hào quang nhân tính hóa.

– U, linh trí không thấp nha.

Yến Triệu Ca phát hiện mình mơ hồ đọc hiểu ý nghĩa trong ánh mắt của nó.

Chỉ là, sau khi đọc hiểu xong, Yến Triệu Ca có chút dở khóc dở cười.

Trong ánh mắt của cái “hàng” này, đại khái là hỏi, đi cùng ngươi, có bao ăn no không…

Yến Triệu Ca vừa bực mình vừa buồn cười nhìn nó nói:

– Ngươi không sợ ta bắt ngươi làm thịt sao?

Đầu gấu trúc này lại ngây thơ tiến lên, rất không khách khí cọ cọ vào người Yến Triệu Ca.

Yến Triệu Ca than thở một tiếng:

– Ngươi cũng phải kiềm chế một chút, ăn nhiều quá, ta không cách nào khác hơn là kéo ngươi đi biểu diễn a.

Gấu trúc nhẹ nhàng kêu một tiếng, giống như nhếch môi cười vậy.

Yến Triệu Ca ngẩng đầu suy nghĩ:

“Ta muốn nghĩ, con gấu trúc này, ách, đầu Sơn Tỳ này ăn cái gì nhỉ?”

Mặc dù tham ăn, nhất là tham ăn các loại cây trúc, thế như chỉ ăn lót dạ, chỉ là thèm ăn mà thôi.

Yến Triệu Ca cũng biết rõ ràng, Sơn Tỳ muốn tăng lên thực lực, cần ăn các loại khoáng vật quý giá.

Nhất là mỏ quặng giàu âm dương nhị khí.

Mà loại vật này, thường cũng rất quý hiếm, hơn nữa lại đắt.

Đối với lượng cơm của “đại gia hỏa” này, nó tuyệt đối là một tên ăn tiền a.