CHƯƠNG 78

Sát Thủ Lạnh Lùng

Đăng vào: 12 tháng trước

.

Bagger ra lệnh cho bọn thuộc hạ đi xuyên qua thành phố thay vì đi vòng quanh đường cao tốc liên bang Maryland. Họ dừng lại một lần và tháo bảng số xe suv phòng trường họp bị FBI phát hiện. Sau đó họ đi tiếp, trà trộn vào hàng chục những chiếc xe giống hệt nhau trên đường.

Bagger ngồi phía sau với cái nhìn mãn nguyện khi hán ta nhấp nhấp vào cái nút trên thiết bị kích nổ.

Paddy ngồi bất động trên ghế, chăm chú nhìn Bagger. Annabelle nhìn về phía trước. Cũng như Paddy, Alex đang quan sát Bagger, chính xác hon là ngón cái của hắn.

Annabelle nói, “Một quả bom hả Jerry? Không giống phong cách của ông tí nào.”

Hắn ta cười. “Em đã dạy anh bài học đó. Không ngờ phải không? Đôi khi người ta học được nhiều điều từ thất bại hơn là thành công. Em nhắm vào anh với một trò lừa dai dẳng thay vì nhắm vào cái sòng bạc. Vì vậy anh phải trả lại cho em vài trò bịp bợm vớ vẩn. Jerry Bagger không bao giờ lùi bước, luôn luôn đứng vững và chiến đẩu. ồ, không phải lúc rồi em yêu. Và cái cảm giác này ngọt ngào biết bao.”

“Rất mừng tôi có thể là một ví dụ cho ông,” cô nói lạnh lùng.

“Vậy kế hoạch tiếp theo là gì?” Alex hỏi. “Trừ khử chúng tôi trong rừng, trên đường ra máy bay à?”

“Liên quan gì đến mày hả thằng kia? Mày sẽ chết.”

“Nhưng một khi mày trừ khử bọn tao, mày sẽ không có con tin. Mày nghĩ họ sẽ để mày chạy thoát ư?”

“Họ không hề biết tao có máy bay ở đây hay nơi mà máy bay của tao đáp. Tao sẽ chỉ còn chịu sự cưỡng chế của hên bang trong vài giờ nữa thôi.”

“Bọn tao có quyền dẫn độ mọi kẻ có liên quan.”

“Tao biết có những sơ hở trong đó, tin tao đi.”

“Và casino Pompeii sẽ bị phá hủy tan tành.”

Bagger quay lại, cười nham nhở. “Mày nghĩ một thằng như tao không có lấy một tài sản nào khác chăng.”

“Tao chắc là mày có. Nhưng mày sẽ không thể trốn thoát.”

“Ồ, đúng thế. Đứa nào nói vậy?”

“Tao nói.”

“Mày đang ở một chỗ rất tốt để nói điều đó.” Bagger nhìn Annabelle và vỗ vào thái dương của hắn. “Mày thật sự rất thông minh, Annabelle. Ý tao là, đàu tiên là Tony Wallace và giờ là đến mày.”

“Mày có muốn biết tại sao mày sẽ không thoát được không?” Alex nói.

“Nói cho tao biết đi, tao thèm được nghe đây.”

Alex nhìn ra ngoài cửa sổ. Họ đang băng qua dòng sông Potomac. “Bởi vì FBI biết chính xác mày đang ở đâu.”

“Thật ư? Bằng cách nào vậy? Giờ họ có khả năng ngoại cảm nữa sao?”

Alex và Paddy nhìn nhau và thân hình của người Ai-len căng ra.

Alex tháo một vài nút trên áo sơ mi của anh và banh nó ra. Bên trong lớp áo là một sợi dây. “Mày từng nghĩ đến việc tìm ra nơi ẩn nấp của mày vì những con bọ chưa, thằng đàn?”

“Chết tiệt!” Bagger hét lên. Ngay lúc đó Alex lao người về phía trước và đập mạnh gã chủ sòng bạc vào tên tài xế, kế đó dằn mạnh đầu hắn ta vào cửa kính. Paddy nhoài người tới trước và giật mạnh ngòi nổ từ tay Bagger. Tên tài xế ngã gập xuống vô lăng, chân hắn bị đẩy vào bình xăng. Chiếc suv chao đảo mất kiểm soát và bay qua Lần xe bên cạnh.

Trong tíc tắc, Alex đá mở tung cửa hông, túm lấy Annabelle và nhảy ra khỏi xe. Annabelle với lấy tay cha cô và nắm chặt lấy. Một giây sau cô đã rơi khỏi chiếc xe tải khi cha cô, với sức mạnh đã làm kinh ngạc người con gái, rút tay lại.

Hình ảnh cuối cùng mà Annabell kịp nhìn thấy trước khi ngã xuống mặt đường là cha cô với thiết bị kích nổ trong tay đang nhìn cô.

Ngay sau đó, cô và Alex va phải vỉa hè, cô ngã chồng lên anh. Một giây sau, chiếc suv đâm vào thành của chiếc càu bê tông, vỡ tan và rơi vào trong không trung.

Alex và Annabelle giật mình khi vụ nổ phát ra trên không trung. Chiếc suv đã bị nổ tung khi nó rơi xuống dòng sông bên dưới.

Alex lấy thân mình che cho Annabelle khỏi những mảnh vỡ của chiếc xe tải đang rơi xuống xung quanh họ. Ba mươi giây sau đó họ đứng dậy trên đôi chân run rẩy, người thâm tím và đầy máu, lảo đảo bước về phía cây càu đã bị gãy và nhìn xuống. Những gì còn lại của chiếc suv và những người bên trong đó đã biến mất vào dòng sông Potomac.

Khi phàn còn lại của chiếc xe trôi bên dưới dòng nước, Annabelle quay lại và bước chậm về con đường. Cô dường như bị chấn động mạnh.

Mọi người dừng xe trên cầu và chạy đến thành cầu quan sát. Những người khác chạy đến bên Alex và Annabelle.

Một người nói, “Anh có bị thương không?”

Một cụ già khác thốt lên, “Chuyện quái quỷ gì đã xảy ra vậy, cô gái?”

Alex rút huy hiệu giơ lên trước đám đông. “Mật vụ đây. Quay trở lại xe của mọi người và đi đi. Ngay lập tức!” Và rồi anh đẩy người về phía trước, quàng tay bảo vệ Annabelle, rút huy hiệu ra với một nhóm những người đang quan sát khác để đầy lùi họ về phía sau và cả hai nhanh chóng bước ra khỏi đám đông vào màn đêm.